Tu La Võ Thần

Chương 4465: Thái độ lạnh nhạt

Sau khi quyết định, Sở Phong liền bước qua đám người đang vây xem, đi thẳng đến chỗ chí bảo. Tuy nói chí bảo phong tỏa cả thiên địa, nhưng ở phía dưới chí bảo, vẫn còn một lối vào. Đó là một cánh cổng lớn, chỉ là cánh cổng kia đang trong trạng thái đóng kín. Và trước cổng, còn có rất nhiều người canh giữ. Người cầm đầu là hai vị lão giả. Tuy nhiên, tu vi của hai vị lão giả kia cũng không phải đặc biệt mạnh mẽ, Sở Phong nhận thấy họ cũng chỉ là Chí Tôn cảnh mà thôi, đồng thời hẳn là còn chưa đạt đến đỉnh phong Chí Tôn. Còn những người khác thì tu vi yếu hơn. Nhưng trong tay bọn họ lại nắm giữ chìa khóa mở cánh cổng lớn kia. Vì vậy muốn đi vào, thật sự phải được sự cho phép của bọn họ. Thực tế ở nơi này, những người có tu vi trên hai vị lão giả này cũng không phải ít. Dù không tính những người đi cùng Sở Phong như tộc trưởng Long thị, ở đây vẫn có không ít người có tu vi cao hơn họ. Nhưng mọi người lại vô cùng e ngại hai vị lão giả này, thậm chí không ai dám tùy tiện tới gần cánh cổng kia, chỉ dám đứng xa quan sát. Sở dĩ như vậy, chỉ vì một chuyện. Chủ nhân của họ, tên là Triệu Vũ Trác. Triệu Vũ Trác chính là người có quan hệ vô cùng tốt với công chúa Cửu Hồn Thánh tộc. Chỉ vì thân phận này thôi, không ai dám đắc tội hắn. Dù là thuộc hạ của Triệu Vũ Trác, cũng không ai dám đắc tội. Dù sao danh tiếng của Cửu Hồn Thánh tộc trong Cửu Hồn thiên hà này, chính là một cái ô dù vững chắc nhất. Không ai dám đối đầu với Cửu Hồn Thánh tộc. Cho nên, khi Sở Phong xuất hiện, rồi đi thẳng đến cổng lớn, liền lập tức thu hút sự chú ý của mọi người. Mọi người không biết hắn muốn làm gì, nhất thời xôn xao bàn tán. Ngay cả hai vị lão giả canh cổng, khi nhìn thấy Sở Phong, cũng lộ vẻ mặt không thiện ý.
"Dừng lại, ngươi có biết nơi này hiện tại là lãnh địa của ai không?"
"Kẻ dân đen như ngươi, cũng dám tới gần sao?"
Hai vị lão giả kia còn chưa mở miệng, một người trung niên canh giữ đã hỏi Sở Phong. Không những thái độ không tốt, trong lời nói còn đầy sự xem thường Sở Phong.
"Tiền bối, vãn bối đương nhiên biết."
"Nơi này là lãnh địa của hai vị thiếu gia Triệu gia."
Sở Phong sở dĩ nói là hai vị thiếu gia, đó là bởi vì Triệu gia có hai người không tầm thường. Một người là Triệu Vũ Trác, người có quan hệ mật thiết với công chúa Cửu Hồn Thánh tộc, người đã khiến Triệu gia có được uy phong ngày hôm nay, chủ yếu là nhờ hắn. Tuy nhiên, nếu không tính đến quan hệ kia, chỉ xét về thực lực thì Triệu gia vẫn có một người lợi hại hơn. Đó chính là Triệu Bá Thiên, ca ca của Triệu Vũ Trác. Triệu Bá Thiên này đã không còn là tiểu bối, nghe nói tuổi tác của hắn đã hai trăm tuổi. Nhưng hắn lại là một thiên tài danh bất hư truyền, không chỉ có tu vi mạnh mẽ, chiến lực của hắn cũng cực kỳ kinh người. Trước khi Triệu Vũ Trác kết giao với công chúa Cửu Hồn Thánh tộc, thì ca ca của hắn, Triệu Bá Thiên, mới là người nổi danh nhất Triệu gia, cũng là người khiến người ta nghe tin đã sợ mất mật. Mặt khác, hai anh em họ quan hệ vô cùng tốt, lại thêm tính cách của Triệu Bá Thiên vốn hung ác lại không nói lý, có chỗ dựa vững chắc là Triệu Vũ Trác thì hắn càng thêm không kiêng nể gì. Và Triệu Vũ Trác cũng dần lộ bản tính, trở nên ngang ngược vô lý. Cho nên bây giờ Triệu gia, cả Triệu Bá Thiên và Triệu Vũ Trác đều là những người khiến người ta nghe tên đã sợ mất mật.
"Nếu biết nơi này là lãnh địa của ai, còn dám tùy tiện xông vào sao?" Người đàn ông trung niên hỏi.
"Vãn bối đến đây, không phải gây thêm phiền phức, mà là đến giúp đỡ."
"Ta nghe nói, hai vị công tử đang bắt một con linh thú."
"Còn vãn bối, là một Giới Linh sư, cũng có thể giúp một tay."
Sở Phong nói xong lời này liền phóng ra kết giới chi lực của mình. Khi kết giới chi lực Long Văn cấp Thánh cấp vừa được giải phóng, tất cả mọi người đều thay đổi ánh mắt. Một tiểu bối có thể sở hữu thực lực Giới Linh sư áo thánh Long Văn cấp, cho dù là ở trong Cửu Hồn thiên hà này, cũng là chuyện có chút hiếm thấy. Ban đầu, ánh mắt của hai vị lão giả kia khi nhìn Sở Phong, còn có ý phòng bị rất lớn. Nhưng khi phát hiện Sở Phong thực sự là một Giới Linh sư áo thánh Long Văn cấp, sau khi nhìn nhau, họ đồng thời gật đầu.
"Cho hắn vào đi." Một trong hai vị lão giả nói.
"Ngươi nhớ kỹ, nếu thực sự có thể bắt được con linh thú kia, thiếu gia nhà ta chắc chắn sẽ có thưởng."
"Nhưng ngươi cũng đừng có ý đồ xấu, nếu không đừng nói ngươi muốn chết, người nhà của ngươi cũng phải liên lụy." Một lão giả khác cũng nói, đồng thời đưa cho Sở Phong một tấm lệnh bài.
"Sau khi vào trong, gặp người của Triệu gia thì cứ nói ngươi là đến giúp đỡ, đưa lệnh bài này cho họ xem, họ sẽ hiểu." Lão giả đưa lệnh bài cho Sở Phong xong, lại nói thêm. Nhận lấy lệnh bài, Sở Phong liền định bước vào trong.
"Chờ một chút, chúng ta đi cùng nhau." Không ngờ đúng lúc này, một giọng nói đột ngột vang lên từ sau lưng Sở Phong. Quay đầu nhìn lại, Sở Phong lập tức cau mày. Người vừa đến, chính là Long Hiểu Hiểu. Tuy rằng Long Hiểu Hiểu lúc này đã thay đổi khuôn mặt, nhưng Sở Phong tự nhiên nhận ra nàng.
"Cho ta vào cùng đi, ta cũng là một Giới Linh sư áo thánh Long Văn cấp, ta cũng có thể giúp được."
"Với lại chúng ta quen biết nhau, cũng có thể giúp đỡ lẫn nhau." Trong lúc nói, Long Hiểu Hiểu cũng phóng ra kết giới chi lực của mình. Tuy nàng chưa nắm giữ Long Biến Chi Cảm, nhưng nàng đúng thật là một Giới Linh sư áo thánh Long Văn cấp. Nhìn thấy thực lực của Long Hiểu Hiểu, vị lão giả kia cũng đưa cho Long Hiểu Hiểu một tấm lệnh bài, cho phép nàng tiến vào trong. Thế là, Sở Phong và Long Hiểu Hiểu hai người, liền cùng nhau bước vào trong.
"Sao ngươi cũng đến đây?"
Chỉ là, tiến vào chưa được bao lâu, khi đến một nơi không người, Sở Phong liền hỏi Long Hiểu Hiểu.
"Tiểu ân công, yên tâm đi, ta sẽ không gây thêm phiền phức cho ngươi đâu." Long Hiểu Hiểu cười hì hì bảo đảm nói.
"Ngươi quay về đi." Không ngờ thái độ của Sở Phong lại trở nên lạnh nhạt. Sở Phong biết rõ chuyến này đầy nguy hiểm, hắn không muốn Long Hiểu Hiểu tham gia vào.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận