Tu La Võ Thần

Chương 275: Bách Tông đại hội (1 càng)

"Khắp nơi nói với người khác ta là vị hôn phu của ngươi, vì ta căn bản không thèm nhìn ngươi!" Sở Phong vừa nói xong câu đó liền điều khiển xe ngựa rời đi, bỏ lại một đám các mỹ nữ kinh ngạc, trợn tròn mắt, sợ hãi không thôi. Nếu như Sở Phong nói không vừa mắt người khác thì còn nghe được, dù sao hắn là một thiên tài, hắn có tư cách đó, nhưng Nhan Như Ngọc là ai, đây chính là đệ tử đứng đầu Ngọc Nữ Tông. Xét về tu vi, Nhan Như Ngọc có thể nói là người mạnh nhất trong đám nữ tử trẻ tuổi ở Thanh Châu. Xét về nhan sắc, nếu Nhan Như Ngọc tự nhận thứ hai thì không ai dám nhận thứ nhất ở Thanh Châu, và thực tế, trong lòng mọi người Nhan Như Ngọc chính là mỹ nữ số một Thanh Châu. Đồng thời, bất cứ ai hiểu rõ về Nhan Như Ngọc đều biết nàng không hề khoa trương như những nữ tử xuất chúng khác, cũng không hề cao ngạo, có thể nói trong toàn bộ Ngọc Nữ Tông, Nhan Như Ngọc là người hòa nhã và dễ gần nhất, dù người ngoài không tin nhưng sự thật là như vậy. Đồng thời, Nhan Như Ngọc chưa từng có bất kỳ tin đồn tình cảm nào với nam nhân, quả thật là trong sáng, thanh khiết như ngọc. Điều này khiến gần như toàn bộ thanh niên tuấn kiệt ở các tông môn tại Thanh Châu đều động lòng với Nhan Như Ngọc, mong muốn cưới thánh nữ này về làm vợ. Ngay cả Độc Cô Ngạo Vân, người được mệnh danh là đệ nhất nhân của thế hệ trẻ Thanh Châu hiện nay, cũng từng bày tỏ rất ái mộ Nhan Như Ngọc, mặc dù không nói toạc ra nhưng ai cũng hiểu rằng nếu Nhan Như Ngọc đồng ý thì Độc Cô Ngạo Vân chắc chắn sẽ cưới nàng làm vợ. Một nữ tử gần như hoàn mỹ như vậy, vậy mà Sở Phong lại nói không thèm nhìn, điều này đương nhiên khiến người khác sửng sốt, nếu Nhan Như Ngọc còn không lọt vào mắt Sở Phong, vậy thì nữ nhân như thế nào mới có thể chiếm được trái tim hắn? Chỉ là, so với sự kinh ngạc của người khác, Nhan Như Ngọc lại không hề tức giận chút nào, ngược lại trong đôi mắt đẹp tựa sông sao của nàng lại hiện lên một chút áy náy, nhìn theo bóng lưng rời đi của Sở Phong, khẽ nói: "Xin lỗi, ta thật sự không cố ý làm khó ngươi, chỉ là..." "Tư Đồ Tông chủ, không biết là ngươi đánh giá quá cao Nam Cung Hiểu của Vô Kiếm Tông hay là đánh giá quá thấp Sở Phong của Thanh Long Tông ta, tóm lại kết quả này vượt quá dự liệu của ngươi rồi?" Trong một bụi cây bí ẩn, có ba bóng người đang đứng, đó chính là tông chủ Thanh Long Tông, Vô Kiếm Tông và Ngọc Nữ Tông. Thì ra, động tĩnh lúc Sở Phong và Nam Cung Hiểu giao đấu đã sớm làm kinh động đến ba người bọn họ, chỉ là khi tông chủ Ngọc Nữ Tông và Lý Trường Thanh muốn ngăn cản thì bị tông chủ Vô Kiếm Tông ngăn lại, nói muốn xem tiểu bối giao thủ. Đối với ý nghĩ của hắn, cả Lý Trường Thanh và tông chủ Ngọc Nữ Tông đều hiểu rõ, hắn cố ý muốn để Nam Cung Hiểu dạy dỗ Sở Phong, bởi vì như vậy vừa phô trương được thực lực của Nam Cung Hiểu, lại vừa phô trương được thực lực của Vô Kiếm Tông. Nhưng kết quả hiện tại lại khiến tông chủ Vô Kiếm Tông bẽ mặt, đừng nói hắn, ngay cả tông chủ Ngọc Nữ Tông cũng cảm thấy bất ngờ. "Lý tông chủ, không ngờ Thanh Long Tông ngươi lại xuất hiện một thiên tài phi phàm như vậy, xem ra lời đồn bây giờ đều là thật, lần này Thanh Long ngươi sẽ tỏa sáng tại Bách Tông đại hội." Sau khi hết kinh ngạc, tông chủ Ngọc Nữ Tông cười chúc mừng. "Hừ, Bách Tông đại hội không chỉ nhìn vào tu vi đệ tử, điều quan trọng nhất vẫn là năng lực của tông chủ, Lý tông chủ, đây là lần đầu tiên ngươi tham gia Bách Tông đại hội phải không? Chắc hẳn ngươi nhất định không biết thực lực của các tông chủ khác, ta khuyên ngươi một câu, cẩn thận vẫn tốt hơn." Tuy nhiên, tông chủ Vô Kiếm Tông vừa mất hết mặt mũi lại lạnh lùng hừ một tiếng rồi quay người bỏ đi, đồng thời sau khi bám riết đòi đi chung với Ngọc Nữ Tông thì hắn lại dẫn đầu đại quân Vô Kiếm Tông bỏ đi trước. Lý Trường Thanh hoàn toàn không để ý đến hành vi của Vô Kiếm Tông, tu vi của tông chủ Vô Kiếm Tông cũng chỉ là Huyền Vũ bát trọng mà thôi, dù hắn có ghi hận trong lòng, muốn so cao thấp với hắn tại Bách Tông đại hội thì Lý Trường Thanh cũng không sợ hắn. Ngược lại, tu vi của Sở Phong mới làm hắn cảm thấy vừa kinh ngạc vừa vui mừng, dù sao mấy ngày trước Sở Phong vẫn còn là Nguyên Vũ thất trọng, mà bây giờ đã là Nguyên Vũ cửu trọng, trước bất kể Sở Phong lại tăng tu vi hay là trước đó đã che giấu tu vi, nhưng hắn biết, Sở Phong khi Nguyên Vũ thất trọng đã rất cao minh, Nguyên Vũ cửu trọng thì chắc chắn còn biến thái hơn. Cho nên hắn cực kỳ mong chờ, mong chờ Bách Tông đại hội lần này, đệ tử đứng đầu của tông môn mình sẽ tỏa sáng, mang lại vinh quang đã mất cho Thanh Long Tông. Sau mấy ngày tiếp tục đi đường, cuối cùng Sở Phong cùng những người khác đã đến Lăng Vân Tông, tông môn đứng đầu Thanh Châu. Lăng Vân Tông này không xây dựng trên núi mà là ở giữa vùng bình nguyên, nó là một tòa thành trì rộng lớn, được xây dựng vô cùng uy nghi. Hôm nay, Lăng Vân Tông mở rộng cổng, chào đón khách khứa từ khắp nơi. Bởi vì hầu hết các tông môn nhất đẳng ở Thanh Châu đều đã đến đây trong hôm nay để tham gia Bách Tông đại hội do Lăng Vân Tông tổ chức. Các tông môn nhất đẳng đều phái những tinh anh mạnh nhất của mình đến, bất kể là trưởng lão hay đệ tử thì tu vi đều rất mạnh, vì Bách Tông đại hội này là một đại hội phô trương thực lực, không có tông môn nào lại muốn mất mặt. Điều này khiến bầu trời bên ngoài Lăng Vân Tông tràn ngập các loài chim ưng đầu bạc, trên mặt đất thì cờ xí tung bay, khung cảnh này thật hiếm thấy, vô cùng hùng vĩ. Tuy nhiên, luôn có những ngoại lệ, Bách Tông đại hội lần này xuất hiện một kỳ hoa, đó chính là Thanh Long Tông chỉ phái một tông chủ và một đệ tử. "Kia là ai? Mấy năm nay chưa từng thấy." "Là người của Thanh Long Tông, nghe nói năm nay được thăng lên nhất đẳng tông môn, nghe nói chỉ có một mình Thanh Long Tông nên chắc là bọn chúng rồi." "Quá keo kiệt, chỉ phái ra hai người, tông môn như vậy cũng được mời tham gia Bách Tông đại hội sao?" "Quan trọng là bọn chúng sao lại đi chung với Ngọc Nữ Tông? Thật đúng là cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga. Nhìn lão già kia đi, chẳng phải là tông chủ Lý Trường Thanh của Thanh Long Tông sao? Sao lại khó coi thế? Còn nói chuyện cười đùa với tông chủ Ngọc Nữ Tông nữa, ta thật sự không thể nhìn nổi." Lúc này, Sở Phong và Lý Trường Thanh mỗi người cưỡi một con ngựa, cùng tông chủ Ngọc Nữ Tông đi ở hàng đầu đoàn. Trang phục đặc thù của Lý Trường Thanh và Sở Phong thu hút sự chú ý của mọi người, cộng thêm lá cờ Thanh Long được Sở Phong giơ cao càng khiến các tông môn biết được thân phận của bọn họ. Chỉ là, bất kể là sự phô trương của Thanh Long Tông, hay là địa vị của bọn họ trước đây ở Thanh Châu đều khiến người khác xem thường, ngoài những người của Ngọc Nữ Tông ra thì gần như không ai để ý đến bọn họ. Còn Lý Trường Thanh và Sở Phong lại rất thản nhiên, không thèm để ý đến những ánh mắt khinh bỉ, ngược lại còn trò chuyện rất vui vẻ với tông chủ Ngọc Nữ Tông, điều này khiến những người muốn nịnh bợ Ngọc Nữ Tông nhưng không được vô cùng tức giận, âm thầm quyết định, nếu gặp Lý Trường Thanh và Sở Phong tại Bách Tông đại hội nhất định phải làm khó hai người bọn họ. "Long long long..." Ngay khi đại quân của Bách Tông môn chuẩn bị tràn vào Lăng Vân Tông thì một đội nhân mã từ Lăng Vân Tông đi ra, ngay lúc này, gần như tất cả mọi người đều trở nên yên lặng, bởi vì đội nhân mã này có sự tập trung của những nhân vật hàng đầu Thanh Châu. (Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận