Tu La Võ Thần

Chương 4658: Nửa quyển sách

Chương 4658: Nửa quyển sách Bên dưới tấm biển này cũng có một thứ, đó là một tòa tháp cao vạn mét. Gọi là tháp vì hình dạng nó giống cái tháp, nhưng cũng có thể gọi là một cái cầu thang. Cầu thang kéo dài từ mặt đất, thẳng lên đến đỉnh đầu. Trên đỉnh cao nhất là một chiếc ghế ngồi, ghế ngồi được tạo thành từ vô số đầu rồng cuộn xoáy, cực kỳ xảo diệu và tinh mỹ, đồng thời uy nghiêm vô cùng. So với cái đài cao màu vàng bên phải, chiếc ghế kia có cảm giác thần thánh mãnh liệt hơn. Nhưng dù là cầu thang hay ghế ngồi, nó lại bị chia đôi ở giữa, được chế tạo từ hai loại màu sắc và chất liệu khác nhau. Bên trái là màu đen, không chỉ là màu đen mà còn bốc lên ngọn lửa đen. Còn bên phải là màu vàng. Rõ ràng đó là sự kết hợp giữa biển lửa màu đen và đài cao màu vàng.
"Ghế này thật là khí phách, chắc đó là vương tọa của thủ lĩnh ác linh Tu La ở đây nhỉ?" Đản Đản hiếu kỳ hỏi khi nhìn thấy long ỷ kia. Nhưng Sở Phong không nghĩ được nhiều mà đã cùng Vân Lương đại nhân rơi xuống đài cao màu vàng ở phía bên phải. Khi đến gần, Sở Phong có thể thấy, trên đỉnh đài cao màu vàng có một đại trận, nhưng đại trận này rất phức tạp, kết giới chi lực không cách nào thúc đẩy. Vân Lương đại nhân hạ thấp độ cao, rơi vào trong một mắt trận. Vì trận pháp không vận hành nên mắt trận này chỉ là một vòng quét qua trên đài cao. Trên đài cao to lớn này có đến mấy trăm mắt trận như thế. Sau khi thấy Vân Lương đại nhân rơi xuống, Sở Phong cũng bước vào mắt trận.
"Ngươi đi ra ngoài, lùi về phía sau ta..." Vân Lương đại nhân bỗng quát lớn, lại dùng bí mật truyền âm. Sở Phong lúc này mới biết, mình không có tư cách tiến vào mắt trận này, thế là đành nghe lời Vân Lương đại nhân lui ra ngoài.
Không lâu sau, lại có mấy ác linh Tu La đi đến. Bọn chúng đều phô trương, cái sau lớn hơn cái trước, ít nhất phía sau cũng có vài người đi theo, nhiều nhất có đến mấy ngàn người tạo thành đại quân. Bọn chúng đều lần lượt rơi vào trong các mắt trận của đài cao, còn đám thủ hạ đi theo, dù là vài người hay mấy ngàn người, đều chỉ có thể giống Sở Phong đứng bên ngoài mắt trận, đứng sau lưng bọn chúng.
"Vân Lương đại nhân, hiếm khi thấy ngươi dẫn theo tùy tùng."
"Nhưng tùy tùng ngươi dẫn theo trông không ra gì cả."
"Nếu ngươi không có người, ta ngày mai sẽ cho ngươi một ít." Một lão ác linh nhìn Sở Phong, rồi nói với Vân Lương đại nhân.
"Không cần." Nhưng Vân Lương đại nhân lạnh nhạt khoát tay áo, nói mà không thèm nhìn hắn một cái.
"Hừ, không biết điều." Điều này khiến lão ác linh kia vô cùng khó chịu, quay sang nói chuyện với người khác.
Sở Phong biết, người có tư cách tiến vào mắt trận đều là nhân vật tai to mặt lớn trong ác linh Tu La. Bọn chúng đều rất quen thuộc nhau, nói chuyện với nhau trên mặt đều tràn đầy nụ cười. Nhưng trong không khí đó, Vân Lương đại nhân lại giống như một kẻ dị biệt. Không phải không ai nói chuyện với hắn, mà là ai nói chuyện với hắn cũng đều nhận lại sự lạnh nhạt. Xem ra, Vân Lương đại nhân là người cực kỳ không thích sống chung. Có lẽ cũng chính vì vậy mà những người kia không mấy để tâm đến Sở Phong, một kẻ lạ mặt. Các cường giả đỉnh cao của ác linh Tu La liên tiếp đến, khoảng một canh giờ sau, mấy trăm mắt trận gần như đều có một ác linh Tu La đứng bên trong. Nhìn ai cũng thấy không dễ chọc. Nhưng trên đài cao màu vàng này vẫn còn một mắt trận trống không. Sở Phong đoán, người cuối cùng đến chắc chắn là một tồn tại rất không đơn giản.
Đúng như Sở Phong đoán, không lâu sau, một đại quân vạn người trùng trùng điệp điệp bay đến. Mà người đứng đầu cưỡi một con cự thú hóa thành từ ác linh Tu La. Hắn mặc áo giáp, lại càng khác thường. Trên mặt khải giáp của hắn có đầy Hắc Long, hình thái ngược lại có chút tương tự với cái long ỷ. Đó là một người đàn ông trung niên, dù là ác linh nhưng vẫn tuấn tú, nhưng đừng nhìn vẻ mặt không tệ, một đôi mắt hắn lại không giận mà uy. Vừa xuất hiện, khí tràng của hắn mạnh mẽ, áp đảo tất cả mọi người.
"Bái kiến Tu La Vương!!!" Ngay khi hắn vừa xuất hiện, tất cả ác linh Tu La ở đây đều vội vàng cúi người thi lễ. Ngay cả những nhân vật chiếm cứ mắt trận cũng không ngoại lệ.
"Đây là Tu La Vương sao?" "Trông có vẻ mạnh thật." Đản Đản không nhịn được thốt lên khi nhìn thấy Tu La Vương.
"Chư vị, đã để mọi người đợi lâu." "Đều đứng lên đi." Tu La Vương bay xuống, quả nhiên rơi vào mắt trận trống không kia. Khi hắn vừa đáp xuống, các ác linh Tu La mới đứng dậy. Sau khi vị Tu La Vương này đáp xuống, đầu tiên là lấy ra một cái rương. Chiếc rương hình chữ nhật, dài chưa đến một mét (m) rộng chưa đủ hai thước. Rương cũng có màu đen, làm từ kim loại đặc thù, bên trên có khắc những đường vân phù chú phức tạp. Đồng thời trên rương còn dán một lá bùa huyết hồng sắc. Trên lá bùa huyết hồng có khắc những ấn chú màu đen. Đó là Phong Ấn Phù, một loại Phong Ấn Phù cực kỳ lợi hại. Khi thấy Phong Ấn Phù, trong lòng Sở Phong căng thẳng, một dự cảm cực kỳ chẳng lành sinh ra. Phong Ấn Phù lợi hại như thế, tất nhiên là để phong ấn một thứ cực kỳ đáng sợ. Lẽ nào lũ ác linh Tu La này muốn giải phong vật trong rương sao?
Ngay khi Sở Phong đang suy nghĩ, Tu La Vương đã đặt cái rương xuống chân, sau đó lại lấy ra một quyển trục. Khi mở ra, Sở Phong phát hiện, quyển trục này là một quyển chưa hoàn chỉnh, rõ ràng thiếu mất một nửa. Phần trước thiếu mất, chỉ còn lại phần sau. Vì Tu La Vương nghiêng người về phía Sở Phong, nên sau khi quyển trục mở ra, Sở Phong có thể nhìn thấy nội dung phía trên. Tuy quyển trục không hoàn chỉnh nhưng nửa sau của nó lại khắc một đạo trận pháp hoàn chỉnh. Sở Phong đoán không sai, muốn mở trận pháp trên đài cao màu vàng này cần phải dùng trận pháp trên quyển trục. Nhưng ở cuối quyển trục còn có một con dấu ấn ký, trên ấn ký có một cái tên. Có lẽ đó là người sáng tạo ra trận pháp, hoặc là chủ nhân thật sự của quyển trục. Sở Phong đoán, không chừng chủ nhân quyển trục cũng chính là người đã bố trí trận pháp cường đại này tại Tu La Táng Địa. Vì tò mò, Sở Phong bắt đầu xem xét kỹ lưỡng, dù chữ rất nhỏ, nhưng trong mắt Sở Phong, cũng bắt đầu dần dần rõ ràng.
"Cái này..." "Làm sao có thể?" Khi Sở Phong thấy rõ dòng chữ đó, hắn lập tức kinh hãi, sâu trong nội tâm, có thể nói là trong nháy mắt, liền nổi lên sóng lớn ngập trời. Trên con dấu đó, khắc bốn chữ lớn. Sát Lục Thiên Vương! ! !
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận