Tu La Võ Thần

Chương 1928: Ma binh oai

"Bất quá Sở Phong, nửa thành Đế binh chung quy cũng chỉ là nửa thành Đế binh thôi, dù cho Tà Thần kiếm của ngươi có mạnh hơn, thì cũng không thể nào đấu lại được Đế binh của ta, huống chi, tu vi của ta còn cao hơn ngươi rất nhiều." Âm dương tiên nhân vừa dứt lời, liền lập tức ra tay, chiếc cổ ngạc phá thân đao trong tay vừa xuất hiện, không chỉ có kim quang trào dâng, mà còn phát ra một tiếng gào thét quái dị, rung chuyển khắp nơi, đó là tiếng rống giận dữ của cổ ngạc, tựa như muốn ăn tươi cả thiên hạ chúng sinh vậy.
"Rốt cuộc ai mạnh ai yếu, vẫn phải thử qua mới biết được." Thế nhưng, đối mặt với công kích của Âm dương tiên nhân, Sở Phong lại không hề sợ hãi, tay cầm Tà Thần kiếm nghênh chiến.
Ầm ầm
Tà Thần kiếm trong tay Sở Phong đột nhiên vung lên, ngay lập tức quỷ khóc sói gào, khi lưỡi kiếm ánh đỏ như máu quét ngang chân trời, trên đường chân trời lại ngưng tụ ra từng đạo huyết vân màu đỏ như máu, huyết vân bốc lên, kèm theo tia chớp bắn ra bốn phía, từng đạo lôi đình màu đỏ như máu, từ trên trời giáng xuống, không ngừng bổ vào kim thân cá sấu trên đường chân trời.
Nhưng, đối mặt với lôi đình màu máu chém xuống kia, kim thân cá sấu lại chỉ có bị đánh, chứ không hề phản kích.
"Tại sao có thể như vậy?"
"Chuyện này rốt cuộc là như thế nào?"
Giờ khắc này, Âm dương tiên nhân cũng phải kinh ngạc, nhát chém màu đỏ như máu kia của Sở Phong rất mạnh, mạnh đến mức có thể đối kháng được với đòn tấn công của hắn. Điều này vốn dĩ đã là rất kinh người, dù sao đây cũng là nửa thành Đế binh, theo lý thuyết thì không nên đối đầu với Đế binh mới phải. Thế nhưng mà tình cảnh trước mắt đến tột cùng là chuyện gì, Tà Thần kiếm dẫn dắt dị tượng, vậy mà đang áp chế dị tượng do cổ ngạc phá thân đao tạo ra.
Binh khí, cuối cùng vẫn là binh khí, cần người sử dụng, nhưng mà Tà Thần kiếm của Sở Phong, lại như là có linh trí riêng, không cần Sở Phong điều khiển, nó cũng có thể chủ động tấn công đối thủ.
"Bây giờ không phải lúc sững sờ." Sở Phong lại một lần nữa tấn công về phía Âm dương tiên nhân, đồng thời còn hung mãnh hơn cả lúc trước.
Nếu như Sở Phong đã tung Tà Thần kiếm ra, thì không thể quản nhiều chuyện được nữa, hắn hoặc là thắng, hoặc là chết, giờ đã không còn lựa chọn khác.
"Đến, đến, ta không tin tà, ta đường đường là lục phẩm Võ Đế, lại đấu không lại một tên nhất phẩm Võ Đế như ngươi, ta đường đường là viễn cổ Đế binh, lại không thể đấu lại nửa thành Đế binh của ngươi." Âm dương tiên nhân cũng không phục, cầm cổ ngạc phá thân đao trong tay, lại một lần nữa cùng Sở Phong giao chiến.
Ầm ầm ầm ầm ầm
Cổ ngạc phá thân đao cùng Tà Thần kiếm đỏ như máu không ngừng va chạm, cả hai có thể xem là cân tài cân sức, coi như cổ ngạc phá thân đao có ưu thế, nhưng trên thực tế ưu thế này cũng không lớn.
Thế nhưng mà trên đường chân trời, dị tượng do Tà Thần kiếm dẫn dắt lại ngày càng hung mãnh hơn, huyết vân đầy trời, cùng với lôi đình màu máu càng lúc càng lớn, đã lấn át dị tượng do cổ ngạc phá thân đao dẫn dắt. Thậm chí, trong huyết vân kia còn nhô ra một đôi bàn tay lớn khô lâu màu đỏ như máu, những bàn tay khô lâu màu đỏ đó lại mang vẻ huyết hồng, như là được ngưng tụ từ vô số máu tươi, đặc biệt là những móng tay nhọn hoắt kia, giống như những lưỡi đao, đang nắm chặt lấy đầu kim thân cá sấu, đâm vào mắt kim thân cá sấu.
Bàn tay khô lâu màu máu, vậy mà lại đâm thủng mắt kim thân cá sấu.
Ngao
Không biết là vô tình hay cố ý, rõ ràng chỉ là dị tượng, kim thân cá sấu không hề có linh trí, vậy mà lại phát ra một tiếng kêu thảm thiết.
"Đáng chết, rốt cuộc ngươi là cái gì, rốt cuộc ngươi là cái gì? ! ! !"
Mặc dù bản thân mình có thể ngang tài ngang sức, thậm chí còn có chút ưu thế so với Sở Phong. Thế nhưng Âm dương tiên nhân lại càng lúc càng rùng mình, thứ Sở Phong đang dùng căn bản không giống như là một thanh binh khí, mà giống như là một con ác ma vậy.
Thực tế, chớ nói Âm dương tiên nhân, ngay cả Sở Phong trong lòng cũng đang run sợ, mặc dù đã trải qua nỗi đau bị phản phệ trước đây, Sở Phong cũng rất rõ sự quỷ dị của Tà Thần kiếm, nhưng không ngờ, Tà Thần kiếm lại tà dị đến như vậy.
Rõ ràng chỉ là nửa thành Đế binh, thế nhưng đủ loại biến hiện kia, quá mức bất thường, đây tuyệt đối không phải một thanh binh khí đơn giản, mà là một ác ma đáng sợ, Sở Phong đang dùng ác ma để chiến đấu.
"Tới đi, mặc kệ ngươi là cái gì, xin ngươi giúp ta một tay, giết cái tên hỗn trướng tiên nhân này." Sở Phong đang khiếp sợ, liền nắm chặt Tà Thần kiếm trong tay, đồng thời hét lớn một tiếng.
Ầm ầm
Theo một chiêu chém của Sở Phong, mấy đạo lôi đình màu máu trên đường chân trời, vậy mà lại từ trên trời giáng xuống, bổ về phía Âm dương tiên nhân.
"Đáng chết."
Trong tình huống cấp bách, Âm dương tiên nhân chỉ có thể phóng xuất ra kết giới chi lực để ngăn cản lôi đình màu đỏ như máu từ trên trời giáng xuống.
Ầm ầm
Nhưng mà, lôi đình màu đỏ như máu kia còn hung mãnh hơn cả hắn tưởng tượng, lại trực tiếp phá nát kết giới chi lực của hắn, lại một lần nữa oanh kích về phía hắn.
"Đáng giận, rốt cuộc là cái quỷ gì, rốt cuộc là cái quỷ gì? ! ! !"
Bất đắc dĩ, Âm dương tiên nhân, chỉ đành một bên phải chống đỡ nhát chém của Sở Phong, một bên còn phải đi ngăn cản lôi đình màu máu từ trên đường chân trời giáng xuống.
Thế nhưng, lôi đình màu máu từ trên trời giáng xuống, không phải chỉ là ngẫu nhiên, chỉ cần Tà Thần kiếm trong tay Sở Phong vung chém, như vậy Âm dương tiên nhân sẽ gặp phải sự công kích của lôi đình màu máu.
Trong nhất thời, Âm dương tiên nhân vốn đã chiếm ưu thế, vậy mà lại thành thế yếu, bị Sở Phong ép liên tục lùi về phía sau.
Mà tất cả điều này đều dựa vào Tà Thần kiếm, sức mạnh của Tà Thần kiếm quá cường đại, với ưu thế tuyệt đối, áp chế cổ ngạc phá thân đao.
"Đáng giận, đáng giận a, ta không tin, ta không tin."
Âm dương tiên nhân đã sắp bị ép điên rồi, không ngừng la hét, nhưng mà tiếng hét của hắn cũng chẳng làm nên chuyện gì, không thể thay đổi được gì.
Ngao
Đột nhiên, trên đường chân trời, lại có một tiếng kêu thảm thiết truyền đến, chỉ là lần này, tiếng kêu thảm đó càng thêm chói tai, càng thêm xé nát cõi lòng.
Ngẩng đầu lên nhìn, đừng nói Âm dương tiên nhân, ngay cả Sở Phong cũng phải giật mình, giờ phút này trên đường chân trời, từ trong huyết vân và huyết lôi kia, không ngờ nhô ra một đôi bàn tay lớn khô lâu màu máu.
Tổng cộng có hai bàn tay lớn khô lâu màu máu, đều vô cùng to lớn, ở trên đường chân trời, giống như bàn tay của thần.
Không, đó không phải bàn tay thần, bàn tay thần sao lại phát ra lệ khí hung tàn đến như vậy, đó là bàn tay của ác ma, là bàn tay của ma quỷ.
Giờ phút này, hai bàn tay khô lâu màu đỏ như máu kia, một bên thì bắt lấy đầu kim thân cá sấu, một bên thì bắt lấy đuôi kim thân cá sấu, ra sức lôi kéo.
Dưới sự lôi kéo của chúng, hư không cũng bị rung chuyển vỡ vụn, mà kim thân cá sấu cũng không ngừng phát ra tiếng kêu thảm thiết, giống như đang cầu xin tha thứ vậy, nhưng mà trước mặt ma quỷ, cầu xin tha thứ nào có tác dụng?
Răng rắc
Bỗng nhiên, một âm thanh còn vang dội hơn cả tiếng sấm nổ, vang lên trên đường chân trời, bầu trời rung chuyển dữ dội, ngay cả mặt đất cũng rung chuyển theo.
Kim thân cá sấu to lớn đến vô biên vô hạn, che khuất cả một vùng trời này, lại bị xé nát ra, bị hai bàn tay lớn khô lâu màu máu mạnh mẽ xé nát.
"Cái này! ! !" Giờ khắc này, Âm dương tiên nhân hoàn toàn bị kinh ngạc, bởi vì tất cả những gì đang xảy ra thực sự quá mức không thể tưởng tượng nổi, thậm chí là vô cùng quỷ dị.
Thế nhưng, điều này đã thật sự xảy ra, khi kim thân cá sấu bị xé nát, kim quang trên đường chân trời cũng nhao nhao tiêu tán, thậm chí ngay cả uy thế đế binh vốn hung mãnh của cổ ngạc phá thân đao trong tay Âm dương tiên nhân, giờ phút này cũng đã giảm bớt đi không ít, không còn hung hăng bá đạo như trước nữa.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận