Tu La Võ Thần

Chương 2093: Tìm kiếm nhục thân

"Thì ra là phải dùng linh hồn cấp Bán Tổ, điều này ngược lại nhắc nhở ta, chỉ là linh hồn cấp bậc này, liền rất khó luyện chế ra." Sở Phong không khỏi có chút thất vọng, lúc đầu hắn còn muốn sớm tìm kiếm vật liệu, luyện chế linh hồn, nhưng giờ xem ra, chỉ có thể thôi.
"Thật ra rất đơn giản, đợi đến khi ngươi sau này tiến vào thiên ngoại, cao thủ Bán Tổ chắc chắn rất nhiều, khi đó, ngươi dùng linh hồn của các tu võ giả khác là được." Thanh Long nói.
"Lời này, chẳng phải quá tàn nhẫn sao." Chu Tước nói.
"Tàn nhẫn cái gì, tìm kẻ đại ác để luyện chế, có gì tàn nhẫn, chuyện này đối với chúng có lẽ là một loại khoan dung." Bạch Hổ khinh thường nói.
"Nói như vậy, chúng ta dùng linh hồn điện chủ Ám Điện chẳng phải được." Thanh Long nói.
"Cái này được đấy, điện chủ Ám Điện, việc ác bất tận, đáng phải chém giết."
"Hơn nữa, gã đang ở Võ Chi Thánh Thổ, là Bán Tổ, chỉ cần đem tên kia luyện thành linh hồn, dung nhập vào Đế binh này là có thể." Giờ khắc này, Bạch Hổ và Chu Tước cũng đều đồng ý.
"Không được." Nhưng đối với đề nghị tuyệt hay của tứ đại thánh thú, Sở Phong lại lắc đầu.
"Vì sao?" Tứ đại thánh thú khó hiểu hỏi.
"Điện chủ Ám Điện, phải chết." Trong mắt Sở Phong lóe lên vẻ tàn nhẫn.
Giờ phút này, tứ đại thánh thú đều hiểu ý Sở Phong, vì thế cũng không lên tiếng.
Về phần Sở Phong, thì là thu hồi thanh Đế binh này, sau đó liền khởi hành, rời khỏi nơi đây.
Nhưng trước khi rời đi, Sở Phong lại dùng kết giới chi thuật của mình, phong bế nơi này. Hắn sợ có người xông vào nhầm nơi này, mà nơi đây giờ bảo tàng đều đã bị Sở Phong lấy đi, thành một tòa không mồ. Tiến vào bên trong ngoại trừ trùng trùng nguy hiểm, thì không có gì, thà phong tỏa nơi này, còn hơn để kẻ đến sau gánh chịu nguy hiểm.
Mà dưới sự giảng thuật của tứ đại thánh thú, Sở Phong cũng đã biết chuyện đã xảy ra năm đó.
Cũng giống như suy đoán của Sở Phong trước đây, trận chiến giữa Thanh Huyền Thiên và Nham Tương Đế Quân năm đó, có thể nói kinh thiên động địa, nhưng nhờ có sự giúp đỡ của tứ đại thánh thú, Thanh Huyền Thiên vẫn chiếm thế thượng phong, chế trụ được Nham Tương Đế Quân.
Tưởng chừng như Thanh Huyền Thiên đã sắp nắm giữ ưu thế tuyệt đối, nhưng ở gần vị trí giao chiến của hai người, đột nhiên xuất hiện một khe hở không gian thông đến hải vực phương Đông. Nham Tương Đế Quân trốn vào khe hở không gian, Thanh Huyền Thiên tự nhiên cũng đuổi theo phía sau, hai người cứ như vậy, đem chiến trường từ Võ Chi Thánh Thổ đổi thành hải vực phương Đông.
Và cũng chính tại hải vực phương Đông, tứ đại thánh thú đã dùng nhục thân của mình, phong ấn Nham Tương Đế Quân. Về phần chuyện sau đó, Sở Phong liền đã rõ...
....
Giờ phút này, Sở Phong đã đi đến hải vực phương Đông, không một ai biết, không một ai hay, bay lượn trên từng con sóng lớn.
Tốc độ của hắn cực nhanh, nhưng không ai có thể phát hiện được sự tồn tại của hắn, dù sao với tu vi hiện tại của Sở Phong, tại hải vực phương Đông này, đã có thể được xem như một vị thần.
"Bốn vị tiền bối, ta còn có một nghi vấn, không biết bốn vị tiền bối có thể nói cho ta biết?" Sau khi tìm hiểu xong, những chuyện liên quan đến tích xưa của Thanh Huyền Thiên, Sở Phong lên tiếng hỏi lần nữa.
"Chuyện gì, nói đi." Tứ đại thánh thú cùng nhau đáp, sau một hồi trò chuyện, bọn chúng cảm giác Sở Phong ngày càng hợp ý mình, rất thích trò chuyện với Sở Phong, gần như đã đạt đến tình trạng không giấu diếm gì.
"Vãn bối tại võ kỹ chi môn bên trong, đã thu được võ kỹ mà Thanh Huyền Thiên tiền bối để lại, trong đó có một võ kỹ phi thường lợi hại, tên là đế cấm thương khung biến."
"Uy lực của đế cấm thương khung biến này rất mạnh, đã siêu việt thiên cấm võ kỹ, ta không biết đế cấm thương khung biến này rốt cuộc nên được xếp vào loại thiên cấm võ kỹ, hay là loại thần cấm võ kỹ trong truyền thuyết?" Sở Phong hỏi.
"Ha ha, làm nửa ngày, hóa ra là chuyện này, Sở Phong à Sở Phong, thần cấm võ kỹ đâu dễ lấy được như vậy, ngươi nghĩ nhiều rồi." Bạch Hổ cười ha ha nói.
"Vậy nói vậy, nó chỉ là một bản thiên cấm võ kỹ, thế nhưng, một thiên cấm võ kỹ mà có uy lực như vậy, chẳng phải là quá đỉnh sao." Sở Phong cảm thán liên tục. Bởi vì hắn thấy, bản đế tận thương khung biến này, không còn đơn thuần là cực phẩm hay không nữa, mà là nó đã hoàn toàn vượt xa các thiên cấm võ kỹ khác. Tựa như thanh Đế binh mà hắn luyện chế thành vậy, đã vượt xa các đế binh khác, không còn cùng đẳng cấp nữa.
"Không, đế cấm thương khung biến không phải là thần cấm võ kỹ, cũng không phải thiên cấm võ kỹ." Thanh Long nói.
"Vậy rốt cuộc nó là cái gì?" Nghe lời này, Sở Phong càng thêm tò mò.
"Nó chính là đế cấm võ kỹ, đế cấm thương khung biến này, chính là bảo vật quý giá nhất mà Thanh Huyền Thiên đoạt được ở một di tích nọ."
"Trước kia, liên quan đến bản cấm kỵ võ kỹ này, thực sự có ghi chép hoàn chỉnh, trong ghi chép có nói rõ, nó chính là đế cấm võ kỹ siêu việt thiên cấm võ kỹ, cùng thuộc về cấm kỵ võ kỹ." Thanh Long giải thích.
"Vậy nói vậy, phía trên thiên cấm võ kỹ, không phải là thần cấm võ kỹ, mà là đế cấm võ kỹ." Sở Phong kinh ngạc hỏi. Từ trước đến nay, hắn luôn tin tưởng không chút nghi ngờ những lời Đản Đản nói, còn bây giờ, những gì Thanh Long nói, lại hoàn toàn phá vỡ những gì Đản Đản đã từng nói.
"Cụ thể chúng ta cũng không biết, ngay cả Thanh Huyền Thiên cũng không biết, bất quá, về phần thần cấm võ kỹ, thì ngược lại chúng ta từng nghe nói, chúng ta nghe nói thần cấm võ kỹ chỉ là truyền thuyết, ngay cả việc nó có tồn tại trên thế gian này hay không cũng không ai biết."
"Cho nên, có thể xác định là, phía trên thiên cấm võ kỹ, chắc hẳn là đế cấm võ kỹ, về phần thần cấm võ kỹ kia, rốt cuộc có tồn tại hay không, có lẽ chỉ có người ở thiên ngoại mới hiểu rõ." Thanh Long nói.
"Vãn bối hiểu rồi." Sở Phong thật sự đã hiểu, bởi vì trước đây Đản Đản cũng đã nói, thần cấm võ kỹ là truyền thuyết. Vậy nên, so với thần cấm võ kỹ, nói đế cấm võ kỹ này là tồn tại ở trên cả thiên cấm võ kỹ, là hợp lý hơn, dù sao đế cấm thương khung biến này đã được Sở Phong nắm giữ.
"Sở Phong, đến rồi, phía trước chính là chỗ đó." Bỗng nhiên, Thanh Long lên tiếng.
Nghe được lời của Thanh Long, Sở Phong cũng vội dừng bước giữa không trung, đưa mắt nhìn xuống dưới.
Chỉ nhìn bình thường, hải vực phía dưới không có gì khác biệt so với những hải vực khác, ngoài việc xung quanh không có một bóng người trong phạm vi mấy chục vạn dặm, thì không có bất kỳ dị thường nào.
Vì thế, Sở Phong chỉ có thể dùng Thiên Nhãn để quan sát.
Dưới Thiên Nhãn, Sở Phong quả nhiên phát hiện dị thường, nhưng đây phải là khi quan sát kỹ lưỡng mới thấy, nếu không cẩn thận, ngay cả Sở Phong cũng không nhìn ra được.
"Kết giới chi thuật của Thanh Huyền Thiên tiền bối, quả nhiên lợi hại." Sở Phong có chút tán thưởng, bởi vì nơi đây sở dĩ khó mà phát hiện, chính là vì có một tầng kết giới ẩn tàng, rõ ràng có thể bố trí được loại kết giới ẩn tàng này, ngoài Thanh Huyền Thiên năm đó ra thì không ai khác.
Hoa lạp lạp lạp.
Đột nhiên, thân hình Sở Phong khẽ động, trên mặt biển lập tức dấy lên sóng lớn, Sở Phong như giao long tiến vào lòng biển.
Tốc độ của Sở Phong cực nhanh, chỉ trong nháy mắt, đã đến được nơi sâu thẳm nhất, nơi sâu không thấy đáy của biển.
Mặc dù, nơi đây tối đen như mực, thậm chí không có lấy một mống sinh vật, nhưng Thiên Nhãn của Sở Phong vẫn có thể thấy rõ mọi thứ.
Sở Phong bắt đầu bố trí trận pháp, bố trí trận pháp có thể phá vỡ kết giới ẩn tàng kia, và sau một hồi cố gắng, Sở Phong cũng đã nhanh chóng thành công.
"Cái này!!! " Ngay khi trận pháp phá vỡ kết giới ẩn tàng, Sở Phong cũng phải kinh hãi thán phục.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận