Tu La Võ Thần

Chương 4366: Thảm tao tra tấn

"Lần này thì thật sự không ổn rồi." Gặp tình huống này, Sở Phong tuy ngoài mặt không hề nao núng, nhưng trong lòng cũng đã định, phải làm sao để thoát khỏi nơi đây. Tuy rằng tu vi của tên nam tử này tăng lên, nhưng cái tu vi Chí Tôn lục phẩm kia cực kỳ bất ổn, dù sao thì hắn vẫn là tu vi Chí Tôn lục phẩm. Nếu đối phương là Chí Tôn cảnh Ngũ phẩm, Sở Phong miễn cưỡng còn có thể đánh một trận. Nhưng là Chí Tôn cảnh lục phẩm, lấy tu vi hiện tại của Sở Phong, thì thực sự là ngay cả sức đánh trả cũng không có. Với tình huống này, trốn, là lựa chọn duy nhất của Sở Phong. Nhưng cũng không thể lập tức trốn, nếu để đối phương phát hiện ra mình khiếp đảm, thì Sở Phong căn bản là trốn không thoát.
Oanh
Đột nhiên, không gian rung động, một luồng sức mạnh vô hình phóng thích ra từ trong cơ thể tên đệ tử kia. Đó là uy áp, hắn không hề bị Sở Phong dọa sợ, ngược lại trực tiếp lựa chọn ra tay. Uy áp kia ập đến trước mặt Sở Phong, hắn căn bản không cách nào ngăn cản, bị đánh chính diện. Không chỉ gân cốt đứt gãy, mà còn điên cuồng thổ huyết, khi ngã xuống đất đã là thân bị thương nặng. Tuy rằng giới linh chi thuật của Sở Phong đạt tới long biến nhị trọng, thêm Cửu Long Thánh Bào và sức mạnh huyết mạch kết giới, chiến lực có thể so với Chí Tôn lục phẩm. Nhưng tu vi của Sở Phong, lại chỉ là Chí Tôn nhất phẩm. Cho dù Sở Phong có thể thông qua Thần cấp lôi văn, lôi đình khải giáp, Tứ Tượng thần lực, liên tục tăng cao tu vi, đưa tu vi lên tới Chí Tôn cảnh tứ phẩm. Nhưng vậy tuyệt đối không thể chống lại võ giả Chí Tôn lục phẩm.
"Đáng chết."
"Chẳng lẽ gia hỏa này cố ý?"
Lúc này Sở Phong cũng cau mày. Hắn đột nhiên ý thức được, đám gia hỏa này rất có thể là cố ý. Cố ý đưa hắn tới nơi này, bởi vì bọn chúng đã sớm biết nơi này có sức mạnh phong tỏa kết giới chi thuật.
"Xem ra là thành công."
"Giới linh chi thuật của ngươi tuy mạnh mẽ, nhưng tu vi lại chẳng ra gì cả." Tên nam tử kia dựa vào Thiên Tứ Thần Lực, đưa tu vi từ Chí Tôn Ngũ phẩm lên Chí Tôn Lục phẩm, đắc ý nhìn Sở Phong.
"Mã sư huynh, huynh lợi hại thật, thì ra Thiên Tứ Thần Lực của huynh đã thức tỉnh, có thể tăng một phẩm tu vi tại Chí Tôn cảnh."
"Mã sư huynh, huynh thật là thâm tàng bất lộ mà." Lúc này, ngay cả những đệ tử Phi Hoa Trai khác, cũng không ngừng khen ngợi cái gọi là Mã sư huynh kia. Thì ra gia hỏa này vẫn luôn giấu thực lực, chớ nói Sở Phong không phát hiện ra, Thiên Tứ Thần Lực của hắn có thể tăng tu vi. Ngay cả các đệ tử khác của Phi Hoa Trai, cũng không hề hay biết chuyện này.
"Thiên Tứ Thần Lực này của ta vừa mới thức tỉnh, tu vi coi như có tăng, nhưng cũng vẫn chưa ổn định."
"Cho nên, ta mới không trực tiếp giao thủ với hắn, khi vừa biết được gia hỏa này có thể đánh giết Lục sư huynh."
"Ban đầu ta dự định, đợi gia hỏa này lộ sát ý rồi, ta sẽ tăng tu vi lên, cùng hắn một trận chiến."
"Nhưng không ngờ, gia hỏa này tham lam như thế, lại còn đánh lên ý đồ với thiên địa kỳ vật ở đây."
"Mọi người đều biết, do chưởng giáo đại nhân bố trí trận pháp đặc thù nên, dẫn tới con hẻm núi thông hướng chủ trận pháp này, sẽ phong tỏa kết giới chi thuật."
"Cho nên ta mới muốn thử một lần, xem sau khi giới linh chi thuật của gia hỏa này bị phong tỏa thì chiến lực của hắn còn mạnh mẽ như vậy hay không."
"Giờ xem ra, đúng là đoán đúng, gia hỏa này chỉ có giới linh chi thuật mạnh mẽ thôi, chứ tu vi chẳng ra gì cả."
"Dù ta thông qua Thiên Tứ Thần Lực, tăng lên đến tu vi Chí Tôn lục phẩm, thì cũng không ổn định, nhưng để đối phó gia hỏa này thì cũng là dư xài." Mã sư huynh kia đắc ý nói.
"Mã sư huynh, huynh quá lợi hại, tất cả mọi chuyện đều ở trong khống chế của huynh."
"Mã sư huynh, huynh đúng là ân nhân cứu mạng của chúng ta, nếu không chúng ta thật sự dẫn hắn tới chủ trận pháp thì tất cả chúng ta đừng mong sống sót."
"Đúng vậy Mã sư huynh, hôm nay chúng ta đều nhờ vào huynh cả." Đám đệ tử Phi Hoa Trai rất vui mừng, đối với Mã sư huynh này càng bội phục không thôi. Trước đó, bọn họ cũng không biết, đột nhiên lại phát sinh một màn kịch tính như vậy. Bọn họ đã chuẩn bị tốt, đưa Sở Phong đến chủ trận pháp. Chính vì thế, những việc xảy ra trước mắt, đối với họ mà nói là quá đột ngột. Chỉ khác là, đối với Sở Phong, tình thế trước mắt là trí mạng. Còn đối với bọn chúng, thì là cứu mạng.
"Đều là người một nhà cả, sao phải nói lời này."
"Ngược lại là gia hỏa này, ngay cả Phi Hoa Trai ta cũng dám trêu vào, thậm chí còn giết Lục sư huynh, hắn đúng là không biết trời cao đất rộng."
"Các sư đệ, ta cảm thấy trước khi giao hắn cho Thái Thượng trưởng lão xử trí, chúng ta cần phải cho hắn biết, Phi Hoa Trai chúng ta là một thế lực như thế nào đã." Mã sư huynh vừa nói lời này, khóe miệng liền lộ ra một nụ cười âm hiểm.
"Đúng, nhất định phải cho hắn một bài học." Những đệ tử Phi Hoa Trai đó, sau khi bị Mã sư huynh nhắc nhở, cũng nhao nhao lộ vẻ hung ác. Không chỉ có vậy, từng người trong số bọn họ, còn lấy ra binh khí cùng pháp khí đặc thù từ trong túi càn khôn. Có thuốc độc, có độc trùng, có độc đan, còn có những binh khí hình thù kỳ quái. Không có gì ngoài, những vật này đều dùng để tra tấn người.
"Sao thế, sao mặt mày lại như vậy?"
"Vừa nãy không phải ngươi phách lối lắm sao, không phải muốn lấy mạng chúng ta, không phải còn muốn làm chúng ta sống không bằng chết?" Mã sư huynh lúc này một mặt đắc ý nhìn Sở Phong.
"Đừng nói nhảm, muốn chém giết muốn róc thịt tùy ý."
"Tiểu gia ta nếu mà rên nửa tiếng thì đã không phải Sở Phong." Sở Phong vô cùng kiên cường nói. Trận pháp ở đây quá mạnh mẽ, Sở Phong thật sự không phát hiện ra, hẻm núi này sẽ có sức mạnh phong tỏa kết giới chi thuật. Mà bản thân tham lam, muốn cướp đoạt thiên địa kỳ vật ở đây, kết quả ông trời xui khiến, rơi vào cảnh ngộ này, Sở Phong cũng không có gì để hối hận. Đường mình chọn, cho dù không cam tâm chết trong tay đám người này, nhưng hắn cũng không hối hận chút nào. Việc đã đến nước này, Sở Phong tự nhiên sẽ không cầu xin đám người này tha thứ. Nhưng cho dù chết, Sở Phong cũng muốn chết có tôn nghiêm. Đây là sự quật cường cuối cùng của Sở Phong.
"Sở Phong, đây chính là tên của ngươi sao?"
"Rất tốt, rất tốt, Mã mỗ ta nhớ kỹ rồi."
"Nhưng mà ta cũng không tin, ngươi thật sự có thể nửa đời không lên tiếng." Tên nam tử kia vừa dứt lời, trong mắt lập tức hung mang lộ ra, ngay sau đó, chỉ thấy hắn vung tay áo lên.
Bá bá bá
Trong chớp mắt, vô số lưỡi dao màu đen, như mưa lớn từ trên trời rơi xuống, thẳng về phía Sở Phong. Trong thời gian nháy mắt, những lưỡi dao kia lần lượt xuyên qua cơ thể của Sở Phong. Những lưỡi dao này, không chỉ có thể làm tổn thương nhục thể, mà còn có thể làm tổn thương tới cả linh hồn. Chỉ là một đòn ngắn ngủi, đã khiến máu thịt của Sở Phong bê bết, hoàn toàn thay đổi. Chỉ là, sau khi cảnh tượng tàn nhẫn này trôi qua, Sở Phong lại không hề phát ra một tiếng hét thảm nào. Ban đầu mọi người cho rằng, Sở Phong đau đớn ngất đi. Dù sao thì bọn họ nhận ra binh khí này, đây là binh khí đặc thù, trực tiếp tấn công sâu vào linh hồn, đây là bảo vật mà vị Mã sư huynh này chuyên dùng để tra tấn người. Nỗi đau mà binh khí này mang lại, đúng là khó có thể tưởng tượng được. Thế nhưng khi nhìn kỹ, bọn họ lại phát hiện, lúc này Sở Phong, mặc dù đã hoàn toàn thay đổi, nhưng ý thức vẫn còn, một đôi mắt trợn lên hung hăng nhìn bọn chúng. Sở Phong hắn, gặp phải đòn tấn công nặng nề như thế, mà lại cắn chặt hàm răng, một tiếng kêu thảm cũng không phát ra.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận