Tu La Võ Thần

Chương 510: Vào trận

"Sở Phong tiểu hữu, cái hoàng mạch phụ thân trận này, chính là trận pháp do tiên tổ hoàng tộc Khương thị ta lưu lại."
"Các đời hoàng chủ, đều sẽ vào thời khắc đại nạn sắp đến, đem toàn bộ lực lượng tu luyện cả đời phong ấn vào trong đại trận này, dùng nó để duy trì lực lượng ẩn chứa bên trong đại trận."
"Và chỉ cần người hoàng tộc Khương thị ta tiến vào hoàng mạch phụ thân trận này, lực lượng tiên tổ sẽ bám vào người, trong khoảng thời gian ngắn tu vi tăng vọt."
"Vốn dĩ, hoàng mạch phụ thân trận này là hy vọng duy nhất để cứu hoàng tộc Khương thị ta bây giờ, nhưng khổ nỗi hoàng mạch phụ thân trận này lại không hoàn chỉnh, áp lực bên trong vô cùng lớn, không phải người có huyết mạch cực mạnh, căn bản không thể tiếp nhận được áp lực trong đó."
"Vô Thương, có thể nói là người có Hoàng cấp huyết mạch mạnh nhất trong hoàng tộc Khương thị ta bây giờ, nhưng ngay cả hắn, cũng không thể chịu được uy áp trong hoàng mạch phụ thân trận này." Nói đến đây, hoàng chủ thở dài một tiếng, mặt đầy vẻ bất lực.
"Hoàng chủ, nếu hoàng mạch phụ thân trận này có hiệu quả như vậy, không bằng để ta thử xem thì sao?" Sở Phong nói.
"Cái gì? Ngươi muốn thử hoàng mạch phụ thân trận này?" Nghe những lời này, hoàng chủ và tất cả mọi người trong hoàng tộc Khương thị ở đây đều biến sắc, ánh mắt nhìn Sở Phong không khỏi trở nên phức tạp.
"Sở Phong, chuyện này tuyệt đối không thể, để phòng ngừa người ngoài lợi dụng lực lượng trong hoàng mạch phụ thân trận này, nên ngay từ đầu khi tiên tổ bố trí trận này, đã thiết kế thủ đoạn đặc thù, không phải người hoàng tộc Khương thị ta, tiến vào trận này sẽ phải chịu áp lực tăng lên gấp mấy lần." Khương Hằng Viễn nhắc nhở.
"Áp lực gấp bội, vậy sau khi chịu đựng áp lực này, có thể nhận được lực lượng nội tại của đại trận này không?" Sở Phong cười hỏi, dường như căn bản không để cái gọi là áp lực của đại trận này vào mắt.
"Cái này..." Nghe những lời này, Khương Hằng Viễn hoàn toàn cạn lời, bởi vì cho dù là hắn cũng không biết, nếu không phải người của hoàng tộc Khương thị, sau khi chịu đựng cỗ áp lực gấp bội đó, có thể nhận được lực lượng của tiên tổ hay không.
"Sở Phong tiểu hữu, theo lý mà nói, nếu có thể tiếp nhận được áp lực chủ đạo thì hoàn toàn có thể nhận được lực lượng phụ thân của tiên tổ, chỉ có điều bởi vì không phải người của hoàng tộc ta nên lực lượng thu được sẽ giảm đi rất nhiều, đồng thời cũng cực kỳ không ổn định." Đúng lúc này, hoàng chủ giải thích.
"Hoàng chủ đại nhân, nếu đúng là như vậy, vậy Sở Phong nguyện ý thử một lần." Sở Phong thỉnh cầu.
"Sở Phong tiểu hữu, tâm ý của ngươi ta xin ghi lòng, nhưng ngươi vẫn không nên tiến vào hoàng mạch phụ thân trận này thì hơn, bởi vì ngươi căn bản không biết áp lực của hoàng mạch phụ thân trận này đáng sợ đến mức nào."
"Nói như vậy, áp lực bình thường trong trận này đã cực kỳ khủng bố, trước đây là Vô Thương tiến vào bên trong, nếu đổi lại người khác, chỉ sợ ngay khi bước vào đã bị thương nặng, ngay cả ta cũng không ngoại lệ."
"Mà loại lực lượng này, nếu đã tăng lên gấp mấy lần thì chẳng khác nào một nơi hẳn phải chết, ngay khi bước vào, e rằng sẽ hóa thành máu nước, nên ngươi vẫn không cần thử." Hoàng chủ kiên nhẫn khuyên giải.
"Hoàng chủ đại nhân, ta vừa mới nghe người trong hoàng triều nói, đại quân ba tộc đã tiến vào Cửu Châu cảnh nội, với tốc độ của bọn họ, không quá mấy ngày nữa sẽ đến được hoàng triều Khương thị này."
"Lúc đó, ngươi có biện pháp ngăn cản sao?" Sở Phong cười hỏi.
"Cái này..." Nghe lời Sở Phong, hoàng chủ rơi vào trầm mặc, sau đó mỉm cười nói: "Đúng vậy, bây giờ chúng ta chỉ có thể ngồi chờ chết, căn bản không có biện pháp ngăn cản đại quân ba tộc."
"Nhưng trong tộc có tổ huấn, dù có chết cũng phải giữ vững mảnh đất Cửu Châu đại lục này, tổ huấn không thể không theo, nên người hoàng tộc Khương thị ta sẽ không rời khỏi nơi này."
"Bất quá Sở Phong tiểu hữu, các ngươi không phải người của hoàng tộc ta, căn bản không cần ở lại cùng chúng ta chờ chết, hôm nay các ngươi đến giúp hoàng tộc Khương thị ta, ta Khương mỗ đã rất cảm kích, tấm lòng này ta xin nhận, các ngươi rời đi đi."
"À, hoàng chủ đại nhân, chúng ta đã đến đây, liền không có ý định rời đi, đã sớm chuẩn bị cùng Khương thị hoàng triều cùng tồn vong."
"Trước mắt, ngươi đã không có cách ngăn cản, vậy hoàng mạch phụ thân trận này, có thể nói là cơ hội duy nhất, nếu dù sao cũng phải chết, không bằng để ta thử một chút."
"Tuy rằng tu vi Sở Phong ta không mạnh, nhưng cũng nắm giữ chút thủ đoạn đặc thù, có thể chịu được áp lực của hoàng mạch phụ thân trận này, coi như ta thất bại, cũng bất quá là chết thôi." Sở Phong mỉm cười nói.
"Sở Phong tiểu hữu, ngươi..." Đối mặt với người cố chấp như vậy, vì hoàng triều Khương thị của hắn mà coi sinh tử chẳng ra gì như Sở Phong, hoàng chủ thực sự không biết phải làm sao cho phải.
"Hoàng chủ, nếu Sở Phong tiểu hữu khăng khăng như vậy, không bằng cứ để hắn thử xem."
"Đúng vậy, thưa hoàng chủ, dù sao cũng có thể bố trí một đạo nghịch truyền tống lên người Sở Phong tiểu hữu, nếu hắn thực sự không thể chịu được áp lực của hoàng mạch phụ thân trận này, có thể truyền tống hắn ra ngoài trước, lúc đó, chưa hẳn đã phải chết." Lúc này, rất nhiều người trong hoàng tộc bắt đầu nhao nhao khuyên nhủ.
Dù sao, bọn họ đều không muốn hoàng triều Khương thị cứ vậy mà diệt vong, mà Sở Phong đã có dũng khí này, ít nhất cho thấy Sở Phong có chút tự tin vào bản thân, huống chi bọn họ cũng đều biết, Sở Phong có chút bản lĩnh đặc thù, dù sao Sở Phong là người duy nhất nhận được hai loại bí kỹ bên trong đế táng. Nên vào thời điểm này, bọn họ cũng muốn trong tình huống không có cơ hội, tìm ra một chút cơ hội, dù cho cơ hội đó chỉ có 1% xác suất thành công, nhưng bọn họ cũng không muốn bỏ lỡ.
"Thôi, nếu Sở Phong tiểu hữu ngươi đã khăng khăng như vậy, vậy ta cũng không nói thêm gì."
"Nói tóm lại, hành động hôm nay của ngươi, tất cả tộc nhân hoàng tộc Khương thị ta, đều cảm kích trong lòng, đời đời không quên."
Cuối cùng, hoàng chủ cũng không nói thêm lời nào nữa, mà tự mình bố trí một đạo trận pháp lên người Sở Phong, đạo trận pháp này, có thể trong cự ly ngắn truyền tống Sở Phong đến bên cạnh ông ta.
Loại trận pháp này, gọi là nghịch truyền tống, bình thường mà nói tác dụng không lớn, nhưng dùng trong hoàng mạch phụ thân trận này lại là vừa vặn hay.
"Đi thôi Sở Phong, đó là cửa vào hoàng mạch phụ thân trận, nếu cảm thấy khó chịu, nhớ kêu cứu lớn tiếng, ta sẽ lập tức truyền tống ngươi về." Hoàng chủ, chỉ vào một bệ đá hình tròn cao nửa thước trong đại điện nói.
"Ừm." Sở Phong mỉm cười gật đầu, sau đó trong mắt tia lôi dẫn lấp lóe, khí tức tăng nhanh chóng, trong chớp mắt liền đột phá đến Thiên Vũ nhị trọng.
Sau đó, Sở Phong lại thi triển Huyền Vũ thuẫn giáp thuật, lúc này mới mở bước chân, từng bước một đi về phía hoàng mạch phụ thân trận.
Giờ khắc này, tất cả mọi người ở đây đều hồi hộp, vô cùng căng thẳng, trong đại điện rộng lớn, tĩnh lặng một mảnh, duy nhất có thể nghe thấy chỉ có tiếng bước chân của Sở Phong.
"đạp đạp đạp . . ."
Một bước, hai bước, ba bước, mười bước, năm mươi bước, cuối cùng, khi Sở Phong bước chân thứ năm mươi thì thành công bước lên đài cao.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận