Tu La Võ Thần

Chương 2294: Bất tử bất diệt

"Xem ra, không thể khinh thường." Thấy yêu nữ thực lực không yếu, Sở Phong vội vàng lộ ra Nham Tương Đế Quân kiếm, lúc này mới hướng yêu nữ phản công.
"Ngươi cho rằng, nửa thành tổ binh, cũng chỉ có mình ngươi có sao?" Yêu nữ không cam lòng yếu thế, hét lớn một tiếng.
Sở Phong vốn cảm thấy, yêu nữ sẽ từ trong túi càn khôn, lấy ra nửa thành tổ binh. Nhưng điều làm Sở Phong không ngờ là, yêu nữ quả thực lộ ra ngay nửa thành tổ binh, chỉ có điều lại không phải từ trong túi càn khôn lấy ra, mà là từ trong nhục thể xông ra. Đó là hai thanh dao găm màu đỏ như máu, từ lòng bàn tay yêu nữ chui ra, mà quỷ dị nhất là, binh khí phá thể mà ra, lại không lưu một chút máu tươi, tựa như, lòng bàn tay yêu nữ, vốn là nơi chứa đựng binh khí vậy.
Nhưng lúc này, Sở Phong quan tâm nhất không phải thủ đoạn quỷ dị của yêu nữ, mà là uy thế và sát ý yêu nữ đang thể hiện. Uy thế kia mãnh liệt, sát ý kia tràn đầy, đều không bình thường, khiến Sở Phong không dám chút chủ quan.
Keng keng keng keng keng
Hỏa hoa như long xà, bay múa xoay quanh trên bầu trời, Nham Tương Đế Quân kiếm của Sở Phong, cùng song chủy huyết hồng của yêu nữ, không ngừng va chạm trên đường chân trời. Mỗi lần va chạm, đều phát ra tiếng oanh minh của sắt thép xen lẫn, tóe lên những đốm lửa như pháo hoa. Mà tốc độ của hai người, chỉ trong nháy mắt, đã có thể giao thủ hơn ngàn lần. Mặc dù uy thế hung mãnh, dị thường dọa người, nhưng vẫn có thể xem là một bữa tiệc rực rỡ chói mắt. Nhất là lúc này trời đã tối, càng khiến cho trận chiến đấu này, đặc biệt khiến người ta chú ý.
"Thật là lợi hại, gia hỏa kia, có thể cùng yêu nữ đại chiến?"
"Ta nghe nói, cho dù là tông chủ đại nhân của chúng ta, cũng không nắm chắc chiến thắng yêu nữ kia mà?"
Giờ khắc này, những nam nữ kia đã bò dậy, chỉ là những nữ đệ tử kia, nhìn Sở Phong đang giao chiến với yêu nữ ở phía xa, ánh mắt trở nên phức tạp.
"Nhìn cái gì vậy, còn không mau đi, lát nữa yêu nữ trở về, ta không quản các ngươi đâu." Liêu sư huynh kia bò người lên, nổi giận đùng đùng hét lớn một tiếng, nói xong câu này, hắn cũng mặc kệ những người khác, lập tức đứng dậy rời đi.
"Lúc này thì ra oai, lúc trước yêu nữ muốn giết chúng ta, đâu thấy ngươi quản chúng ta." Giờ phút này, những nữ đệ tử kia nhìn Liêu sư huynh, đã không còn sự sùng bái trước đó, mà tràn đầy sự chán ghét.
"Đi thôi, yêu nữ quá mạnh, gia hỏa kia không biết có thể chống bao lâu, chúng ta vẫn nên nhanh đi mời tông chủ đại nhân tới giúp." Nam đệ tử có tướng mạo xấu xí cũng khuyên nhủ.
Nghe được lời này, những nữ đệ tử kia mới nhao nhao bay lên không, chạy về hướng lúc đến. Nhưng dù như vậy, các nàng vẫn không nhịn được quay đầu lại nhìn Sở Phong một chút, ánh mắt có chút không nỡ.
Ầm ầm ầm ầm ầm
Sở Phong cùng yêu nữ chiến đấu càng ngày càng kịch liệt, hai người đã sử dụng rất nhiều thủ đoạn, ngay cả cấm kỵ võ kỹ cũng đã vận dụng. Nhưng Sở Phong kinh ngạc phát hiện, yêu nữ này không chỉ có chiến lực kinh người, mà việc vận dụng võ kỹ cũng thuần thục như lửa. Dù là Sở Phong có lĩnh ngộ siêu nhiên đối với võ kỹ, vậy mà cũng không cách nào tạo thành áp chế đối với yêu nữ này.
"Mấy người đó muốn đi viện binh à, ta cũng không có quá nhiều thời gian ở đây lãng phí với ngươi."
"Hiện tại, ta phải kết thúc trận chiến nhàm chán này." Vừa dứt lời, hai mắt yêu nữ bỗng nhiên tỏa ra tia sáng chói mắt, hai đạo quang mang xuyên thủng cả hư không, bắn thẳng đến Sở Phong. Thủ đoạn này tuy đơn giản, nhưng uy lực lại cực kỳ khủng bố, đó chính là đế cấm võ kỹ.
"Uống a! ! !"
Trong tình huống này, Sở Phong không có lựa chọn nào khác, chỉ có thể nắm chặt tay phải, đột nhiên đánh ra, thi triển đế cấm võ kỹ, đế cấm thương khung biến.
Oanh
Hai đạo đế cấm võ kỹ đụng vào nhau, lập tức nhấc lên gợn sóng năng lượng tràn đầy, gợn sóng năng lượng này mãnh liệt, khiến sông núi và cây cối bên dưới bị san bằng, hư không bị chấn thành bột mịn, ngay cả Sở Phong cũng bị chấn liên tục lùi lại. Khi gợn sóng năng lượng yếu bớt, Sở Phong phát hiện, không chỉ có mình bị gợn sóng đánh lùi, yêu nữ kia cũng vậy. Chỉ là yêu nữ cũng giống như Sở Phong, không bị thương.
"Đáng ghét, tiếp tục thế này không phải biện pháp."
"Chẳng lẽ, thật sự phải ép ta dùng tà thần kiếm kia?"
Khi đế cấm võ kỹ cũng không thể đánh bại yêu nữ, Sở Phong rơi vào tình cảnh khó khăn. Dù sao đế cấm thương khung biến, phối hợp với Nham Tương Đế Quân kiếm, có thể nói là chiêu tấn công mạnh nhất của Sở Phong đến thời điểm hiện tại. Nếu chiêu này cũng thất bại, Sở Phong thật sự không biết phải làm sao, mà thanh Tà Thần kiếm khó khống chế kia, ngược lại trở thành cọng cỏ cứu mạng cuối cùng của Sở Phong. Nhưng Tà Thần kiếm lại có quá nhiều sự không chắc chắn, thứ nhất là nó sẽ phản phệ Sở Phong, trong tình huống thực lực của Sở Phong không đủ, rất có thể sẽ cướp đi tính mạng. Quan trọng nhất là, Sở Phong cũng không thể chắc chắn, Tà Thần kiếm nhất định có thể thắng được yêu nữ này. Hiện tại thế cân bằng, nhưng nếu đổi Nham Tương Đế Quân kiếm sang Tà Thần kiếm, nhỡ uy lực của Tà Thần kiếm không mạnh như Sở Phong muốn, hoặc là Sở Phong không thể phát huy được uy lực của nó, rất có thể sẽ biến mình từ thế cân bằng thành thế yếu. Mà trải qua trận giao chiến này, Sở Phong gần như có thể xác định, yêu nữ này tuyệt không phải nhân vật tầm thường, có thể nói là một trong những đối thủ khó đối phó nhất mà hắn từng gặp. Nếu vì dùng Tà Thần kiếm, mà Sở Phong biến thành thế yếu, sợ sẽ bị yêu nữ nắm lấy cơ hội, đưa Sở Phong vào chỗ chết.
"Không được, chưa đến tuyệt cảnh, còn không thể dùng Tà Thần kiếm."
Nghĩ đến đây, thân hình Sở Phong nhảy lên, dưới thân bỗng nhiên truyền đến một tiếng rồng ngâm. Bí kỹ, Thanh Long tật hành thuật, đã được Sở Phong thi triển, nhanh chóng bay vụt về phía yêu nữ.
"Liều võ kỹ không xong, lại muốn thử cận thân giao chiến sao? Cũng được, ta sẽ chơi với ngươi đến cùng, cho ngươi thua tâm phục khẩu phục." Yêu nữ cũng không từ chối, thấy Sở Phong muốn cùng nàng cận thân giao chiến, nàng không những không cố ý giữ khoảng cách, mà ngược lại cũng xông về phía Sở Phong.
Bá bá bá
Trong nháy mắt, hai người lại giao chiến, chỉ là lần này, công kích của hai người trí mạng hơn, gần như chỉ cần một người trúng chiêu, thì đối phương sợ rằng không có cơ hội sống.

Sau khi giao chiến được một lát, một đạo hàn quang màu máu đột nhiên lóe lên. Yêu nữ không chỉ né được Nham Tương Đế Quân kiếm của Sở Phong, còn dùng dao găm màu máu trên tay phải, đâm về phía đan điền của Sở Phong. Dao găm này ẩn chứa võ kỹ đặc thù, chỉ cần Sở Phong trúng chiêu, không chỉ đan điền bị tổn thương, mà còn có thể nổ tung mà chết.
Phốc
Một tiếng vang trầm truyền đến, dao găm màu máu đã đâm vào cơ thể Sở Phong.
Phanh
Trong một chớp mắt, một tiếng vang trầm khác truyền đến, nhục thân hoàn chỉnh của Sở Phong lập tức hóa thành mảnh vụn.
"Ta thừa nhận ngươi rất mạnh, nhưng đáng tiếc, đối thủ của ngươi là ta." Thấy Sở Phong bị mình đánh giết thành công, khóe miệng yêu nữ nhếch lên một nụ cười đắc ý.
"Ngươi chắc chứ?"
Ngay lúc sau, giọng Sở Phong bỗng nhiên vang lên, khi giọng nói vừa cất lên, hắn đã xuất hiện sau lưng yêu nữ, đồng thời nắm chặt tay phải, trong đó ẩn chứa sức mạnh hủy diệt. Đế cấm võ kỹ, đế cấm thương khung biến, đã được Sở Phong thi triển, đánh thẳng vào nhục thân yêu nữ. Một quyền này khoảng cách quá gần, tốc độ quá nhanh, yêu nữ không thể nào tránh né.
Oanh
Một quyền đánh xuống, lập tức gợn sóng bắn ra xung quanh. Lần này, yêu nữ hoàn toàn không đề phòng, mạnh mẽ hứng chịu một quyền của Sở Phong. Mà một quyền này không phải một quyền bình thường, mà chính là đế cấm thương khung biến! ! !
Oanh
Dư uy của đế cấm võ kỹ tàn phá bừa bãi trên trời dưới đất, không gian vừa mới khép lại, lại lần nữa bị oanh thành mảnh nhỏ. Với uy lực cường đại như vậy, đừng nói là nhục thân của yêu nữ, sớm trong nháy mắt đã hóa thành tro bụi, hình thần câu diệt.
Nhưng dù yêu nữ đã bị Sở Phong đánh thành phấn vụn, nhưng trên mặt Sở Phong không hề có vui mừng, ngược lại ánh mắt ngưng trọng, đầy kinh ngạc, hoảng sợ nói: "Cảm giác này, chẳng lẽ?"
"Kiệt kiệt kiệt, không sai, ta giống ngươi, cũng có thân bất tử bất diệt." Lúc sau, tầng tầng lớp lớp năng lượng bắt đầu ngưng tụ ở chỗ không xa Sở Phong, nhục thân yêu nữ, rất nhanh đã khôi phục hoàn chỉnh, không hề bị một chút tổn thương, ngay cả quần áo cũng không hề hấn gì.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận