Tu La Võ Thần

Chương 4205: Khống chế đại trận

Chương 4205: Khống chế đại trận Ngay lúc Sở Phong đang hoài nghi thì ở bốn phía kết giới, lại có tiếng vang lên.
"Đúng vậy, cho dù ngươi là ai, cũng không thể để lộ chuyện lão phu còn sống."
"Đây là khảo nghiệm cho ngươi."
"Nếu giữ kín bí mật, sau này lão phu nhất định có thưởng."
"Nếu dám tiết lộ, lão phu tuyệt đối không tha."
Câu nói này vừa dứt, liền không còn âm thanh nào truyền ra.
Nhưng Sở Phong lại vô cùng kích động, thậm chí hưng phấn đến mức muốn nhảy lên.
Nếu lúc trước Sở Phong còn chưa chắc chắn, thì bây giờ, Sở Phong gần như có thể khẳng định chủ nhân giọng nói này chính là Lỗ Mũi Trâu lão đạo.
Có lẽ Lỗ Mũi Trâu lão đạo quá vội vàng, cũng có thể là tương đối tùy tiện. Âm thanh mà hắn để lại bằng trận pháp, chính là giọng của Lỗ Mũi Trâu lão đạo hiện tại.
"Thì ra, tiền bối Lỗ Mũi Trâu chính là tiền bối Gia Cát Nguyên Không."
"Khó trách, lão nhân gia ông ấy lại nắm giữ trận pháp kết giới thâm ảo đến vậy, ngay cả phương pháp dung hợp Thiên Tứ Thần Lực cũng biết."
"Chỉ là tiền bối Lỗ Mũi Trâu, ngài đã còn sống, vì sao không dùng thân phận Gia Cát Nguyên Không mà lại muốn thay hình đổi dạng?"
"Chẳng lẽ, là sợ Ngộ Đạo Thánh Tôn truy sát?"
Sau khi mừng rỡ, Sở Phong cũng có chút khó hiểu.
Điều khó hiểu là, vì sao Lỗ Mũi Trâu lão đạo lại muốn che giấu chuyện mình còn sống.
Mà điều mà Sở Phong nghĩ đến nhất là liên quan đến Ngộ Đạo Thánh Tôn.
Dù sao Vu Đình đã từng nói với Sở Phong, năm xưa Gia Cát Nguyên Tôn và Ngộ Đạo Thánh Tôn từng có khúc mắc.
"Mặc kệ, cứ tìm được tiền bối Lỗ Mũi Trâu trước đã."
"Chỉ là... tiền bối Lỗ Mũi Trâu đang ở đâu?"
Sở Phong rất muốn nhanh chóng tìm được Lỗ Mũi Trâu lão đạo, hỏi về phương pháp vào Ngọa Long Võ Tông.
Chỉ là lúc trước khi chia tay, Lỗ Mũi Trâu lão đạo lại bảo Sở Phong đừng đi tìm hắn, có tìm cũng không thấy.
Đợi thời cơ đến, hắn tự nhiên sẽ tìm Sở Phong.
"Mặc kệ, trước đưa mọi người rời khỏi nơi này đã."
Nói xong, Sở Phong hơi chuyển ý nghĩ, hắn liền rời khỏi chỗ đó.
Khi Sở Phong xuất hiện trở lại, thì đã về đến chỗ mọi người đang ở.
Lúc đầu đám người còn đang chìm đắm trong sự cường đại của Sở Phong.
Nhưng đột nhiên, Sở Phong bỗng không xuất hiện ở đấy, điều này khiến mọi người giật mình.
"Sở Phong đại nhân, ngài đã trở lại nhanh như vậy."
"Thế nào, tìm được cách rời đi chưa?"
Thấy Sở Phong, đám người vui mừng, bước lên phía trước hỏi.
Lúc trước bọn họ với Sở Phong chỉ xưng là thiếu hiệp, hoặc tiểu hữu.
Nhưng bây giờ, phần lớn người không dám gọi như vậy nữa. Sau khi thấy Sở Phong cường đại, đại đa số người bọn họ đều gọi Sở Phong là đại nhân, thập phần kính sợ.
"Chư vị, thời gian của ta có hạn, không thể đưa từng người các ngươi đi được."
"Chỉ có thể mở một cánh cổng kết giới truyền tống, các ngươi rời khỏi đây trước, rồi dùng trận truyền tống viễn cổ bên ngoài, trở về quê hương của mình."
Trong lúc nói chuyện, trên người Sở Phong tỏa ra khí diễm màu đen, rồi chỉ thấy Sở Phong chỉ tay vào hư không, liền có một cánh cổng kết giới màu đen xuất hiện.
"Sở Phong đại nhân, đó là???"
Nhìn thấy cánh cổng kết giới, mọi người vừa kích động vừa có chút lo lắng.
Người ở đây từ nhỏ lớn lên ở đây thì còn đỡ, nhưng những người từ bên ngoài đến như Kim Hạc Chân Tiên và Áo Vải Lão Tăng, cùng với Triệu lão đầu thì lại nhận ra cánh cổng truyền tống này.
Đó, chính là cánh cổng truyền tống đưa họ vào nơi này.
Nhưng đó cũng là cánh cổng nhốt họ ở đây.
Thấy cánh cổng này, cảm xúc của bọn họ trở nên vô cùng phức tạp.
"Cánh cổng truyền tống này, không chỉ có thể rời khỏi nơi này, mà còn dẫn đến nơi an toàn, các ngươi bước vào đó là có thể rời đi."
"Nhớ kỹ, sau khi rời đi thì đừng quay lại nữa."
"Nếu như ta không ở đây, sẽ không có ai đưa các ngươi ra ngoài được."
Sở Phong dặn dò mọi người.
Mặc dù Sở Phong nắm giữ sức mạnh ở đây, nhưng thật ra lực lượng của Sở Phong rất có hạn, có rất nhiều việc Sở Phong không thể làm được.
Tỉ như, trận pháp ở đây, xuyên qua nhiều tinh vực, bao phủ vô số thượng giới.
Có nơi chỉ là một cánh cổng kết giới, có nơi lại là một tòa kết giới, thậm chí giấu vô số tiểu trận pháp, đều liên kết với đại trận nơi này.
Nhưng Sở Phong hiện giờ, vẫn chưa hiểu rõ lắm về đại trận khổng lồ này.
Thậm chí, dù có mở được cánh cổng kết giới, mỗi lần cũng chỉ có thể mở một cánh cổng, không thể cùng lúc mở nhiều cái.
Nếu muốn đi đâu, Sở Phong cũng cần tìm kiếm kỹ lưỡng cánh cổng kết giới tương ứng.
Đây là nguyên nhân vì sao Sở Phong không thể đưa những người kia về nơi mà họ đã đến trước khi bị nhốt ở đây.
Nói đơn giản là quá tốn thời gian.
Đồng thời, cự thú kết giới ở đây, dù nghe theo Sở Phong điều khiển, nhưng Sở Phong lại không thể tiêu diệt chúng, hơn nữa Sở Phong chỉ có khi ở nơi này mới có thể điều khiển đám cự thú kết giới đó.
Cho nên, nếu Sở Phong rời khỏi nơi đây, nơi này vẫn vô cùng nguy hiểm.
Đây cũng là lý do mà Sở Phong bảo họ đừng quay lại.
"Đa tạ Sở Phong đại nhân."
"Sở Phong đại nhân, ân huệ của ngài đơn giản là như cha mẹ tái sinh."
Lúc này, đám người hết sức kích động, nhưng bọn họ vẫn chưa trực tiếp rời đi mà hướng về phía Sở Phong làm đại lễ, nhất là những người thuộc thế hệ trước, càng quỳ xuống trước Sở Phong, thậm chí có người kích động khóc lên.
Đối với bọn họ mà nói, việc Sở Phong có thể cho bọn họ rời đi nơi này, ân huệ này đơn giản như là cho họ một cuộc đời thứ hai.
"Các vị tiền bối, mau đứng lên đi, rời khỏi đây, đi cùng người nhà đoàn tụ."
"Còn chúng ta, có duyên sẽ gặp lại."
Sở Phong nói.
Nghe Sở Phong nói xong, đám người liền nhao nhao đứng dậy, lại một lần nữa chắp tay hành lễ với Sở Phong, rồi lần lượt bay đi, tiến vào cánh cổng kết giới.
"Sở Phong tiểu hữu, nếu ngươi đến sớm hơn một chút, thì chúng ta đã không cần phải bị nhốt ở đây lâu như vậy."
Nhưng mà, khi phần lớn mọi người đang xếp hàng rời đi, Kim Hạc Chân Tiên và Áo Vải Lão Tăng lại không vội đi mà lại gần Sở Phong.
Dù sao hai người này đã từng chứng kiến Sở Phong trưởng thành trong một thời gian.
Lúc trước chỉ xem trọng thôi, nhưng khi bọn họ tận mắt thấy Sở Phong của hiện tại, bọn họ vẫn thấy vô cùng tự hào.
Tuy nói, họ và Sở Phong không có quan hệ huyết thống, nhưng bọn họ vẫn cảm thấy tự hào vì Sở Phong.
"Tiền bối, ngài có còn nhớ Triệu Hồng không?"
Sở Phong hỏi Áo Vải Lão Tăng.
"Triệu Hồng là con yêu nữ kia, lão phu đương nhiên nhớ."
"Về sau tính sát của nó tiêu trừ, dù chưa khôi phục ký ức nhưng lại có ý thức của người bình thường, chẳng phải là nó cũng đã làm hảo hữu của ngươi à?"
"Mặc dù mất đi trí nhớ kiếp trước, nhưng thiên phú của nó vẫn hơn người, đúng là yêu nghiệt mà."
Áo Vải Lão Tăng nói.
"Triệu Hồng hiện giờ đã khôi phục ký ức, đã về lại Luân Hồi Thượng Giới, chỉ là hiện giờ nàng cần viên Luân Hồi Châu." Sở Phong nói.
"Ồ, là viên này sao?"
Vừa nói, Áo Vải Lão Tăng liền vội lấy từ trong túi càn khôn viên Luân Hồi Châu.
"Tiền bối, chính là viên này."
Thấy viên Luân Hồi Châu, Sở Phong không khỏi nhớ lại thời gian ở Bách Luyện Phàm Giới.
Lúc đó hắn quá yếu ớt, Áo Vải Lão Tăng đối với hắn mà nói, đều là bí ẩn khó lường, uyển như ngọn núi lớn vậy.
Lúc đó hắn cũng không nghĩ đến, mình sẽ trong thời gian ngắn có được tu vi như hiện tại.
Trong khoảnh khắc, nội tâm Sở Phong cũng là cảm khái vô vàn.
"Sở Phong tiểu hữu, có biết Triệu Hồng đang ở đâu không?"
Áo Vải Lão Tăng hỏi.
"Biết."
Sở Phong đáp.
"Nếu vậy, ngươi giúp lão phu trả viên Luân Hồi Châu này về với chủ của nó đi."
Áo Vải Lão Tăng đưa Luân Hồi Châu cho Sở Phong, mà Sở Phong đương nhiên là nhận lấy.
Sau đó, Kim Hạc Chân Tiên và Áo Vải Lão Tăng chuẩn bị rời đi.
Sau một hồi nói chuyện, Sở Phong biết được, hai người họ muốn cùng nhau trở về Đại Thiên Thượng Giới.
Trùng hợp thay, đại trận nơi này lại có thể trực tiếp thông đến Đại Thiên Thượng Giới.
Thế là, Sở Phong cố ý lại mở một lần nữa cánh cổng kết giới thông đến Đại Thiên Thượng Giới, đưa họ về thẳng đó.
Sau khi đưa Kim Hạc Chân Tiên và Áo Vải Lão Tăng đi, Sở Phong liền đóng cánh cổng này, rồi lại một lần nữa mở một cánh cổng kết giới khác.
Mà cánh cổng kết giới mới này là thông đến nơi ở của Gia Cát Nguyên Không.
Sở Phong muốn đi tìm Vu Đình, báo bình an với Vu Đình.
May mắn là Vu Đình cũng chưa rời đi, mà vẫn đang nghĩ cách cứu Sở Phong.
Khi Sở Phong báo với Vu Đình những chuyện mình đã trải qua, nhất là khi Sở Phong nói với Vu Đình là Gia Cát Nguyên Không chưa chết, đồng thời Sở Phong còn quen biết Gia Cát Nguyên Không.
Vu Đình lại càng mừng như điên.
Chưa nói đến chuyện Gia Cát Nguyên Không biết phương pháp vào Ngọa Long Võ Tông, dù sao đối với Vu Đình, Gia Cát Nguyên Không cũng là ân nhân.
Ân nhân còn sống, đối với nàng mà nói, đó là điều đáng vui mừng.
Sau đó, Sở Phong lại về đại trận này.
Bởi vì chỉ khi Sở Phong ở trong đại trận này, mới có thể mở được cánh cổng kết giới thông đến những nơi khác.
Hiện tại Sở Phong đã có mục tiêu, hắn muốn đến Luân Hồi Thượng Giới trước.
Đầu tiên, hắn muốn đưa Luân Hồi Châu cho Triệu Hồng trước.
Tiếp theo, Sở Phong còn muốn đi tìm một Viên Thuật Sư Tôn, Thang Thần đại sư.
Dù sao Thang Thần đại sư cũng là bạn tốt của Lỗ Mũi Trâu lão đạo, có lẽ ông biết tung tích của Lỗ Mũi Trâu lão đạo.
Tuy Sở Phong chưa từng gặp Thang Thần đại sư, nhưng nói tóm lại vẫn muốn thử tìm vận may một chút.
Trùng hợp là, đại trận này lại có một cánh cổng kết giới thông đến Luân Hồi Thượng Giới.
Có lẽ đây là cố ý của Lỗ Mũi Trâu lão đạo, dù sao ông biết Thang Thần đại sư ở Luân Hồi Thượng Giới.
Thật ra, Lỗ Mũi Trâu lão đạo là muốn tiện cho mình, nếu không thì cũng không có khả năng để lại một cánh cổng kết giới vào ở Đại Thiên Thượng Giới.
Mặc dù nắm giữ sức mạnh ở nơi này, biết đại khái trận pháp nơi này có thể thông đến đâu.
Nhưng việc mở cánh cổng kết giới cũng không phải là chuyện muốn là được.
Trước hết, Sở Phong phải tìm được cánh cổng kết giới tương ứng trong số đông các cánh cổng, thì mới có thể mở được.
Trước mắt, Sở Phong đang tìm kiếm cánh cổng kết giới thông đến Luân Hồi Thượng Giới.
Thế nhưng, đang tìm, thì thần sắc Sở Phong khẽ động.
Tuy hắn chưa tìm được cánh cổng kết giới đến Luân Hồi Thượng Giới, nhưng hắn lại phát hiện một bóng dáng quen thuộc trong một cánh cổng kết giới.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận