Tu La Võ Thần

Chương 2734: Tin tức truyền ra

Chương 2734: Tin tức truyền ra Mặc dù, với tuổi tác của Sở Hiên Viên, trước mặt trang chủ Tiên binh và trưởng lão Thác Bạt cũng chỉ là một tiểu bối.
Thế nhưng, địa vị của Sở Hiên Viên trong lòng trang chủ Tiên binh và trưởng lão Thác Bạt lại vô cùng cao. Thậm chí, còn vượt qua cả người mạnh nhất Đại Thiên thượng giới hiện tại, tộc trưởng Sở thị thiên tộc.
"Quá chủ động và ân cần thì ngược lại hoàn toàn không nên, cứ yên tâm, những gì cần làm ta đều làm cả."
"Sở Phong này, nếu là người có ơn tất báo, thì những gì ta làm, đủ để lại cho hắn ấn tượng tốt."
"Nếu hắn không phải, thì dù ta có làm bao nhiêu, cũng chỉ là phí công mà thôi."
"Huống chi, việc Sở Phong là con trai Sở Hiên Viên cũng chỉ là suy đoán, chứ chưa thể xác định." Trang chủ Tiên binh nói.
"Trang chủ đại nhân nói rất đúng." Trưởng lão Thác Bạt gật nhẹ đầu....
Sở Phong đã rời đi, nhưng vì là rời đi trong im lặng, nên những người bên ngoài Tiên Binh sơn trang vẫn chưa biết. Bọn họ vẫn đang đợi Sở Phong, muốn mượn cơ hội kết bạn với Sở Phong.
Mặc dù, tu vi của Sở Phong tại Đại Thiên thượng giới mà nói có thể xem như vô cùng yếu. Nhưng tiểu bối như vậy lại có tiềm lực khó lường, mọi người đều rất rõ giá trị của Sở Phong.
Trong khi chờ đợi Sở Phong, bọn họ cũng không ngừng bàn luận, suy đoán về thân phận của Sở Phong. Trong đó, tự nhiên cũng có người đã từng phỏng đoán, liệu Sở Phong có phải con trai của Sở Hiên Viên hay không.
Dù sao, tên của Sở Phong và con trai của Sở Hiên Viên giống nhau như đúc. Mà Thần Phạt Huyền Công, lại là tiêu chí của Sở Hiên Viên và Sở Hãn Tiên. Đương nhiên, loại phỏng đoán này, mọi người cũng chỉ dám để trong lòng, không ai dám nghị luận công khai. Nhưng mặc kệ thế nào, kể từ hôm nay, đại danh của Sở Phong, đều sẽ được truyền khắp Đại Thiên thượng giới....
Sự việc lan truyền rất nhanh, ngay cả trong Sở thị thiên tộc, cũng bắt đầu có người biết được về sự việc của Sở Phong.
Trong một tẩm cung xa hoa của Sở thị thiên tộc, Sở Hiến Thạc quỳ trên mặt đất, đồng thời trên người hắn đầy những vết thương đẫm máu. Vết thương đó hiển nhiên là mới, và là do roi quất vào. Mà trên vị trí cao nhất tẩm cung này, một nam tử đang ngồi ở đó.
Đây là một nam tử, vốn không phải là quá cao, dáng dấp cũng rất xấu xí. Sở dĩ nói là vốn là, là vì lúc này hắn còn xấu xí hơn. Hắn là một người mù, hai mắt đã không còn thấy, giống như là bị người ta móc ra vậy. Thân xác hắn cũng tàn khuyết không đầy đủ, không có hai chân, ngay cả bàn tay cũng không còn nguyên vẹn, chỉ còn lại một ngón tay.
Mà người này tên là Sở Không Động. Năm đó, kẻ đã tiến vào Tổ Võ hạ giới, trong thiên lộ, làm nhục lão viên hầu, và đào mộ Sở Phong, chính là hắn. Và cũng chính vì hành động của Sở Không Động, hắn đã chọc giận Sở Hiên Viên, nên mới luân lạc đến tình trạng hiện tại.
Sau khi bị Sở Hiên Viên gây thương tích, Sở Không Động trở về Đại Thiên thượng giới, cầu y khắp nơi, nhưng làm sao, vẫn không ai có thể chữa lành cho hắn. Bây giờ, không chỉ còn lại một thân thể tàn phế, mà tu vi cũng kém xa lúc trước, tu vi của hắn không những khó mà tiến bộ mà còn không ngừng thụt lùi, dù hắn có tu luyện thế nào cũng vô dụng. Tu vi chỉ không ngừng giảm sút, hắn càng ngày càng yếu. Mà Sở Không Động này trên thực tế, vẫn là cha của Sở Hiến Thạc.
"Ngươi cái thứ vô dụng này, lại để cho ngoại nhân cướp mất vị trí hạng nhất trong cuộc đi săn?"
"Thậm chí, thân là tứ phẩm Chân Tiên mà ngươi còn thua trước một nhị phẩm Chân Tiên."
"Ngươi còn mặt mũi quay về, nếu ta là ngươi, đã tự sát rồi."
Sở Không Động tức giận gầm thét, trong khi nói, roi trong tay vung lên, phát ra những tiếng "bốp bốp" vang dội, chiếc roi liên tục quất vào người Sở Hiến Thạc.
Còn Sở Hiến Thạc thì cố nén nỗi đau do roi quất, quỳ trên mặt đất không nói lời nào. Lúc này, hắn đang run rẩy, không phải vì đau đớn, mà vì sợ hãi, có thể thấy hắn rất sợ vị cha này của mình.
"Ôi chao, ngươi đang làm gì thế, Hiến Thạc đã đủ khó chịu rồi, ngươi làm cha không an ủi thì thôi, sao còn gây áp lực cho nó thế này?"
Ngay lúc này, một cô gái trẻ bước vào, đừng nhìn cô gái này có vẻ trẻ tuổi, nhưng trên thực tế, cô ta là mẹ của Sở Hiến Thạc, vợ của Sở Không Động.
"Cuộc thi đi săn, sao hắn lại có thể liên tục 9 năm đoạt được hạng nhất, chẳng lẽ Đại Thiên thượng giới này không còn ai giỏi hơn hắn sao?"
"Đừng nói là những người trong Sở thị thiên tộc, mà những tiểu bối của thế lực khác cũng có nhiều kẻ mạnh hơn hắn."
"Vì sao hắn có thể liên tục đoạt hạng nhất cuộc thi đi săn, là bởi vì những thiên tài thực sự căn bản coi thường cuộc thi đi săn, khinh thường tham gia cuộc thi đi săn."
"Chỉ trong điều kiện đó mà hắn cũng thua, hắn đơn giản là phế vật cực độ."
"Thứ phế vật như vậy, làm mất mặt ta, Sở Không Động ta, ta mắng hắn vài câu thì sao? Nếu là ta năm xưa, ta đã đánh chết tươi hắn rồi." Sở Không Động rất phẫn nộ nói.
"Thôi cha, đừng trách ca con, chẳng qua là một tiểu tử đột nhiên xuất hiện thôi mà, sau này con sẽ thay ca con thu thập hắn, con sẽ cho cả Đại Thiên thượng giới biết, con trai của Sở Không Động, không phải phế vật."
Lúc này, lại có một giọng nói vang lên, một nam tử trẻ tuổi đi vào. Nam tử này, có ngoại hình rất giống với Sở Hiến Thạc, nhưng tuổi lại nhỏ hơn Sở Hiến Thạc rất nhiều. Đừng nhìn tuổi nhỏ hơn Sở Hiến Thạc, mà tu vi của hắn lại mạnh hơn Sở Hiến Thạc nhiều. Tuổi còn trẻ mà hắn đã là một thất phẩm Chân Tiên. Tu vi này, trong những tiểu bối trăm tuổi trở xuống có thể coi là một sự tồn tại vô cùng khủng bố. Mà người này, chính là một trong năm thiên tài yêu nghiệt hiện tại của Sở thị thiên tộc, Sở Hoàn Vũ. Sở Hoàn Vũ này cũng chính là em trai ruột của Sở Hiến Thạc, con trai của Sở Không Động.
"Hoàn Vũ, con về rồi, Hoàn Vũ, cuối cùng con cũng về rồi."
"Nhanh, lại đây bên cạnh cha."
Nghe thấy giọng Sở Hoàn Vũ, Sở Không Động lập tức trở nên kích động, vui mừng khôn xiết, đến cả cảm xúc tiêu cực trước đó, cũng quét sạch hết.
"Phụ thân đại nhân." Sở Hoàn Vũ bước đến gần Sở Không Động, vẻ mặt tôn kính.
"Ngươi, mang theo đứa con phế vật của ngươi cút ra ngoài." Sở Không Động chỉ tay vào vợ mình nói.
Lúc này, vợ hắn hơi có vẻ xấu hổ, nhưng vẫn cười với Sở Hoàn Vũ một cách ân cần, sau đó mới mang theo Sở Hiến Thạc rời đi. Xem ra, Sở Hiến Thạc và Sở Hoàn Vũ tuy là cùng cha, nhưng không phải là cùng mẹ. Bọn họ là anh em cùng cha khác mẹ.
"Hoàn Vũ à, lần lịch luyện này con đi những một năm, thu hoạch tốt chứ? Tu vi thế nào rồi?"
Sở Không Động rất kích động vuốt ve Sở Hoàn Vũ bên cạnh, có thể thấy qua động tác đó, hắn yêu chiều Sở Hoàn Vũ như thế nào.
"Cha ngài... đến tu vi của con thế nào mà ngài cũng không cảm nhận được sao?"
"Cha, tu vi của ngài?" Bỗng nhiên, Sở Hoàn Vũ sững sờ ở đó, trong mắt tràn ngập cảm xúc bi thống đan xen. Tu vi của cha hắn vốn không ngừng thụt lùi, mà bây giờ lại thụt lùi đến mức này, lại còn không bằng con trai. Phải biết, cha hắn năm đó, là một cường giả Võ Tiên, mà bây giờ... tu vi vậy mà lại thụt lùi đến mức lục phẩm Chân Tiên.
"Là do cha vô dụng, có lẽ đã không bằng Hoàn Vũ rồi."
"Nghe nói, Hoàn Vũ đã là thất phẩm Chân Tiên rồi, tốt, không hổ là con trai của ta Sở Không Động, thật sự là quá tốt." Sở Không Động nói.
"Không, không phải do cha vô dụng, mà là Sở Hiên Viên quá mức tàn độc."
"Cha, người cứ yên tâm, con nhất định sẽ cố gắng tu luyện, rồi sẽ có một ngày, con sẽ khiến Sở Hiên Viên phải trả giá đắt."
"Con sẽ khiến hắn phải thống khổ, để con trả lại hắn gấp trăm ngàn lần."
Sở Hoàn Vũ nghiến răng nghiến lợi nói, có thể cảm nhận được, hắn có một sự căm hận sâu sắc đối với Sở Hiên Viên.
"Tốt, không hổ là con trai tốt của Sở Không Động ta, Hoàn Vũ à, cha muốn báo thù, cũng chỉ có thể dựa vào con."
"Con trai phế vật kia của ngươi con cũng thấy đấy, ta khổ tâm bồi dưỡng hắn nhiều năm như vậy, vậy mà hắn không có chút ý chí nào, vẫn là một tên phế vật."
"Ngay cả một cái cuộc thi đi săn của Tiên Binh sơn trang mà hắn cũng không giải quyết được, thì hắn có thể làm tốt cái gì?"
"Hiện tại, mọi hi vọng của cha, đều đặt cả lên người con, con là hi vọng duy nhất của cha." Sở Không Động nói.
"Cha cứ yên tâm, con nhất định sẽ không làm cho người thất vọng." Sở Hoàn Vũ nói.
"Ta tin, ta tin."
"Hoàn Vũ à, lần này con về, có còn đi nữa không?" Sở Không Động lo lắng hỏi.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận