Tu La Võ Thần

Chương 6011: Dáng tươi cười trở nên tà ác

"Chuyện này không được đâu." Sở Phong vội vàng từ chối.
"Ha ha, ta nói đùa thôi, nam tử hán đại trượng phu, ba vợ bốn thê là chuyện bình thường, chỉ cần để con gái ta làm vợ cả là được." Triệu lão bát nói.
"Vậy cũng không được." Sở Phong liên tục lắc đầu.
Nhưng Triệu lão bát vẫn tươi cười nói: "Ôi chao, dù sao hai đứa cứ làm quen trước đã, con gái ta còn chưa chắc đã để ý đến ngươi đấy."
"..." Sở Phong không nói gì.
"Đương nhiên, ngươi cũng chưa chắc đã để ý đến con gái ta." Triệu lão bát cười ha hả: "Tóm lại nhiều bạn bè thì có nhiều đường đi mà."
"Thật đấy, con gái ta, thật sự là xinh đẹp."
Trong lúc nói chuyện, Triệu lão bát đặt gà quay xuống, còn lau tay dính dầu mỡ vào quần, sau đó mới mò vào túi càn khôn, lấy ra một bức tranh.
Bức tranh mở ra, một mỹ nữ liền hiện ra trước mắt.
Phải nói thật, ông ta đúng là không có khoác lác.
Cô gái trong tranh, mặc đồ đơn giản mộc mạc, nhưng vẫn khiến người khác phải ngước nhìn.
Điều này hoàn toàn nhờ vào ngũ quan tinh xảo và dáng người uyển chuyển của nàng.
Con gái của Triệu lão bát này, hẳn là tương đối giống mẹ, bởi vì không thừa hưởng vẻ cao lớn thô kệch của Triệu lão bát, mà là một mỹ nhân tuyệt sắc phù hợp với thẩm mỹ của người bình thường.
Hơn nữa nàng còn là một băng sơn mỹ nhân.
Vẻ lạnh lùng, xa cách ngàn dặm kia, lại càng khiến người ta thêm hứng thú.
Nhưng có một điểm nàng giống Triệu lão bát, đó là trên trán lộ ra khí khái hào hùng.
"Làm quen thì được, nhưng chỉ là kết giao bạn bè thôi, không phải xem mắt." Sở Phong nói.
"Được được được." Triệu lão bát cười gật đầu.
"Tiền bối, ông có am hiểu kết giới chi thuật không?" Sở Phong hỏi.
"Đương nhiên." Triệu lão bát đắc ý lộ rõ trên mặt, kết giới chi lực tỏa ra.
Nguồn kết giới chi lực này khiến mắt Sở Phong sáng lên.
Triệu lão bát không chỉ là cường giả Chân Thần, mà kết giới chi thuật còn đạt tới nhất phẩm chân long.
"Hóa ra tiền bối là người toàn năng." Sở Phong cảm thán, thực ra hắn hỏi vậy là vì cảm thấy Triệu lão bát là người không xấu, rất thành thật.
Nhưng dù Triệu lão bát là giới linh sư chân long, cũng chưa chắc có thể nhìn thấu phương pháp chạy trốn khỏi ngọn núi thông thiên kia.
Cho nên Sở Phong chuẩn bị nói cho ông ta biết phương pháp này.
Nhưng bây giờ thì không được, nhất định phải đợi sau khi mình bố trí xong trận pháp rời đi mới có thể nói.
Dù sao lòng người khó đoán, nếu bây giờ nói cho Triệu lão bát, rồi Triệu lão bát lại nói cho lão đầu kia thì có khả năng lão đầu kia sẽ trực tiếp lộ nguyên hình.
"Sở Phong tiểu hữu có phát hiện ra điều gì không?"
Ngay lúc này, giọng nói của lão đầu vang lên, hắn đã đi đến, tuy sắc mặt vẫn khó coi, thương thế chưa lành, nhưng ít ra có thể tự do hoạt động.
"Đã nhìn ra rồi, hồ nước là lối ra duy nhất."
"Chúng ta đang bị nhốt ở đây." Sở Phong nói ra.
"Lão Bát, ngươi thì sao?" Lão đầu nhìn về phía Triệu lão bát.
"Giống Sở Phong tiểu hữu, nhưng ta cảm thấy còn có nội dung thứ hai, trước mắt chưa nhìn ra." Triệu lão bát nói.
"Không sao, cứ để lão phu xem là được."
Trong khi nói, lão đầu cũng nhìn về phía ngọn núi thông thiên.
Nhưng sau khi quan sát một lúc, lão đầu lại nói: "Không cần xem nữa, cái hồ nước kia chính là lối ra duy nhất."
"Nhưng cái này cũng có thể không chính xác, chúng ta vẫn nên quan sát kỹ hơn."
Lão đầu vừa nói, vừa trực tiếp mang theo Sở Phong và Triệu lão bát ngự không bay lên, bắt đầu quan sát thế giới không gian.
Nhưng Sở Phong lại phát giác ra, lão già này cố tình.
Cố tình không muốn cho Sở Phong và Triệu lão bát tiếp tục quan sát, là vì sợ Sở Phong và Triệu lão bát nhìn ra nội dung thứ hai, biết được phương pháp rời khỏi nơi này.
Lúc này, Sở Phong đã sắp bố trí xong trận pháp rời đi, chỉ cần có ý niệm là có thể rời khỏi nơi đây.
Thế là Sở Phong bí mật truyền âm cho Triệu lão bát: "Tiền bối, ta có chuyện này muốn nói với ông, ông đừng nói cho ai biết."
"Ta cảm thấy vị Tống tiền bối này, không giống như là người tốt, ông hãy nhớ lại lúc ông ta dung nhập tinh huyết của người phù, rất có thể là đã luyện hóa người sống mà thành."
"Với lại ta chú ý thấy, ánh mắt hắn nhìn chúng ta không đúng, chắc chắn là có âm mưu."
"Sở Phong tiểu hữu, hóa ra ngươi đã nhận ra rồi, kỳ thật ta cũng đã nhận ra."
"Nhưng chúng ta không phải đối thủ của hắn, vậy thì phải làm sao đây, hai anh em ta chẳng phải là đang lao đầu vào hang hùm sao?" Triệu lão bát lo lắng nói.
Thấy ông ta nói như vậy, Sở Phong ngược lại càng thêm yên tâm.
"Tiền bối đừng hoảng sợ, ta đã từ ngọn núi thông thiên kia quan sát ra được phương pháp rời khỏi nơi đây."
"Ta sẽ nói cho ông trận pháp này, ông hãy bố trí ở trong cơ thể, bố trí xong chúng ta sẽ cùng nhau vạch trần bộ mặt thật của hắn."
Sau đó, Sở Phong bí mật truyền âm phương pháp kia cho Triệu lão bát.
"Sở Phong tiểu hữu, ngươi đúng là danh bất hư truyền, thứ mà ta đây đường đường là giới linh sư chân long không nhìn thấu được, thế mà ngươi lại nhìn ra."
"Quá tốt rồi, lần này có thể thoát khỏi lão ma đầu này."
Triệu lão bát vui mừng, với sức phán đoán của giới linh sư chân long, ông ta đánh giá trận pháp mà Sở Phong đưa cho, có thể dùng được.
Thế là, Triệu lão bát cũng bắt đầu âm thầm bố trí trận pháp.
Trong thời gian này, Tống lão đầu rất cẩn thận tìm kiếm trong thế giới, Sở Phong cũng nghiêm túc quan sát.
Tống lão đầu muốn tìm, chắc hẳn là một lối vào khác, hoặc là một lối ra khác.
Còn Sở Phong muốn tìm, là vật cần sớm mở ra.
Chỉ là lục soát khắp thế giới, cũng không tìm được thứ mà họ mong muốn.
Thế là Tống lão đầu dứt khoát bay thấp xuống.
"Hai vị tiểu hữu đừng vội, lão phu có một phương pháp, có thể rời khỏi nơi đây."
Lão đầu này vừa nói xong, liền lấy ra một triệu lá bùa, ông ta trải những lá bùa ngay ngắn trên mặt đất.
"Sở Phong tiểu hữu, không hay rồi, ta cảm thấy lão nhân này, đang định trực tiếp luyện hóa cả hai chúng ta."
Thấy những lá bùa kia, Triệu lão bát bí mật nói với Sở Phong.
"Ta cũng thấy vậy." Sở Phong nói.
"Nếu vậy thì dứt khoát nói thẳng luôn đi." Triệu lão bát nói.
"Tiền bối, trận pháp rời đi, ngài bố trí xong chưa?" Sở Phong hỏi.
"Xong rồi, vừa mới hoàn thành." Triệu lão bát nói.
"Tiền bối, đừng đánh rắn động cỏ, chúng ta trực tiếp thúc giục trận pháp rời khỏi nơi đây, cùng nhau thúc giục."
Sở Phong định trực tiếp thúc giục trận pháp để rời đi.
Lão nhân này dù sao cũng là Thiên Thần cảnh, chênh lệch cảnh giới quá lớn, hắn cũng sợ xảy ra chuyện bất trắc.
"Được, chúng ta cùng nhau thúc giục."
"Ta sẽ đếm ba tiếng."
"Ba."
"Hai."
"Một."
"Thúc giục."
Triệu lão bát vừa dứt lời, Sở Phong liền lập tức thúc giục trận pháp, chỉ nghe thấy một tiếng trầm đục, trận pháp lực từ trong cơ thể phun trào ra ngoài, trận pháp lực tràn ngập, như gió xoáy cuốn lấy Sở Phong.
"Tiểu quỷ!!! "
Thấy một màn này, lão đầu cũng cảm thấy không đúng, vội vàng phóng xuất võ lực và kết giới chi lực, song trọng lực lượng, muốn ngăn Sở Phong lại.
Hắn không chỉ là tu võ giả Thiên Thần cảnh, mà còn là giới linh sư chân long, đồng thời cảnh giới rõ ràng cao hơn Triệu lão bát nhiều.
Thế nhưng không ngăn được, cũng không phải Sở Phong trong nháy mắt biến mất không thấy gì nữa, mà là lúc này quanh thân Sở Phong bao trùm một loại lực lượng, khiến cho lực lượng của lão đầu không thể nào tới gần được.
Sở Phong cũng tới giờ khắc này mới nhận ra được, lực lượng của tòa trận pháp này lại cường đại đến vậy.
Chỉ là đáng tiếc, ngay khi trận pháp này hình thành, Sở Phong cũng bị truyền tống rời đi nơi đây.
Cùng lúc đó, quanh thân Triệu lão bát, cũng xuất hiện trận pháp lực lượng như vậy.
"Chết tiệt."
Lão đầu kia mặt mũi dữ tợn, ý thức được mình đã bị lừa, Sở Phong bọn họ, rõ ràng là nắm giữ phương pháp rời khỏi nơi đây.
"Lão già, ngươi cho rằng chúng ta không nhìn ra, ngươi đối với chúng ta lòng dạ hiểm độc sao?"
"Ngươi cho rằng chỉ có mình ngươi thông minh, kỳ thực chỉ có mình ngươi là ngu xuẩn nhất, ha ha ha ha."
Triệu lão bát vừa cười lớn, vừa chế nhạo.
Điều này càng làm cho Tống lão đầu tức đến nghiến răng nghiến lợi, sát khí bốc lên tứ phía.
Nhưng rất nhanh, trận pháp lực lượng quanh thân Triệu lão bát cũng tiêu tan.
Thấy một màn này, Tống lão đầu vội vàng phóng thích võ lực và kết giới chi lực, song trọng lực lượng, trói chặt Triệu lão bát.
Thấy đã trói được, Tống lão đầu cũng cười ha hả.
Nhưng nụ cười của hắn trông rất dữ tợn, đầy mặt âm tàn, cái bộ dạng kia hận không thể lập tức ăn tươi nuốt sống, lột da Triệu lão bát ra.
Nhưng đối mặt với Tống lão đầu đáng sợ như vậy, sắc mặt Triệu lão bát lại không thay đổi, ngược lại mỉa mai cười: "Tống Tiên Cơ, ngươi cười cái gì?"
Nghe câu này vừa nói ra, Tống lão đầu lập tức cứng đờ mặt: "Ngươi gọi ta là gì? Ngươi biết ta là ai?"
"Kẻ phản bội của Thiên Kiếm Thánh Cung mà, nghe cung chủ của các ngươi nói rồi." Triệu lão bát nói.
"Ngươi gặp cung chủ của bọn ta rồi sao, ngươi là ai?" Tống lão đầu vừa nói, vừa nhanh chóng co rút lực lượng trói chặt Triệu lão bát.
Hắn đã không còn định đơn giản khống chế đối phương nữa, mà muốn nghiêm hình tra tấn, ép hỏi thân phận của đối phương.
Nhưng thật bất ngờ, đừng nói kết giới chi lực, ngay cả võ lực Thiên Thần cảnh của hắn cũng dừng lại quanh thân Triệu lão bát, không thể tiến lên thêm.
Triệu lão bát xoa xoa mũi, nhe răng cười nói:
"Ngươi thật sự cho rằng, ta là trận pháp bố trí không xong mà rời đi thất bại sao?"
"Lão già kia, gan to bằng trời, lại còn dám có ý đồ lên đầu ta."
"Nếu không dạy dỗ ngươi một phen, ta sợ ta sẽ ngủ không ngon mất."
Nghe thấy những lời này, Tống lão đầu lập tức biến mất khỏi chỗ này.
Hiển nhiên, Tống lão đầu cảm thấy không ổn, nên đã bỏ chạy.
Nhưng gặp tình huống này, Triệu lão bát lại không hề hoảng sợ, mà ngược lại nụ cười trên khóe miệng, trở nên tà ác.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận