Tu La Võ Thần

Chương 1897: Một mẻ hốt gọn

Chương 1897: Một mẻ hốt gọn
Trải qua một phen đi đường, Sở Phong đám người, rốt cuộc đi tới tòa viễn cổ tiên trì kia. Mặt nước năm màu rực rỡ, sừng sững chín cây cột vàng óng, vút thẳng lên trời, dị thường hùng vĩ. Chín cây cột, sắp xếp có thứ tự, dường như chín hộ vệ, canh gác nơi đây, và đây cũng chính là những cây tiên châm vàng viễn cổ.
"Sở Phong, nhìn cho kỹ." Tiên Ngự Ân nói với Sở Phong xong câu này, liền trực tiếp lướt vào trong viễn cổ tiên trì. Hắn nhất định phải là người đầu tiên tiến vào bên trong, bởi vì khi hắn phát động sáu cây tiên châm viễn cổ xong, sẽ mang đến áp lực cực lớn cho Sở Phong. Đồng thời, hắn cảm thấy, Sở Phong căn bản không có cách nào phát động tiên châm vàng viễn cổ, cho dù có thể phát động, thì cũng nhiều nhất là một cây mà thôi, khi đó sẽ thấy rõ ràng sự bất tài của Sở Phong.
"Sở Phong, chín cây tiên châm viễn cổ ở đây, đúng là khác với Thanh Mộc Lĩnh vực, ngươi có mấy phần chắc chắn phát động thành công?" Đản Đản hỏi.
"Ta nói chín cây ngươi tin không?" Sở Phong nói ra.
"Ha ha, ta chính là thích cái sự tự tin này của ngươi." Đản Đản nói.
"Đùa thôi, tiên châm viễn cổ ở đây quả thực không hề đơn giản, điều này cũng dẫn đến áp lực ở đáy ao càng lớn hơn, cho dù ta bây giờ đã khác xưa nhiều rồi, cũng không quá chắc chắn phát động cả chín cây tiên châm viễn cổ, nhưng đã tới đây, cũng chỉ có thể dốc sức liều một phen, nếu thật có thể phát động cả chín cây thì..."
Sở Phong chưa nói hết câu, vì đó chỉ là một phỏng đoán của hắn, lúc trước khi phát động tiên châm viễn cổ, hắn cũng đã đạt được không ít thu hoạch bên trong tiên châm, dẫn đến việc đột phá tại chỗ đến Võ Vương cảnh. Mà nếu như tiên châm vàng viễn cổ cũng có thể mang lại lợi ích cho Sở Phong, vậy thì lợi ích ở đây hẳn là sẽ nhiều hơn so với tiên châm bạc viễn cổ. Sở Phong không hy vọng hão huyền có thể đột phá đến Võ Đế, nhưng Sở Phong hy vọng, có thể giúp tu vi của mình tiến bộ, chí ít để chuẩn bị cho việc đột phá Võ Đế sau này, và chỉ cần trở thành Võ Đế thật sự, Sở Phong sẽ có thể đi Thanh Mộc Sơn cứu Dược Nhi.
Trong lúc Sở Phong suy nghĩ, đa phần mọi người không ngừng đảo mắt nhìn chín cây tiên châm viễn cổ kia. Bởi vì bọn họ biết, tiên Ngự Ân nhất định có thể phát động tiên châm viễn cổ, đây chỉ là vấn đề thời gian và số lượng mà thôi.
Ông!
Quả nhiên, không lâu sau, một trong các tiên châm vàng viễn cổ bắt đầu nở rộ ánh sáng chói mắt, chỉ là đây không phải ánh bạc mà là ánh vàng. Cùng lúc đó vô số phù chú, như có sinh mạng, tán loạn ra bốn phía.
"Nhanh vậy sao?"
Giờ khắc này, ngay cả Sở Phong cũng phải giật mình, hắn không ngờ, tốc độ tiên Ngự Ân phát động tiên châm viễn cổ lại nhanh như vậy.
"Oanh long long long "
Ngay sau đó, một tiếng lôi minh chói tai cũng từ đỉnh tiên châm viễn cổ bùng phát, khiến cho cả hư không rung chuyển theo, thanh âm đó quá đinh tai nhức óc, không chỉ thế, nó còn khiến lòng người kinh sợ, gần như tất cả mọi người đều bị chấn nhiếp bởi tiếng nổ vang trời ấy.
"Ầm ầm ầm "
Ngay khi tiếng lôi minh rung chuyển vang lên khắp nơi, lôi điện xanh lá chói mắt đột nhiên từ đỉnh tiên châm viễn cổ bắn ra. Lôi điện xanh lá đó cực kỳ thô to, đồng thời hùng vĩ vô cùng, tựa như vô số con rồng lôi điện hợp lại thành một đạo thiên quân vạn mã, mang theo sức mạnh không thể ngăn cản, chinh chiến bốn phương, che kín cả chân trời. Từng luồng lôi điện dày đặc tạo thành một mạng lưới điện lớn, đồng thời không ngừng lan rộng, như muốn phong tỏa cả chân trời.
Buông thả, bá đạo, lúc này, tất cả mọi người có thể cảm nhận được từ trong lôi đình xanh lá kia một uy thế không gì sánh được.
"Oanh long long long "
Rất nhanh, một tiếng nổ lớn nữa lại vang lên, trên một tiên châm vàng khác, một tia chớp cũng phóng về phía chân trời, làm cho mạng lưới lôi đình trên bầu trời, càng thêm rực rỡ, khí thế cũng tràn đầy hơn.
Cảnh này, nếu người bình thường nhìn thấy chắc chắn kinh ngạc vô cùng, nhưng người ở đây, dường như đã sớm quen với cảnh này, dù trên mặt cũng có vẻ vui mừng nhưng lại không hề có cảm giác rung động gì quá lớn.
Sau khi hai tiên châm vàng liên tiếp được phát động, cây thứ ba, thứ tư, thứ năm lại nối tiếp được phát động, tốc độ có thể nói cực kỳ nhanh.
Giờ phút này, những người hiểu rõ về Tiên Ngự Ân đều có chút hài lòng gật đầu, vì Tiên Ngự Ân không làm họ thất vọng, nhưng họ cũng biết, năm tiên châm viễn cổ đã là giới hạn mà Tiên Ngự Ân có thể phát động.
"Mau nhìn, lại có một cây tiên châm sáng lên." Đột nhiên, Ái Tài Tiên Nhân chỉ vào một cây tiên châm viễn cổ khác mà kêu lên.
Thấy vậy, mọi người đều hướng mắt sang, và chỉ với một cái liếc nhìn, hầu hết tất cả các tinh linh viễn cổ đều mắt sáng lên, vẻ mặt lộ ra sự kinh ngạc.
Cây tiên châm viễn cổ thứ sáu được phát động, Tiên Ngự Ân đã phá vỡ kỷ lục tốt nhất của mình trước kia, mà kỷ lục này chính là kỷ lục tốt nhất của đương kim Quốc Vương Tinh Linh Vương Quốc.
Giờ phút này, các nguyên lão tinh linh viễn cổ cùng hộ pháp không tự chủ được liếc nhìn Quốc Vương Tinh Linh, giống như đang ám chỉ, tương lai tu vi của Tiên Ngự Ân sẽ đạt tới tầm của quốc vương vậy.
"Đáng ghét, gia hỏa này, sao lại..." Nhưng, trong lúc đa số tinh linh viễn cổ vui mừng, hai tỷ muội Tiên Miêu Miêu và Tiên Linh Nguyệt lại hơi nhíu mày, mặt lộ vẻ bất an.
Thực ra, Tiên Ngự Ân có thể phát động bao nhiêu tiên châm viễn cổ, ngày thường hai tỷ muội đều không quan tâm, nhưng hôm nay thì khác, Tiên Ngự Ân đang so đấu với Sở Phong, xem ai phát động được nhiều tiên châm viễn cổ hơn. Lúc này, Tiên Ngự Ân lại tiến bộ, phát động được sáu cây tiên châm viễn cổ, đây quả thật vô cùng bất lợi cho Sở Phong, khiến hai tỷ muội làm sao mà yên tâm cho được.
Nhưng đại cục đã định, Tiên Ngự Ân thật sự phát động sáu tiên châm viễn cổ, đây là sự thật mà các nàng không thể thay đổi.
Ầm ầm
Mây lôi đình xanh lá đầy trời còn chưa tan đi, Tiên Ngự Ân đã từ tiên trì viễn cổ bay ra, mặt tràn đầy vẻ đắc ý.
"Ngự Ân, ngươi thật khiến chúng ta phải kinh ngạc vui mừng đấy." Giờ phút này, đừng nói các hộ pháp, mà ngay cả bốn vị nguyên lão, cũng tự mình ra nghênh đón, việc phát động sáu cây tiên châm viễn cổ đã cho thấy, thiên phú của Tiên Ngự Ân còn mạnh hơn những gì họ mong đợi, sao có thể không yêu thích cho được.
Đối mặt với sự khen ngợi của mọi người, ý cười trên mặt Tiên Ngự Ân càng thêm đậm, không kìm được nhìn về phía Sở Phong, nói: "Sở Phong, tới lượt ngươi rồi đấy, nhưng ta khuyên ngươi đừng gắng gượng, tuyệt đối đừng có chết ở bên trong. Ngươi chết thì cũng không quan trọng gì, chỉ sợ làm ô uế nước tiên trì viễn cổ của ta."
"Sợ là phải khiến ngươi thất vọng rồi."
Sở Phong hơi cười, cũng không hề nổi nóng vì lời khiêu khích của Tiên Ngự Ân.
Thấy Sở Phong vẫn bình tĩnh như vậy, trong mắt Tiên Ngự Ân, thoáng hiện một tia tức giận. Bởi vì thái độ của Sở Phong khiến hắn cảm thấy, Sở Phong từ đầu đến cuối không hề xem hắn ra gì, loại cảm giác này khiến hắn vô cùng khó chịu.
Mà Sở Phong lúc này, ngược lại không vội vàng xuống nước, mà là chờ cho lôi đình trên trời tan đi, khi tiên châm viễn cổ phát ra lôi đình trở lại bình thường, Sở Phong mới thân hình nhảy lên, tiến vào bên trong tiên trì viễn cổ.
Thấy Sở Phong xuống nước, hai tỷ muội Tiên Miêu Miêu và Tiên Linh Nguyệt đều lộ vẻ căng thẳng.
Sau khi xuống nước, tốc độ của Sở Phong cực kỳ nhanh, giống như một con thủy long bình thường, cấp tốc lao về phía đáy tiên trì viễn cổ.
Càng xâm nhập vào sâu, áp lực cường đại kia cũng càng ép đến gần, nhưng may mà, đến giờ Sở Phong vẫn có thể chịu đựng được.
"Kia là?"
Nhưng, đột nhiên, Sở Phong lại đột ngột ngừng lại, mà đưa mắt về phía không xa. Ở đó... có một loại sinh vật kỳ lạ.
Sinh vật kia chỉ cỡ một con đom đóm, nhưng trong suốt, vô sắc vô vị, thậm chí không có chút khí tức nào, nếu không có Thiên Nhãn, e rằng Sở Phong cũng khó mà nhìn thấy được.
Loại sinh vật này Sở Phong từng thấy trước đó trong tiên trì viễn cổ ở Thanh Mộc Lĩnh Vực, đây là một loại tài nguyên tu luyện.
Ba!
Xuất phát từ sự tò mò, Sở Phong bắt lấy sinh vật kia, sau khi bóp nát nó, liền hóa thành một cỗ năng lượng thiên địa, từ lòng bàn tay Sở Phong chui vào, cuối cùng tiến vào trong đan điền Sở Phong.
"Cỗ năng lượng này, sao mà đậm đặc thế?" Ngay khi hấp thụ một chút năng lượng này, Sở Phong lập tức lộ vẻ vui mừng, sinh vật này dù giống y hệt với sinh vật ở Thanh Mộc Lĩnh vực, nhưng năng lượng thiên địa chứa bên trong lại khác nhau một trời một vực.
Cẩn thận quan sát, Sở Phong lại phát hiện ở không xa có ba sinh vật kỳ dị như vậy, bắt chúng lại cũng thu được lượng năng lượng thiên địa vô cùng đậm đặc.
"Xem ra, ta thật không uổng chuyến này rồi." Giờ phút này, ngay cả Sở Phong cũng trở nên vui sướng vô cùng, dù năng lượng một con sinh vật mang lại, với Sở Phong vẫn còn hơi ít. Nhưng nơi đây hình như có rất nhiều, nếu có thể bắt toàn bộ sinh vật kỳ dị này luyện hóa, vậy chắc chắn sẽ là một thu hoạch không nhỏ, dù có đột phá lên Võ Đế cũng không phải không có khả năng.
Bá!
Nghĩ đến đây, Sở Phong không tiếp tục đi sâu hơn nữa, mà là du tẩu tứ phía, xung quanh chín cây tiên châm viễn cổ từ từ tiến vào, bắt đầu cẩn thận điều tra những sinh vật kỳ dị đó. Sở Phong muốn bắt toàn bộ sinh vật kỳ dị trong tiên trì viễn cổ này, luyện hóa toàn bộ chúng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận