Tu La Võ Thần

Chương 700: cấm Thương Minh trảm (3 càng)

Chương 700: Cấm Thương Minh Trảm (3 chương)"Vô tình? !"Giờ khắc này, toàn trường đều kinh hãi, nhất là Nhã Phi, Chiến Phong, cùng Hạ Vũ, Đông Tuyết đám người, trên mặt bọn họ không chỉ có chấn kinh, còn có thần sắc phức tạp hơn. Bởi vì bọn họ trước đó không chỉ vững tin Sở Phong đã chết, đồng thời đều hi vọng Sở Phong chết đi, thế nhưng liền khi bọn họ cảm thấy tâm nguyện của mình đã xong, Sở Phong đã chết, thì Sở Phong vậy mà bình yên xuất hiện ở trước mặt bọn họ, điều này hiển nhiên khiến họ không như mong muốn, khiến họ mở rộng tầm mắt, đây là sự thật mà bọn họ không muốn tiếp nhận."Vô tình sư đệ! ! !"Nhưng so với Chiến Phong đám người, Xuân Vũ, Thu Trúc, Khương Uyển Thi đám người lại đầy mặt mừng như điên, nhất là Xuân Vũ thậm chí không thể tin vào hai mắt mình, đầu tiên là dùng sức dụi mắt, lúc này mới xác định đúng là Sở Phong trở về, Sở Phong thật không có chết. Ba vị mỹ nữ nhảy lên một cái, gần như cùng nhau chạy tới trước mặt Sở Phong, cái thân mật kia, đừng nói hâm mộ chết bao nhiêu người.Mà Xuân Vũ khoa trương nhất, bắt lấy quần áo Sở Phong giật giật, nếu không phải ở đây có quá nhiều người, sư tôn của nàng cũng ở đây, nàng nhất định sẽ nhào đầu vào lồng ngực Sở Phong không thể."Vô tình sư đệ, ngươi không có việc gì thật sự là quá tốt, sao lâu như vậy mới ra ngoài, ngươi đến cùng đã đi đâu? Ngươi có biết chúng ta đều lo lắng?" Thu Trúc đám người mở miệng hỏi han."Đúng vậy a, ngươi xem Xuân Vũ sư tỷ, khóc đến mức thành ra bộ dáng gì kìa." Khương Uyển Thi còn chỉ vào đôi mắt đã có chút sưng lên, đỏ rực và còn vương lệ quang của Xuân Vũ.Thấy cảnh này, lòng Sở Phong không khỏi chua xót, không cần suy nghĩ nhiều hắn cũng biết Xuân Vũ vì sao khóc thành thế này, chắc chắn là vì cho rằng hắn xảy ra chuyện, thương tâm quá độ dẫn đến.Điều này cũng làm cho Sở Phong biết, Xuân Vũ thật cực kỳ quan tâm đến hắn, trên thực tế Sở Phong có thể nhận ra, Khương Uyển Thi cũng đã khóc, thậm chí Thu Trúc hẳn cũng vụng trộm rơi nước mắt, bất quá hiển nhiên không kịch liệt như Xuân Vũ, rõ ràng như vậy.Nhưng bất kể thế nào, trong lòng Sở Phong đều đã hiểu rõ, rốt cuộc ai quan tâm đến hắn, Sở Phong, ai chỉ nịnh nọt ngoài mặt, hắn đã có bình phán."Thật là xin lỗi, đã để các ngươi lo lắng, lâu như vậy chưa đi ra, là vì ta vẫn luôn ở trong Thánh điện thai nghén vật." Sở Phong rất hổ thẹn nói ra."Thánh điện thai nghén vật? Nhưng Nhã Phi rõ ràng thả tự bạo phù, ngươi làm sao mà thoát được một kiếp?" Xuân Vũ rất kinh ngạc, đồng thời cũng rất hiếu kỳ."Ha" Về việc này, Sở Phong trước hơi cười, sau đó nói: "Bên trong Võ Văn Tiên Cảnh, mọi thứ đều huyền diệu vô cùng, chúng ta ở trong đó, đơn giản như là kiến cỏ, một chút kiến cỏ vậy mà vọng tưởng lay động tường đồng vách sắt, còn muốn dùng một đạo tự bạo phù, liền hủy diệt Thánh điện thai nghén vật, ta chỉ có thể nói, loại người này thật quá ngây thơ."Sở Phong mặc dù không nói rõ là ai dùng tự bạo phù, nhưng trong lúc nói chuyện, lại nhìn Nhã Phi đám người một chút.Ánh mắt này khiến cho khuôn mặt nhỏ vốn đang chấn kinh của Nhã Phi lập tức trở nên khó chịu, bởi vì nàng rất rõ ràng, Sở Phong đây là đang vũ nhục nàng."Thật? Vậy nói như vậy, Thánh điện thai nghén vật, đều không bị hư hao gì?" Xuân Vũ rất vui vẻ truy hỏi."Đương nhiên, ngươi xem ta không phải vẫn tốt sao." Sở Phong cười nói."Vậy thì tốt quá." Nghe đến đó, Xuân Vũ cái gì đều hiểu, thế là ở tại nhảy cẫng hoan hô, càng vội vàng khuyên nhủ: "Vô tình sư đệ, cửa vào Võ Văn Tiên Cảnh sắp đóng lại, ngươi vẫn mau vào trong hối đoái võ kỹ đi.""Cái phần thưởng hạng nhất này, ta giúp ngươi thay mặt thu đó." Trong lúc nói chuyện, Xuân Vũ khoe khoang, túi càn khôn trên tay mình.Sở Phong là người thông minh cỡ nào, vừa nhìn liền biết, khẳng định là Xuân Vũ đoạt được hạng nhất, cho nên mới nhận được phần thưởng hạng nhất, nhưng Xuân Vũ biết, Sở Phong lúc này có được võ văn, nhất định phải thắng cô ta, cho nên mới nói như vậy.Mà Sở Phong cũng không do dự, giờ phút này trong tay hắn đang nắm giữ sáu ngàn đạo võ văn, nhiều võ văn như vậy nhất định có thể đổi được võ kỹ không tệ, hắn cũng không muốn lãng phí, nhất là sau khi biết được uy lực kinh khủng của cấm kỵ võ kỹ, hắn càng muốn ở chỗ này làm được một bản.Cùng lúc đó, vào thời khắc Sở Phong hướng cửa vào bước đi, ánh mắt của mọi người trên ngọn núi đều chăm chú nhìn theo hắn.Nếu là trước kia, Sở Phong nhất định sẽ không gây chú ý như vậy, coi như mọi người sẽ xem thành tích hắn có được như thế nào, nhưng cũng không có mong đợi như thế này.Thế nhưng khi biết được các chuyện đã xảy ra bên trong Võ Văn Tiên Cảnh, mọi người đối với Sở Phong đã phải nhìn bằng con mắt khác, cảm thấy người thanh niên này, dù hiện tại tu vi không cao, nhưng lại nắm giữ kết giới chi thuật cao siêu, có một chút bản lĩnh mà người khác không có, đúng là một kỳ tài.Cho nên bây giờ, hầu như tất cả mọi người ở đây đều đang chờ mong, đang đoán xem Sở Phong có vượt qua Xuân Vũ hay không, càng đang đoán, Sở Phong có vượt qua kỷ lục của Mộ Dung Tầm không.Cứ như vậy, trong sự theo dõi của mọi người, Sở Phong từng bước một đi về phía cửa vào, mỗi một bước đều rõ ràng như vậy, vì bây giờ cả ngọn núi yên tĩnh đến cực hạn, ngoại trừ tiếng bước chân, chỉ có thể nghe thấy tiếng tim đập và tiếng thở của mọi người.Rốt cuộc, Sở Phong đi vào, rất nhanh, tại lối vào kết giới, số lượng võ văn cũng nổi lên, nhưng khi mọi người nhìn thấy số lượng đó, hầu như tất cả những người ở đây đều kinh ngạc đến ngây người, rất nhiều người bị dọa đến hít sâu một hơi, thậm chí có người chân bước run rẩy, suýt chút vì kích động mà không đứng vững, ngồi phịch xuống đất."6000! ! !" Đây chính là số lượng xuất hiện ở lối vào kết giới sau khi Sở Phong bước vào.Trước đó, mọi người đã đoán vô số lần, 70, 80, 90, 100, thậm chí có người cảm thấy, nếu Sở Phong thật sự có lợi ích trong Thánh điện thai nghén vật, rất có thể sẽ vượt qua kỷ lục do Mộ Dung Tầm tạo ra.Nhưng tuyệt đối không ai nghĩ đến, Sở Phong lại tìm được sáu ngàn đạo võ văn, cho dù là những người đã chứng kiến Thánh điện thai nghén vật như Nhã Phi cũng không ngờ được.Sáu ngàn đạo võ văn, trọn vẹn sáu ngàn đạo võ văn, đây quả thực là một con số không thể tưởng tượng nổi, phải biết rằng những người tiến vào Võ Văn Tiên Cảnh, ai mà chẳng là thanh niên tài tuấn, ai mà chẳng là thiên tài tuyệt đỉnh, tùy tiện một người đều có tu vi Võ Quân cảnh.Nhưng có bao nhiêu người chờ đợi suốt mười ngày bên trong, mà chỉ thu lại được vài đạo võ văn, lại có bao nhiêu người chờ đợi bên trong mười ngày, cuối cùng một đạo võ văn cũng không nhận được.Vậy mà Sở Phong, một vị nhất phẩm Võ Quân, bằng vào thực lực bản thân, đã có được sáu ngàn đạo võ văn, đây chính là còn nhiều gấp bội so với tổng số võ văn của chín mươi chín người kia, chuyện này thật sự khiến người ta quá chấn kinh."Không thể tưởng tượng nổi, thật sự không thể tưởng tượng nổi, đây quả thực là kỳ tích a! ! !"Một vị lão đầu, dùng bàn tay run rẩy vuốt ve mấy sợi râu khô cằn của mình, lúc nói chuyện bờ môi cũng đang run rẩy, dù ông ta chỉ là một người đứng xem, nhưng cũng vì con số mà Sở Phong đã thu được mà kích động, vì ông thấy đây thực sự là một kỳ tích, mà ông ta lại là người đã chứng kiến kỳ tích đó."Nghe nói võ văn rất khó bắt, em trai ta tiến vào bên trong, cùng mấy người bạn liên thủ, vậy mà thất bại mấy lần, không thể bắt thành công.""Cho dù Thánh điện thai nghén vật trong truyền thuyết có nhiều võ văn, nhưng nghe nói cũng cần tự bắt mới có được, cái tên Vô tình này chỉ có thực lực nhất phẩm Võ Quân, rốt cuộc làm thế nào làm được?" Nhưng sau khi chấn kinh, càng nhiều người đang suy đoán, suy đoán xem Sở Phong rốt cuộc có được nhiều võ văn như vậy bằng cách nào.Nhưng càng suy đoán, bọn họ càng chấn kinh, vì nghĩ ra rất nhiều phương pháp, nhưng cảm thấy không thể thực hiện được, trừ khi Sở Phong đúng như lời Xuân Vũ nói, có được chiến lực nghịch thiên, bằng không không thể nào làm được chuyện này.Nhưng, nếu những gì Xuân Vũ nói là sự thật, vậy Sở Phong này thật quá lợi hại, lợi hại đến mức mọi người không dám tưởng tượng.Thậm chí cả Phiêu Miếu Tiên Cô luôn bình tĩnh, lúc này vẻ mặt đã sớm không còn bình tĩnh nữa, ánh mắt nàng nhấp nháy không yên, bên trong tràn đầy vẻ phức tạp, tựa hồ đang suy tư điều gì.Và ngay khi tất cả mọi người còn đang chấn kinh, Sở Phong đã đi đến bên trong Võ Văn Tiên Cảnh, mặc dù cũng là Võ Văn Tiên Cảnh, nhưng Võ Văn Tiên Cảnh này lại hoàn toàn khác biệt với lúc trước.Nơi này xung quanh một mảnh hỗn độn, có thể nói là một mảnh đen kịt, ngoại trừ cửa vào phía sau, hầu như không nhìn thấy gì cả."Bá bá bá..."Mà đúng lúc này, vô số đạo kim quang, như mưa rơi bắn ra từ hai tay của Sở Phong, mà khi những điểm sáng màu vàng óng này, bay tới giữa không trung, lại càng làm rõ rệt với bóng tối xung quanh, không chỉ sáng tỏ mà còn rất duy mỹ.Cuối cùng, những điểm sáng màu vàng óng đó, lại tụ lại thành năm chữ lớn, thẳng hàng ngay ngắn trước mắt Sở Phong.Nhìn kỹ, dù là Sở Phong cũng không khỏi hai mắt sáng ngời, cảm thấy nhịp tim liền đập nhanh hơn, vì nội dung năm chữ lớn đó là:"Cấm Thương Minh Trảm!"(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận