Tu La Võ Thần

Chương 4789: Nhất định phải đối mặt quái vật

Kết giới môn vừa mới mở ra, liền có hai đạo bóng dáng lướt vào trong đó. Là Tả Khâu U Vũ cùng Tống Thiến, hai người bọn họ trói chặt Âm Dương Khóa. Thấy vậy, Sở Phong cùng Hạ Nghiên cũng thế, cùng Lý Mục Chi cùng Triệu Thi đám người, cũng là theo sát phía sau lướt vào trong đó. Trong chốc lát, chúng đệ tử đang đứng trên quảng trường, đều là ngự không mà lên, hướng cái kia Âm Dương Khô Tỉnh Giới đại môn bay vút đi. Cái kia kết giới môn rất lớn, lại có ánh sáng phổ chiếu, rất là chói mắt. Nếu từ xa quan sát, cái kia bóng dáng lít nha lít nhít của các đệ tử, ngược lại có cảm giác như bầy ong vỡ tổ. Xuyên qua kết giới môn xong, Sở Phong đám người cũng chưa lập tức tiến vào Âm Dương Khô Tỉnh Giới. Bọn hắn đầu tiên là tiến vào một cái thông đạo trong kết giới. Bên trong thông đạo kết giới, tràn ngập một cỗ lực lượng quỷ dị. Cái lực lượng quỷ dị đó, tựa như một đám dã thú vô hình có khứu giác rất nhạy bén bình thường, vây quanh tất cả những ai tiến vào thông đạo kết giới này. Lực lượng kia đang tìm sơ hở, nếu ai bị tìm thấy, vậy sẽ phải gánh chịu công kích từ lực lượng quỷ dị này. Cũng may, Âm Dương Khóa bắt đầu phát huy tác dụng, chủ động dẫn khí tức của Sở Phong cùng Hạ Nghiên, khiến cho không bị công kích từ cái lực lượng quỷ dị kia. Nhưng rất nhanh Sở Phong liền phát hiện, một nam một nữ thông qua Âm Dương Khóa buộc chặt quả thực là phương pháp tốt nhất để tránh lực lượng quỷ dị này. Nhưng thực tế, nếu có thể tự điều chỉnh khí tức trong cơ thể mình, đem nó đạt đến trạng thái âm dương hòa hợp, thì dù chỉ có một người, vẫn hoàn toàn có thể tránh bị lực lượng quỷ dị này công kích. Đương nhiên làm vậy rất khó, nhưng đối với những giới linh sư cấp bậc như Sở Phong và Hạ Nghiên mà nói, cũng không khó. Chủ yếu nhất là, Sở Phong đánh giá ra, cái lực lượng quỷ dị này càng giống một loại lực lượng sàng lọc. Nó đang tiến hành sàng lọc, chắc hẳn chỉ người nào thông qua sàng lọc, mới có tư cách tiến vào Âm Dương Khô Tỉnh Giới. Cứ như vậy, bọn hắn sử dụng Âm Dương Khóa, dù có thể đảm bảo mình bình an thông qua sàng lọc, thì có phải cũng sẽ gây ra chút ảnh hưởng nào không? Nếu mình tự bằng vào bản lĩnh chân chính mà thông qua sàng lọc, có thể sẽ nhận được chỗ tốt gì không? Theo logic bình thường, tất nhiên là có. "Sở Phong, ngươi cũng phát hiện sao?" Hạ Nghiên nhìn về phía Sở Phong. "Xem ra ngươi cũng phát hiện rồi." Sở Phong nói ra. "Đúng vậy." "Hay là mình thử mở cái này ra một chút?" "Dù sao với hai ta, hẳn cũng không thành vấn đề." Hạ Nghiên cười hì hì nhìn về phía Âm Dương Khóa. "Ta tùy ý thôi." Sở Phong nói ra. Thấy Sở Phong nói vậy, Hạ Nghiên trực tiếp cởi Âm Dương Khóa trên tay, đồng thời còn tăng tốc độ lên. Thấy vậy, Sở Phong cũng tăng tốc, đi theo. Bởi vì người trong thông đạo kết giới đều phi hành từng cặp. Khi thấy Sở Phong và Hạ Nghiên tách ra bay một mình, liền lập tức thu hút sự chú ý của mọi người. "Bọn họ, bọn họ làm sao mở Âm Dương Khóa?" "Vì sao mở Âm Dương Khóa mà vẫn không sao?" Đám người lộ vẻ không hiểu. "Điều khí âm dương, nếu có thể đạt được sự cân bằng trong cơ thể, liền không cần dùng Âm Dương Khóa, cũng có thể bình yên đi qua nơi này." "Nhưng nếu tự thân không thể khống chế cân bằng, thì vẫn nên dùng Âm Dương Khóa, nếu không bị lực lượng ở đây xâm nhập, ta cũng không biết chuyện gì sẽ phát sinh đâu." Sở Phong sợ đám người tùy tiện bắt chước, nên nhắc nhở mọi người. Nhưng thật ra, lời này của Sở Phong cũng là lời giải thích cho mọi người, rằng thực lực bản thân đầy đủ, có thể không cần dựa vào Âm Dương Khóa mà vẫn có thể một mình thông hành. Cho nên sau khi Sở Phong nhắc nhở, Tả Khâu U Vũ cùng Tống Thiến cũng mở Âm Dương Khóa. Hai người bọn họ cũng bình an vô sự. Ngay sau đó, ngày càng nhiều người bắt đầu bắt chước. Nhất là các đệ tử Ngọa Long và chân truyền đệ tử, họ cực kỳ muốn chứng minh bản thân. Nhưng rất nhanh, đã có vài người lộ vẻ thống khổ. Tỷ như Lý Mục Chi và Triệu Thi. Lý Mục Chi thì ngược lại có thể tự điều chỉnh được, nhưng Triệu Thi thì có vẻ hơi bất lực. Thấy tình hình không ổn, Lý Mục Chi liền một lần nữa nịt Âm Dương Khóa vào người Triệu Thi. Nhưng thực tế, tình hình của Triệu Thi đã tính là tốt rồi. Có người tình hình còn tệ hơn. Thấy những đệ tử có thực lực khá mạnh đều khó lòng chống đỡ nổi, phần lớn đệ tử đều dừng việc thử nghiệm. Nhưng vẫn có một vài người không sợ chết, dù thực lực không đủ vẫn muốn thử. Vì vậy, đã có những chuyện thảm thiết hơn xảy ra. Có đệ tử vừa cởi Âm Dương Khóa xong, do không điều chỉnh được khí tức trong cơ thể về trạng thái cân bằng, liền lập tức bị lực lượng quỷ dị kia triệt để xâm nhập. Mạch máu bành trướng, thất khiếu chảy máu, rất nhanh "bành" một tiếng, huyết thủy phun ra như mưa, còn chưa kịp buộc lại Âm Dương Khóa, đã nổ tung mà chết. Khi nhìn thấy có người chết, những người bắt chước lung tung kia mới nhận ra được sự nguy hiểm, không còn dám tùy tiện thử nữa. Đến đây, thông đạo kết giới xem như khôi phục lại bình tĩnh. Trong thông đạo kết giới, bay khoảng một nén nhang, phía trước thông đạo kết giới, rốt cục thấy một đạo kết giới môn cự đại khác. Bọn họ bay lượn ra từ kết giới môn, liền tiến vào một thế giới hoàn toàn mới. Đây là một thế giới chim hót hoa nở, lộng lẫy. Dưới chân hoa tươi chất thành biển, đỉnh đầu là bầu trời xanh thẳm. Bởi vì Ngọa Long Võ Tông bị đại kiếp bao phủ đã lâu, mọi người đã rất lâu không nhìn thấy thanh thiên. Nhìn thấy cảnh đẹp ở đây, các vị đệ tử cũng rất vui vẻ. Âm Dương Khô Tỉnh Giới có tiếng xấu, nhưng cảnh tượng lúc này trông lại không có vẻ gì nguy hiểm cả. Bất quá vẫn có người nghi ngờ, trước mắt những thứ nhìn thấy đều là giả tượng, nên vẫn cẩn thận dò xét xung quanh. Tất cả mọi người đều không dám tùy tiện hành động, đều đang quan sát. "Oanh" Nhưng đột nhiên một tiếng vang lớn từ nơi xa truyền đến, ngay sau đó mặt đất bắt đầu rung chuyển kịch liệt. "Oanh" "Oanh" "Oanh" Tiếng nổ liên tiếp vang lên, đồng thời đi cùng với tiếng nổ là sự rung chuyển càng mạnh mẽ hơn. Nhìn về phía nơi xa, có thể thấy bụi đất bay mịt mù, mà trong bụi đất, lờ mờ thấy một hư ảnh to lớn đang đến gần. Những ngọn núi ở nơi xa, đỉnh cao nhất cũng phải đến vạn mét, nhưng cái hư ảnh to lớn kia, lại còn cao hơn ngọn núi gấp mấy lần. Khi nó ngày càng đến gần, có thể thấy rõ dung mạo của nó. Đó là một cự nhân, tướng mạo quái dị, da đen ngăm, dáng người hơi mập, hai mắt hung ác. Còn có đôi răng nanh như răng voi kéo dài ra từ trong miệng. Gọi nó là người, chi bằng gọi nó là một quái vật khổng lồ. Quái vật này rất cao, ngọn núi cao vạn mét còn bị nó dẫm dưới chân. Ngay cả những đám mây trôi lơ lửng cũng chỉ có thể ở dưới đùi nó mà trôi. Ước chừng cự nhân này cao ít nhất 100 ngàn mét. Đứng từ xa mà vẫn có thể thấy rõ hình dạng của nó, nếu nó đến gần, e là có ngửa cổ lên nhìn cũng chỉ thấy đầu gối nó. Chỉ sợ một sợi lông chân của nó còn cao hơn đại thụ. Nhưng mọi người căn bản không có tâm trạng suy nghĩ đến hình dạng và thể tích của nó. Vì mọi người phát hiện, cái quái vật to lớn kia đang hướng chỗ bọn họ mà tiến đến, đang chạy về phía bọn họ. "Cái kia… Cái đó là cái thứ gì?" Rất nhiều đệ tử đều sợ đến run lẩy bẩy, nhiều người lâm vào hỗn loạn. Với cảnh giới của bọn họ, đã gặp qua rất nhiều quái vật khổng lồ. Nhưng trước mắt, cái quái vật cự nhân này thực sự quá kinh khủng. Mặc dù không cảm nhận được tu vi của nó, nhưng nó mang lại cho người ta cảm giác áp bách cực kỳ lớn. Loại cảm giác áp bách đó, khiến mọi người cảm thấy bản thân nhỏ bé. Có cảm giác đối phương chỉ cần một ngụm nước miếng thôi, cũng có thể làm mình chết đuối, tùy tiện hắt xì hơi cũng có thể làm cho bọn họ tan xác. Lúc này, có vài đệ tử gan nhỏ đã quay người muốn chạy trốn. "Đừng lộn xộn!" Sở Phong đã nhận ra không đúng, vội vàng cao giọng quát lớn. Nhưng mạng người quan trọng, trong thời khắc nguy hiểm tới gần thế này, căn bản không ai để ý đến lời Sở Phong, những người muốn bỏ chạy vẫn cứ bay vút đi về phía xa. Nhưng bọn họ vừa mới bay ra chưa bao xa, đã có mấy đạo cột sáng từ kết giới môn vừa nãy bọn họ đi vào bay ra, giống như dây thừng, buộc chặt lấy bọn họ, sau đó kéo vào trong kết giới môn. Bóng dáng của họ cứ vậy mà biến mất. Không ai biết bọn họ đi đâu. Nhưng dù kết quả tốt hay xấu, thì có vẻ những đệ tử chạy trốn đều đã bị loại bỏ. Thấy cảnh này, mọi người mới nhận ra không ổn, những người còn chưa chạy xa vội vàng trở về. Những ai có ý định bỏ chạy cũng bỏ đi ý nghĩ trong lòng. "Sở Phong sư đệ, ngươi nhìn ra cái gì sao?" Mọi người nhao nhao nhìn về phía Sở Phong. Dù sao trước đó, Sở Phong đã khuyên can, họ cảm thấy, có lẽ Sở Phong đã nhìn ra điều gì đó. "Không thể xác định nó là gì, nhưng ta cảm thấy bên trong kết giới môn có một trận pháp khóa chặt chúng ta, cho nên chúng ta không thể trốn, chỉ có thể chờ đợi." "Nó, hẳn là thứ mà chúng ta nhất định phải đối mặt." Sở Phong nhìn cự nhân đang tiến gần mà nói. "Nhất định phải đối mặt, đối mặt với quái vật thế này sao?" "Nhưng việc này không giống với những gì các tiền bối đã từng giảng thuật." Dù là lần đầu tiên tiến vào Âm Dương Khô Tỉnh Giới, nhưng nhiều người đều đã hỏi thăm tiền bối về những chuyện liên quan đến Âm Dương Khô Tỉnh Giới. Mà trước đây, những ai từng tiến vào nơi đây, căn bản chưa từng trải qua tình cảnh thế này.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận