Tu La Võ Thần

Chương 3827: Ân Trang Hồng thực lực

Chương 3827: Thực lực của Ân Trang Hồng
"Nha đầu, ta thấy điệu bộ này của ngươi, nếu ta không cho, chẳng lẽ ngươi định ngang nhiên cướp đoạt sao?" Sở Phong cười hỏi.
Nhưng mặt Ân Trang Hồng vẫn nghiêm túc: "Nó rất quan trọng với ta."
"Vậy ngươi nói cho ta biết, vì sao nhất định phải gặp Viên T·h·u·ậ·t đại sư, nói ra, ta sẽ cho ngươi."
"Nếu ngươi không chịu nói, vậy đành phải dựa vào bản lĩnh của ngươi mà đoạt lấy." Sở Phong nói với giọng điệu trêu chọc.
Ầm!
Vừa dứt lời, một luồng áp bức vô hình từ cơ thể Ân Trang Hồng quét ngang ra, chớp mắt bao trùm cả vùng t·h·i·ê·n địa.
Ngay cả Sở Phong cũng bị xung kích, lùi lại mấy bước mới đứng vững.
Là uy áp, hơn nữa là uy áp của Lục phẩm Tôn giả.
"Nha đầu, ngươi lại là Lục phẩm Tôn giả."
"Xem ra, người mạnh nhất trong đám tiểu bối của Gia T·h·i·ê·n Tinh Vực không phải Nam Cung Diệc Phàm mà là ngươi." Sở Phong vừa cười vừa nói.
Ngay từ lần đầu gặp Ân Trang Hồng, nàng đã thể hiện thực lực.
Chỉ là lúc đó Sở Phong còn kém xa Ân Trang Hồng, nên chỉ biết nàng thâm sâu khó lường, không biết thực lực cụ thể.
Hôm nay gặp lại, thực lực thật sự của Ân Trang Hồng quả nhiên rất mạnh.
Ít nhất mạnh hơn Sở Phong và đám người Nam Cung Diệc Phàm lúc đó rất nhiều.
Dù bây giờ Sở Phong đã khác xưa, đạt tới tu vi Ngũ phẩm Tôn giả.
Nhưng vẫn không bằng Ân Trang Hồng.
"Ta không muốn làm tổn thương ngươi."
Ân Trang Hồng vừa nói vừa đưa tay về phía Sở Phong, ý muốn hắn giao lệnh bài cho nàng.
Nhưng Sở Phong khẽ cười, không những không làm theo mà còn cầm lệnh bài đặt vào trong n·g·ự·c.
"Nếu ngươi không nói nguyên nhân, chiếc lệnh bài này chỉ có thể bị ngươi đoạt thôi."
Ầm ầm!
Dứt lời, lôi đình lóe lên tr·ê·n người Sở Phong, thần chữ giữa lông mày tuôn ra.
Thần chữ lôi văn và lôi đình khải giáp cùng xuất hiện, tu vi Sở Phong liên tục tăng lên hai phẩm, từ Ngũ phẩm Tôn giả lên Thất phẩm Tôn giả.
Cảm nh·ậ·n được tu vi của Sở Phong, ánh mắt Ân Trang Hồng thay đổi.
Nàng nhìn thấu dung mạo Sở Phong nhưng không nhìn thấu tu vi của hắn.
Sự biến hóa tu vi của Sở Phong khiến nàng kinh ngạc.
Dù sao lúc ở Thần Binh sơn trang, tu vi Sở Phong chỉ là Tam phẩm Tôn giả.
Chỉ trong thời gian ngắn ngủi như vậy, tu vi Sở Phong đã đạt tới Ngũ phẩm.
Tốc độ đột p·h·á này khiến Ân Trang Hồng hơi kinh ngạc.
Nhưng sự kinh ngạc đó chỉ thoáng qua.
Thay vào đó là vẻ lạnh nhạt.
Ầm!
Bỗng nhiên, ngọn lửa cực nóng từ cơ thể Ân Trang Hồng phóng t·h·í·c·h ra.
Lửa quấn quanh nàng bay lên không, nhiệt khí ngút trời, mơ hồ có thể thấy một con phượng hoàng lửa khổng lồ phía sau Ân Trang Hồng.
Trong lúc lửa lao nhanh, tu vi Ân Trang Hồng cũng tăng từ Lục phẩm Tôn giả lên Thất phẩm Tôn giả.
"Chí bảo à, ta cũng có."
Sở Phong khẽ cười, thi triển Hỏa Lân Chú lực lượng, tu vi lại tăng lên, từ Thất phẩm Tôn giả lên Bát phẩm Tôn giả, áp đảo Ân Trang Hồng.
"Cảm giác này?"
Khi tu vi tăng lên, Sở Phong chưa kịp khoe khoang thì sắc mặt đã khẽ động, cảm xúc trở nên phức tạp.
Rõ ràng chí bảo của Ân Trang Hồng tỏa ra nhiệt độ cao.
Sóng nhiệt bốc lên khiến nơi đây như ở nham tương vực sâu.
Chỉ vì tu vi Sở Phong đủ mạnh và kiến trúc quanh đây đủ c·ứ·n·g nên mới không bị ảnh hưởng.
Nếu mọi thứ xung quanh là đồ tầm thường, sóng nhiệt đó đủ để hóa thành hư vô.
Dù sóng nhiệt không ảnh hưởng Sở Phong, hắn vẫn thừa nh·ậ·n nhiệt độ của nó.
Nhưng lúc này, Sở Phong lại cảm nh·ậ·n được hàn ý.
Hàn ý thấu xương, quét sạch t·h·i·ê·n địa.
Nhưng rõ ràng sóng nhiệt không hề biến m·ấ·t.
Hai loại khí tức nóng lạnh đồng thời xuất hiện, đều đến từ cơ thể Ân Trang Hồng.
Nhìn lại Ân Trang Hồng, Sở Phong thấy những luồng khí màu lam phóng t·h·í·c·h ra từ cơ thể nàng.
Đó chính là nguồn gốc hàn ý.
"T·h·i·ê·n Tứ Thần Lực, nha đầu này là người sở hữu T·h·i·ê·n Tứ thần thể."
"Khó trách nàng lạnh nhạt, trời sinh đã vậy." Sở Phong cảm thán.
Ân Trang Hồng mặc váy đỏ, quanh thân lửa t·h·i·êu đốt, uyển như Thánh nữ lửa.
Nhưng váy đỏ chỉ là vật đi kèm, chí bảo có được sau này.
Còn T·h·i·ê·n Tứ Thần Lực là bẩm sinh của Ân Trang Hồng.
Hàn khí b·ứ·c người của T·h·i·ê·n Tứ Thần Lực, khó trách Ân Trang Hồng tính cách lạnh nhạt.
Khi T·h·i·ê·n Tứ Thần Lực được t·h·i triển, tu vi Ân Trang Hồng lại tăng lên, ngang với Sở Phong, đạt tới Bát phẩm Tôn giả.
Bỗng nhiên, một đạo hàn quang lóe lên, Ân Trang Hồng xuất hiện một thanh trường k·i·ế·m, chỉ về phía Sở Phong.
Đó là Hồng Ngọc Ương k·i·ế·m.
Thấy Hồng Ngọc Ương k·i·ế·m, Sở Phong xoay cổ tay, để lộ Lam Ngọc Uyên k·i·ế·m, chỉ về phía Ân Trang Hồng.
Hai thanh k·i·ế·m cùng xuất hiện, hai luồng khí diễm tràn ra, phóng về phía đối phương, sau đó giao hòa.
Như người yêu gặp nhau, ôm nhau đầy kích tình.
Chuyện này rất bình thường, Hồng Ngọc Ương k·i·ế·m và Lam Ngọc Uyên k·i·ế·m vốn là một đôi.
Thấy hai thanh k·i·ế·m sinh ra dị biến, ánh mắt h·u·n·g· ·á·c của Ân Trang Hồng bỗng lóe lên.
Dường như nàng chợt nhớ ra câu chuyện về Hồng Ngọc Ương k·i·ế·m và Lam Ngọc Uyên k·i·ế·m, đồng thời nhớ đến sự tồn tại của Hồng Ngọc Ương k·i·ế·m.
"Sở Phong, ngươi đừng ép ta, ta không muốn giao thủ với ngươi." Ân Trang Hồng nói.
"Nha đầu, muốn thắng ta thì đừng giữ lại." So với Ân Trang Hồng, Sở Phong luôn giữ nụ cười tr·ê·n mặt.
Nghe vậy, ánh mắt Ân Trang Hồng lóe lên vẻ t·à·n nhẫn.
Ầm!
Ngay sau đó, sóng nhiệt và hàn khí t·à·n p·h·á bừa bãi t·h·i·ê·n địa, tạo thành một vòng xoáy khổng lồ, phóng lên tận trời, như ngày tận thế.
Ân Trang Hồng đã hành động.
Lửa và hàn khí phóng t·h·í·c·h từ cơ thể Ân Trang Hồng bắt đầu giao hòa.
Trong tình huống này, tu vi Ân Trang Hồng lại tăng lên, từ Bát phẩm Tôn giả lên Cửu phẩm Tôn giả.
Đây là đỉnh phong Tôn giả!!!
Phải biết, tu vi thật sự của Ân Trang Hồng chỉ là Lục phẩm Tôn giả.
Dựa vào chí bảo và sức mạnh của T·h·i·ê·n Tứ thần thể, nàng đã liên tục tăng lên ba phẩm.
"T·h·i·ê·n Tứ Thần Lực thật mạnh."
Thấy sự biến hóa của Ân Trang Hồng, Sở Phong mắt lộ vẻ sợ hãi thán phục.
Tuy thấy rõ việc tu vi Ân Trang Hồng tăng lên là nhờ chí bảo và T·h·i·ê·n Tứ Thần Lực.
Nhưng Sở Phong có thể thấy, chí bảo chỉ là phụ trợ, sức mạnh thật sự là T·h·i·ê·n Tứ Thần Lực của Ân Trang Hồng.
Chỉ dựa vào T·h·i·ê·n Tứ Thần Lực mà liên tục tăng hai phẩm tu vi, không mấy ai làm được.
Từ đó có thể thấy, Ân Trang Hồng kh·ố·n·g chế T·h·i·ê·n Tứ Thần Lực đã đạt tới mức thượng thừa.
Quả nhiên, nha đầu này mới là thiên tài thật sự, so với Nam Cung Diệc Phàm hay Lệnh Hồ Hồng Phi đều lu mờ.
"Ngươi nhất định ép ta ra tay sao?"
Ân Trang Hồng lại hỏi, giọng nói có vẻ mất kiên nhẫn.
"Ngươi thắng rồi."
Sở Phong cười, thu Lam Ngọc Uyên k·i·ế·m, ném lệnh bài trong n·g·ự·c về phía Ân Trang Hồng.
Thật ra, Sở Phong còn lực lượng T·h·i·ê·n Tứ thần thể chưa t·h·i triển, nếu muốn đ·á·n·h, hắn không hề sợ Ân Trang Hồng.
Chỉ là, ngay từ đầu hắn đã không muốn đ·á·n·h, hắn chỉ muốn nhân cơ hội này xem thực lực thật sự của Ân Trang Hồng.
Quả nhiên, Ân Trang Hồng không làm Sở Phong thất vọng.
Nha đầu này mạnh đến đáng sợ.
Dù sao nàng cũng chỉ là một tiểu bối.
Nắm lệnh bài, Ân Trang Hồng nhìn Sở Phong, dường như ý thức được điều gì: "Vừa rồi ngươi đang thử ta?"
"Sao ngươi biết?" Sở Phong cười hỏi.
"Nếu không sao ngươi không tranh với ta?" Ân Trang Hồng hỏi.
"Ngươi mạnh hơi biến thái, ta tranh không lại nên không tranh." Sở Phong bất đắc dĩ nhún vai.
"Thật sao?" Ân Trang Hồng nghi ngờ.
"Chẳng lẽ, việc ta nắm giữ T·h·i·ê·n Tứ Thần Lực cũng bị ngươi nhìn thấu?" Sở Phong cười hỏi.
Nghe vậy, Ân Trang Hồng liếc Sở Phong: "Người có huyết mạch t·h·i·ê·n cấp sao có thể có T·h·i·ê·n Tứ Thần Lực, ngươi nằm mơ à."
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận