Tu La Võ Thần

Chương 868: Rút gân lột da (3 càng)

"Đường đường là tông chủ Thạch Kiếm Tông, chỉ có trình độ này thôi sao?" Sở Phong châm biếm cười nói.
"Ngươi..." Nghe được lời này, khóe miệng của tông chủ Thạch Kiếm Tông giật giật một hồi, sắc mặt vô cùng khó coi, không khỏi đưa mắt nhìn về phía đám người trên đỉnh cung điện kia.
Mà khi hắn phát hiện đám người đều đang ngẩng đầu quan sát, nhìn chăm chú lên hắn, thì lại càng cau mày.
Hắn thật sự là khó xử chết đi được, một mặt hắn phát hiện Sở Phong này quá kinh khủng, dường như so với ngày đó giao chiến với hắn còn cường đại hơn mấy lần, hắn thật sự là không muốn dây dưa với Sở Phong nữa, bởi vì hắn đã sớm biết, Sở Phong này chính là một cái quái thai.
Thế nhưng một mặt khác, đám người đều cảm thấy Sở Phong không phải là đối thủ của hắn, đang mong chờ hắn gạt bỏ Sở Phong, thể hiện thần uy.
Hiện giờ, hắn thật sự là đâm lao phải theo lao, dù trong lòng thấp thỏm bất an, nhưng cũng không còn đường lui, chỉ đành phải tiếp tục giao đấu với Sở Phong.
"Bá"
Đường cùng, tông chủ Thạch Kiếm Tông đành phải lại lần nữa ra tay, lật tay lại, kiếm đá độc hữu của Thạch Kiếm Tông đã nắm trong tay.
Kiếm đá vừa ra, lập tức tia sáng lưu chuyển, tông chủ Thạch Kiếm Tông đang dốc hết toàn lực, đem lực lượng của mình rót vào trong kiếm đá kia.
Không chỉ là võ lực bản thân tông chủ Thạch Kiếm Tông, mà dưới sự thúc đẩy của hắn, võ lực xung quanh cũng toàn bộ hướng về phía kiếm đá mà tụ tập.
Dưới sự biến hóa này, phù chú phía trên kiếm đá không chỉ quang mang đại thịnh, mà còn đung đưa trái phải, không ngừng rung động, tựa như mãnh thú nổi giận, không thể chờ đợi được mà giải thoát khỏi dây thừng, để cắn xé quân địch trước mắt.
"Uy thế này, chẳng lẽ là thủ đoạn mạnh nhất của Thạch Kiếm Tông, kiếm đá đoạt mệnh sao?"
"Đúng, đây chính là kiếm đá đoạt mệnh, nghe nói chiêu này nếu tu luyện đến đại thành, nhưng có thể vượt qua cả võ kỹ cửu đoạn."
"Hôm nay, cuối cùng đã nhìn thấy tông chủ Thạch Kiếm sử dụng, chiêu này dị thường hung mãnh, ta ngược lại rất muốn xem, yêu nghiệt Sở Phong kia sẽ ngăn cản như thế nào."
Thấy cảnh này, đám người không ngừng kêu lên, đều bị uy thế phát ra từ kiếm đá làm cho sợ hãi ngây người.
Nghe được lời bàn luận của người khác, tông chủ Thạch Kiếm Tông càng thêm đắc ý, hô lớn một tiếng: "Sở Phong, ngươi cả gan làm loạn, đầu tiên là giết sư thúc ta, sau lại đến tông môn ta khiêu khích, hôm nay ta sẽ dùng uy của kiếm đá, lấy mạng chó của ngươi."
Nói xong, tông chủ Thạch Kiếm Tông lòng bàn tay vừa hạ xuống, kiếm đá đang lưu chuyển quang mang liền bay xuống, mang theo uy thế kinh khủng, hướng Sở Phong áp bách đến.
Kiếm đá này, cơ hồ ngưng tụ toàn bộ võ lực của tông chủ Thạch Kiếm Tông, uy thế thật sự là dọa người, còn chưa đến gần, mặt đất nơi Sở Phong đứng đã bắt đầu nổ tung từng khúc, quảng trường vốn đã thủng trăm ngàn lỗ, lại lần nữa tiếp nhận áp lực thật lớn, đang đổ nát tan rã.
Thế nhưng cho dù vậy, Sở Phong vẫn đứng thẳng không động, hai tay thả lỏng sau lưng, mặt mũi hướng lên trời, miệng mỉm cười, không né tránh.
Đến khi kiếm đá đã tới gần ngay trước mặt, Sở Phong mới chậm rãi đưa tay, hướng về kiếm đá chạm mặt, năm ngón tay mở ra.
"Hắn đây là muốn làm gì?"
Đối với hành động của Sở Phong, ban đầu đám người không hiểu, nhưng mà khi kiếm đá bay lượn tới, bọn hắn lập tức bị dọa đến tê cả da đầu, lưng phát lạnh, người ở đây không ai là không biến sắc mặt.
Bởi vì Sở Phong không chỉ dùng sức tay không, nắm lấy kiếm đá, ngăn cản kiếm đá đoạt mệnh kinh khủng này, đồng thời, trong lúc bàn tay khép lại, chỉ nghe một tiếng "Phanh" vang lớn, kiếm đá đã hóa thành vỡ nát.
Đòn tấn công được xưng là kinh khủng của tông chủ Thạch Kiếm Tông lại bị Sở Phong dùng lực một chưởng đánh nát, thực lực kinh khủng này thật sự vượt qua sức tưởng tượng của mọi người, khiến cho người ở đây đều không thể tiếp nhận được.
Nhưng chuyện này cũng chưa tính là gì, sau khi đánh nát kiếm đá, Sở Phong nhìn tông chủ Thạch Kiếm Tông trên đường chân trời, quát lạnh nói: "Lão tạp mao, hôm nay mạng của ngươi đã tuyệt, lăn xuống đây nhận lấy cái chết."
Nói xong, trong lòng bàn tay Sở Phong phun trào ra một cỗ lực hút cuồng bạo, trong chớp mắt bao phủ lấy tông chủ Thạch Kiếm Tông.
"Ô a"
Dưới lực hút đó, tông chủ Thạch Kiếm Tông lập tức hét thảm một tiếng, chẳng những mất đi lực ngự không, mà còn như diều đứt dây, mất cân bằng, giữa không trung lảo đảo liên tục, lăn lộn hướng phương hướng của Sở Phong mà lao tới.
"Trời ạ, thực lực của hai người này chênh lệch vậy mà quá lớn sao?"
"Sao lại thế này, không phải là tông chủ Thạch Kiếm Tông đánh cho Sở Phong chạy trối chết sao, hắn trước mặt Sở Phong, hoàn toàn không chịu nổi một kích vậy?"
"Không thể tưởng tượng nổi, thật sự là quá khó tin, Sở Phong này vậy mà còn mạnh hơn so với trong truyền thuyết."
Với một màn này, mọi người sớm đã là trợn mắt há hốc mồm, bàn luận ầm ĩ, kinh hãi liên tục.
Dù trước đó đã biết Sở Phong rất mạnh, nhưng không nghĩ tới là mạnh đến mức này, cho nên khi rất nhiều người nhìn thấy, tông chủ Thạch Kiếm Tông đuổi giết Sở Phong chạy trối chết, mọi người tự nhiên đã cảm thấy Sở Phong không phải đối thủ của tông chủ Thạch Kiếm Tông.
Thế nhưng hôm nay gặp mặt, bọn hắn quả thật đã mở rộng tầm mắt, không thể không nhìn Sở Phong bằng con mắt khác, bởi vì tông chủ Thạch Kiếm Tông kia, chỗ nào có thể đuổi giết Sở Phong chạy trối chết? Hắn căn bản là không có chút năng lực chống lại Sở Phong mà!
"Yến đại nhân, mau cứu ta! ! !"
Tình huống này, tông chủ Thạch Kiếm Tông đã nhận thức được sự tình không ổn, vội vàng hướng vị Yến đại nhân cầu cứu.
"Bá"
Trên thực tế, giờ phút này vị Yến đại nhân đã xuất thủ, hắn phất tay áo một cái, khí tức của Bát phẩm Võ Quân bộc phát ra, một cỗ lực hút cuồng bạo từ trong tay áo tuôn ra, bao lấy tông chủ Thạch Kiếm Tông đang ở giữa không trung, muốn giải cứu hắn ra.
"Tiểu tử này..."
Nhưng mà làm sao, dù lực hút của hắn đã bao phủ lấy tông chủ Thạch Kiếm Tông, nhưng lại căn bản không có cách nào đem tông chủ Thạch Kiếm Tông cứu ra.
Cuối cùng, chỉ có thể trơ mắt nhìn tông chủ Thạch Kiếm Tông rơi vào tay Sở Phong, bị Sở Phong một tay nắm lấy cổ.
"Lão tạp mao, ngươi cả gan làm loạn, dám ra tay với người của Tà Dạ Ma Tông ta, hôm nay nhất định phải lột da, rút gân của ngươi."
Bắt lấy tông chủ Thạch Kiếm Tông rồi, Sở Phong cũng không khách khí, ngày đó lão tạp mao này đồ diệt cả nhà chín ngón, truy sát mình, làm Đản Đản bị thương, tất cả oán hận dồn lên.
Lửa giận công tâm, Sở Phong ra tay vô cùng ác độc, chỉ thấy hắn nắm chắc cổ tông chủ Thạch Kiếm, đột nhiên vung vẩy, như một bao cát, đem hắn luân mấy vòng giữa không trung, rồi mới đột nhiên ném xuống, "Phanh" một tiếng, ném hắn vào hố sâu phía dưới.
"Ô oa"
Lực đạo của Sở Phong thực sự quá lớn, đến nỗi đất ở hố sâu, căn bản không có cách nào tiếp nhận được lực lượng của hắn, tông chủ Thạch Kiếm Tông như mũi tên, bắn xuống sâu trong lòng đất, chỉ có thể nghe được tiếng kêu thảm thiết tan nát cõi lòng của hắn.
"Lăn trở lại cho ta."
Thế nhưng Sở Phong sao có thể tùy tiện thả qua hắn, bàn tay hướng hố sâu một trảo, tông chủ Thạch Kiếm Tông liền lại lần nữa trở lại trong tay hắn.
Chỉ bất quá, giờ phút này tông chủ Thạch Kiếm Tông, không chỉ là máu me khắp người, mà thân thể càng không ngừng phát ra những tiếng răng rắc, đó là âm thanh của xương cốt vỡ vụn, một cú ném này của Sở Phong, đã gần như hủy hết nhục thân của hắn, không chỉ là xương cốt mà cơ hồ ngũ tạng lục phủ đều đã bị ném đến vỡ nát.
Nhưng Sở Phong hiển nhiên vẫn còn chưa vừa lòng, bàn tay duỗi ra, như một lưỡi dao, đâm vào cánh tay của tông chủ Thạch Kiếm, sau khi từ cánh tay kia rút ra, trong tay đã nắm một thứ đẫm máu, đó là gân tay của tông chủ Thạch Kiếm Tông, nhưng giờ phút này đã bị Sở Phong mạnh mẽ rút ra.
"A ~~~~~~~~~"
Cơn đau rút gân khiến cho tông chủ Thạch Kiếm Tông khó mà chịu đựng, còn bi thảm hơn cả lúc trước.
Nhưng cái này cũng chưa là gì, khi Sở Phong rút gân tay của hắn xong, một tay khác đột nhiên xé một cái, chỉ nghe tiếng "Xoẹt" một tiếng, toàn bộ da của tông chủ Thạch Kiếm Tông, đều bị Sở Phong xé rách ra.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận