Tu La Võ Thần

Chương 5025: Có thể cứu chín hồn người

Chương 5025: Có thể cứu chín hồn người
Sở Phong lại lần nữa nhìn về phía cái kia nhà tù, nguyên bản tràn ngập lực lượng trận pháp nhà tù đã tiêu tán, tình huống bên trong phòng giam đã có thể đập vào mắt. Trước hết nhất đập vào mắt, là trận pháp nằm ở bốn phía nhà tù, trận pháp kia lấy chí bảo làm mồi dẫn, trải rộng vách tường nhà tù. Trận pháp này cực mạnh, độ khó bố trí cũng rất cao. Ít nhất là Sở Phong trước mắt còn không cách nào bố trí ra trận pháp như vậy. Mà trung tâm trận pháp, giam giữ một nam tử. Nam tử trạc tuổi trung niên, nhưng tóc lại bạc phơ, tay chân đều bị xiềng xích kết giới dọc theo trận pháp trói chặt lại. Lấy hình chữ đại, bị treo giữa không trung phía trên. Lúc này trên người hắn ngược lại không có ngoại thương rõ ràng, nhưng đã gầy như que củi, gầy đến nỗi khuôn mặt sụp đổ, trông hết sức yếu ớt. Trước kia hắn hẳn không phải bộ dạng này, hẳn là bị tra tấn mới thê thảm như vậy. Cho nên từ bộ dáng hiện tại của hắn, ngược lại vô phương nhìn ra diện mạo thật sự. Nhưng Sở Phong trong lòng đã cơ bản có đáp án.
"Ngươi là tộc trưởng Cửu Hồn Thánh tộc sao?" Sở Phong mở miệng hỏi, hắn vẫn muốn xác định, đáp án trong lòng mình có chính xác không. Vị này hiển nhiên không biết nơi đây có người. Nghe Sở Phong nói chuyện, hắn mới chậm rãi ngẩng đầu, nhưng dù là động tác ngẩng đầu, cũng lộ ra cố hết sức. Hắn thật sự quá hư nhược. Dù suy yếu, nhưng lửa giận trong mắt hắn lại phi thường mãnh liệt. Chẳng qua khi hắn nhìn thấy Sở Phong, trong đôi mắt đầy lửa giận lại hiện ra một vòng kinh ngạc.
"Ngươi... Không phải chó săn của Ân Nhận..."
"Ngươi là ai?" Tên nam tử không trả lời Sở Phong, nhưng đã gián tiếp đưa đáp án cho Sở Phong.
"Thật đúng là tộc trưởng Cửu Hồn Thánh tộc."
"Đường đường tộc trưởng Cửu Hồn Thánh tộc, lại bị giam giữ trong địa lao Cửu Hồn Thánh tộc, thảm tao tra tấn, thật đúng là báo ứng." Sở Phong cười mỉm, châm biếm nói. Tiên Miêu Miêu hiện tại tuy bị Tư Mã Tương Đồ khốn, nhưng kỳ thật kẻ cầm đầu thật sự là tộc trưởng Cửu Hồn Thánh tộc này. Nếu không phải tộc trưởng Cửu Hồn Thánh tộc muốn chữa bệnh cho nữ nhi Cửu Hồn Ngọc, có lẽ cũng không có sự tình đằng sau.
"Ngươi... rốt cuộc ngươi là ai?" Cửu Hồn Thánh tộc tộc trưởng hỏi.
"Ta không biết ngươi có nhận ra ta không, nhưng ta có thể nói cho ngươi, ta là ai."
"Ta là bằng hữu của Tiên Miêu Miêu, ta gọi Sở Phong." Sở Phong nói.
"Sở Phong?"
"Không đúng, Sở Phong không phải cái dạng này." Cửu Hồn Thánh tộc tộc trưởng nói.
"Vậy ngươi nhìn kỹ một chút." Sở Phong vừa nói, khuôn mặt bắt đầu biến hóa, khôi phục bộ dáng lúc đầu.
"Ngươi thật sự là Sở Phong?"
"Ngươi... làm sao ngươi có thể tới đây?"
"Ngươi... ngươi cũng biết chuyện của Miêu Miêu, tìm đến nàng sao?" Cửu Hồn Thánh tộc tộc trưởng hỏi. Tuy là lần đầu gặp mặt, nhưng hiển nhiên hắn đã sớm biết tướng mạo của Sở Phong.
"Ta thật sự đến cứu Miêu Miêu, nhưng có thể thấy ngươi, kẻ cầm đầu, bị trừng phạt, ta cũng cao hứng phi thường." Sở Phong nói.
"Xem ra ngươi đã biết phát sinh những gì."
"Sở Phong, ta biết ta có lỗi với muội muội ta, càng có lỗi với Miêu Miêu."
"Tội nghiệt ta gây ra, ta đều thừa nhận, ta cũng nguyện ý bị phạt."
"Nhưng hiện tại, Cửu Hồn Thiên Hà của ta sẽ có đại nạn phát sinh, ta muốn làm phiền ngươi đi tìm một người, chỉ có người này có thể cứu Cửu Hồn Thiên Hà của ta."
"Sở Phong, ta van ngươi, coi như ngươi không giúp ta, xem ở phần những người khác của Cửu Hồn Thiên Hà ta, ngươi nhất định phải giúp ta đi một chuyến." Cửu Hồn Thánh tộc tộc trưởng lên tiếng lần nữa, thậm chí bắt đầu khẩn cầu. Hắn dù sao là tộc trưởng cao cao tại thượng, nếu không phải thật sự dồn đến đường cùng, không thể hèn mọn như vậy. Sở Phong tuy thống hận tộc trưởng Cửu Hồn Thánh tộc, thế nhưng hắn lưu lại, không chỉ để nhục nhã tộc trưởng Cửu Hồn Thánh tộc. Mục đích thật sự của hắn là từ tộc trưởng Cửu Hồn Thánh tộc dò hỏi thêm nhiều chuyện liên quan tới Tư Mã Tương Đồ. Nhưng hắn không ngờ rằng, tộc trưởng Cửu Hồn Thánh tộc nhìn thấy hắn như thấy được cọng rơm cứu mạng, đồng thời nói thẳng ra có người có thể cứu vớt Cửu Hồn Thiên Hà. Thế là Sở Phong không nói nhảm, mà trực tiếp hỏi.
"Ngươi nói người kia là ai, người này hiện ở đâu?"
"Người này, là..."
Ai ngờ, lời tộc trưởng Cửu Hồn Thánh tộc còn chưa dứt, đã đột nhiên trở nên dị thường suy yếu, ngay sau đó liền ngất đi.
"Uy, ngươi tỉnh, đừng ngủ vào lúc này chứ." Thấy vậy, Sở Phong vội vàng phóng thích kết giới chi lực, bố trí trận pháp chữa thương, mong muốn trợ giúp tộc trưởng Cửu Hồn Thánh tộc đang suy yếu chữa thương.
Ông
Nhưng mà, kết giới chi lực của Sở Phong vừa tiến vào nhà tù, trận pháp trong phòng giam liền vận chuyển trở lại. Vào khoảnh khắc ấy, Sở Phong cảm nhận được khí tức tử vong. Bởi vì trận pháp trong phòng giam phóng thích ra lực lượng cực kỳ khủng bố, lần này không chỉ tra tấn người đơn giản như vậy, mà thật muốn giết người. Chủ yếu nhất là, lực lượng kia không hướng về phía tộc trưởng Cửu Hồn Thánh tộc, mà nhằm vào Sở Phong. Hiển nhiên, trận pháp này có một loại cơ quan nào đó, mà Sở Phong chạm đến cơ quan này, cho nên trận pháp này muốn loại bỏ Sở Phong. Mà điều khiến Sở Phong tuyệt vọng nhất là, bởi vì lực lượng trận pháp quá mạnh, lúc này hắn ngay cả cơ hội chạy trốn cũng không có, chỉ có thể chờ chết.
Ba
Ngay trong lúc ngàn cân treo sợi tóc này, Sở Phong cảm giác một bàn tay chộp vào vai hắn.

Sau một khắc, hết thảy xung quanh Sở Phong di chuyển nhanh chóng. Rất nhanh, Sở Phong rời khỏi địa lao, đồng thời rời khỏi Cửu Hồn Thánh tộc. Khi Sở Phong dừng lại, đã ở một địa phương hơi xa xôi cách Cửu Hồn Thánh tộc. Hắn đứng trên sườn núi nhỏ đầy cỏ xanh, mà bên cạnh hắn, là một nam tử. Chính là nam tử này đã cứu Sở Phong khỏi cục diện nguy hiểm vừa rồi. Chỉ là nam tử này mặc túi bào dài che kín mít, Sở Phong căn bản không thấy rõ mặt hắn. Nếu không phải bàn tay hữu lực của hắn vừa rồi rơi trên vai Sở Phong, Sở Phong thậm chí không thể xác định hắn là nam hay nữ. Nhưng Sở Phong có thể xác định, người này thực lực cực kỳ mạnh mẽ, coi như không phải cường giả Bán Thần, ít nhất cũng là Võ Tôn đỉnh phong.
"Đa tạ tiền bối ân cứu mạng." Sở Phong dù không biết đối phương là ai, nhưng vẫn vội vàng thi lễ. Bất kể thế nào, vừa rồi nếu không có người này xuất thủ, Sở Phong có lẽ đã bỏ mạng trong phòng giam kia.
Nhưng tiếp đó, một màn ngoài ý muốn với Sở Phong xảy ra. Vị kia mở miệng.
"Bây giờ nói tạ vẫn còn hơi sớm, bởi vì nếu ngươi muốn cứu người, ta ngược lại có thể giúp ngươi." Vị này vừa mở miệng đã nói thẳng ra hắn sẽ trợ giúp Sở Phong. Sở Phong hiện tại cần nhất là sự trợ giúp, lúc này có người nguyện ý giúp mình, đối với Sở Phong mà nói quả thực là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi. Đối phương nguyện ý trợ giúp Sở Phong khiến hắn mừng rỡ, nhưng điều khiến Sở Phong cảm thấy ngoài ý muốn không phải việc này. Điều khiến Sở Phong ngoài ý muốn là thanh âm của hắn!!!
Sở Phong rõ ràng cảm giác, kích thước và lực lượng bàn tay đó hẳn là của một người đàn ông. Thế nhưng thanh âm truyền ra từ trong túi bào lại là của một nữ tử!!!
Bạn cần đăng nhập để bình luận