Tu La Võ Thần

Chương 2951: Sở Phong khảo nghiệm

Chương 2951: Sở Phong khảo nghiệm Trong lúc đám người Sở Phong bị chặn lại, thì ở trong điện của Tứ Đường chủ Sở thị Thiên tộc, lại đang diễn ra một cảnh tượng khác.
Nơi này có năm người, trong đó ba người là đường chủ Binh Vệ Đường, Giới Linh Đường và Trân Bảo Đường. Còn vị thứ tư là phó đường chủ Hình Phạt Đường, Sở Hiên Chính Pháp. Chỉ có điều giờ phút này Sở Hiên Chính Pháp đã không còn dáng vẻ bá khí ngày xưa, hắn... lại đang quỳ gối trên điện chính.
Người mà hắn quỳ là một vị lão giả. Tuy nói là lão giả, nhưng dung mạo lại mang dáng vẻ một nam tử trung niên. Sở dĩ nói ông ta là lão giả, bởi vì ông có một mái tóc dài màu trắng như tuyết. Mái tóc trắng như tuyết này xõa xuống, thậm chí chạm đến mặt đất. Thế nhưng, từng sợi tóc lại không hề vương chút bụi trần. Ngoài mái tóc bạc trắng, lão giả này còn mặc một bộ trường bào trắng, bộ áo trắng như tuyết, có thể thấy vị lão giả này là người cực kỳ ưa sạch sẽ.
Nhưng điều khiến người ta kính sợ nhất ở vị lão giả này lại không phải bộ y phục hay khuôn mặt như trung niên của ông, mà là khí chất vương giả ngạo nghễ, khiến người chỉ nhìn thoáng qua liền sinh lòng kính sợ. Người này chính là cường giả thứ hai của Sở thị Thiên tộc hiện tại, Sở Hãn Bằng.
"Sở Hiên Chính Pháp, ngươi có biết sai?" Sở Hãn Bằng không giận mà uy, bình thản hỏi.
"Thái thượng trưởng lão, vãn bối bất kính với trưởng bối, quả thật có sai."
"Nhưng ta không cho rằng, việc ta gọi Sở Phong trở lại Sở thị Thiên tộc là sai." Sở Hiên Chính Pháp nói.
"Một kẻ phế vật mà ngươi cũng muốn mang về tộc, ngươi còn dám nói mình không sai?"
"Sở Hiên Chính Pháp, ngươi đúng là gan lớn bằng trời, ngay cả thái thượng trưởng lão cũng không để vào mắt sao?"
"May mà cánh của ngươi còn chưa đủ cứng, nếu không, có phải hôm nay ngươi đã dùng uy áp, ngay cả thái thượng trưởng lão cũng muốn áp chế hay không?"
Lời Sở Hiên Chính Pháp vừa thốt ra, lập tức khiến ba vị đường chủ trách mắng nghiêm khắc. Xem ra ngày đó, việc Sở Hiên Chính Pháp dùng uy áp đè ép bọn họ đã để lại trong lòng họ một nỗi oán hận sâu sắc. Bây giờ bắt được cơ hội, hận không thể trực tiếp giết chết Sở Hiên Chính Pháp.
Nhưng ngay lúc này, Sở Hãn Bằng đột nhiên giơ tay lên, không nói gì mà ra hiệu, bảo ba vị đường chủ ngậm miệng lại. Sở Hãn Bằng chính là chỗ dựa của ba vị đường chủ, bọn họ đương nhiên không dám làm trái ý Sở Hãn Bằng. Dù trong lòng có chút không cam tâm, nhưng cũng vội vàng khép miệng lại, không nói thêm lời nào.
"Sở Hiên Chính Pháp, ngược lại ngươi hãy nói cho ta biết, tại sao ngươi lại cảm thấy, việc gọi một kẻ phế vật trở về tộc lại không sai?"
"Nếu ngươi có thể cho lão phu một lý do hợp lý, thì coi như xong, bằng không hôm nay, lão phu tuyệt đối không chỉ để ngươi quỳ như vậy đâu." Sở Hãn Bằng nói.
"Thái thượng trưởng lão, đầu tiên, năm xưa Sở Hiên Viên phạm phải sai lầm lớn, Sở Phong lúc đó vẫn chỉ là một đứa trẻ, chuyện đó không liên quan gì đến hắn, hắn vốn không nên bị liên lụy." Sở Hiên Chính Pháp nói.
"Không liên quan gì đến hắn? Nếu không phải vì hắn, Sở Hiên Viên đã phạm phải sai lầm như vậy sao? Sẽ làm ra chuyện đó sao?" Đường chủ Binh Vệ Đường chen vào nói.
"Đó là quyết định của Sở Hiên Viên, đâu phải do Sở Phong muốn, sao có thể liên quan đến hắn được?"
"Nếu có người vì ngươi mà đi giết người, có phải ngươi cũng muốn cùng kẻ giết người đi chịu phạt không?" Sở Hiên Chính Pháp hỏi.
"Ngươi..." Nghe vậy, đường chủ Binh Vệ Đường mặt đỏ bừng, lộ vẻ khó coi, không biết phải phản bác Sở Hiên Chính Pháp thế nào.
Nhưng vào lúc này, đường chủ Trân Bảo Đường lên tiếng: "Sở Hiên Chính Pháp, ngươi đang cố tình bóp méo sự thật. Nguyên nhân thực sự Sở Phong bị khắc ấn phế vật, không phải là do chuyện của Sở Hiên Viên, mà do bản thân Sở Phong không có đủ thiên phú tu võ."
"Người như vậy, nếu lưu lại ở Sở thị Thiên tộc, chính là nỗi sỉ nhục của Sở thị Thiên tộc. Chính vì lẽ đó, hắn mới bị trục xuất khỏi Sở thị Thiên tộc."
"À..." Nghe những lời này, Sở Hiên Chính Pháp ngược lại bật cười.
"Ngươi cười cái gì?" Thấy Sở Hiên Chính Pháp nở nụ cười xem thường, đường chủ Trân Bảo Đường vô cùng khó chịu.
"Tiền bối, lúc nãy ngài nói, Sở Phong bị trục xuất khỏi Sở thị Thiên tộc vì thiên phú tu võ không tốt, có đúng không?" Sở Hiên Chính Pháp không trả lời mà hỏi lại.
"Đương nhiên." Đường chủ Trân Bảo Đường chắc chắn nói.
"Vậy hai vị tiền bối, hai người cũng nghĩ vậy sao?" Sở Hiên Chính Pháp lại hướng mắt về phía đường chủ Binh Vệ Đường và Giới Linh Đường.
"Ngươi đúng là lắm lời." Hai vị đường chủ đồng thanh đáp, lúc nói còn mang theo chút giễu cợt, ánh mắt nhìn Sở Hiên Chính Pháp như nhìn một kẻ ngốc.
"Nếu vậy thì càng nên để Sở Phong trở lại trong tộc, mọi người đều biết, Sở Phong không phải là kẻ phế vật không thể tu luyện, ngược lại, hắn chính là một kỳ tài tu võ." Sở Hiên Chính Pháp nói.
"Cái này..." Nghe vậy, ba vị đường chủ đều nhíu mày. Đến lúc này họ mới ý thức được, mình đã mắc bẫy của Sở Hiên Chính Pháp.
"Thái thượng trưởng lão, ngài thấy lời vãn bối nói có đúng không?" Lúc này, Sở Hiên Chính Pháp quay sang nhìn Sở Hãn Bằng.
"Sở Phong muốn về lại trong tộc thì có thể, nhưng nó phải chấp nhận khảo nghiệm." Sở Hãn Bằng nói.
"Chấp nhận khảo nghiệm?"
"Thái thượng trưởng lão, ngài muốn để Sở Phong chấp nhận khảo nghiệm như thế nào?" Sở Hiên Chính Pháp hỏi.
"Chủ yếu khảo nghiệm hai điểm."
"Một là, chứng minh Sở Phong thật sự có thiên phú tu võ."
"Hai là, nhất định phải chứng minh nó thật sự là con trai của Sở Hiên Viên."
"Cho nên, lão phu quyết định, để Sở Phong leo lên Cửu Trọng Thiên Lôi Đài." Sở Hãn Bằng nói.
Nghe những lời này, trong lòng Sở Hiên Chính Pháp thầm mừng. Còn ba vị đường chủ thì lại sầm mặt lại. Sở Hãn Bằng vừa mới xuất quan, có lẽ vẫn chưa hiểu rõ về Sở Phong, nhưng họ đã sớm nghe ngóng được sự việc của Sở Phong. Chỉ bằng những gì Sở Phong đang thể hiện ở Đại Thiên Thượng Giới, việc leo lên Cửu Trọng Thiên Lôi Đài với hắn đơn giản như trở bàn tay.
Thế nhưng, đúng lúc này, Sở Hãn Bằng lại lên tiếng lần nữa: "Sở Phong, nhất định phải leo lên đệ bát trọng Thiên Lôi Đài, bằng không... chính là khảo nghiệm thất bại." Sở Hãn Bằng nói.
Lời này vừa thốt ra, sắc mặt ba vị đường chủ và Sở Hiên Chính Pháp lập tức thay đổi. Ba vị đường chủ vốn sắc mặt khó coi, lập tức lộ vẻ vui mừng. Còn Sở Hiên Chính Pháp thì chau mày. Đệ bát trọng Thiên Lôi Đài, những người của Sở thị Thiên tộc, hầu như đều rất rõ ràng, đó là một độ khó như thế nào.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận