Tu La Võ Thần

Chương 451: Cao nhân phục sinh (1 càng)

Kiếm Thần Cốc sao mà rộng lớn, là nơi gần mười triệu đệ tử sinh sống, kiến trúc vô số, vườn hoa trải dài. Trong hoa viên có núi cao, có suối chảy, thậm chí còn có cả hồ nước nhỏ, nơi này, rõ ràng là một tòa thành trì to lớn vô cùng, mênh mông. Mà giờ đây, một luồng ánh sáng bao trùm cả tòa Kiếm Thần Cốc đã ấp ủ hoàn tất, đồng thời phóng lên tận trời, có thể tưởng tượng, nó hùng vĩ đến mức nào. "Tử Linh, Trương sư huynh, đi mau." Sở Phong vừa cấp tốc bay lên không trung, vừa lớn tiếng hô, hắn ý thức được kiếm thần đại trận này không đơn giản. "Lực lượng này, lại so với trong truyền thuyết còn đáng sợ hơn?" Ánh sáng chói mắt như vậy, đơn giản còn hơn cả ánh mặt trời, Tử Linh và Trương Thiên Dực tự nhiên cũng chú ý tới sự biến đổi này. Lúc này, cả hai đều biến sắc, trên mặt bọn họ, ít nhiều hiện lên sự sợ hãi và bất an, chiêu thức biến đổi, liền muốn bỏ chạy. "Ông." Nhưng, tốc độ ánh sáng kia thực sự quá nhanh, căn bản không cho ba người Sở Phong có cơ hội chạy trốn, chỉ trong nháy mắt đã bị thứ ánh sáng trùng thiên kia bao bọc. "Đáng ghét, nguyên lai cái kiếm thần đại trận này không phải gia tăng lực lượng cho người Kiếm Thần Cốc, mà là áp chế lực lượng của chúng ta." Trương Thiên Dực nhíu mày, thực lực của hắn lại bị áp chế. "Không, không đơn giản như vậy." Đúng lúc này, Sở Phong đã cùng Tử Linh, hất tung cốc chủ Kiếm Thần Cốc, đi tới bên cạnh Trương Thiên Dực. "Sở Phong, không hổ là giới linh sư, xem ra ngươi ngược lại là nhìn ra được đôi chút." Nhìn thấy vẻ mặt không yên của ba người Sở Phong, lão tổ Kiếm Thần Cốc đắc ý cười lớn. "Hừ, đừng có thừa nước đục thả câu, nói cho cùng chẳng phải là một tòa đại trận thôi sao, ta Trương Thiên Dực hôm nay đến đây, chính là muốn giết ngươi, cái kiếm thần đại trận này vốn nằm trong dự liệu của ta, không đáng sợ." Trương Thiên Dực chợt quát lên, thân mang lam hỏa, tay cầm Thần Mộc kiếm, liền lần nữa hướng lão tổ Kiếm Thần Cốc công tới. "Ha ha, muốn giết lão phu, ngươi lúc trước có lẽ còn được, nhưng bây giờ, ngươi còn có thực lực đó sao?" Nhưng lão tổ Kiếm Thần Cốc chỉ cười ha hả, lúc trước còn bị Trương Thiên Dực áp chế, giờ phút này lại có thể chiến ngang cơ với Trương Thiên Dực. "Sở Phong, Tử Linh, hai người các ngươi nạp mạng đi." Đúng lúc này, cốc chủ Kiếm Thần Cốc cũng đuổi theo, phát động thế công sắc bén về phía Sở Phong và Tử Linh. "Không biết tự lượng sức mình, cho dù lực lượng bản cô nương bị áp chế, nhưng đối phó với ngươi vẫn dư sức." Tử Linh cong khóe môi, liền lại bộc phát ra tầng tầng tử diễm, cùng cốc chủ Kiếm Thần Cốc giao chiến một chỗ. Bất quá không thể không nói, dưới sự bao phủ của kiếm thần đại trận, lực lượng thiên tứ thần thể của Tử Linh cũng bị khắc chế rất nhiều, cốc chủ Kiếm Thần Cốc lúc đầu bị nàng hoàn toàn áp chế, giờ phút này lại có thể chiến ngang tài ngang sức với Tử Linh. "Thật là một chùm sáng đồ sộ, chẳng lẽ đây chính là kiếm thần đại trận của Kiếm Thần Cốc?" "Lợi hại, quá lợi hại, nghe nói đây là do người Kiếm Thần Cốc dựng lên, do Mộ Dung Phong tiên tổ Mộ Dung gia sáng lập." "Ta cũng nghe nói, nghe nói Mộ Dung Phong được vinh dự là người lợi hại nhất Cửu Châu đại lục kể từ sau Thanh Long đạo nhân. Chỉ là ông ấy tương đối khiêm tốn, rất ít khi làm ra chuyện kinh thiên động địa, cho nên mới không nổi danh bằng Thanh Long đạo nhân." "Đúng vậy a, có tin đồn nói, lúc Mộ Dung Phong ở đỉnh phong, cũng không kém Thanh Long đạo nhân bao nhiêu, ta còn nghe nói năm đó ông ấy cảm thấy mình sắp hết thọ mệnh, để bảo đảm sự bình an cho con cháu, liền hao tổn một thân công lực, sáng lập ra cái kiếm thần đại trận này, trận này có uy lực cái thế vô song." "Ai, trước đây cái kiếm thần đại trận này được đồn thổi thần thánh hóa, khiến người ta hoang mang, hôm nay tận mắt nhìn mới thấy đúng là như thế." "Đúng vậy, ngay cả cừu gia của Kiếm Thần Cốc năm xưa, cũng chỉ dám thừa dịp người Kiếm Thần Cốc rời khỏi Kiếm Thần Cốc mới dám ra tay với bọn họ, lại từ xưa tới nay chưa từng có ai dám đánh vào Kiếm Thần Cốc, dù là lúc Kiếm Thần Cốc cô đơn nhất, cũng không ai dám đến đánh Kiếm Thần Cốc này." "Không sai không sai, nhớ ngày đó lão tổ của Kiếm Thần Cốc chỉ ra ngoài thăm bạn cũ, lại bị người đuổi giết chạy khắp nơi, chật vật và mất mặt biết bao." "Nhưng không phải cũng vì thế, ông ấy rơi xuống vách núi, có được kỳ ngộ, đoạt được Thần Mộc kiếm, cùng vô số chỗ tốt sao, nếu không thì, một người chỉ là Thiên Võ nhất trọng lúc trước, làm sao có thể có được tu vi hôm nay." "Ai, lúc trước ông ấy vừa mang Thần Mộc kiếm trở về, Kiếm Thần Cốc liền thả tin tức, nói lão tổ này vì bị thương quá nặng mà qua đời, còn mở mày mở mặt tổ chức một tang lễ, nào có ai biết, ông ấy còn đang sống nhăn răng ra." "Nghĩ kỹ một chút, Kiếm Thần Cốc này quả thật là một đóa kỳ hoa của Cửu Châu đại lục, lúc khiêm tốn thì suýt chút nữa bị người ta quên mất là thế lực đỉnh cấp, còn lúc cao điệu thì lại điên cuồng vô cùng, làm ra chuyện mà cả Hỏa Thần Môn, Nguyên Cương Tông cũng không dám làm." "Ai, kỳ thực chuyện này cũng có gì đâu, đều là thủ đoạn quen dùng của thế lực đỉnh cấp thôi mà, ví dụ như Hỏa Thần Môn, Nguyên Cương Tông, Tiêu Dao Cốc cùng Bạch Tàng Giáo, không phải cũng thế sao, tuy nói bọn họ không tuyên bố tin lão tổ qua đời, nhưng lão tổ nhiều năm không hiện thân, vậy sẽ để cho người ngoài suy đoán là bọn họ đã chết." "Nhưng mà đứng trước thời khắc nguy cơ của tông môn, không phải đều xuất quan hiện thân sao, những thế lực này thực sự quá đáng gờm, phần nhiều đều muốn giữ lại con át chủ bài không cho người ta biết, mà những nhân vật lão tổ cấp cường đại, chính là con át chủ bài mạnh nhất của bọn họ." Một đợt kích thích ngàn cơn sóng, sau khi kiếm thần đại trận mở ra, mọi người lại bắt đầu quay quanh chuyện cũ của Kiếm Thần Cốc mà bàn luận. "Các ngươi mau nhìn, lực lượng của cái kiếm thần đại trận kia có vẻ như đang suy yếu." Đột nhiên, có người kêu lên một tiếng. "Thật, ta có thể nhìn thấy bên trong Sở Phong bọn họ, chuyện gì xảy ra, chẳng lẽ kiếm thần đại trận chỉ là một thứ để dọa người thôi sao? Sao lại nhanh chóng giảm bớt lực lượng vậy?" Cùng lúc đó, tất cả mọi người đều lần nữa dời ánh mắt về phía chân trời, cảm thấy kinh ngạc vô cùng. "Hừ, lão già, kiếm thần đại trận của ngươi không xong, không dùng được." Quả nhiên, ngay lúc tia sáng của kiếm thần đại trận suy yếu, loại áp chế sức mạnh của đám người Trương Thiên Dực cũng yếu đi, giờ phút này, Trương Thiên Dực điên cuồng cười không thôi, kiếm chỉ lão tổ Kiếm Thần Cốc, nói: "Lão già, không phải ngươi thích giả chết à, hôm nay ta Trương Thiên Dực, liền tác thành cho ngươi, cho ngươi thật chết một lần." "Hừ, một tiểu quỷ cuồng vọng, đã đến đại họa rồi mà còn dám ăn nói ngông cuồng, lát nữa lão phu sẽ khiến ngươi cười không nổi." Mặc dù lực lượng của Trương Thiên Dực bắt đầu khôi phục, nhưng lão tổ Kiếm Thần Cốc vẫn không sợ hãi, ngược lại khóe miệng của ông ta còn nhếch lên một nụ cười âm mưu. Cùng lúc đó, lực lượng của Tử Linh cũng đang khôi phục, bắt đầu điên cuồng phát động thế công về phía cốc chủ Kiếm Thần Cốc, cốc chủ Kiếm Thần Cốc lúc trước còn chiến ngang tài ngang sức với Tử Linh, giờ lại bị Tử Linh đuổi đánh tơi bời. Nhưng, ngay lúc đại chiến càng lúc càng kịch liệt, Sở Phong lại không ra tay, mà lại huyền phù giữa chân trời, hai mắt nhắm nghiền, khống chế tinh thần lực của mình, cẩn thận cảm ứng sự biến hóa của kiếm thần đại trận. Sở Phong phát hiện, cái chùm sáng kinh khủng kia cũng không hề tiêu tán, mà là đang ngưng tụ vô hình, quả thực có một nhân vật đáng sợ, sắp sống lại. "Tử Linh, Trương sư huynh, không cần ham chiến, nhanh chóng lui lại." "Cái kiếm thần đại trận này không phải dùng để đề thăng tu vi của người Kiếm Thần Cốc, cũng không phải dùng để áp chế tu vi của chúng ta." "Mà chính là dùng để phục sinh một vị cao nhân tiền bối, vị cao nhân kia lập tức liền sống lại, chúng ta nhất định phải lập tức rút lui." Rốt cuộc, Sở Phong đã nhìn thấu tất cả, lớn tiếng hô quát. (Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận