Tu La Võ Thần

Chương 4313: Như thế tán thành

"Muốn thế nào mới có thể tiến vào?" Sở Phong hỏi.
"Sở Phong huynh đệ, hiếu kỳ chuyện này, đối với ngươi mà nói vẫn còn quá sớm."
"Về sau rồi sẽ biết, dù sao lúc đó cũng không muộn, huống hồ có một số việc, tự mình đi thăm dò chẳng phải càng thú vị hơn sao?" Tiên Hải Thiếu Vũ nói.
"Thiếu Vũ huynh nói rất đúng." Sở Phong cười nói.
Đối với lời của Tiên Hải Thiếu Vũ, hắn tán thành.
"Sở Phong huynh đệ, thiên phú của ngươi thì khỏi nói, nhưng ta cũng không phải là dội gáo nước lạnh vào ngươi, ngươi còn phải đi một quãng đường rất dài."
"Nhất là, tại Thánh Quang Thiên Hà loại địa phương này, nếu chậm rãi tu luyện thì tốc độ tiến triển của ngươi sẽ càng thêm chậm chạp."
"Tuy nói thiên phú của người tu võ rất quan trọng, nhưng trên thực tế người tu võ cũng không thể tách rời tài nguyên tu luyện, ngươi ở chỗ này tu luyện, quả thực là đang lãng phí thời gian."
"Nhưng nếu ngươi nguyện ý, ta có thể cung cấp cho ngươi một con đường tắt." Tiên Hải Thiếu Vũ nói.
"Thiếu Vũ huynh, con đường tắt mà ngươi nói là chỉ cái gì?" Sở Phong hỏi.
Sở Phong mặc dù không thích nợ ân tình của người khác, càng muốn dựa vào chính mình.
Nhưng hiện giờ hắn, vô cùng cần thiết lực lượng, cần phải trở nên mạnh hơn.
Nếu Tiên Hải Thiếu Vũ thật sự có thể cung cấp đường tắt cho hắn, có lẽ Sở Phong sẽ không từ chối.
"Gia phụ cùng Thất Giới Thánh Phủ có chút quan hệ."
"Ta có thể tiến cử ngươi gia nhập Thất Giới Thánh Phủ, đương nhiên... Muốn chính thức trở thành người của Thất Giới Thánh Phủ, cũng không hề dễ dàng."
"Tất cả những ai muốn gia nhập Thất Giới Thánh Phủ, đều phải trải qua thi phủ."
"Thời gian thi phủ là từ ba đến mười năm, trong ba đến mười năm này, nếu thông qua khảo hạch của thi phủ, thì có thể gia nhập Thất Giới Thánh Phủ, chính thức trở thành một thành viên của Thất Giới Thánh Phủ, hưởng thụ đãi ngộ của Thất Giới Thánh Phủ."
"Bất quá chỉ cần tham gia thi phủ, ngoại trừ việc thông qua khảo hạch hoặc là bị đào thải, thì không thể tùy tiện rời khỏi khu vực thi phủ."
"Đương nhiên, Sở Phong huynh đệ với thiên phú của ngươi, căn bản không cần đến mười năm, ta cảm thấy ngươi chỉ cần ba năm là có thể thông qua khảo hạch." Tiên Hải Thiếu Vũ nói.
"Đa tạ Thiếu Vũ huynh hảo ý, ta có chuyện quan trọng phải mang theo bên mình, tạm thời vẫn chưa thể rời khỏi nơi này." Sở Phong lắc đầu.
Không nói trước việc Sở Phong đang vội đến Ngọa Long Võ Tông cứu Tử Linh, không thể chờ đợi ba năm hoặc thậm chí lâu hơn được.
Chỉ nói Thất Giới Thánh Phủ, lại chính là thế lực đối địch trong lòng Sở Phong, Sở Phong sao có thể thần phục Thất Giới Thánh Phủ?
Hướng Thất Giới Thánh Phủ truy sát cha con bọn họ, giam giữ mẫu thân hắn mà cúi đầu ư?
"Sở Phong huynh đệ, ngươi có chuyện gì khẩn yếu vậy?" Tiên Hải Thiếu Vũ hỏi.
Hắn cũng không biết quan hệ giữa Sở Phong và Thất Giới Thánh Phủ, chỉ muốn biết vì chuyện gì mà Sở Phong lại từ bỏ cơ hội này.
Phải biết rằng, cơ hội như vậy, có biết bao người tha thiết ước mơ.
"Có người cần phải bảo vệ." Sở Phong nói.
"Ai, đã như vậy, ta liền nói thật."
"Hóa Ma nhất tộc, đi vào Thánh Quang Thiên Hà bên trong, chính là vì tìm kiếm một vật."
"Vì món đồ này, bọn chúng chuyện gì cũng làm được, coi như khiến cho sinh linh ở Thánh Quang Thiên Hà đồ thán, cũng không phải là chuyện không thể xảy ra."
"Đương nhiên, chuyện này là tứ thúc của ta nói, hắn nói chưa hẳn đã có thể tin."
"Nhưng ta liền sợ là sự thật, nếu quả thật là như thế thì Thánh Quang Thiên Hà hiện tại quá mức nguy hiểm."
"Cho nên Sở Phong huynh đệ, ngươi hãy đi theo ta, rời khỏi nơi này đi."
"Với thiên phú của ngươi, tất nhiên sẽ có tiền đồ, không cần thiết phải lưu lại nơi đây, mạo hiểm như vậy." Tiên Hải Thiếu Vũ nói.
"Thiếu Vũ huynh, ý tốt của huynh ta xin ghi lòng, nhưng người tu võ ngày nào mà không đối mặt với sinh tử."
"Nếu Thánh Quang Thiên Hà nhất định sẽ sinh linh đồ thán, vậy ta càng phải kề vai chiến đấu cùng các bậc tiền bối nơi này, dù sao nơi này có là thế nào đi nữa, chung quy vẫn là nhà ta vườn." Sở Phong nói.
"Xem ra, ta không khuyên nổi ngươi rồi." Tiên Hải Thiếu Vũ đã cảm nhận được quyết tâm không rời đi của Sở Phong.
Ngay sau đó hai người họ liền rời khỏi nơi đây, trở về chỗ Tiên Hải Hinh Nhi và Tiên Hải Cô Tô đang đợi.
Thấy Sở Phong và Tiên Hải Thiếu Vũ bình yên đi ra, Tiên Hải Cô Tô coi như thở phào một hơi.
Sau đó, mấy người lại rảnh rỗi hàn huyên một phen.
Sở Phong biết, việc Tiên Hải Thiếu Vũ bọn họ muốn làm đã xong, chuẩn bị rời khỏi Thánh Quang Thiên Hà, trở về gia tộc của mình.
"Sở Phong huynh đệ, thời điểm gặp lại, nhất định không phải ở Thánh Quang Thiên Hà này nữa."
"Ta chờ đợi ngày mà tên của ngươi Sở Phong vang vọng khắp cõi tu võ mênh mông." Tiên Hải Thiếu Vũ nói với Sở Phong.
"Nhất định sẽ gặp lại." Sở Phong cũng tràn đầy tự tin, dẫu bây giờ Sở Phong còn nhỏ yếu.
Ở Thánh Quang Thiên Hà này, hắn chỉ là một tồn tại nhỏ yếu, nếu đặt ở toàn bộ cõi tu võ mênh mông thì Sở Phong bây giờ vẫn là một tiểu nhân vật tép riu.
Nhưng Sở Phong biết, sẽ có một ngày, cõi tu võ cường giả như Lâm Hạo Hãn này sẽ có một vị trí của Sở Phong.
Nếu không, hắn không xứng làm con trai của Sở Hiên Viên và Giới Nhiễm Thanh.
"Vậy ta ở Tiên Hải Ngư Tộc, sẽ chờ ngươi đến cưới muội muội ta." Tiên Hải Thiếu Vũ nói với Sở Phong.
Lời này của Tiên Hải Thiếu Vũ vừa nói ra, Tiên Hải Hinh Nhi và Tiên Hải Cô Tô đều biến sắc.
Mặc dù không nói gì, nhưng trong ánh mắt nhìn Tiên Hải Thiếu Vũ lại tràn đầy kinh ngạc.
Các nàng đều biết, muội muội mà Tiên Hải Thiếu Vũ nói là ai.
Con cái của tộc trưởng Tiên Hải Ngư Tộc hiện tại cũng có không ít.
Là con trai của tộc trưởng Tiên Hải Ngư Tộc, anh em Tiên Hải Thiếu Vũ tự nhiên cũng không ít.
Nhưng Tiên Hải Thiếu Vũ chỉ nhận một người thân, đó chính là người muội muội cùng cha cùng mẹ với hắn, Tiên Hải Ngư Nhi.
Mà Tiên Hải Ngư Nhi là người thế nào?
Tiên Hải Thiếu Vũ, chính là tiểu bối mạnh nhất của Tiên Hải Ngư Tộc hiện tại, thiên phú của hắn mạnh mẽ, thực lực cao cường, đã sớm nổi danh khắp cả cõi tu võ mênh mông.
Hắn là một trong số những tiểu bối được công nhận mạnh nhất của cõi tu võ mênh mông.
Nhưng thiên phú của Tiên Hải Ngư Nhi lại càng đáng kinh ngạc hơn so với Tiên Hải Thiếu Vũ, rất có thể thành tựu ngày sau sẽ vượt qua cả Tiên Hải Thiếu Vũ.
Chính vì thiên phú dị bẩm, lại thêm tính tình vui vẻ, toàn bộ Tiên Hải Ngư Tộc gần như ít người không thích Tiên Hải Ngư Nhi.
Tiên Hải Ngư Nhi, chính là hòn ngọc quý trên tay của toàn bộ Tiên Hải Ngư Tộc.
Mà Tiên Hải Thiếu Vũ, đối với cô muội muội này của mình lại càng sủng ái có thừa.
Chỉ cần là mong muốn của muội muội, cho dù là sao trên trời, hắn cũng hận không thể hái xuống cho nàng.
Người của Tiên Hải Ngư Tộc đều biết, Tiên Hải Thiếu Vũ có tâm tính cao ngạo, ngoại trừ tộc nhân của Tiên Hải Ngư Tộc, thì người có thể khiến cho Tiên Hải Thiếu Vũ ngưỡng mộ, trên toàn bộ cõi tu võ mênh mông, chỉ có một người.
Đó chính là Giới Nhiễm Thanh của Thất Giới Thánh Phủ.
Tiên Hải Thiếu Vũ dù chưa gặp Giới Nhiễm Thanh, nhưng mức độ ngưỡng mộ Giới Nhiễm Thanh, sớm đã đạt đến mức sùng bái.
Nhưng Tiên Hải Thiếu Vũ từng nói một câu… Nếu có người có thể vượt qua Giới Nhiễm Thanh, thì người đó tất phải là muội muội của hắn, Tiên Hải Ngư Nhi.
Thế gian này đã không ai xứng với Giới Nhiễm Thanh.
Vậy thì chắc chắn sẽ không ai có thể xứng với muội muội của hắn, Tiên Hải Ngư Nhi.
Dù trước khi đến Thánh Quang Thiên Hà, Tiên Hải Hinh Nhi và Tiên Hải Cô Tô, cũng đã biết, Tiên Hải Thiếu Vũ muốn gặp gỡ một phen, cái người Sở Phong này.
Đồng thời, quen biết nhau rồi, các nàng cũng biết, Tiên Hải Thiếu Vũ có ấn tượng cực tốt với Sở Phong, nếu không thì hắn đã không vì Sở Phong mà cam nguyện bất chấp nguy hiểm.
Nhưng không ngờ tới, sự tán thành của Tiên Hải Thiếu Vũ với Sở Phong, lại đã đến mức này.
Lại nguyện ý gả muội muội cho Sở Phong!
(Giấy Trắng: Chúc các đạo hữu vui vẻ bên những người mình yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận