Tu La Võ Thần

Chương 4220: Mạnh nhất huyết mạch

"Vương huyết mạch?" Nghe bốn chữ này, vẻ mặt Viên Thuật cũng trở nên đặc biệt.
Sức mạnh huyết mạch chính là huyết mạch đặc thù của người tu võ. Huyết mạch khác nhau, mang đến sức mạnh khác nhau. Còn huyết mạch giống nhau cũng có điểm mạnh yếu khác nhau. Bất quá, cường đại Giới Linh sư, kỳ thực cũng có sức mạnh huyết mạch, cũng tương tự có điểm mạnh yếu khác nhau. Viên Thuật biết, Thang Thần đại sư nhắc đến vương huyết mạch, chắc chắn là chỉ huyết mạch phương diện giới linh thuật.
"Sức mạnh huyết mạch, cũng có điểm mạnh yếu, ai mạnh ai yếu, đều phải xem người sở hữu phát huy."
"Vốn dĩ không có kết luận tuyệt đối."
"Nhưng vương huyết mạch, chính là trong giới linh thuật, công nhận là huyết mạch mạnh nhất."
Thang Thần đại sư lại lần nữa nhấn mạnh nói.
Nghe nói lời này, Viên Thuật cũng nhịn không được lại nhìn về phía Sở Phong. Lúc này, Sở Phong tuy đã hôn mê, nhưng trên mặt đã gần như không còn vẻ thống khổ. Mà lúc trước trong cơ thể hắn, Giới Chi Quỷ Phù Trùng điên cuồng giày vò Sở Phong, đã gần như biến mất không còn. Nói cách khác, Giới Chi Quỷ Phù Trùng đã bị sức mạnh huyết mạch trong cơ thể Sở Phong luyện hóa gần hết.
"Sư tôn, chẳng lẽ nói Sở Phong huynh đệ, hắn là vương huyết mạch?" Viên Thuật ngập ngừng hỏi.
Lúc hỏi câu nói này, ngữ khí của hắn có chút run rẩy. Nếu như Sở Phong thật là vương huyết mạch, vậy có nghĩa là tiền đồ của Sở Phong sẽ còn vượt xa cả những gì họ dự đoán. Dù sao, đây là sức mạnh huyết mạch gần như không tồn tại ở Thất Giới Thánh Phủ.
"Sao có thể dễ nói như vậy?" Nhưng mà, đối với lời Viên Thuật, Thang Thần đại sư lại lắc đầu.
"Chẳng lẽ, không phải sao?" Viên Thuật lại hỏi.
"Vương huyết mạch, không phải nói ai cũng có thể được ban cho, nhất định phải trải qua khảo thí đặc thù của Thất Giới Thánh Phủ, mới có thể phán định."
"Huống hồ, tuy nói vương huyết mạch có thể luyện hóa Giới Chi Quỷ Phù Trùng."
"Nhưng không thể nói, chỉ cần có thể luyện hóa hết sức mạnh huyết mạch của Giới Chi Quỷ Phù Trùng, thì nhất định là vương huyết mạch." Thang Thần đại sư nói.
"Điều này cũng đúng." Viên Thuật gật nhẹ đầu.
Dù sao, tiểu nữ hài ở Thất Giới Thánh Phủ lúc trước, vẫn chỉ là một đứa trẻ chưa từng tu võ. So với tiểu nữ hài kia, điều kiện của bản thân Sở Phong tốt hơn rất nhiều. Cho nên nếu nói về độ kinh ngạc, không thể nghi ngờ sự việc của tiểu nữ hài kia khiến người ta khó tin hơn.
"Nhưng không thể nghi ngờ là, sức mạnh huyết mạch của Sở Phong, xác thực đã cường đại đến mức khó ai có thể đạt tới."
Lúc Thang Thần đại sư nói lời này, trong mắt lại hiện lên vẻ ngưỡng mộ và ghen tị. Điều ông ngưỡng mộ, tự nhiên chính là Lỗ Mũi Trâu lão đạo. Sao ông chưa từng muốn tìm một đệ tử ưu tú như Sở Phong chứ. Chỉ là đáng tiếc, ông biết cả đời này cũng không tìm được đệ tử như Sở Phong. Cho đến hiện tại, thiên phú giới linh mà Sở Phong thể hiện ra, chính là người mạnh nhất mà ông từng thấy trong những người đời sau.
"Ưm..."
Nhưng đúng lúc này, Sở Phong đã tỉnh lại.
"Sở Phong, ngươi cảm thấy thế nào?"
Thấy Sở Phong tỉnh lại, Thang Thần đại sư và Viên Thuật vội bước lên hỏi han.
"Lúc nãy ta, dường như có cái gì đó chui vào trong cơ thể."
"Vật kia, tiến vào linh hồn, muốn lấy mạng của ta." Sở Phong nói.
Mọi chuyện xảy ra quá nhanh. Giới Chi Quỷ Phù Trùng, sau khi tiến vào cơ thể Sở Phong, đại não của cả người Sở Phong gần như trống rỗng, hắn giãy dụa, hắn rên rỉ đều chỉ là phản ứng bản năng mà thôi. Cho nên đối với trải qua cụ thể, hắn đều không rõ lắm. Về phần việc Thang Thần đại sư và Viên Thuật nói chuyện với nhau, Sở Phong lại càng không hay biết.
"Là Giới Chi Quỷ Phù Trùng, Ngự Thú Tôn Sư cái tên khốn kiếp kia, đã giấu nó trong hai tấm tàn đồ Viễn Cổ Linh Vực của hắn."
"Giới Chi Quỷ Phù Trùng, là loại độc vật vô cùng nguy hiểm, lại vô cùng bí ẩn."
"Trước khi nó phát động, ngay cả ta cũng không thể phát giác."
"Mà khi ta phát hiện ra, thì đã muộn." Thang Thần đại sư thuật lại đầu đuôi sự việc cho Sở Phong.
"Đa tạ tiền bối đã ra tay tương trợ."
"Vãn bối, đã gây thêm phiền phức cho ngài." Lúc Sở Phong nói chuyện, liền hướng Thang Thần đại sư hành lễ.
Hắn cho rằng chính là Thang Thần đại sư cứu được mình. Mà Thang Thần đại sư thì liên tục lắc đầu: "Không phải ta giúp ngươi, Giới Chi Quỷ Phù Trùng là độc trùng vô cùng lợi hại, nó có lai lịch đặc thù, trong cơ thể ẩn chứa trận pháp cường đại."
"Nếu bị nó tiến vào thể nội, trừ phi tu vi trên Võ Tôn cảnh, hoặc là có giải dược."
"Nếu không, Đại La Thần Tiên cũng bất lực." Thang Thần đại sư nói.
"Không phải tiền bối cứu ta sao?" Nghe vậy, Sở Phong không khỏi nhìn về phía Viên Thuật.
"Sở Phong huynh đệ, sư tôn ta còn bất lực, thì ta làm sao mà được?" Viên Thuật vừa cười vừa nói.
"Vậy là...?" Đối mặt lời nói của hai thầy trò, Sở Phong như là gã hòa thượng trượng hai, có chút không hiểu. Đây là chuyện gì?
Không phải nói Giới Chi Quỷ Phù Trùng kia, vô cùng bá đạo, không có cách nào chữa trị sao. Vậy sao lúc này mình lại khỏi hẳn?
Đồng thời Sở Phong cảm giác, trạng thái tinh thần của mình, tựa hồ so với lúc trước còn tràn đầy hơn rất nhiều. Nhất là tinh thần lực của mình, giống như đạt được một chút tăng cường. Mặc dù chỉ là tăng cường một chút xíu, nhưng Sở Phong có thể cảm giác được, nó thật sự là đã tăng lên.
"Là chính ngươi, nếu lão phu đoán không sai, là sức mạnh huyết mạch giới linh thuật đã thức tỉnh của ngươi, đã luyện hóa Giới Chi Quỷ Phù Trùng kia."
"Bởi vì Giới Chi Quỷ Phù Trùng ẩn chứa chính là kết giới trận pháp."
"Những lực lượng khác trong cơ thể ngươi, đều không thể làm gì được nó."
"Nếu thật sự có thể đối phó được nó."
"Vậy thì chỉ có sức mạnh huyết mạch của giới linh thuật mà thôi." Thang Thần đại sư nói.
"Là tự ta luyện hóa?"
"Khó trách, khó trách ta lại cảm thấy tinh thần lực, dường như có chút tăng cường." Lúc này Sở Phong mặc dù cũng rất bất ngờ, nhưng đồng thời cũng đã hiểu chân tướng sự việc.
Hắn đương nhiên bất ngờ, tuy biết sức mạnh huyết mạch của mình rất mạnh, thậm chí có thể ban cho mình chiến lực cường đại. Nhưng trước đó, hắn thật sự không biết sức mạnh huyết mạch phương diện kết giới của mình còn có năng lực đặc thù như vậy.
"Tinh thần lực tăng cường sao?"
Nghe Sở Phong nói vậy, Thang Thần đại sư và Viên Thuật cũng thay đổi sắc mặt.
Dù sao, họ đều đã hiểu, Sở Phong đã luyện hóa Giới Chi Quỷ Phù Trùng khủng khiếp. Nhưng bọn họ không biết rằng sau khi luyện hóa hết Giới Chi Quỷ Phù Trùng, lại có lợi ích như vậy.
"Xem ra chỉ là sợ bóng sợ gió một trận thôi." Sở Phong cười cười, sau đó nhìn vào bốn tấm tàn đồ trong tay.
"Hiện tại sẽ không có vấn đề gì nữa chứ?" Sở Phong hỏi.
"Giới Chi Quỷ Phù Trùng, sẽ không còn nữa."
"Bất quá để phòng ngừa vạn nhất, vẫn là để lão phu xem qua một chút." Lúc Thang Thần đại sư đang nói, liền lấy bốn tấm tàn đồ, quan sát tỉ mỉ một lượt rồi mới trả lại cho Sở Phong.
"Lúc này thì không sao nữa." Thang Thần đại sư nói.
Nhưng Sở Phong, lại chỉ nhận lấy ba tấm tàn đồ, đem một tấm khác đưa cho Thang Thần đại sư.
"Tiền bối, tấm này là của ngài." Sở Phong nói.
Thấy hành động này của Sở Phong, Thang Thần đại sư cười cười, ông hiểu ý Sở Phong, nhưng ông lại đẩy tàn đồ mà Sở Phong đưa cho, trả lại cho Sở Phong.
"Sở Phong tiểu hữu, ý tốt của ngươi lão phu hiểu."
"Hôm nay, ngươi đã giúp lão phu thắng lại thể diện."
"Nhưng ngươi thắng chính là ngươi, không cần nhiều lời, nếu không lão phu sẽ xem như ngươi đang bố thí cho ta." Thang Thần đại sư nói.
Thấy Thang Thần đại sư nói như vậy, Sở Phong cũng không tiện ép buộc, mà cất cả bốn tấm tàn đồ vào.
Nhưng Sở Phong, lại không nhịn được hỏi: "Tiền bối, cái Viễn Cổ Linh Vực này rốt cuộc là nơi nào, vì sao khu khu tàn đồ này lại quan trọng đến vậy?"
"Sở Phong, trong Thánh Quang Thiên Hà, di tích vô số."
"Mà Viễn Cổ Linh Vực này được mệnh danh là di tích giới linh sư vĩ đại nhất trong Thánh Quang Thiên Hà."
"Nghe đồn từ lâu, nếu ai có thể đạt được truyền thừa của Viễn Cổ Linh Vực, sẽ trở thành giới linh sư mạnh nhất trong Thánh Quang Thiên Hà."
"Cho nên, đối với Viễn Cổ Linh Vực này, các giới linh sư đều đang nhắm đến." Thang Thần đại sư nói.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận