Tu La Võ Thần

Chương 4702: Tống sư huynh

"Chương 4702: Tống sư huynh"
"Nhóc con, ngươi có vẻ rất phách lối đấy nhỉ." Tên đầu trọc cầm đầu hỏi.
"Có việc thì nói, không có việc gì thì ta không tiếp." Sở Phong mất kiên nhẫn nói.
"Mẹ nó, dám ăn nói với lão tử kiểu đó?" "Mày biết lão tử là ai không hả?" "Lão tử thích thì làm, dám ngông nghênh trước mặt lão tử, tin lão tử tát cho mày không?"
Tên đầu trọc vừa nói vừa giơ tay lên, tư thế kia, nếu Sở Phong không phục, hắn sẽ thật sự tát vào mặt Sở Phong.
Thấy tình hình này, đám người xung quanh vội tản ra. Rất nhiều người nhìn Sở Phong với ánh mắt đầy đồng cảm, rõ ràng là cảm thấy Sở Phong đã chọc vào người không nên chọc. Nhưng ai có thể ngờ, Sở Phong không những không cúi đầu, đến nửa câu nhận lỗi cũng không nói, ngược lại ánh mắt trở nên lạnh lùng.
"Ta khuyên ngươi một câu, tốt nhất đừng động thủ với ta."
"Nếu không thì..."
"Nếu không thì sao?" Tên đầu trọc hỏi.
"Ngươi muốn biết thì cứ thử đi." Sở Phong nói.
"Mẹ, mày nghĩ lão tử không dám đánh mày à?" "Lão tử là muốn làm gì thì làm." Tên kia vừa nói vừa định ra tay, nhưng đột nhiên, hắn lại chần chừ. Vì hắn chú ý thấy ánh mắt của Sở Phong. Ánh mắt đó vô cùng lạnh lẽo, trong khoảnh khắc đối mặt với Sở Phong, tựa như linh hồn mình rơi vào địa ngục. Dù khó tin, hắn vẫn biết mình đang sợ, một nỗi sợ hãi từ tận đáy lòng, lúc này tràn ngập cả linh hồn hắn.
"Trương sư huynh, đừng mà."
"Tống sư huynh bảo chúng ta dẫn hắn đi thôi."
"Chứ đâu có bảo chúng ta trừng trị hắn."
Ngay lúc tên đầu trọc còn đang do dự, hai tên đệ tử nhất phẩm Chí Tôn cảnh sau lưng hắn vội vàng khuyên can.
"Thằng nhóc thúi, nể mặt Tống sư huynh, lão tử tha cho mày một mạng." "Bây giờ, mày đi theo chúng ta một chuyến."
Tên đầu trọc cầm đầu mặc dù hạ tay xuống, nhưng gần như dùng giọng điệu ra lệnh mà nói câu này.
"Tống sư huynh là ai, là trưởng lão hay đệ tử?" Sở Phong hỏi.
"Sao, không phải trưởng lão là mày sợ à?" Tên đầu trọc lộ vẻ khó chịu.
"Nếu là trưởng lão gặp ta, Sở Phong ta sẽ đi" "Nhưng nếu là đệ tử muốn gặp ta, có thể đến đây tìm ta."
Sở Phong vừa nói vừa đi về phủ đệ của mình.
"Đứng lại cho lão tử." "Sở Phong ta cho ngươi biết, người muốn gặp ngươi không phải đệ tử tầm thường." "Mà là đệ tử mạnh nhất Bắc Huyền Viện chúng ta, Tống sư huynh." "Mày vừa mới vào tông môn, chắc còn chưa biết Tống sư huynh là người như nào." "Ta khuyên mày nên ngoan ngoãn đi theo, nếu không, tự chịu hậu quả."
Thấy vậy, hai tên đệ tử bên cạnh tên đầu trọc cũng lên tiếng. Sở Phong đã nhiều lần gia nhập tông môn, nên rất hiểu tình huống này. Đơn giản là đệ tử mạnh nhất Bắc Huyền Viện, biết có người lợi hại mới đến nên muốn dằn mặt Sở Phong. Theo Sở Phong, sư huynh nên chiếu cố sư đệ chứ không phải làm khó dễ. Về cái gọi là Tống sư huynh này, Sở Phong đã có một đánh giá trong lòng, người này… chắc chắn sẽ xảy ra xung đột với mình. Đã như vậy, Sở Phong tự nhiên không cần phải nể mặt hắn làm gì. Ai ngờ, Sở Phong vừa định từ chối thì giọng của Vũ Sa vang lên bên tai.
"Sở Phong, hay là ngươi cứ đi gặp một lát đi."
"Dù sao cũng chỉ là đi một chuyến, nếu như bọn hắn thật sự muốn gây phiền phức cho ngươi, thì ít nhất lỗi không phải ở ngươi." "Đây là ý của Đản Đản cô nương, nàng bảo ta khuyên ngươi."
Vũ Sa không chỉ khuyên Sở Phong mà còn lấy Đản Đản ra. Và cách này của Vũ Sa rất hiệu quả, nếu là Vũ Sa khuyên, có lẽ Sở Phong sẽ không nghe, nhưng nghĩ đến Đản Đản, Sở Phong đột nhiên thỏa hiệp trong lòng.
"Dẫn đường đi." Sở Phong nói.
"Xí…" "Cứ tưởng mày có bản lĩnh gì, thì ra cũng chỉ đến thế thôi." "Thế này cũng thường thôi, dù sao danh tiếng Tống sư huynh, hắn không thể không biết." "Vừa rồi ngông cuồng, cũng chỉ là giả vờ mà thôi."
Thấy Sở Phong thỏa hiệp, ba tên đệ tử không chỉ đắc ý mà còn mở miệng nhục mạ. Điều này khiến ánh mắt Sở Phong lần nữa trở nên lạnh lẽo.
"Các ngươi đúng là không biết điều mà." Thế là, một giọng nói đầy nhục mạ truyền đến từ phía sau lưng bọn họ.
Bọn hắn quay đầu lại nhìn, Sở Phong vẫn đứng tại chỗ, không những không đi theo bọn hắn mà còn nhìn ba người với vẻ bất thiện. Đồng thời, câu vừa rồi rõ ràng là phát ra từ miệng Sở Phong.
"Vừa nãy câu đó, là mày nói?" Tên đầu trọc hỏi.
"Còn phải hỏi sao?" Sở Phong nói.
"Mẹ nó, mày thật sự nghĩ lão tử không dám đánh mày hả?" "Lão tử muốn làm gì thì làm."
Bị Sở Phong liên tục coi thường, tên tùy tiện này cũng không nhịn được nữa, giơ tay tát Sở Phong.
Ầm ầm.
Nhưng chỉ thấy một tia chớp lóe lên, một bóng dáng tựa như sao băng từ trên trời rơi xuống. Nhìn kỹ thì mọi người đều giật mình. Bởi vì người rơi xuống đất chính là tên đầu trọc.
Tên đầu trọc rơi xuống tạo thành một cái hố sâu, tuy không bị thương nặng nhưng trên mặt lại có một dấu tay đỏ ửng. Rõ ràng hắn không hề chạm vào Sở Phong mà ngược lại bị Sở Phong tát cho một cái. Nhưng hắn là nhị phẩm Chí Tôn mà Sở Phong… không phải chỉ nhất phẩm Chí Tôn sao?
Nhìn về phía Sở Phong, mọi người mới bừng tỉnh. Chỉ thấy trên trán Sở Phong lôi văn xuất hiện, tu vi trên người cũng không phải nhất phẩm Chí Tôn mà là nhị phẩm Chí Tôn.
"Lôi văn chữ thần, hắn tu luyện Thần Phạt Huyền Công." "Thật lợi hại, thảo nào hắn biết tu vi của tên tùy tiện kia nhưng vẫn không để vào mắt." "Người mới này thật đáng sợ, trước đó nghe nói hắn chỉ một chiêu đánh bại Hứa Trình của Đông Long Viện, ta còn không tin." "Bây giờ thì ta tin rồi."
Các đệ tử nhìn Sở Phong, trong mắt đều lộ ra vẻ sợ hãi. Ngay cả tên tùy tiện như vậy mà hắn cũng đánh bại trong một chiêu. Bất kể là thực lực hay sự gan dạ, điều này khiến bọn họ nhận ra Sở Phong là một nhân vật hung hãn.
"Sở Phong, mày... mày chờ đó cho tao, Tống sư huynh sẽ tự đến tìm mày." "Đến lúc đó mày đừng có khóc."
Hai tên đệ tử khác cũng lộ vẻ sợ hãi nhưng vẫn buông lời hung ác. Chỉ là sau khi buông lời xong liền kéo tên tùy tiện rời đi.
Còn Sở Phong thì cười lạnh một tiếng rồi vào phủ đệ của mình. Chỉ là không lâu sau, Sở Phong liền cảm thấy bên ngoài trở nên ồn ào hơn. Sở Phong nhìn thấy có hơn trăm bóng người từ xa bay tới rồi rơi thẳng xuống sân nhà mình. Hơn trăm người này, mỗi người đều có khí tức Chí Tôn cảnh.
"Sở Phong, cút ra đây!!!" Sau khi rơi xuống đất, một trong số họ lớn tiếng chửi mắng.
"Xong rồi, ngay cả Tống sư huynh cũng đích thân tới." "Nếu trưởng lão không ra tay, vậy Sở Phong chết chắc rồi."
Người vây xem đã sớm biết có trò hay để xem, không những không giải tán mà còn tụ tập đông hơn lúc nãy. Nhìn hơn trăm bóng người trong sân, đặc biệt là tên cầm đầu, có người đồng tình với Sở Phong, cũng có người cười trên sự đau khổ của người khác. Đến bây giờ bọn họ đều biết Sở Phong là người như thế nào. Nhưng dù vậy, bọn họ vẫn cảm thấy hôm nay Sở Phong sẽ xui xẻo. Không vì lý do gì khác, chỉ vì đệ tử mạnh nhất Bắc Huyền Viện đã đến đây.
Oanh
Đột nhiên, cửa điện mở ra, một bóng dáng bước ra. Người này chính là Sở Phong. Hắn đã chuẩn bị đối mặt với đệ tử mạnh nhất Bắc Huyền Viện.
"Tống sư huynh, chính là hắn, chính là hắn đã đánh ta." "Hắn không chỉ không xem ta ra gì, hắn cũng không coi ai ra gì cả, hắn…" Thấy Sở Phong xuất hiện, tên đầu trọc chạy đến cạnh Tống sư huynh cầm đầu, một mặt ấm ức thêm mắm thêm muối.
Ba
Ai ngờ hắn chưa dứt lời, Tống sư huynh đã vung tay, một cái tát vang dội trực tiếp giáng vào mặt tên đầu trọc. Cái tát này còn mạnh hơn Sở Phong đánh, khiến mặt tên đầu trọc đầy máu, gần như hủy dung.
"Cái này..." Tình cảnh này khiến tất cả mọi người ở đây giật mình. Đừng nói người ngoài, ngay cả Sở Phong cũng có chút bất ngờ. Lẽ nào Sở Phong đã hiểu lầm? Vị đệ tử mạnh nhất Bắc Huyền Viện này không phải là loại người ác như hắn nghĩ sao?
Ai ngờ, ngay lúc này, Tống sư huynh lại nhanh chóng tiến đến trước mặt Sở Phong. Sau đó hành động của hắn càng khiến mọi người mở rộng tầm mắt. Hắn… lại ôm Sở Phong vào lòng.
"Sở Phong, không ngờ lại là ngươi." "Thế mà ở đây cũng gặp được ngươi." "Ta còn tưởng chỉ là người trùng tên." Tống sư huynh không chỉ ôm Sở Phong mà còn vô cùng kích động.
"Ngươi... ngươi là ai?" Sở Phong cẩn thận quan sát người trước mặt, nhưng hoàn toàn không nhận ra hắn. Vì Tống sư huynh này dường như đã chịu cực hình, gương mặt bị hủy hoại hoàn toàn.
"Sở Phong, ngươi không nhận ra ta sao?"
"Ta là..." "Ta là Tống Hỉ a." Vị Tống sư huynh này nói.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận