Tu La Võ Thần

Chương 105: Cung gia bối cảnh

Chương 105: Bối cảnh của Cung gia Giờ phút này, Tô Nhu đang một mình dạo bước trong rừng, lông mày khẽ nhíu, suy tư điều gì. Việc Sở Phong bị Gia Cát Lưu Vân để mắt tới, nàng không biết là chuyện tốt hay chuyện xấu.
"Tô Nhu trưởng lão, có chuyện lão phu muốn cùng ngươi nói." Bất chợt, Gia Cát Lưu Vân im hơi lặng tiếng xuất hiện trước mặt Tô Nhu.
Lúc này, trong lòng Tô Nhu ít nhiều có chút khẩn trương, đối với Gia Cát Lưu Vân, nàng có phần e ngại. Vị này thực lực tuy cũng là Huyền Vũ cảnh, nhưng lại ẩn tàng rất sâu, ít nhất nàng không thể nào nhìn thấu tu vi thật sự của người này, rốt cuộc là ở cấp độ nào. Nhưng không thể phủ nhận, thực lực của vị này còn cao hơn Lục lão hộ tông của Thanh Long Tông, là người được công nhận là cao thủ thứ hai của Thanh Long Tông.
"Gia Cát trưởng lão, có chuyện gì cứ nói thẳng." Tô Nhu cố gắng ổn định tâm tình, cung kính nói.
"Ta không muốn biết, ngươi giúp Sở Phong là xuất phát từ mục đích gì, nhưng từ giờ trở đi, ngươi không thể tiếp tục đi theo hắn."
"Ta muốn hắn một mình đối mặt với khó khăn, chỉ có như vậy hắn mới có thể nhanh chóng trưởng thành. Ngươi là người biết chuyện, ta nghĩ ngươi hiểu ý ta." Gia Cát Lưu Vân ngưng trọng nói, trong lời nói có chút ý vị uy hiếp.
"Ta rõ rồi." Tô Nhu không dám phản bác.
"Ừm, ngươi đi cáo biệt tiểu tử kia một tiếng, sau đó cứ nên làm gì thì làm đi."
Gia Cát Lưu Vân phất tay áo, biến mất ngay tại chỗ. Chỉ là giọng điệu lạnh lùng của hắn, cùng thái độ với Sở Phong quả thực khác một trời một vực.
Đối với Gia Cát Lưu Vân như vậy, lông mày Tô Nhu khẽ nhíu lại, tức giận không thôi. Nàng định mở miệng nói gì đó, nhưng nghĩ đến bản lĩnh của vị này, vẫn là nuốt những lời trong lòng trở vào.
Giờ phút này, Sở Phong đang ngồi ở tại chỗ, lật xem quyển sách về kết giới chi thuật, đột nhiên quay đầu, cười hì hì nói: "Tô Nhu trưởng lão, cảm ơn vừa rồi đã ra tay giúp đỡ."
"Mấy người có tinh thần lực các ngươi, thật đúng là đáng sợ, đơn giản như sau lưng mọc mắt vậy." Tô Nhu cười vũ mị, phong tình vạn chủng, vô cùng mê người.
Nàng đi đến trước mặt Sở Phong, mỉm cười nói: "Tiểu tử ngươi không cần cảm ơn ta, là Tô Mỹ cô nàng kia phó thác ta, để ta chăm sóc ngươi."
"Nói đi thì nói lại, tiểu tử ngươi gan cũng thật lớn, dám khiêu khích Cung Lộ Vân như vậy, còn đặt ra vụ cá cược đó, ta thật không biết nên khen ngươi có gan, hay nên mắng ngươi quá ngu nữa."
"Hắc hắc." Sở Phong chỉ gãi đầu cười ngốc, không biết trả lời thế nào cho phải.
"Ừ? Nhìn cái gì đó?" Nhìn vẻ mặt ngây ngốc của Sở Phong, Tô Nhu cũng có chút bất đắc dĩ, không khỏi đưa mắt về phía cuốn sách trên tay Sở Phong.
"Hắc, cái này lợi hại nha, có nó liền có thể trở thành giới linh sư." Sở Phong mở sách ra, để lộ bốn chữ lớn 'kết giới chi thuật' trước mặt Tô Nhu.
"Gia Cát trưởng lão thu ngươi làm đệ tử?"
Tô Nhu giật mình không thôi, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp lập tức biến sắc. Dù đã có dự cảm, nhưng nàng không ngờ Gia Cát Lưu Vân lại nhanh chóng truyền thụ kết giới chi thuật cho Sở Phong như vậy. Phải biết Lãnh Vô Tội, thế nhưng đã vì Gia Cát Lưu Vân bán mạng ba năm, nhưng lại không thu được gì, cuối cùng còn bị Gia Cát Lưu Vân thôn phệ. Thế mà Sở Phong, rõ ràng chỉ mới gặp Gia Cát Lưu Vân lần đầu tiên, đã có được phương pháp tu luyện kết giới chi thuật, sự khác biệt này không khỏi quá lớn.
"Nào có dễ dàng vậy, hắn muốn ta trong vòng một tháng phải nắm giữ sơ cấp kết giới chi lực. Nhưng mà quyển sách này thật rất khó, xem ra đây là một thử thách không nhỏ." Sở Phong làm vẻ mặt khổ sở, chu môi. Hắn không nói nếu trong vòng một tháng, hắn không thể vượt qua khảo nghiệm, Gia Cát Lưu Vân sẽ lấy mạng của hắn. Cũng không nói, chỉ vừa mới liếc qua, hắn đã nhìn ra vài điều cơ bản. Nếu không phải nghĩ đến Tô Nhu vẫn còn ở đây, hắn chắc chắn sẽ thử ngay.
"Tiểu tử, phúc khí của ngươi, thật sự là đời trước đã tu luyện. Nếu có thể trở thành đệ tử của Gia Cát Lưu Vân, thì một năm sau ước chiến, ngươi hẳn là có thể bảo toàn tính mạng." Tô Nhu thật lòng thấy cao hứng cho Sở Phong. Nếu Sở Phong thật sự có thể trở thành giới linh sư, thì đối với gia tộc nàng mà nói, cũng là một chuyện tốt. Dù sao nàng sở dĩ giúp đỡ Sở Phong, chính là nhìn trúng tinh thần lực của Sở Phong, bởi vì gia tộc nàng đang cần một người như Sở Phong.
"Không, một năm sau, ta không chỉ bảo toàn tính mạng, mà còn muốn giết hắn." Sở Phong nghiêm túc nói, trong ánh mắt tràn đầy quyết tâm.
Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Sở Phong, trong lòng Tô Nhu giật mình, không hiểu sao nàng lại nảy sinh một ý nghĩ kỳ lạ, dường như một năm sau, Sở Phong thật có thể làm được. Nhất là khi tận mắt nhìn thấy, Sở Phong dẫn dắt Sở gia tàn sát đám cừu địch, cái nhìn của nàng về Sở Phong đã hoàn toàn thay đổi. Đánh giá của nàng là, Sở Phong quá lợi hại, dù mới mười lăm tuổi, nhưng tâm tính đã vượt xa bạn bè đồng lứa, thậm chí không thua gì nàng. Quan trọng nhất là thủ đoạn rất hung ác. Nếu tiếp tục trưởng thành, thành tựu sau này quả thực không dám đoán, thậm chí nàng cảm thấy, đừng nói cái Thanh Long Tông này, cho dù là toàn bộ Thanh Châu này, cũng chưa chắc giữ chân được Sở Phong. Sở Phong tất nhiên sẽ vùng vẫy ở Cửu Châu đại lục này.
"Sở Phong, ngươi đừng quá coi thường Cung Lộ Vân, gia tộc hắn chiếm giữ một tòa thành trì nhất đẳng."
"Đồng thời tòa thành trì nhất đẳng đó, ở toàn bộ Thanh Châu, đều đứng top 3, thực lực không kém gì Thanh Long Tông, thậm chí còn mạnh hơn."
"Quan trọng nhất là, ông nội Cung Lộ Vân, cùng Kỳ Lân vương phủ có quan hệ vô cùng mật thiết. Nếu gia tộc Cung Lộ Vân xảy ra chuyện, Kỳ Lân vương phủ chắc chắn sẽ không khoanh tay đứng nhìn."
"Cho nên, một năm sau ước chiến, ngươi có thể thắng Cung Lộ Vân, nhưng tuyệt đối không thể ra tay tàn độc với hắn. Nếu không dù là Gia Cát Lưu Vân cũng không giữ được ngươi." Càng thấy Sở Phong có giá trị, Tô Nhu càng không muốn Sở Phong gặp bất trắc.
Nghe được lời này, Sở Phong cũng rơi vào trầm tư. Hắn không phải là người không biết suy nghĩ. Dù rất muốn giết Cung Lộ Vân, nhưng khi biết đằng sau Cung Lộ Vân có một thế lực hùng mạnh, hắn không thể không suy tính kỹ càng. Nếu không, dù hắn có thể trốn thoát an toàn, nhưng người bên cạnh hắn chưa chắc đã chạy được. Hắn không muốn mình gây ra phiền phức mà để người thân gánh chịu hậu quả.
Sau đó, Tô Nhu lại cùng Sở Phong trò chuyện thêm, phần lớn đều khuyên Sở Phong không nên quá xúc động, quân tử trả thù mười năm chưa muộn loại hình. Còn dặn Sở Phong chuyên tâm tu luyện, đừng quá áp lực. Khi cần thiết, gia tộc của nàng sẽ ra tay giúp đỡ, ít nhất bảo đảm cho Sở Phong một mạng.
Nghe những lời này, Sở Phong cũng mơ hồ đoán ra, gia tộc của Tô Nhu hẳn cũng chiếm một tòa thành trì nhất đẳng, thực lực vô cùng mạnh mẽ. Vì vậy, hắn đã hiểu được, vì sao thái độ của Tử Kim lại khác thường như thế, chắc hẳn là do Tô Nhu ra mặt. Tuy Tô Nhu không nói rõ, hắn cũng không hỏi thêm.
Sau khi Tô Nhu rời đi, Sở Phong liền trở về Sở gia, hắn đóng cửa phòng thật kỹ, rồi bắt đầu nghiêm túc nghiên cứu cuốn sách về kết giới chi thuật, thứ sẽ thay đổi vận mệnh của hắn.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận