Tu La Võ Thần

Chương 2516: Thủ đoạn nghịch thiên

Chương 2516: Thủ đoạn nghịch thiên
Chấn kinh, khiếp sợ đến mức tất cả những người ở đây đều khó tin vào tình cảnh này.
Khi Sở Phong chính miệng thừa nhận, đó chính là tổ cấm lôi vân động, đám người vây xem đều trong nháy mắt hóa đá. Giờ phút này, bọn họ không chỉ kinh ngạc muôn phần, mà còn trợn mắt há hốc mồm, triệt để bị tình huống trước mắt làm cho mộng mị.
Chuyện gì đang xảy ra?
Viêm Long đại kiếm của Sở Phong, là của tiên tổ Khổng Thị thiên tộc sử dụng. Mà tổ cấm lôi vân động, cũng là tuyệt kỹ thành danh của tiên tổ Khổng Thị thiên tộc. Hai thứ này, ngay cả Khổng Thị thiên tộc cũng thất truyền đã lâu, sao hôm nay lại toàn bộ xuất hiện trong tay Sở Phong? Mà Sở Phong là ai, hắn lại là đối thủ một mất một còn của Khổng Thị thiên tộc!
Màn kịch vui này, quả thật đã làm cho đám người vây xem trở nên hồ đồ.
"Sở Phong, ngươi là kẻ tiểu nhân hèn hạ, thì ra ngày đó tự tiện xông vào cấm địa của Khổng Thị thiên tộc ta là ngươi! ! !"
Giờ khắc này, Khổng Đấu Mặc Uyên phẫn nộ lớn tiếng, cái thanh âm phẫn nộ kia còn chói tai hơn cả tiếng sấm. Thậm chí, thân thể hắn cũng bắt đầu run rẩy. Phẫn nộ, một nỗi phẫn nộ khó mà hình dung.
Là người Khổng Thị thiên tộc, hắn vô cùng rõ ràng, Viêm Long đại kiếm và tổ cấm lôi vân động không hề thất truyền. Mà là được tổ tiên của họ, cất giấu trong dãy núi Bồn Ương. Hiện tại, Sở Phong đã có được hai loại truyền thừa này, vậy thì rất hiển nhiên, ngày đó xâm nhập dãy núi Bồn Ương nhất định là Sở Phong không thể nghi ngờ.
"Tiểu nhân hèn hạ? Không biết lời này nói ra sao." Đối với sự chất vấn của Khổng Đấu Mặc Uyên, Sở Phong thì lại một mặt không hiểu rõ.
"Không biết sao? Vậy ta hỏi ngươi, ngươi có dám nói cho ta, Viêm Long đại kiếm trong tay ngươi, và tổ cấm lôi vân động mà ngươi đang thi triển, rốt cuộc là từ đâu mà có?" Khổng Đấu Mặc Uyên phẫn nộ chất vấn.
"Đúng vậy, rốt cuộc là từ đâu mà đến?" Giờ khắc này, mọi người đều dồn ánh mắt về phía Sở Phong, bọn họ đều muốn biết chân tướng sự tình.
"Ta vì sao không dám nói?" Sở Phong một mặt không quan trọng.
"Vậy ngươi nói đi." Khổng Đấu Mặc Uyên phẫn nộ thúc giục. Hắn tự nhiên vô cùng muốn cho mọi người đều biết, Sở Phong đã chui vào cấm địa Khổng Thị thiên tộc hắn, trộm lấy trấn tộc chi bảo của Khổng Thị thiên tộc hắn.
"Viêm Long đại kiếm này, cùng tổ cấm lôi vân động, là do một vị tiền bối tên Khổng Anh Dật truyền thụ cho ta." Sở Phong nhẹ như mây gió nói ra.
"Cái gì! ! !" Sở Phong tuy xem thường, nhưng người ở đây dù có cố giữ bình tĩnh thế nào cũng khó mà làm được. Bởi vì bọn họ đều biết rõ, Khổng Anh Dật kia, chính là tiên tổ Khổng Thị thiên tộc a!
"Ngươi! ! !"
Mà giờ phút này, Khổng Đấu Mặc Uyên càng tức đến mức mặt mày tái mét, bởi vì Sở Phong rõ ràng là trộm đi trấn tộc chi bảo của họ. Thế nhưng, lời Sở Phong vừa nói, hương vị lại hoàn toàn thay đổi. Biến không còn giống như là hắn trộm, ngược lại lại là đương nhiên, là thứ nên đạt được. Điều này khiến Khổng Đấu Mặc Uyên làm sao có thể chấp nhận?
"Vị tiền bối kia còn nói, hậu nhân của ông ta đều là hạng người vô năng, chờ đợi nhiều năm, không có ai có thể xông qua đại trận mà ông ta bày ra, để đạt được truyền thừa của ông ta."
"Mà ta đã xông qua đại trận của ông ta, chính là người hữu duyên của ông ta, cho nên ông ta liền đem truyền thừa của ông ta, truyền thụ cho ta." Sở Phong nói.
"Ngươi đánh rắm, tiên tổ Khổng Thị thiên tộc ta, sao có thể đem truyền thừa truyền thụ cho một ngoại nhân như ngươi? !" Khổng Đấu Mặc Uyên tức đến toàn thân phát run.
Sở Phong không chỉ tự biện hộ, mà còn tiện thể vũ nhục cả người Khổng Thị thiên tộc họ.
"Cái gì, thì ra vị tiền bối kia, là tiên tổ của Khổng Thị thiên tộc ngươi à, vậy 'hậu bối vô năng' trong miệng ông ta, chẳng lẽ không bao gồm cả ngươi sao?" Sở Phong một mặt ngạc nhiên nói.
"Kẻ tiểu nhân hèn hạ, đừng muốn lanh mồm lanh miệng, hôm nay...ta sẽ dùng thực lực, đoạt lại hết thảy những thứ thuộc về Khổng Thị thiên tộc ta."
Lời nói vừa dứt, tổ cấm gió đen trảm trên đầu Khổng Đấu Mặc Uyên liền vung về phía Sở Phong. Vừa xuất chiêu, gió đen trảm đã nhanh chóng mở rộng, trong chớp mắt đã hình thành thế che khuất bầu trời. Mà khí tức nó phát tán, càng giống như muốn hủy thiên diệt địa, dị thường đáng sợ.
"Hừ"
Đối mặt thế công như vậy, Sở Phong cũng không cam chịu yếu thế, chỉ thấy hắn lạnh lùng hừ một tiếng, đồng tử lôi đình lấp lóe, phiến mây đen vạn lôi lao nhanh trên đỉnh đầu hắn, lại che trời phủ đất tuôn xuống. Cái uy thế đó, lại còn hơn cả tổ cấm gió đen trảm của Khổng Đấu Mặc Uyên một bậc.
Ầm ầm
Trong nháy mắt, hai khối quái vật khổng lồ đã đánh vào nhau. Hắc ám đánh chém, cùng mây đen dày đặc đan vào nhau, ngoại trừ lôi đình chớp lóe, có thể cảm nhận được, chỉ còn lại sự âm u và kinh khủng.
Đừng nói đến khu vực trung tâm năng lượng đó, cho dù là gợn sóng năng lượng, cũng đã khiến Sở Phong và Khổng Đấu Mặc Uyên liên tiếp lùi về phía sau. Đến cả hai người họ đều không thể ngăn được gợn sóng năng lượng đó, có thể thấy, nếu như võ kỹ kia đánh chính diện lên người bọn họ, bọn họ chắc chắn dữ nhiều lành ít.
Nhưng cường giả giao đấu, cũng hầu như đều phải có kẻ thắng bại, hai tuyệt kỹ được mệnh danh là đỉnh phong kiệt tác trong tổ cấm võ kỹ, cũng có mạnh yếu khác nhau.
Trong những đợt sóng gợn, mây đen và lôi điện đang suy giảm, thế nhưng, lực đánh chém cũng đang giảm dần, tốc độ còn nhanh hơn.
Và khi gió đen trảm hoàn toàn bị tiêu diệt, lôi vân vẫn còn nguyên, đồng thời bắt đầu hướng Khổng Đấu Mặc Uyên ép tới.
"Sở Phong thắng rồi, không hổ là tổ cấm lôi vân động, uy lực này lại kinh khủng đến mức này, mà đến tổ cấm gió đen trảm, ở trước mặt nó cũng không ăn thua."
Đám người kinh hãi than phục, dù sao trận quyết đấu giữa hai tổ cấm võ kỹ này, thắng bại đã rõ. Thế nhưng, bọn họ cũng không cảm thấy, Khổng Đấu Mặc Uyên đã thua, bởi vì theo hiểu biết của bọn họ về Khổng Đấu Mặc Uyên, Khổng Đấu Mặc Uyên tuyệt đối không dễ dàng nhận thua như vậy.
Ầm ầm
Quả nhiên, khi tổ cấm lôi vân động của Sở Phong sắp nuốt hết Khổng Đấu Mặc Uyên. Phía sau Khổng Đấu Mặc Uyên, đột nhiên xuất hiện hai đạo lôi đình cánh chim.
Khi đôi cánh lôi đình xuất hiện, chiến lực của Khổng Đấu Mặc Uyên lập tức tăng lên một tầng nữa.
Răng rắc
Chỉ thấy tay phải cầm tổ binh trường thương, hướng thẳng phía trước đâm một phát. Một con kim long liền bay vút ra, uy thế con kim long này bức người, cũng là tổ cấm võ kỹ.
Nếu bàn về võ kỹ tự thân, đầu kim long này tự nhiên không bằng tổ cấm lôi vân động của Sở Phong. Thế nhưng, do chiến lực của Khổng Đấu Mặc Uyên lúc này quá mạnh, cao hơn Sở Phong trọn một tầng. Thêm vào đó, tổ cấm lôi vân động của Sở Phong cũng đã bị tổ cấm gió đen trảm tiêu hao đi ít nhất một nửa sức mạnh.
Cho nên, con kim long dễ dàng xuyên thủng tổ cấm lôi vân động của Sở Phong. Mây đen tan biến, kim long lượn lờ trên trời.
Ngao
Con kim long gầm thét, há cái miệng lớn như chậu máu, phát ra sát khí nồng nặc, với thế không thể đỡ lao về phía Sở Phong.
Thấy cảnh này, trong lòng mọi người liền hiểu rõ, cuộc tỷ thí này thắng bại đã định. Dù sao, chênh lệch đến một tầng chiến lực, trừ khi Sở Phong còn có thủ đoạn nghịch thiên, bằng không, tuyệt đối không thể nào ngăn được một chiêu này.
Ầm ầm
Nhưng đúng vào lúc kim long sắp đến gần Sở Phong. Đột nhiên, một tiếng vang thật lớn truyền đến, đầu kim long kia đã mạnh mẽ bị chém làm đôi.
"Đó là?"
Giờ phút này, đám người giật mình kinh hãi, không khỏi cẩn thận quan sát. Lúc này mới phát hiện, giờ phút này ở phía trước Sở Phong, xuất hiện một thanh cự phủ ánh vàng rực rỡ. Lưỡi búa uy nghiêm bá khí, còn tản ra một cỗ khí tức khó tả. Quan trọng nhất là, lưỡi búa đó lại có thể tùy tiện chém đầu kim long thành đôi, điều này gần như chứng tỏ một khả năng.
"Sở Phong hắn...hắn...hắn vậy mà thật có thủ đoạn nghịch thiên như vậy, có thể đánh một trận với người có chiến lực cao hơn mình đến một tầng! ! !"
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận