Tu La Võ Thần

Chương 389: Trở về

Chương 389: Trở về
"Nguyên lai là như vậy à? Nói vậy, chẳng phải là Tu La Quỷ Phủ trong tay ta, mới thật sự là kỳ binh?" Nghe được lời này, Sở Phong mừng như phát điên.
"Đương nhiên rồi, thử khống chế nó xem, nó sẽ tùy ngươi mà thay đổi." Đản Đản cười hì hì nói, Sở Phong có được một thanh kỳ binh như vậy, nàng cũng vì Sở Phong cảm thấy cao hứng.
"Bá" một tiếng, Sở Phong cũng không do dự, một tay nắm lên, chỉ thấy trong tay ánh sáng bắn ra bốn phía, Tu La Quỷ Phủ liền hóa thành hình dáng to lớn lúc trước, lại lần nữa nằm gọn trong tay Sở Phong.
Ngay sau đó, ý niệm của Sở Phong lại khẽ động, Tu La Quỷ Phủ liền lại lóe sáng, biến mất không thấy gì, trở về nằm gọn trong lòng bàn tay Sở Phong.
Mà tận mắt chứng kiến, sau khi Sở Phong khống chế được Tu La Quỷ Phủ, thần sắc của mọi người ở đây đều biến đổi, mang theo một cảm xúc khó tả.
Đúng lúc này, Tử Linh bước ra hai bước, sau đó nói với mọi người: "Tin rằng với kinh nghiệm của các vị, tất nhiên biết sự tình kỳ binh nhận chủ. Loại kỳ binh này, người thường căn bản không thể sử dụng, coi như có thể cầm trong tay, cũng như phế thiết, không thể phát huy chút lực lượng nào."
"Chỉ có người nó tán thành mới có thể phát huy được lực lượng của nó. Mà bây giờ thanh kỳ binh này đã nhận Sở Phong làm chủ, điều này đã nói lên nó không phải vật vô chủ, mà là của Sở Phong, là tự nó lựa chọn Sở Phong, các vị còn lời gì muốn nói sao?"
"Cái này..." Giờ phút này, mọi người hoàn toàn không còn gì để nói, bởi vì bọn họ không cách nào ngụy biện được nữa, dù sao cũng như Tử Linh nói, thanh kỳ binh này đã không phải vật vô chủ.
"Không ngờ, chuyện kỳ binh nhận chủ lại thật sự tồn tại." Phó hội trưởng giới linh công hội, Cao Kỳ Chí mặt mày tràn đầy tán thưởng, dù trên mặt hắn cũng đầy vẻ hâm mộ, nhưng không có chút tham lam nào.
"Chủ nhân di tích này rất lợi hại, ngoài kỳ binh này ra, có lẽ còn những bảo vật khác cũng khó nói." Tử Linh xen vào.
"Đúng, vị cô nương này, Sở Phong tiểu hữu, hai người các ngươi vừa nãy hình như không phải từ chính diện đi tới?" Cao hội phó hiếu kỳ hỏi.
"Không sai, ngoài chỗ này ra, còn có một cái ám đạo. Trong ám đạo đó cơ quan trùng trùng, ta cùng Sở Phong cũng vượt qua một đường, có điều đáng tiếc, lại không có thu hoạch gì, cuối cùng mới đến đây." Tử Linh lắc đầu.
"Thật sao? Cái ám đạo đó ở đâu?" Nghe vậy, sắc mặt đám người Giới Diêm, thuộc giới thị tộc biến đổi, bắt đầu rục rịch tâm tư.
Bọn họ đều là giới linh sư, đặc biệt Giới Diêm giới linh thuật lại cực mạnh, Tử Linh và Sở Phong không thu hoạch gì, không có nghĩa là bọn họ vào trong cũng sẽ không có gì.
Sau đó, Tử Linh kể ám đạo cho Giới Diêm, mà giới linh công hội và giới thị tộc nhân, toàn bộ các cường giả đều đi vào điều tra một phen.
Sau khi kỳ binh nhận chủ, không ai gây khó dễ cho Sở Phong nữa, Sở Phong cũng nhàn nhã tự đắc, dạo bước nơi đây, Sở Phong có tính toán, hắn muốn tìm, tự nhiên là bảo vật luyện tinh thần lực mà chuyến này hắn vốn để ý đến.
Bởi vì Sở Phong từng hỏi Cao hội phó, trên đường bọn họ tới đây có phát hiện bảo vật đặc thù nào không, và câu trả lời của Cao hội phó rất rõ ràng, họ đi cùng nhau, chẳng phát hiện ra thứ gì cả.
Đây cũng là lý do, tại sao khi bọn họ tiến vào đại điện cuối cùng, thấy một vùng bảo tàng lớn dưới bệ đá, lại kích động như vậy, rồi cùng nhau bị vây trong đó.
Mà biết rõ tất cả mọi chuyện, Sở Phong lại cảm thấy, bảo vật mà hắn muốn vẫn còn trong tòa cung điện này, nên liền bắt đầu tìm kiếm nghiêm túc.
Nhưng càng lục soát, Sở Phong càng bất an, gần như đã lật hết tòa địa cung khổng lồ này mấy lần, nhưng Sở Phong vẫn không thu được gì, cứ như Cao hội phó nói, ngoài kỳ binh này ra, nơi đây không còn gì.
"Đáng ghét, tại sao không có bảo vật có tác dụng đặc biệt với tinh thần lực?" Giờ phút này, Sở Phong nhíu mày, trong lòng có chút bối rối, nếu không tìm được bảo vật đó, tinh thần lực sẽ không cách nào nhanh chóng trưởng thành, vậy hắn lấy cái gì để cứu Tô Nhu và Tô Mỹ?
"Đừng nóng vội, có lẽ ngươi đã cầm được bảo vật yêu thú kia nhắc tới rồi." Đản Đản đột nhiên lên tiếng.
"Đản Đản, sao ngươi lại nói vậy?" Sở Phong cảm thấy không hiểu.
"Cẩn thận cảm ứng Tu La Quỷ Phủ trong lòng bàn tay ngươi, dùng tinh thần lực của ngươi cảm ứng thử xem, có phát hiện ở chỗ sâu trong lõi của Quỷ Phủ này, có một tầng năng lượng vô hình nào đang ngăn cản ngươi không?" Đản Đản nói.
Sở Phong cũng không dám chậm trễ, vội vàng làm theo lời Đản Đản, cuối cùng phát hiện, quả thật đúng như Đản Đản nói.
"Đản Đản, rốt cuộc chuyện này là thế nào? Chẳng lẽ, Tu La Quỷ Phủ này, lại có thể là bảo vật luyện tinh thần lực?" Sở Phong mừng như điên, chuyện này giống như, cuối cùng đã nhìn thấy một tia sáng giữa đêm đen vô tận.
"Chân chính kỳ binh, thật sự có thể ẩn chứa một vài tác dụng khác, loại tác dụng đặc thù này, thường không liên quan đến chiến đấu."
"Nếu ta không đoán sai, kỳ binh này của ngươi, đúng thật có thể luyện tinh thần lực."
"Chỉ có điều, loại lực lượng đặc thù này cần trận pháp đặc thù dẫn dắt, mới có thể giải phóng ra."
"Đây có lẽ cũng là nguyên nhân, vì sao trên bệ đá lại có đầy phù văn trận pháp."
"Lúc ngươi nhảy lên bệ đá, thời gian gấp gáp, căn bản không chú ý đến chi tiết đó, chỉ lo rút Tu La Quỷ Phủ ra."
"Nhưng ta thì để ý, cho nên ngay từ đầu ta đã ghi lại trận pháp phù chú đó, đợi ngươi rời khỏi đây, ta có thể giúp ngươi bố trí lại đại trận đó, dùng nó dẫn dắt tác dụng tiềm ẩn của Tu La Quỷ Phủ."
"Nếu, Tu La Quỷ Phủ này, thật sự là bảo vật luyện tinh thần lực, vậy tất nhiên sẽ có hiệu quả. Nếu nó không phải, vậy ta chỉ có thể nói, ngươi bị chơi xỏ."
"Nơi đây, căn bản không có thứ gì có thể luyện tinh thần lực, có lẽ con yêu thú đó, chỉ muốn để ngươi đi tìm cái chết thôi." Đản Đản giải thích.
"Ừm, cũng chỉ có thể như vậy." Sở Phong gật đầu, hắn thấy Đản Đản nói rất có đạo lý, giờ chỉ có thể theo lời Đản Đản thử một lần.
"Mẹ kiếp, không có gì, nơi đây không có gì."
"Đáng chết, là ai tung tin nơi này có bảo tàng? Là ai đồn đây là di tích cao thủ tu võ? Mẹ nó đều là tin đồn, là đang đánh rắm, là đang hố cha."
Đúng lúc này, bên tai Sở Phong không ngừng truyền đến tiếng gào thét, thậm chí có người dùng lực oanh kích địa cung không thể phá vỡ này.
Những nhân vật cấp tông chủ thế lực đỉnh cao này cũng như Sở Phong, lục soát tỉ mỉ địa cung này.
Nhưng bằng cách nào, bọn họ đều không đạt được gì, điều này khiến bọn họ cực kỳ khó chịu, dù sao chuyến này bọn họ đã tổn thất cả cường giả Thiên Vũ cảnh, loại cường giả này không phải nói bồi dưỡng là có thể bồi dưỡng được, chuyến này bọn họ thiệt thòi lớn.
"Sở Phong tiểu hữu, lần này thật nhờ có ngươi và Tử Linh, đợi về đến Chí Tôn sơn trang, Tần Lôi ta nhất định phải, thật lòng cảm tạ ân cứu mạng của Sở Phong tiểu hữu." So với người khác, Tần Lôi ngược lại tỏ ra rất bình tĩnh, xem ra hắn thật tâm cảm kích ân cứu mạng của Sở Phong và Tử Linh.
Sau đó, Tần Lôi lại mời, các nhân vật cấp tông chủ, cùng nhau trở về Chí Tôn sơn trang, với tư cách khách quý, đi chứng kiến kết quả của đại hội thông gia.
Ban đầu những tông chủ này vốn không muốn đi, sau khi cân nhắc một phen, cuối cùng cũng gật đầu đồng ý, thế là một đoàn người đông đảo liền rời Vạn Yêu Sơn, quay trở về Chí Tôn sơn trang.
Chỉ là, bởi vì nội tâm phẫn nộ, khiến họ trước khi chuẩn bị đi đã tàn phá Vạn Yêu Sơn một phen, tiêu diệt không ít yêu thú. Mà trong tình huống không có yêu vương trấn giữ, Vạn Yêu Sơn lần này quả thực là nguyên khí đại thương.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận