Tu La Võ Thần

Chương 3414: Trẻ tuổi nhất thánh bào

Chương 3414: Thánh bào trẻ tuổi nhất
Nhìn Sở Phong lộ sát cơ, ba vị đại nhân vật bên ngoài kia đều kinh ngạc, Lệnh Hồ Hồng Phi trong trận lại càng không cần nói.
Tuy lúc này Lệnh Hồ Hồng Phi mặt ngoài không hề dao động, nhưng trong mắt hắn cũng lộ rõ vẻ do dự. Hắn do dự không chỉ vì sát ý Sở Phong phát ra khiến hắn coi trọng Sở Phong hơn.
Mà hơn hết là câu nói kia của Sở Phong. Quái vật Chí Tôn cảnh kia xem ra không giống là giả, nhưng lại bị Sở Phong một quyền diệt. Nhớ lại việc Sở Phong có thể tự nhiên đi lại trong đại trận, Lệnh Hồ Hồng Phi có chút sợ hãi.
Nếu luận tu vi chân chính, mười ngàn Sở Phong không phải đối thủ của hắn. Nhưng khi đối mặt với Sở Phong trong đại trận, nắm giữ lực lượng đặc thù, Lệnh Hồ Hồng Phi lại không chắc chắn.
"Sở Phong, hắc diễm này không đơn giản, dù ngươi dung hợp, đạt được lực lượng của nó, ngươi cũng sẽ trả giá đắt."
"Dung hợp nhiều như vậy một hơi, ta sợ ngươi không chịu nổi." Lệnh Hồ Hồng Phi nói với Sở Phong.
"Lệnh Hồ huynh, ta cũng sợ a, miệng ta nhỏ lắm, nhiều hắc diễm vậy, ta thật sự sợ không chịu nổi."
"Nhưng ta hết cách rồi, lực lượng này cứ như là nhắm trúng ta, cứ muốn vào cơ thể ta, cứ muốn dung hợp với ta, ta thật bất đắc dĩ, nhưng mà ta thật không còn cách nào."
Sở Phong làm bộ mặt mày ủ rũ, như thể thật sự phiền lòng vì điều đó. Nhìn bộ dạng vô sỉ của Sở Phong, Lệnh Hồ Hồng Phi tức muốn nổ phổi. So với vô sỉ, Sở Phong hiển nhiên hơn một bậc.
Nếu là tình huống bình thường, Lệnh Hồ Hồng Phi thật muốn một tay bóp c·hết Sở Phong, nhưng khi chưa có lực lượng thu thập Sở Phong, hắn không biểu lộ tâm tình ra ngoài, chỉ lạnh lùng ném ra một câu:
"Sở Phong, chớ đắc ý, đường còn dài, chúng ta từ từ xem."
Nói xong, Lệnh Hồ Hồng Phi ngồi xếp bằng xuống đất, nhắm mắt lại, dường như không muốn phản ứng Sở Phong nữa.
Đối với uy h·iế·p của Lệnh Hồ Hồng Phi, nụ cười trên mặt Sở Phong không đổi, dù sao Sở Phong đi tới con đường này, đâu phải bị dọa mà lớn. Mà là giẫm lên những cái gọi là t·h·i·ê·n tài, những cái gọi là quái vật khổng lồ, từng bước một mà tiến lên.
Sau đó, Sở Phong cũng ngồi xếp bằng, bắt đầu tương dung với hắc diễm tiến vào cơ thể. Khi Sở Phong cùng hắc diễm triệt để tương dung, trong cơ thể Sở Phong bắt đầu phát sinh biến hóa long trời lở đất.
Màu đen khí diễm mênh mông, hóa thành kết giới chi lực mênh mông, nhưng kết giới chi lực này không thuộc về Sở Phong, lại còn rất c·u·ồ·n·g b·ạ·o, lại như kẹp những lực lượng khác, khiến kết giới chi lực rất khó khống chế, dời sông lấp biển, khuấy động trong cơ thể Sở Phong.
Trong tình huống này, Sở Phong không kịp nghĩ nhiều, chỉ có thể tập tr·u·ng tinh thần khống chế kết giới chi lực kia. Nếu không, đừng nói đột phá cảnh giới, Sở Phong còn có thể gánh chịu phản phệ.
"Sư tôn."
Thấy Sở Phong bắt đầu dung hợp hắc diễm, Lương Khâu Thừa Phong nhìn về phía Lương Khâu đại sư: "Sở Phong bên kia sẽ không sao chứ, chúng ta..."
Lương Khâu đại sư tự nhiên hiểu ý Lương Khâu Thừa Phong, khi Sở Phong dung hợp hắc diễm, chính là thời khắc mấu chốt của đại trận mà họ bố trí, có thể đột phá hay không là ở lần này. Lúc trước ông không nhập trận vì Sở Phong bị Lệnh Hồ Hồng Phi cướp đoạt lực lượng, khiến ông không có tâm tư. Nhưng giờ thì khác.
Lệnh Hồ Hồng Phi bị Sở Phong phản công một vố, lực lượng kia không chỉ bị Sở Phong thôn phệ, ngay cả muốn dùng vũ lực, Lệnh Hồ Hồng Phi cuối cùng cũng kiêng kị Sở Phong mà chọn thỏa hiệp.
Sở Phong đã khống chế vững cục diện, Lương Khâu đại sư cũng rất vui vẻ, đã đến lúc tiến vào đại trận thu hoạch thành quả mà ông bức thiết chờ đợi.
Chỉ là ông còn một tia lo nghĩ, bèn nhìn về phía Lệnh Hồ Vũ Hoa bên cạnh.
"Đi thôi, chuẩn bị tỉ mỉ lâu vậy, cũng đừng uổng phí."
"Nơi này ngươi không cần lo lắng, đừng nói đại trận kia ta vào không được, dù vào được ta cũng không phá hỏng cục diện trước mắt. Ta nói rồi, chuyện giữa tiểu bối ta không nhúng tay, trừ khi có ai làm tổn thương Hồng Phi, ta sẽ không ra tay." Lệnh Hồ Vũ Hoa không chỉ biết Lương Khâu đại sư chuẩn bị đại trận, còn biết Lương Khâu đại sư đang lo lắng.
"Nếu thành công đột phá, quay đầu mời ngươi uống rượu." Lương Khâu đại sư nói.
"Nếu không đột phá, thì không mời?" Lệnh Hồ Vũ Hoa hỏi.
"Vậy cũng mời." Lương Khâu đại sư đáp.
"Vậy ta muốn uống rượu ngon ba ngàn năm trân quý của ngươi." Lệnh Hồ Vũ Hoa nói.
"Được." Lương Khâu đại sư đáp.
"Đi mau đi, chớ có lỡ thời cơ." Lệnh Hồ Vũ Hoa cười xua tay.
"Đa tạ." Lương Khâu đại sư ôm quyền với Lệnh Hồ Vũ Hoa, ông tạ Lệnh Hồ Vũ Hoa vì ân tình không ra tay với Sở Phong. Nếu không, với thực lực của Lệnh Hồ Vũ Hoa, sợ là không ai ở đây ngăn được.
Dứt lời, Lương Khâu đại sư đã nhảy lên, Lương Khâu Thừa Phong cũng ôm quyền t·h·i lễ với Lệnh Hồ Vũ Hoa rồi theo Lương Khâu đại sư đi.
Lúc này, nơi đây chỉ còn Lệnh Hồ Vũ Hoa.
"Xem ra, Giới Linh sư thánh bào trẻ tuổi nhất, dường như thật sự sắp xuất hiện."
"Chỉ là, lại đối nghịch với tộc ta dự tính, không quá hay a."
"Trù hoạch một trận cục tỉ mỉ, cuối cùng lại tác thành cho người khác, không biết người trong tộc có từ bỏ ý định hay không."
Lệnh Hồ Vũ Hoa nhìn Sở Phong trong trận, thấp giọng than thở. Trong lời nói, có một vẻ lo âu, nàng dường như không muốn Lệnh Hồ t·h·i·ê·n tộc đối đ·ị·c·h với Sở Phong.
Ngôn ngữ ngoài trận, Sở Phong tự nhiên không nghe được. Dù nghe được, hắn cũng không thèm nghe, vì lúc này Sở Phong đang đối diện với nguy cơ.
Kết giới chi lực chuyển hóa từ hắc diễm, vẫn chưa thuộc về Sở Phong, lại còn d·ị th·ư·ờ·n·g c·u·ồ·n·g b·ạ·o. Đã không chỉ là sóng lớn, mà là nham thạch sôi trào. Sở Phong nếu không khống chế tốt, sẽ như núi lửa, tùy thời bộc p·h·át. Đến lúc đó, dù không tìm về được, Sở Phong sẽ bỏ lỡ cơ hội thành Thánh bào Giới Linh sư.
Vậy nên Sở Phong nhất định phải nắm c·h·ặ·t thời gian!!!
"Chủ nhân thân mến, xin ngài ký kết khế ước với ta, ta muốn vì ngài hiệu lực."
Nhưng ngay khi Sở Phong chuẩn bị ký kết khế ước, thanh âm quen thuộc lại vang lên.
Vẫn là giới linh đó, Sở Phong gần đây đột phá mấy lần đều nghe thấy tiếng của giới linh này.
Sở Phong cũng đầy tò mò về giới linh này, hiếu kỳ làm sao nàng tìm được mình, vì sao nhất định phải ký kết khế ước với mình.
Nhưng hiện tại, kết giới chi lực trong cơ thể Sở Phong từ hắc diễm chuyển hóa thực sự quá mạnh mẽ, lại càng bắt đầu c·u·ồ·n·g b·ạ·o.
Cái đó đã không chỉ là sóng lớn mà là nham tương sôi trào, nếu Sở Phong không khống chế tốt nó thì sẽ giống như núi lửa, lúc nào cũng có thể bùng nổ, và rồi cho dù kết giới chi lực kia không thể tìm lại được nữa thì Sở Phong cũng sẽ bỏ lỡ cơ hội trở thành Thánh bào Giới Linh sư.
Cho nên, Sở Phong nhất định phải nắm c·h·ặ·t thời gian! ! !
"Chủ nhân thân mến, xin ngài tin tưởng lòng tr·u·ng thành của ta với ngài, ký kết khế ước với ta đi, để ta trở thành người hầu tr·u·ng thành nhất của ngài." Thấy Sở Phong không trả lời, thanh âm của giới linh kia lại lần nữa vang lên.
"Nha đầu, đừng tới q·uấy r·ố·i, ta hiện tại không có thời gian tâm sự với ngươi, lần sau nói chuyện tiếp." Sở Phong không kiên nhẫn nói câu này rồi cưỡng ép c·ắ·t đ·ứ·t liên lạc với giới linh kia.
"Đáng ghét, dám cự tuyệt ta, ngươi chờ đó cho ta! ! !"
Nhưng khi Sở Phong cưỡng ép c·ắ·t đ·ứ·t liên hệ, giới linh lại gầm th·é·t tràn ngập uy h·iế·p.
"Quả nhiên kẻ đến không t·h·i·ệ·n, trước đó khách sáo đều là giả."
Sở Phong không khỏi nhếch miệng, n·g·ư·ợ·c lại cũng không thể trách Sở Phong, mà là giới linh kia trở mặt quá nhanh.
Nhưng Sở Phong lười so đo với nàng, dù sao điều quan trọng nhất trước mắt là tranh thủ thời gian dung hợp triệt để kết giới chi lực mênh mông kia, một lần đột phá Thánh bào.
Nếu t·h·i·ê·n phú tu võ của Sở Phong là di truyền từ phụ thân hắn.
Thì t·h·i·ê·n phú kết giới của Sở Phong chính là di truyền từ mẫu thân hắn.
Và lúc này, t·h·i·ê·n phú của Sở Phong có thể phát huy hoàn mỹ.
Kết giới chi lực mênh mông dường như vừa chạm vào liền có sấm sét, lít nha lít nhít tràn ngập một phương thế giới.
Mà tinh thần lực của Sở Phong tựa như là một cây cột có thể k·í·c·h t·h·í·c·h lôi đình.
Bằng vào một cây cột mà có thể đem c·u·ồ·n·g b·ạ·o l·ự·c lượng đó kích t·h·í·c·h chỉnh tề đến vị trí mong muốn, đó là điều vô cùng khó.
Nhưng Sở Phong vẫn làm được.
Kết giới chi lực mênh mông ban đầu c·u·ồ·n·g b·ạ·o không thôi, nhưng dưới sự khống chế của tinh thần lực Sở Phong, lại dần trở nên có thứ tự. Bắt đầu có thứ tự dung hợp với Sở Phong.
Và khi kết giới chi lực kia triệt để dung hợp với Sở Phong.
Kết giới chi lực mà Sở Phong có thể khống chế, bỗng nhiên sinh ra biến hóa long trời lỡ đất.
Long văn lại biến thành trùng văn.
Chỉ là, đó không còn là Tôn cấp, mà là Thánh cấp! ! !
"Thành rồi." Ngoài trận, Lệnh Hồ Vũ Hoa cũng kinh hô.
Trong trận, Lệnh Hồ Hồng Phi thì đầy mắt ghen ghét.
Bởi vì lúc này, trên thân Sở Phong, phóng xuất kết giới chi lực mênh mông.
Và khí tức kết giới chi lực đó, cùng Sở Phong như đúc như thế, đó là kết giới chi lực thuộc về Sở Phong.
Cảnh tượng lộng lẫy đó khiến tất cả những ai thấy cảnh này đều biết...
Hiện tại Sở Phong, đã là một vị... Thánh bào Giới Linh sư! ! !
Bạn cần đăng nhập để bình luận