Tu La Võ Thần

Chương 416: Sát nhân cuồng ma

Chương 416: Sát nhân cuồng ma
Sở Phong cũng không phải là hạng người đại thiện, bởi vì thiên hạ to lớn như vậy, chuyện bất công nhiều vô kể, chỉ sợ mỗi ngày đều có người chịu oan mà chết, mỗi ngày đều có người chết thảm, loại chuyện này không ai có thể quản được, vậy nên cũng không quản. Bất quá Sở Phong cũng không phải là hạng người đại ác, đã chuyện như vậy xảy ra ngay bên cạnh mình, trong phạm vi khả năng của hắn, hắn cũng có chút không đành lòng, không muốn khoanh tay đứng nhìn. Thế là, trong khi tất cả mọi người đều không muốn nhìn nhiều đến lão ăn mày kia một chút, thậm chí đều mong nhân viên cửa tiệm mau chóng đuổi tên ăn mày đi, để tránh ảnh hưởng đến khẩu vị của mình thì Sở Phong lại đứng dậy, đi đến cửa, một tay đẩy nhân viên cửa tiệm ra, sau đó đỡ lấy lão ăn mày nói: “Lão nhân gia, đến chỗ của ta ăn tạm một chút đi.”
“Đa tạ đại nhân, đa tạ đại nhân.” Thấy vậy, lão ăn mày mừng đến phát điên, không ngừng vì Sở Phong thở dài. Đến chỗ bàn rượu của Sở Phong, lão ăn mày liền bắt đầu ăn uống thả cửa, vậy mà một mình hắn, ăn sạch sẽ bàn rượu ngon thức ăn ngon của Sở Phong.
“Lão nhân gia không cần gấp, cứ từ từ ăn, hôm nay ta bao no.” Sở Phong có chút mỉm cười, sau đó nói với tiểu nhị: “Tiểu nhị, làm thêm mấy món ngon nữa.”
Nghe được lời của Sở Phong, lão ăn mày đột nhiên cảm kích cười, nói với Sở Phong: “Tiểu tử, ngươi thật đúng là một người tốt, bất quá có đôi khi, người tốt chưa chắc đã có báo đáp tốt.”
“Bá.” Nói xong, ánh mắt lão già đột nhiên lóe lên, khuôn mặt hiền lành nhu nhược kia vậy mà biến đổi, hóa thành một khuôn mặt cực kỳ hung ác, cứ cho là vẫn là dáng vẻ của một lão già, nhưng lại cho người ta cảm giác hoàn toàn khác biệt. Cùng lúc đó, một cỗ khí tức Thiên Vũ tam trọng, cũng từ trong cơ thể lão già kia tỏa ra, một tầng kết giới màu lam, cũng quẩn quanh ở chung quanh Sở Phong, phong tỏa quán rượu này.
Biến cố bất ngờ khiến Sở Phong kinh hãi, thân hình vội vàng nhảy về phía sau, giữ một khoảng cách nhất định với lão già này, sau đó lớn tiếng hỏi: “Ngươi là người phương nào?”
“Bá,” lão già không trực tiếp trả lời, mà là xòe bàn tay lớn ra, tấm lệnh truy sát mà gã cao nam đặt trên bàn rượu, đã rơi vào trong tay lão già, sau đó nói với Sở Phong: “Nhận tiền của người trừ tai họa cho người, sát thủ giới đệ nhất nhân, trăm mặt lão nhân là đây.”
“Cái gì? Trăm mặt lão nhân?” Lúc này, những người khác trong quán rượu mới hoàn hồn lại, nghe được lời của lão già, không ai là không kinh hãi, lập tức sợ đến run lẩy bẩy, la hét liên tục, mọi người định bỏ chạy, nhưng quán rượu làm sao có thể bị phong tỏa hoàn toàn, bọn họ đã không còn đường để chạy.
“Nguyên lai ngươi chính là trăm mặt lão nhân, quả nhiên có chút thủ đoạn, lại có thể tìm được ta.” Thấy thế, Sở Phong cũng không còn che giấu, mà là cởi chiếc mũ rộng vành trên đầu, lộ ra khuôn mặt thật của mình.
“Trời ạ, hắn, hắn đúng là Sở Phong?!” Khi nhìn thấy khuôn mặt của Sở Phong, những người vốn đã kinh ngạc không thôi, lại càng sợ đến trợn mắt há hốc mồm. Bởi vì việc này đồng nghĩa với việc, trên đại lục Cửu Châu, hai tên ma quỷ hung danh nhất, giết người vô số, đã xuất hiện trước mặt bọn họ, hai người này nếu mà giao đấu, chẳng phải là bọn họ cũng sẽ bị liên lụy đến chết?
"Ông" Đúng lúc này, trăm mặt lão nhân khẽ nhúc nhích ý nghĩ, khí tức mà hắn phát ra, trở nên dị thường cuồng bạo, vậy mà hóa thành uy áp, nghiền nát tất cả trong quán rượu này, ngay cả những vị khách vô tội ở đây, cũng đều trực tiếp bị uy áp của hắn hóa thành nước máu.
"Gặp qua khuôn mặt thật của ta, đều phải chết." Sau khi một ý niệm đã khiến khách trong quán rượu bị giết sạch, trăm mặt lão nhân bình thản mở miệng. Trên mặt hắn không hề có chút xúc động nào, giống như những người hắn giết chỉ là kiến cỏ, không đáng để hắn có bất cứ phản ứng thương hại nào.
"Tên lão già hung ác, tồn tại như ngươi mới thật sự là tai họa, ta Sở Phong hôm nay sẽ thay trời hành đạo, diệt ngươi tên súc sinh già này." Uy áp Thiên Vũ tam trọng tuy mạnh, nhưng không thể ngăn được Sở Phong hiện tại, Sở Phong bây giờ là Huyền Vũ lục trọng, phối hợp với hai loại sức mạnh sấm sét của mình, chính là Huyền Vũ bát trọng, với loại tu vi này, Thiên Vũ nhị trọng đã không phải là đối thủ của Sở Phong, Thiên Vũ tam trọng thì cũng hoàn toàn có thể một trận chiến.
“Oanh.” Sở Phong khẽ nhúc nhích ý nghĩ, một cỗ uy áp tràn đầy liền từ trên trời giáng xuống, ngay cả kết giới màu lam mà trăm mặt lão nhân bố trí, cũng run rẩy một hồi. Mà ngay sau đó, trong tay Sở Phong lại xuất hiện một thanh trường kiếm màu vàng, kiếm này vừa ra, lập tức từng trận phát ra tiếng rồng ngâm, đây chính là võ kỹ mà ngày đó Sở Phong thu được tại Hư Không Tông, Hư Không Long Ngâm Nhận.
“Võ kỹ thất đoạn, đã tu luyện đến đại thành, không tệ, quả nhiên là thiên phú dị bẩm, hiếm có tu võ kỳ tài."
"Bất quá đáng tiếc, người mà ngươi đối mặt chính là ta, không phải lão phu xem thường ngươi, chỉ bằng thủ đoạn này của ngươi, đừng hòng cùng ta chống lại, vẫn là mang Tu La Quỷ Phủ của ngươi ra đi, có lẽ ta sẽ chừa cho ngươi một bộ toàn thây." Trăm mặt lão nhân vừa cười vừa nói, đối với Hư Không Long Ngâm Nhận của Sở Phong, vậy mà không hề sợ hãi chút nào, thậm chí còn có chút khinh thường.
"Nguyên lai là nhắm vào Tu La Quỷ Phủ của ta mà đến." Sở Phong nhíu mày, cảm thấy lão nhân này thực sự không đơn giản, là một con hồ ly già giết người vô số, lại còn vô cùng âm hiểm.
“Một kiện kỳ binh, chính là vô giá, 1 triệu viên huyền châu, há có thể mua được?”
"Lão phu giết người, mặc dù từ trước đến nay giảng thành tín, nhưng mà đối diện với kỳ binh, thì thực sự ngứa tay, cho nên mạng của ngươi ta muốn, kỳ binh của ngươi ta cũng muốn." Trăm mặt lão nhân, một bộ dáng vẻ không thể không có được.
"Muốn cướp kỳ binh của ta, muốn mạng của ta, vậy cũng phải xem ngươi có bản lĩnh này hay không đã." Sở Phong bước chân đạp mạnh về phía trước, cả người liền hóa thành một đạo lưu quang, kiếm long ngâm trong tay, đâm thẳng vào cổ họng của trăm mặt lão nhân.
“Ông.” Nhưng ngay lúc kiếm long ngâm của Sở Phong, cách cổ họng của trăm mặt lão nhân không đến nửa tấc, chỉ thấy trăm mặt lão nhân thò tay ra, hai ngón duỗi ra, lại kẹp kiếm long ngâm của Sở Phong giữa hai ngón tay.
“Võ kỹ mạnh hơn nữa, cũng là hư vật, ngươi ngưng tụ huyền lực thành võ kỹ, cũng muốn chạm vào thân thể Thiên Vũ của ta sao? Thật đúng là hy vọng hão huyền.” Trăm mặt lão nhân cười quái dị, sau đó hai ngón tay truyền tới một cỗ thiên lực, khiến cho kiếm long ngâm trong tay Sở Phong bị chấn thành vỡ nát. Cùng lúc đó, một cỗ xung lực cường đại, cũng ập về phía Sở Phong, khiến cho Sở Phong liên tiếp lui về phía sau, suýt chút nữa thì không ngã xuống đất.
“Sao có thể như vậy, lão nhân này làm sao lại mạnh đến thế?” Sở Phong nhíu mày, hắn phát giác ra cái tên bách biến lão nhân này, cho dù là độ đậm đặc của thiên lực, hay là chiến lực thực sự, đều dị thường cường hãn, tuyệt không phải người Thiên Vũ tam trọng bình thường có thể so sánh được.
"Lão phu năm tuổi đã vào sát thủ doanh, sáu tuổi đã giết người, bảy tuổi đã giết người thành thạo, cùng với ba mươi ba đồng bạn nhận huấn luyện chung, tám tuổi đã thành sát thủ, là người nhanh nhất trở thành sát thủ của sát thủ doanh từ trước đến nay.”
“Kiếp sống làm sát thủ, lão phu đã cùng giết ba mươi ba ngàn tám trăm năm mươi mốt người, đồ diệt gia tộc tám trăm bảy mươi mốt nhà, từng ở bên bờ sinh tử sờ soạng vô số lần, kỹ xảo chiến đấu mà ta rèn luyện, sinh tử khảo nghiệm mà ta kinh qua, lẽ nào một thằng nhóc như ngươi có thể so sánh?”
“Đừng tưởng rằng, ngươi tu luyện được huyền công cao cấp, nắm giữ bí kỹ vô thượng, cầm trong tay nhận chủ kỳ binh, thì có thể bằng tu vi Huyền Vũ bát trọng của ngươi, cùng lão phu phân cao thấp.”
"Ở trước mặt ta, ngươi chỉ như một con giun dế, mạng của ngươi ta muốn lấy là lấy, ngươi căn bản không có chỗ để trốn." Trăm mặt lão nhân, hai mắt như dao, sát cơ tứ phía, toàn thân khí thế trở nên vô cùng đáng sợ, chính là một con đao phủ thực sự, tay nhuốm máu tươi của vô số sát nhân cuồng ma.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận