Tu La Võ Thần

Chương 3804: Không phải tiểu bối?

Chương 3804: Không phải tiểu bối?
"A, vậy các ngươi đừng theo ta, đi lên núi tu luyện đi, tự ta đi vào là được." Sở Phong nói.
"Chờ một chút tiền bối." Thế nhưng Sở Phong vừa mới quay người, liền lại bị Dương Thâm Thâm kéo lại.
"Sao vậy?" Sở Phong hỏi.
"Tiền bối, có lẽ ta vừa nãy nói chưa đủ rõ ràng, nên ngài chưa hiểu hết ý."
"Nơi này, chỉ có tiểu bối mới có thể vào, nếu không phải tiểu bối cưỡng ép xâm nhập, sẽ bị trừng phạt."
"Ngài nhìn kỹ một chút, những người kia tuy nói đều là thủ hộ giả của Viên Thuật đại sư, nhưng tu vi của họ lại cường hoành phi thường, mỗi người đều là cao thủ Tôn Giả đỉnh phong."
Dương Thâm Thâm chỉ vào những người mặc đồng phục đứng tại các nơi trong Thất Dương sơn mạch.
"Ta biết, nhưng có vấn đề gì không?" Sở Phong hỏi.
"Ờ thì là, tiền bối ngài không thể đi vào ạ." Dương Thâm Thâm nói.
"Vì sao ta không thể đi vào?" Sở Phong hỏi.
"Bởi vì chỉ có tiểu bối mới có thể đi vào." Dương Thâm Thâm nói.
"Vậy thì không sai, bởi vì ta chính là tiểu bối." Sở Phong đáp.
"Tiền bối, ngài đừng nói đùa."
Nghe những lời này, đừng nói Dương Thâm Thâm cười, ngay cả chưởng giáo Thủy Kính Động Thiên, cùng các Thái Thượng trưởng lão cũng cười.
Bọn họ không phải cười nhạo Sở Phong, cũng không phải xem thường Sở Phong, mà là thật sự cảm thấy Sở Phong đang nói đùa.
"Ta không có nói đùa, các ngươi đừng ở đây theo ta, mau đi lên núi tu luyện đi, ta cũng phải nhanh vào, nếu không đồ tốt đều bị những người kia lấy mất."
Sở Phong vừa nói xong, liền nhún người nhảy lên, sau đó trước ánh mắt chăm chú của Dương Thâm Thâm và những người khác, lướt vào trong Giới Linh Phủ Môn.
Chứng kiến cảnh này, Dương Thâm Thâm và mọi người Thủy Kính Động Thiên trợn mắt há mồm, ngây người như phỗng.
Một lúc sau, họ mới hoàn hồn.
"Gia gia, chẳng phải ngài nói, Giới Linh Phủ Môn có thể phân biệt được tuổi của một người, từ đó phán đoán có phải tiểu bối hay không."
"Nếu là tiểu bối, có thể bình yên đi vào, nếu không phải tiểu bối, sẽ bị bắn ra ngoài sao?" Dương Thâm Thâm hỏi.
"Đúng, là như vậy không sai." Chưởng giáo Thủy Kính Động Thiên đáp.
"Vậy chẳng phải nói, Tu La tiền bối thật sự là một tiểu bối?"
"Tuổi của hắn, vậy mà còn nhỏ hơn ta nhiều như vậy?" Dương Thâm Thâm kinh ngạc hỏi.
"Tê."
Ngay sau đó, tất cả mọi người hít vào một ngụm khí lạnh.
Bởi vì, họ quá mức chấn kinh, chấn kinh đến mức khó giữ được bình tĩnh.
Dù sao, tiểu bối mạnh nhất Gia Thiên Tinh Vực chính là thiên tài đệ tử Gia Thiên Môn, Nam Cung Diệc Phàm.
Nhưng họ nghe nói, tu vi của Nam Cung Diệc Phàm giống như cũng chỉ là Nhị phẩm Tôn Giả.
Trong khi đó, Sở Phong lại là Ngũ phẩm Tôn Giả, cao hơn Nam Cung Diệc Phàm tận ba phẩm.
Vậy chẳng phải nói, tại Luân Hồi Thượng Giới của họ, xuất hiện một thiên tài còn cường hoành hơn cả thiên tài mạnh nhất?
Lúc này, trong lòng bọn họ chấn động, đồng thời sinh ra một ý nghĩ giống nhau.
Họ cảm thấy, Sở Phong rất có thể là thiên tài đến từ những tinh vực khác.
Dù không biết là tinh vực nào, nhưng họ cảm thấy đó nhất định là một tinh vực vô cùng cường đại bên trong Thánh Quang Thiên Hà, nếu không không thể nuôi dưỡng được một thiên tài lợi hại đến thế.
Ông ông ông ông...
Nhưng đột nhiên, Giới Linh Phủ Môn không chỉ phát ra những âm thanh chói tai, còn lóe lên những tia sáng kỳ dị.
"Chuyện gì xảy ra, chuyện này là thế nào?"
Cảnh tượng đột ngột này, thu hút sự chú ý của tất cả mọi người ở đó.
Mà những người phụ trách bảo vệ Thất Dương sơn mạch, càng bắt đầu tụ tập về phía quảng trường, để tìm hiểu sự việc.
"Đóng Giới Linh Phủ Môn lại."
Bỗng nhiên, một vị lão giả mặc trường bào trắng nói.
Thật ra thì, bộ trường bào này cũng giống như trang phục của những thủ hộ giả khác, khác biệt duy nhất là, trường bào của những người khác đều màu vàng, chỉ có ông ta là màu trắng.
Đây là một dấu hiệu đặc thù về thân phận, ông ta không phải là một thủ hộ giả bình thường, mà là người có quyền chưởng quản Thất Dương sơn mạch khi Viên Thuật bế quan.
Không ai biết ông ta tên gì, tất cả mọi người gọi ông ta là đại nhân áo bào trắng.
"Đại nhân áo bào trắng, chuyện gì thế ạ?"
Lúc này, những người không rõ chân tướng nhao nhao hỏi.
"Là lão phu sơ suất, để kẻ phạm pháp trà trộn vào Giới Linh Phủ Môn."
"Nhưng mọi người yên tâm, quy tắc do Viên Thuật đại sư đặt ra, không thể thay đổi."
"Giới Linh Phủ Môn này được tạo ra cho những Giới Linh sư tiểu bối dưới trăm tuổi, không cho phép những Giới Linh sư trên trăm tuổi tiến vào bên trong."
"Dù hôm nay có người dùng thủ đoạn đặc thù, lừa dối vượt qua, nhưng chúng ta có thể thông qua trận nhãn điều tra ra, ai là người gây ra, nhất định sẽ trả lại cho mọi người sự công bằng."
Lão nhân áo bào trắng nói lớn.
"Hả? Có người dùng thủ đoạn đặc thù, lừa dối tiến vào sao?"
"Nói cách khác, có người không phải tiểu bối trà trộn vào?"
Lúc này, mọi người càng bàn tán ầm ĩ, và bắt đầu truy tìm kẻ lừa dối.
Mà lúc này, Dương Thâm Thâm và những người Thủy Kính Động Thiên hai mặt nhìn nhau.
Trong cùng một lúc, họ có một ý nghĩ giống nhau.
Họ đều cảm thấy, người lừa dối đó chính là Sở Phong.
Không phải họ không tin Sở Phong, mà là thực lực của Sở Phong quá mạnh, căn bản không phù hợp với thân phận tiểu bối.
Thêm vào đó, Sở Phong vừa bước vào Giới Linh Phủ Môn, thì xảy ra chuyện này.
Họ thật sự khó mà không liên hệ chuyện này với Sở Phong.
Lúc này, Sở Phong đã tiến vào Giới Linh Phủ Môn.
Sở Phong không hề hay biết gì về những việc bên ngoài.
Dù lúc này có rất nhiều người đang nghiên cứu thảo luận, vì sao tự dưng Giới Linh Phủ Môn lại đóng lại.
Nhưng Sở Phong lại không có hứng thú, dù sao Sở Phong vào đây là vì những bảo bối trong này, đồng thời cũng muốn biết một chút, Viên Thuật đại sư, hảo hữu kiêm đối thủ của Trâu Mũi Lão Đạo, rốt cuộc có bản lĩnh gì.
Cho nên, toàn bộ sự chú ý của Sở Phong, đều đặt vào bên trong Giới Linh Phủ Môn.
Nhưng sau khi tiến vào nơi này, Sở Phong cũng không cảm nhận được bất cứ điều gì mới mẻ.
Sở Phong đã trải qua trăm trận, đủ loại di tích, bí địa đều đã vào.
Về phần Giới Linh Phủ Môn này, tuy có thể cảm nhận được kết giới trận pháp rất mạnh, nhưng Sở Phong không cảm thấy quá mới lạ về cấu tạo của nó.
Đây chỉ là một thế giới được xây dựng tinh xảo, lại tràn ngập cơ quan.
Đồng thời những cơ quan này đều rất thấp cấp, chắc là không muốn làm tổn thương đến những Giới Linh sư đó.
Dù sao, phần lớn tiểu bối dưới trăm tuổi, giới linh chi thuật đều cực kỳ bình thường, mà trong số những tiểu bối tiến vào đây, ngay cả tôn bào cũng không có, đừng nói chi là thánh bào, nên tự nhiên không thể có những cơ quan quá mạnh.
Tuy rằng bố cục nơi này không có gì mới lạ đối với Sở Phong.
Nhưng nơi này lại tràn đầy sự dụ hoặc đối với Sở Phong.
Dưới sự quan sát bằng Thiên Nhãn, Sở Phong có thể thấy, nơi này thật ra không hề đơn giản, thậm chí còn ẩn giấu những thứ khiến Sở Phong vô cùng hứng thú.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận