Tu La Võ Thần

Chương 6146: Âu Dương thiên tộc

Chương 6146: Âu Dương thiên tộc tử Linh lần này bế quan có vẻ khá lâu, nhưng cũng may có thể cảm nhận được trạng thái tốt đẹp của tử Linh. Sở Phong cảm thấy, tử Linh hẳn chỉ là gặp một chút khó khăn, nhưng đến khi xuất quan, phần lớn là có thể thuận lợi đột phá. Thế là liền cùng hội trưởng thương hội Võ Giả, nói ra muốn cùng Tiểu Ngư Nhi đi Thái Cổ sát Hải. Vốn dĩ hội trưởng thương hội Võ Giả muốn đi cùng, hắn cũng sợ Sở Phong bọn họ gặp nguy hiểm. Có điều khi biết Long Mộ Chanh đã bước vào cảnh giới thiên Thần, lại đang chờ Sở Phong lên đường, nàng liền quyết định không đi. Bởi vì nàng cũng không muốn để quá nhiều người biết quan hệ giữa nàng và Sở Phong. Dù cho những người đó là người mà Sở Phong tín nhiệm. Lúc Sở Phong đưa Tiểu Ngư Nhi đến trước mặt đám người Long Thừa Vũ, mấy người Long Thừa Vũ cũng rất cao hứng. Dù sao chuyện Tiên Hải Ngư tộc bị diệt đã lan truyền ra, bọn họ cũng vô cùng lo lắng cho Tiểu Ngư Nhi. Vì Long Thừa Vũ bọn họ là bạn của Sở Phong, Tiểu Ngư Nhi cũng vô cùng tin tưởng. Cho nên dứt khoát không giấu diếm, mà là nói ra chân tướng, đương nhiên, nói thẳng Tiên Hải Ngư tộc không muốn cuốn vào tranh chấp, tạm thời ẩn thế. Cũng không nói việc Tiên Hải Ngư tộc của nàng cùng Thần tộc liên thủ. Đám người Long Thừa Vũ căn bản không quan tâm chân tướng, chỉ cần xác định Tiểu Ngư Nhi bọn họ bình an thì cảm thấy đó là chuyện tốt. Thế là cả đám lên đường, để đến nơi nhanh hơn, vẫn là trực tiếp thông qua Cửu Thiên Bí Địa của Sở Phong mà tiến lên. Bất quá đến Thái Cổ sát Hải, vẫn cần thời gian lâu hơn so với đến những nơi khác. Vì Thái Cổ sát Hải không nằm trong thế giới có truyền tống trận. Thái Cổ sát Hải, ở trong tinh không, nó là một thế giới độc lập. Từ bên ngoài nhìn vào, nó là một vùng đen kịt, vì vậy trong tinh không, cũng khó mà bắt được nó. Nhất định phải biết vị trí cụ thể mới được. Đồng thời, lực lượng Thái Cổ sát Hải rất cường đại, dù đi vào từ phương hướng nào, đều chỉ xuất hiện tại một nơi, chính là chỗ bia đá của Thái Cổ sát Hải. Sau khi trải qua một đoạn đường quanh co, cuối cùng đám người Sở Phong cũng thuận lợi đến được lối vào Thái Cổ sát Hải. Đám người Sở Phong, để tránh gây náo động, sớm ẩn giấu thân hình. Cũng may là đã sớm ẩn mình. Bởi vì nơi này đã tập trung không ít người. Tuy không đến mức đông nghìn nghịt, nhưng thực lực ai cũng không kém. Ngoại trừ một số người đến đây quan sát từ sớm, có thể nhanh chóng đến được đây, vậy đều là những cao thủ hoặc thế lực có thủ đoạn cao minh, thực lực đương nhiên rất mạnh. Chớ nói chân thần sơ kỳ, ngay cả chân thần hậu kỳ, cùng giới linh sư chân long hậu kỳ cũng đều có. Chỉ là hiện tại những người này chỉ đứng bên ngoài quan sát, không ai dám hướng về phía Thái Cổ sát Hải mà đi. Theo đó mà trông, mây đen lan tràn, đã không nhìn thấy rõ hình dáng thật sự của Thái Cổ sát Hải. Chỉ có một tòa bia đá xuyên qua trời đất, ẩn hiện trong màn đen sâu thẳm. Mà cửa vào do mây đen tạo thành thì lại nhìn không rõ lắm. Vì trước cửa vào, lại có một tòa thành trì to lớn, phong tỏa ngăn cản lối vào. Thành trì kia vô cùng lớn, chỉ riêng cửa chính thôi đã tựa như hai ngọn núi lớn. Khiến người ta cảm giác, đó giống như nơi ở của những người khổng lồ thông thiên. Ngoài hình dáng to lớn bên ngoài, kiến trúc cũng vô cùng bá đạo. Tuy bá đạo, nhưng lại rõ ràng không hợp với Thái Cổ sát Hải. Mà trên thành trì, những lá cờ lớn tung bay, nói rõ thành trì này từ đâu đến. Âu Dương thiên tộc. "Âu Dương thiên tộc?" "Sao chưa nghe nói bao giờ vậy?" "Viễn cổ?" Long Thừa Vũ nhìn Long Mộ Chanh. Dù sao kiến thức Long Mộ Chanh rất rộng, hắn muốn nàng sẽ hiểu rõ hơn. "Nhiều tu võ giả bị ngăn cản như vậy, rất rõ ràng là có thực lực, nhất định là viễn cổ." Long Mộ Chanh nói. "Tiền bối, ngụy trang một chút, ta đi hỏi thử." Long Thừa Vũ nhìn Long Mạc Tiếu và Long Mạc Xuyên. Long Mạc Tiếu tiện tay vung lên, kết giới lực tựa như kim quang đổ xuống, không chỉ có Long Thừa Vũ, mà cả gương mặt và y phục của mọi người đều biến đổi. "Cùng đi xem sao." Long Mộ Chanh nói. Sau đó, đám người Sở Phong nhao nhao hiện thân, xuyên qua đám người, hướng về phía thành trì kia mà đi. Bang... Nhưng mà, còn chưa tới gần, một thanh đại đao màu bạc từ tường thành bay ra, rơi xuống trước mặt đám người Sở Phong. Ngay sau đó, một bóng người cũng nhảy một cái, rơi xuống cạnh đại đao. Đó là một đại hán có thân hình cao lớn vạm vỡ, hắn nhấc đại đao lên, lại truyền đến một trận rung động mãnh liệt. Người này, thực lực cực mạnh, bởi vì vô tình hay cố ý giữa chừng, hắn tản ra khí tức. Chính là cửu phẩm chân thần! Hắn vác đại đao lên vai, liếc mắt xem thường đám người Sở Phong. "Muốn đi vào, phải có thực lực." Đại hán nói. "Như thế nào là có thực lực?" Long Mộ Chanh hỏi. "Hỏi thử đại đao của ta trước, có được hay không." Đại hán vừa dứt lời, liền muốn dời đại đao từ trên vai xuống, chỉ vào Long Mộ Chanh. Ố òa... Nhưng mà, hắn còn chưa kịp, liền đã bị đánh bay, hung hăng đâm vào tường thành. Lực đạo cường đại, trực tiếp làm thủng tường thành kia, có thể thấy được một chút cảnh tượng bên trong thành. Là Long Mộ Chanh ra tay. Mà nàng vừa ra tay, mọi người đều kinh hãi. "Đây là ai vậy?" "Khí thế kia quá mạnh a." "Chẳng lẽ nói?" "Hắn đột phá đến cảnh giới thiên thần rồi?" "Đây rốt cuộc là thần thánh phương nào?" Mọi người tự nhiên cảm nhận được uy thế của Long Mộ Chanh. Nhưng lại cảm thấy khó tin. Dù sao thiên thần, cuối cùng vẫn là quá ít. Mà đại hán kia, thì ôm bụng, lớn tiếng kêu la: "Mở cửa, mở cửa." Hắn không có ý định báo thù, vì hắn có thể cảm nhận được rõ thực lực của Long Mộ Chanh. Hắn biết rõ, hắn không chết, mà chỉ bị thương nhẹ, là do Long Mộ Chanh đã nương tay. Long long long... Theo tiếng nổ lớn trầm đục, cửa chính của thành trì giống như hai ngọn núi lớn kia chậm rãi mở ra. Sau khi cửa thành mở, một đám người từ bên trong đi ra, nhưng cũng phân thành hai bên, xếp hàng chào đón. Người đi đầu, càng tự mình dẫn đường cho đám người Sở Phong. Thái độ, xoay chuyển cực độ. Trong tình huống này, đám người Sở Phong không chỉ thuận lợi vào thành, ngay lập tức được dẫn đến một đại điện bên trong. Đại điện rất lớn, nhưng người thì rất ít. Có hơn mười người trẻ tuổi tụ tập cùng một chỗ, trong đó cả nam và nữ, nhìn là biết đều là lớp hậu bối. Mà cuối đại điện, có một lão giả đang đứng đó. "Các vị, là không tiện lộ diện thật sao?" Ông lão hỏi đám người Sở Phong. Lời này của hắn vừa nói ra, Long Mạc Xuyên và Long Mạc Tiếu không khỏi liếc nhau. Bọn họ là giới linh sư cửu phẩm chân long. Mà đối phương chỉ liếc mắt một cái liền nhìn ra khuôn mặt ngụy trang của bọn họ, đủ để thấy đối phương hoặc là có chí bảo mang theo, hoặc là giới linh thuật còn mạnh hơn. "Đúng là không tiện." Long Mộ Chanh nói. "Nếu không tiện, thì quay về đi." Ông lão khoát tay. "Nếu chúng ta không đi thì sao?" Long Mộ Chanh cũng không nói nhảm, trực tiếp phóng thích uy áp cảnh giới thiên thần của mình. Nhưng uy áp kia còn chưa kịp bao trùm những người trong điện, đã bị một luồng uy áp mạnh mẽ khác ngăn cản lại. Là lão giả kia. Lúc này, quần áo ông lão bay phất phới, râu và tóc dài càng thêm loạn xạ. Nhưng mặt và ánh mắt của ông, lại dị thường bình tĩnh, không hề có gợn sóng. Đối phương không chỉ cũng là cường giả cảnh giới thiên thần, đồng thời chắc chắn là người từng trải nhiều việc. Điều này khiến Long Mộ Chanh cũng không có nắm chắc tuyệt đối. Âu Dương thiên tộc này, mạnh hơn tưởng tượng rất nhiều. "Lão phu tên là Âu Dương Minh Trường." "Chính là trưởng lão hộ tộc của Âu Dương thiên tộc." "Tộc ta đã đối đãi chân thành, nếu các vị cảm thấy chúng ta không xứng nhìn thấy chân dung của các vị, vậy thì xin thứ lỗi Âu Dương thiên tộc vô lễ." Ông lão không tiếp tục ra tay, ngược lại là chắp tay hướng về phía Long Mộ Chanh. Thấy đối phương không gây khó dễ, ngược lại còn có chút lễ phép, Long Mộ Chanh phất tay áo, xua tan kết giới ngụy trang, lộ ra chân dung. Mà mấy người Sở Phong cũng nhao nhao lộ diện. Giờ khắc này, trong đám tiểu bối kia, có mấy người đồng thời chỉ vào Sở Phong, lớn tiếng quát. "Sở Phong, hắn là Sở Phong." Ngay cả Âu Dương Minh Trường, ánh mắt cũng có chút biến hóa, khẽ cười: "Thảo nào không chịu lộ mặt, chuyện này cũng có thể hiểu." Hiển nhiên, bọn họ đều đã nghe qua chuyện của Sở Phong. (Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận