Tu La Võ Thần

Chương 3966: Các phương chiến cuộc

"Hoảng hốt cái gì, trước khi vào đây đã biết, giữa chúng ta và các thế lực khác tất yếu sẽ có chiến đấu."
"Chẳng lẽ, các ngươi còn chưa chuẩn bị tâm lý sẵn sàng?"
Âu Dương Bình Chí nghiêm giọng hỏi.
Lời này vừa nói ra, những đệ tử đang hoảng sợ đều xấu hổ cúi đầu.
"Âu Dương sư huynh, chúng ta không phải sợ hãi, mà là thấy thế lực khác đã khai chiến, vậy khi nào chúng ta gia nhập cuộc chiến này?"
Lúc này, có một đệ tử hiểu chuyện hỏi.
Thực ra người này cực kỳ thông minh, dù sao lúc này không thể làm tổn hại khí thế của mình.
Nên hắn sửa sự bối rối của mọi người thành ý muốn chiến đấu, ngược lại có thể nâng cao khí thế của họ.
"Yên tâm, trận chiến này không thể thiếu Phong Lôi kiếm phái chúng ta."
"Trước phá tan trận pháp nơi đây, sau đó đi tìm người của Cửu Tinh Thiên Sơn."
Âu Dương Bình Chí cao giọng nói.
Từ đầu hắn đã chọn sẵn mục tiêu khiêu chiến, chính là Cửu Tinh Thiên Sơn.
"Đúng, nhất định phải hung hăng giáo huấn bọn họ, để bọn họ biết Phong Lôi kiếm phái lợi hại thế nào."
Các đệ tử đều đồng ý với quyết định của Âu Dương Bình Chí.
Thậm chí, nghĩ đến việc giao chiến với Cửu Tinh Thiên Sơn, nhiều người còn trở nên phấn khích.
"Giáo huấn chúng ta sao?"
"Các ngươi đúng là ảo tưởng, làm ơn tự lượng sức mình xem có bao nhiêu cân lượng đi đã."
Nhưng đúng lúc này, một giọng nói đầy châm biếm từ xa vang đến.
Nhìn theo hướng âm thanh, vài bóng người bay đến, chính là các đệ tử của Cửu Tinh Thiên Sơn.
Dẫn đầu là Tống Kinh Luân, đồng thời câu nói vừa rồi cũng là từ miệng Tống Kinh Luân thốt ra.
Không chỉ có Tống Kinh Luân, mà là một trăm đệ tử Cửu Tinh Thiên Sơn đều có mặt.
"Bọn họ, sao tất cả đều đến?"
"Chẳng lẽ, bọn họ không phá giải trận pháp sao?"
Thấy một trăm đệ tử Cửu Tinh Thiên Sơn xuất hiện ở đây, đệ tử Phong Lôi kiếm phái biết ngay ý định của họ.
Họ, nhất định là muốn cướp đoạt thành quả của mình.
Chỉ là điều khiến người ta khó hiểu là, đệ tử Cửu Tinh Thiên Sơn vậy mà toàn bộ đều xuất hiện ở đây.
Chẳng lẽ đệ tử Cửu Tinh Thiên Sơn trước đó cũng không phá giải trận pháp?
Mà là đang làm việc khác?
"Tống Kinh Luân, ngươi chắc là mai phục ở một bên đã lâu rồi."
"Ngươi thật là có ý tứ, không tự mình đi phá giải trận pháp, mà lại muốn ngồi mát ăn bát vàng, chỉ muốn cướp đoạt thành quả của chúng ta."
"Ngươi thật khiến ta mở mang kiến thức."
Âu Dương Bình Chí châm biếm nói.
Việc đệ tử Cửu Tinh Thiên Sơn toàn bộ xuất hiện ở đây đã cho hắn kết luận.
Nhưng đối với kết luận của Âu Dương Bình Chí, Tống Kinh Luân lại cười nhạo, như đang chế giễu sự vô tri của Âu Dương Bình Chí.
"Âu Dương Bình Chí, chẳng lẽ ngươi cho rằng, chúng ta yếu kém như các ngươi, mà phá giải loại trận pháp này cũng phải tốn thời gian lâu như vậy sao?"
Tống Kinh Luân vừa nói, tay đã sờ đến túi Càn Khôn bên hông, chỉ thấy túi Càn Khôn lóe sáng, rồi trong tay hắn xuất hiện một chiếc bao tay tinh xảo.
Thấy chiếc bao tay đó, các đệ tử Phong Lôi kiếm phái đều hiểu ra.
Hóa ra Tống Kinh Luân và đồng bọn đã phá được một trong mười hai đạo cột sáng tím, đã đi trước bọn hắn một bước, lấy được một món khải giáp.
Khi phát hiện Cửu Tinh Thiên Sơn đã nhanh chân hơn mình, lấy được bảo vật rồi.
Các đệ tử Phong Lôi kiếm phái đều lộ vẻ thất sắc.
Dù sao trong mắt họ, đối thủ thực sự lần này chính là Cửu Tinh Thiên Sơn.
Nhưng ngay vòng so tài đầu tiên, tốc độ phá giải trận pháp, bọn họ đã thua rồi.
"Bá."
Bỗng một tia chớp lóe lên, bắn về phía các đệ tử Cửu Tinh Thiên Sơn.
Là Âu Dương Bình Chí, Âu Dương Bình Chí tay cầm trường kiếm, xông thẳng về phía Tống Kinh Luân.
Hắn muốn cướp đoạt chiếc bao tay trong tay Tống Kinh Luân.
Nhưng Tống Kinh Luân đã chuẩn bị sẵn, đối mặt với đòn công kích của Âu Dương Bình Chí, hắn không chỉ né tránh ngay tức khắc mà còn cất bao tay, rút vũ khí ra.
Ngay sau đó, hư không xé rách, sóng khí tàn phá bừa bãi.
Phong Lôi kiếm phái và Cửu Tinh Thiên Sơn, hai thiên tài mạnh nhất đã giao chiến.
Để không ảnh hưởng đến việc phá trận của các đệ tử Phong Lôi kiếm phái, Âu Dương Bình Chí càng ép Tống Kinh Luân di chuyển chiến trường ra xa.
Đệ tử Phong Lôi kiếm phái hiểu rõ dụng ý của Âu Dương Bình Chí nên bắt đầu dốc toàn lực phá trận.
"Bá bá bá"
Nhưng đột nhiên, mấy bóng người từ trên trời giáng xuống, hình thành vòng vây, bao lấy các đệ tử Phong Lôi kiếm phái.
Chính là các đệ tử Cửu Tinh Thiên Sơn.
"Các ngươi tự động tránh ra, hay muốn chúng ta động thủ?"
Các đệ tử Cửu Tinh Thiên Sơn nhìn đệ tử Phong Lôi kiếm phái bằng ánh mắt bức người.
Đệ tử Phong Lôi kiếm phái đương nhiên không chịu thua.
Thấy chiến đấu không thể tránh khỏi, họ đều dừng phá trận mà liên thủ tấn công đệ tử Cửu Tinh Thiên Sơn.
"Cuồng vọng, hôm nay ta sẽ tính cả nợ cũ lẫn nợ mới cho rõ ràng."
Trong chốc lát, đệ tử Phong Lôi kiếm phái và Cửu Tinh Thiên Sơn giao chiến ác liệt.
Tinh nhuệ đệ tử hai phái toàn diện giao phong, đây là một cảnh tượng đặc sắc hiếm thấy.
Nhưng trận chiến kịch liệt này lại không có mấy người xem.
Lúc này, ánh mắt của người bên ngoài thế giới kết giới lại hướng về phía Nam Cung Diệc Phàm và Thân Đồ Hạo Lệ nhiều hơn.
Bởi vì cuộc chiến kia đã vượt quá dự đoán của mọi người.
Thân Đồ Hạo Lệ được công nhận là đệ tử mạnh nhất trong sáu thế lực.
Nhưng lúc này, khi đối mặt với Nam Cung Diệc Phàm lại rơi vào thế yếu.
Điều khiến người ta bất ngờ nhất là, hai người đều đã thi triển những thủ đoạn mạnh nhất của mình.
Thiên Tứ Thần Lực, chiến lực chí bảo, công pháp truyền thừa, dưới sự bảo hộ của ba loại sức mạnh.
Tu vi của hai người đều đã từ Nhị Phẩm Tôn Giả tăng lên đến Tam Phẩm Tôn Giả.
Có thể nói cả hai đều đã không còn gì để giấu giếm.
Theo lý mà nói, tu vi và cấp bậc vũ khí tương đương, dù Nam Cung Diệc Phàm có thực lực tăng mạnh, cũng chỉ nên miễn cưỡng áp chế Thân Đồ Hạo Lệ mới đúng.
Nhưng lúc này, Thân Đồ Hạo Lệ lộ vẻ gian nan, còn Nam Cung Diệc Phàm thì mặt mày lại rất thản nhiên.
Điều này khiến mọi người nhận ra, Nam Cung Diệc Phàm đã vượt mặt Thân Đồ Hạo Lệ toàn diện.
Rất có thể, Nam Cung Diệc Phàm mới là tiểu bối mạnh nhất trong sáu thế lực hiện nay.
"Thân Đồ Hạo Lệ, ngươi đã thua rồi, ta không muốn làm tổn thương ngươi, nếu tự nhận thua, trận chiến này sẽ lập tức kết thúc, bằng không đừng trách ta."
Lời Nam Cung Diệc Phàm nói tuy khách khí, nhưng thái độ lại cao cao tại thượng, khiến Thân Đồ Hạo Lệ khó mà chịu nổi.
"Thắng bại chưa phân, đừng vội nói như nắm chắc phần thắng trong tay vậy."
Quả nhiên, Thân Đồ Hạo Lệ bị lời nói của Nam Cung Diệc Phàm làm cho tức giận.
Chỉ thấy thân thể cô ta đỏ rực, rồi chiếc cự phủ trong tay trực tiếp ném về phía Nam Cung Diệc Phàm.
"Ầm ầm"
Trời đất rung chuyển, hư không cũng đổi sắc.
Lấy cự phủ làm đầu, một con Hỏa Long to lớn xuất hiện.
Hỏa Long phá trời cao, nuốt chửng Nam Cung Diệc Phàm.
Thấy cảnh tượng này, nhiều người đều kinh tâm động phách.
Họ đều biết đây chính là tiên pháp trấn tông của Liệt Hỏa thư viện.
Cửu đoạn tiên pháp, Hỏa Long Thôn Thiên.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận