Tu La Võ Thần

Chương 6129: Chân long giới linh sư

Nghe theo âm thanh nhìn tới, đó là một ông lão. Lão giả mặc áo bào vàng, thân tỏa kim quang, tóc trắng mày trắng râu bạc trắng, dù dáng người nhỏ bé, nhưng lại có khí thế cường đại. Ngay cả khi bước chân xuống, cũng phát ra từng đợt kim quang. Ban đầu xuất hiện ở nơi xa xôi trong tinh không, bước chân trông như chậm chạp, nhưng chỉ trong mấy bước ngắn ngủi, đã đến gần. Thấy lão giả này, Bách Lý Tử Lân càng hoảng hốt, bởi vì vị này, tuyệt đối là cường giả cảnh giới Thiên Thần. Tức Mặc Thiên Châu cũng không dám khinh thường, nghiêm túc dò xét lão giả. Hắn khẳng định, bộ mặt phách lối này hắn chưa từng gặp qua. Mà lệnh bài bên hông lão giả, khắc bốn chữ: Triệu thị Tiên tộc!!! “Người của chủng tộc viễn cổ?” Tức Mặc Thiên Châu hỏi. Bởi vì chủng tộc này, trong các thế lực đương thời, hắn chưa từng nghe nói. Vậy thì chỉ có khả năng là chủng tộc viễn cổ. “Triệu thị Tiên tộc tộc nhân, Triệu Đạo Bân.” Lão giả giả bộ chắp tay thi lễ. Sở dĩ nói ông ta giả bộ, là vì từ đầu đến cuối ông ta thể hiện cảm giác chỉ có hai chữ, phách lối. Hắn căn bản không hề để Tức Mặc Thiên Châu, thậm chí cả Ngục Tông vào mắt. “Ta không quen biết ngươi, vì sao muốn nhúng tay vào chuyện của Ngục Tông ta?” Tức Mặc Thiên Châu hỏi. “Chúng ta trước kia đúng là không quen biết.” “Nhưng vị đại sư này, hiện giờ đang có quan hệ hợp tác với Triệu thị Tiên tộc ta, ngươi muốn động đến hắn, lão phu tự nhiên không thể bỏ mặc.” Lão giả tự xưng là Triệu Đạo Bân nói. Nghe vậy, Tức Mặc Thiên Châu nhìn về phía Giới Mộ Bạch: “Giỏi lắm Giới Mộ Bạch, thì ra là đã tìm được người hợp tác mới.” “Khó trách thái độ ngươi lại đột nhiên trở nên ngông cuồng như vậy, hay là muốn qua cầu rút ván đúng không?” “Đừng nói vậy chứ, ta Giới Mộ Bạch chưa từng nói là chỉ hợp tác với mỗi Ngục Tông ngươi.” Giới Mộ Bạch nói. Và vừa dứt lời, Triệu Đạo Bân kia liền nói: “Đại sư, hay là cứ giao cho lão phu xử lý luôn đi?” Nghe vậy, Tức Mặc Thiên Châu nhìn về phía Triệu Đạo Bân. “Chuyện của Ngục Tông ta, các ngươi xác định muốn nhúng tay sao?” Tức Mặc Thiên Châu hỏi. “Ha ha ha ha...” Triệu Đạo Bân cất tiếng cười lớn, khi tiếng cười dừng lại, nụ cười trên mặt vẫn còn, nhưng ánh mắt lại vô cùng lạnh lẽo. Lúc này, Bách Lý Tử Lân có thể cảm nhận rõ ràng, mảnh tinh không này đều bị bao trùm bởi khí lạnh khủng bố. “Ngươi có thể thử xem.” Triệu Đạo Bân nói. Tức Mặc Thiên Châu cũng không chịu yếu thế, càng thêm bùng nổ võ lực từ trong cơ thể hắn. Nhưng Bách Lý Tử Lân lại ra sức kéo kéo Tức Mặc Thiên Châu, đồng thời bí mật truyền âm: “Thiên Châu thúc, tính toán đi.” “Bây giờ cha ta bọn họ vẫn còn bế quan, Ngục Tông ta cũng không có thực lực đỉnh cao.” “Mà bọn họ hiển nhiên đã sớm chuẩn bị, vẫn là đừng động thủ với bọn họ thì hơn.” “Nếu không thì phần nhiều chịu thiệt là chúng ta.” Nghe những lời này của Bách Lý Tử Lân, trong lòng Tức Mặc Thiên Châu một trận chua xót. Bách Lý Tử Lân từ trước đến nay không sợ trời không sợ đất. Cũng không biết có phải do chuyện của Sở Phong ảnh hưởng tới hắn. Hay là Giới Mộ Bạch đã làm gì với hắn. Hiện tại Bách Lý Tử Lân lại nhút nhát và bối rối như thế, cố kỵ nhiều đến vậy. Sự thay đổi này khiến Tức Mặc Thiên Châu đau lòng. Nhưng hết lần này tới lần khác, hắn lại không đủ năng lực để mang cho Bách Lý Tử Lân cảm giác an toàn. Ngay như lúc này đây, đối mặt với một mình Giới Mộ Bạch, hắn còn không có nắm chắc phần thắng tuyệt đối. Huống chi còn đột nhiên xuất hiện một Tiên tộc chưa từng nghe nói đến, nhưng lại có một cường giả Thiên Thần cảnh. “Tốt thôi tốt thôi.” Đúng lúc này, Giới Mộ Bạch đứng ra, nhìn về phía Tức Mặc Thiên Châu và Bách Lý Tử Lân. “Tử Lân thiếu gia, lúc trước ở khí vận Thánh cảnh, là do ta không kiểm soát được tính tình, nói vài lời khó nghe.” “Nhưng thua dưới tay Sở Phong, mùi vị đó khó chịu như nào, ngươi rõ nhất.” “Nhưng ngươi và Sở Phong là cùng một thế hệ, còn ta thì không, cho nên nỗi đau của ta còn gấp mấy lần ngươi.” “Ngươi hẳn là hiểu cho ta chứ?” Giới Mộ Bạch vừa nói những lời này, coi như đã cho Tức Mặc Thiên Châu và Ngục Tông một bậc thang để xuống. Thế là, Bách Lý Tử Lân không muốn làm to chuyện liền mở miệng: “Tiền bối cứ yên tâm, ta luôn có một ngày sẽ đánh bại Sở Phong.” “Thật ra, nếu có cơ hội, ta đã khiêu chiến Sở Phong ngay trong khí vận Thánh cảnh rồi.” “Ta sẽ đánh bại hắn.” Với những lời này của Bách Lý Tử Lân, Giới Mộ Bạch gật đầu cười. Nhưng nụ cười này, không ai biết là hắn thật sự tin Bách Lý Tử Lân, hay chỉ là mỉa mai. Rồi hắn nhìn về phía Tức Mặc Thiên Châu: “Tức Mặc Thiên Châu, chúng ta hợp tác lâu như vậy, vẫn luôn hợp tác rất vui vẻ, cũng chỉ là lần này không thành công mà thôi, nhưng cách xử lý của ta cũng không có vấn đề gì chứ?” “Còn về sau này thế nào, ai nói trước được, có lẽ chúng ta vẫn có thể tiếp tục hợp tác.” “Dù sao trong giới tu võ mênh mông này, ngoại trừ Giới Thiên Nhiễm, còn có giới linh sư nào đáng tin hơn ta không?” “Giới Mộ Bạch, chuyện ở khí vận Thánh cảnh, ta sẽ báo cáo lại với Bách Lý đại nhân như sự thật.” “Nếu như đại nhân không truy cứu, ta cũng sẽ không truy cứu, nhưng nếu đại nhân truy cứu, ta cũng không bảo toàn được cho ngươi.” Tức Mặc Thiên Châu nói xong lời này liền cùng Bách Lý Tử Lân biến mất tại chỗ. Còn Triệu Đạo Bân kia, thì nhìn về phía Giới Mộ Bạch. “Không cần thiết phải nể mặt lũ người thấp kém đó làm gì.” “Nếu bây giờ ngươi đổi ý, ta có thể mang đầu hắn tới, coi như là quà ra mắt nếu ngươi muốn hợp tác với tộc ta.” “Tặng thêm cho ngươi.” Giới Mộ Bạch không nói gì, mà phất tay áo một cái, thu lại trận pháp dưới chân, rồi nói: “Được rồi, dù sao cũng là bạn làm ăn nhiều năm, ta Giới Mộ Bạch không làm chuyện qua cầu rút ván.” “Huống hồ, thực lực của Ngục Tông không thể khinh thường, có lẽ ngày sau còn có thể cùng các ngươi liên thủ.” “Dù sao Triệu thị Tiên tộc các ngươi muốn đối phó là Thất Giới Thánh Phủ, lúc này, không nên tự gây thêm thù oán với Ngục Tông.” “Ha ha ha ha…” Nghe vậy, Triệu Đạo Bân ngửa mặt lên trời cười lớn. Một lúc sau, hắn lại tiến đến bên cạnh Giới Mộ Bạch, nhẹ nhàng vỗ vỗ vai Giới Mộ Bạch. “Đại sư, xem ra ngươi còn chưa hiểu rõ về Triệu thị Tiên tộc ta.” “Hiện giờ Triệu thị tiên tổ ta đã xuất thế, vậy thì trong giới tu võ bao la này, Triệu thị Tiên tộc ta không có bất cứ đối thủ hay mối đe dọa nào cả.” “Việc mời ngươi hợp tác với Triệu thị Tiên tộc ta, không phải để ngươi giúp Triệu thị Tiên tộc ta thống trị giới tu võ.” “Bởi vì việc này, Triệu thị Tiên tộc ta không cần bất kỳ ai giúp đỡ.” Nói xong, hắn nắm lấy vai Giới Mộ Bạch, một cỗ võ lực hùng hậu rót vào trong cơ thể Giới Mộ Bạch. Giới Mộ Bạch chau mày, vội nói: “Xem ra đối với Triệu thị Tiên tộc, ta quả thực còn phải tìm hiểu thêm.” “Đừng nóng vội, ngươi sẽ hiểu.” “Ha ha ha...” Triệu Đạo Bân nói xong liền buông tay ra, đứng chắp tay hướng tinh không xa xôi bước đi, vài bước đã biến mất trong tinh không bao la. Còn Giới Mộ Bạch, thì khẽ vuốt vai nơi lúc trước bị Triệu Đạo Bân chạm vào, có chút ghét bỏ. Đồng thời, trong mắt lóe lên một tia lạnh lẽo khó phát hiện. ... Một khoảng thời gian dài sau, Sở Phong cuối cùng cũng mở mắt, đồng thời lập tức đứng dậy. “Sở Phong, thế nào?” Tiếng Đản Đản lập tức vang lên. Dù Sở Phong luôn chú tâm tu luyện để huyết mạch thức tỉnh, nhưng Đản Đản vẫn luôn để ý đến mọi động tĩnh nhỏ của Sở Phong. Sở Phong không trả lời, mà mở bàn tay ra. Một luồng kết giới lực từ lòng bàn tay bay ra, như những con rắn nhỏ, vây quanh lòng bàn tay Sở Phong xoay tròn. “Ngươi đột phá rồi?” Đản Đản mừng lớn. Nàng có thể nhìn ra, kết giới lực lúc này của Sở Phong, đã không còn là thần bào cảnh. Mà là chân long cảnh!! (Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận