Tu La Võ Thần

Chương 4538: Phong Bạo thế giới

Chương 4538: Thế giới Phong Bạo.
Cuộc thi tranh bá giữa những hậu bối mạnh nhất, địa điểm tổ chức chính là Thánh Quang tinh vực, tinh vực mạnh nhất nằm trong Thánh Quang Thiên Hà. Mà Thánh Quang tinh vực cũng là chòm sao lớn nhất trong Thánh Quang Thiên Hà. Đồng thời, toàn bộ Thánh Quang tinh vực đều là lãnh địa của Thánh Quang nhất tộc, ngoài Thánh Quang nhất tộc ra, không có bất cứ thế lực nào dám đóng quân bên trong Thánh Quang tinh vực. Nhưng cho dù lãnh địa rộng lớn đến đâu, số lượng tộc nhân của Thánh Quang nhất tộc vẫn có hạn. Đại bản doanh của Thánh Quang nhất tộc đặt trong một thế giới có tên là Võ Chi cổ giới. Nhưng lần này địa điểm tổ chức cuộc thi tranh bá cho hậu bối mạnh nhất lại không phải Võ Chi cổ giới, mà là một nơi có tên Phong Bạo thế giới. Phong Bạo thế giới, trong vũ trụ mênh mông là một thế giới có phần khác biệt. Nơi đây quanh năm bị tầng mây bão bao phủ, mặt đất phía trên cũng vì thế mà phủ đầy tuyết, nhiệt độ cực kỳ giá lạnh. Nếu như ở bên trong Phong Bạo thế giới, càng không cách nào phân biệt được ngày đêm, không thể nhìn thấy mặt trời, mặt trăng, hay các vì sao. Theo lẽ thường mà nói, một nơi hoang vu đến mức như vậy, vốn dĩ không hề thích hợp cho tu võ giả sinh sống. Dù sao tu võ giả, theo đuổi sự siêu thoát khỏi thế tục, nhiều người tự cho mình là tiên hay thần, cảm thấy bản thân cao hơn người thường một bậc, càng thích nghỉ ngơi tại những nơi phong cảnh hữu tình. Tu võ giả thực tế lại càng ưa thích những nơi tựa như chốn tiên cảnh. Còn Phong Bạo thế giới lại hoàn toàn không phù hợp với những điều mà tu võ giả theo đuổi. Nhưng chính nơi này, lại từng sản sinh ra một gia tộc cực kỳ hùng mạnh, đó chính là Phong Bạo Cuồng Tộc. Phong Bạo Cuồng Tộc là một gia tộc có tinh thần chiến đấu rất cao, đồng thời cũng rất tàn nhẫn. Phong Bạo Cuồng Tộc đặt ra những yêu cầu vô cùng nghiêm khắc với tộc nhân. Mỗi một tộc nhân sau khi sinh ra đều sẽ lập tức được kiểm tra thiên phú. Chỉ những ai đạt yêu cầu kiểm tra thiên phú, mới được xem là người của Phong Bạo Cuồng Tộc, và sẽ được bồi dưỡng để trở thành chiến sĩ trong tương lai. Mà những người không vượt qua bài kiểm tra thiên phú thì có kết cục vô cùng thảm, không chỉ phải ch·ết đi, mà còn sẽ bị Phong Bạo Cuồng Tộc luyện hóa sống sờ sờ thành tài nguyên tu luyện, cung cấp cho những tộc nhân khác tu luyện. Dưới góc nhìn hiện tại, Phong Bạo Cuồng Tộc tàn nhẫn đến mức cực điểm, đơn giản không khác gì ma giáo. Nhưng không thể phủ nhận rằng, Phong Bạo Cuồng Tộc là một nhân vật đáng sợ, cường đại và khiến người ta phải e ngại. Vào thời đại hồng hoang thịnh vượng nhất của thiên hà, Phong Bạo Cuồng Tộc dù không phải là mạnh nhất trong vô số thế lực cường đại, nhưng cũng là một cái tên nổi bật. Cho dù là Thánh Quang nhất tộc, kẻ thống trị thiên hà hiện tại, năm đó cũng căn bản không thể so sánh với Phong Bạo Cuồng Tộc. Nhưng về sau, không rõ vì lý do gì, Phong Bạo Cuồng Tộc đột nhiên biến mất. Còn vì sao biến mất, không ai hay biết, cho đến nay vẫn còn là một bí ẩn…
Sau khi trải qua một quãng thời gian dài dằng dặc truyền tống trong trận pháp, đám người Sở Phong đã chính thức đặt chân lên mảnh đất của Phong Bạo thế giới.
"Đây là Phong Bạo thế giới sao?"
"Quả nhiên đúng như lời đồn."
Sau khi bước ra khỏi trận truyền tống, Sở Phong liền bắt đầu quan sát thế giới trước mắt. Thế giới này, mặt đất phủ đầy tuyết trắng và băng sương, nhưng bầu trời lại tối đen như mực, bị tầng mây bão cùng lôi điện bao phủ, phong tỏa thế giới này rất kín kẽ, hoàn toàn không thể thấy được các thế giới khác. May mắn là trong thế giới này, khắp nơi đều có hải đăng do các tu võ giả tạo dựng. Nếu không có hải đăng, thì nơi đây ngoài ánh sáng lờ mờ từ sấm sét ra, có thể nói là không thấy được một chút ánh sáng nào. Và trong một thế giới không có ánh sáng, cho dù là tuyết trắng cũng sẽ trở thành một mảnh đen kịt. Cũng may hải đăng của Phong Bạo thế giới cao tới hơn vạn mét, hào quang rực rỡ lại phân bố đồng đều. Cho nên hải đăng cũng đã chiếu sáng thế giới này một cách sáng sủa. Hơn nữa lúc này, ở trên trời, dưới đất, có thể nhìn thấy bóng dáng của tu võ giả khắp mọi nơi. Thoáng nhìn, nơi này căn bản không giống như một nơi hoang vu. Sở Phong đã từng đi khắp nơi, từ hạ giới, phàm giới đến thượng giới. Nhưng chưa từng thấy một thế giới nào lại có nhiều bóng dáng đến thế. Sở dĩ tập trung nhiều người như vậy, tự nhiên là bởi vì sự kiện long trọng lần này. Cuộc thi tranh bá giữa những hậu bối mạnh nhất, đây chính là cuộc tranh đấu của tiểu bối mạnh nhất Thánh Quang Thiên Hà. Dù là hạ tinh vực, trung tinh vực hay thậm chí thượng tinh vực, nhân mã từ các thế lực đều muốn tận mắt chứng kiến, sự ra đời của tiểu bối mạnh nhất. Lúc này, Long Hiểu Hiểu, Long Ngưng, Khổng Điền Huệ bọn người đều kinh ngạc trước cảnh tượng náo nhiệt này, mong chờ cuộc thi tranh bá mạnh nhất hậu bối sắp diễn ra. Nhưng tâm trạng Sở Phong lại khác với bọn họ. Hắn nhớ đến vài người bạn, đó là Bí Động Quần Thánh. Lần đầu Sở Phong gặp gỡ Bí Động Quần Thánh là khi hắn đến Luân Hồi thượng giới thăm Viên thuật đại sư. Ấn tượng đầu tiên của Sở Phong về Bí Động Quần Thánh, quả thực không tốt đẹp gì. Hám lợi, âm hiểm, quỷ quyệt, đó là ấn tượng mà Bí Động Quần Thánh đã lưu lại trong lòng Sở Phong. Thế nhưng, sau khi tiếp xúc, Sở Phong lại phát hiện Bí Động Quần Thánh không hề xấu xa như vậy, mà ngược lại nếu họ coi ngươi là bạn, họ sẽ vô cùng trọng nghĩa khí. Sau một vài cơ duyên và hợp tác, Sở Phong và Bí Động Quần Thánh đã trở thành bạn bè. Về sau, họ còn cùng nhau xông vào mộ địa của Trảm Yêu Đại Đế. Cũng chính ở đó, Sở Phong biết được thân thế bi thảm của Bí Động Quần Thánh. Hóa ra, Bí Động Quần Thánh xuất thân từ một gia tộc hùng mạnh, gia tộc đó tên là Bí Động nhất tộc. Nhưng về sau, Bí Động nhất tộc bị đồ diệt, và kẻ đã tiêu diệt Bí Động nhất tộc chính là chủ nhân của Phong Bạo thế giới này, Phong Bạo Cuồng Tộc. Có lẽ bởi vì là bạn của Bí Động Quần Thánh, Sở Phong cũng coi Phong Bạo Cuồng Tộc như kẻ địch. Tuy nói Phong Bạo Cuồng Tộc đã biến mất nhiều năm, nhưng hôm nay khi đặt chân lên thế giới nơi mà Phong Bạo Cuồng Tộc từng sinh sống, trong lòng Sở Phong vẫn trào dâng một cảm xúc phức tạp. Chỉ là, Sở Phong còn chưa kịp nghiêm túc quan sát cảnh vật nơi đây thì bọn họ đã phải lập tức rời đi. Dù sao Long thị cũng là một trong những thế lực mạnh nhất của Thánh Quang Thiên Hà. Sự xuất hiện của họ không chỉ thu hút sự chú ý của các tu võ giả xung quanh trận truyền tống, mà còn có rất nhiều người từng gặp Long thị, muốn đến tìm cơ hội giao hảo. Nhưng lúc này Long thị không có tâm trí để ý đến những người đó, nên họ lập tức lên đường, đến một nơi có tên là Bàn Long Tuyết Sơn. Bàn Long Tuyết Sơn không có thiên tài địa bảo, cũng chẳng có tài nguyên tu luyện, thậm chí còn chẳng có cảnh sắc gì. Sở dĩ gọi là Bàn Long Tuyết Sơn là vì hình dạng của ngọn núi tuyết này có chút giống một con cự long đang nằm cuộn mình. Mà sở dĩ chọn nơi này là bởi vì Long thị đã hẹn với Ngu thị thiên tộc, Quần Yêu Thánh Điện, và Vân Không Tiên Tông ở đây. Họ tập kết ở nơi này…
Lúc này, từng chiếc chiến xa to lớn gào thét bay ngang trên bầu trời. Đại quân Long thị đang trên đường tiến đến Bàn Long Tuyết Sơn… Còn trên đỉnh một chiếc chiến xa cung điện khổng lồ, một bóng người đang xếp bằng tại đó, người này là Sở Phong. Hắn rốt cuộc cũng có thể nghiêm túc cảm nhận được khí tức của Phong Bạo thế giới này, và đây cũng là quãng thời gian hiếm hoi hắn có thể ở một mình những ngày qua. Dù sao Long Hiểu Hiểu, con bé đó, quá là bám người. Ngoài Long Hiểu Hiểu ra, Khổng Điền Huệ cũng là một kẻ dính người không kém. Mặc dù ở cùng họ rất vui vẻ, nhưng thi thoảng được ở một mình, Sở Phong lại thấy đó cũng là một loại hưởng thụ khác. Ai ngờ, Sở Phong còn chưa kịp tận hưởng khoảng thời gian một mình thì lại có người đến gần. Nhưng Sở Phong lại không hề cảm thấy khó chịu với sự quấy rầy này, bởi vì đó đều là những người quen của hắn. Long Đạo Chi, Long Ngưng, cùng tất cả các trưởng lão của Tổ Võ Long Thành. Ngoài những người này, còn có một người quen cũ, cũng có thể coi là bạn của Sở Phong. Đó là Long Hiên đại sư, người được mệnh danh là Giới Linh sư mạnh nhất trong Tổ Võ tinh vực. Tóm lại, có thể nói những nhân vật có sức ảnh hưởng lớn nhất của Tổ Võ Long Thành đều đã đến.
“Long Ngưng, mau khuyên phụ thân ngươi và các vị tiền bối.”
“Bọn họ, tuyệt đối không nên nói cảm ơn với ta.”
Sở Phong vội vàng đứng dậy, giả vờ nghiêm nghị nói với Long Ngưng. Sở dĩ nói như vậy là vì Sở Phong phát hiện Long Đạo Chi cùng đám người của Tổ Võ Long Thành lúc này đều có vẻ mặt trịnh trọng. Sở Phong nhận ra bọn họ không vô duyên vô cớ đến đây, mà chắc chắn là do việc Tổ Võ Long Thành có thể quay về Long thị nên đến đây để cảm ơn Sở Phong. Thế nhưng, lời nói của Sở Phong không có tác dụng, Long Đạo Chi vẫn dẫn theo Long Ngưng bọn người làm đại lễ với Sở Phong, sau đó nói lời cảm tạ hắn. Sở Phong không biết làm sao, đành phải lựa chọn chấp nhận, dù sao nếu họ không nói lời cảm ơn thì chắc hẳn trong lòng vẫn sẽ băn khoăn. Mà khi bọn họ đã nói lời cảm tạ rồi thì Sở Phong cùng họ lại bắt đầu trò chuyện đôi ba câu. Chỉ là khi nói chuyện với Long Đạo Chi bọn người, thì mười câu hết chín câu đều là khen ngợi Sở Phong. Dù sao, dù là Long Đạo Chi, Long Hiên đại sư, hay thậm chí Long Ngưng, đều đã từng chứng kiến con đường mà Sở Phong đã trải qua. Bọn họ tuy đã sớm biết Sở Phong không phải là vật trong ao, nhưng không hề ngờ rằng Sở Phong lại có thể trưởng thành nhanh đến vậy. Nhưng với việc những bằng hữu, tiền bối ngày xưa, giờ lại đối thoại với mình như thế, Sở Phong vẫn cảm thấy có chút không quen. Vì vậy, Sở Phong vội vàng chuyển chủ đề.
“Đúng rồi tiền bối, ta đã chuẩn bị một phần lễ vật cho ngài.”
Sở Phong vừa nói vừa lấy ra Tam Long Bàn Hồn Tỏa.
“Trời ạ, đây không phải là Tam Long Bàn Hồn Tỏa trong truyền thuyết sao? ! ! ! !”
Nhìn thấy Tam Long Bàn Hồn Tỏa, Long Đạo Chi cùng Long Hiên đại sư ngay lập tức lộ vẻ mặt đặc sắc, hai mắt như phát sáng, chăm chú nhìn Tam Long Bàn Hồn Tỏa trong tay Sở Phong. Hiển nhiên bọn họ đã nhận ra vật này.
“Xem ra hai vị tiền bối đã nhận ra nó.”
“Đã như vậy, thì ngược lại ta không cần phải giới thiệu nữa.”
“Tiền bối, vật này đối với ngài hẳn là có tác dụng, nhưng đối với ta lại chẳng có tác dụng gì, nên ngài tuyệt đối đừng cự tuyệt, xin ngài hãy nhận lấy.”
Sở Phong đưa Tam Long Bàn Hồn Tỏa cho Long Đạo Chi.
"Không được, một vật trân quý như thế, ta sao có thể nhận được?"
Nhưng Long Đạo Chi liền ngay cả cự tuyệt. Hắn thật sự không dám nhận, với thân phận là người của Long thị, hắn hiểu rõ giá trị của Tam Long Bàn Hồn Tỏa.
"Tiền bối, đừng khách khí với ta, nếu năm đó không có sự giúp đỡ của ngài, làm sao có ta của ngày hôm nay."
Sở Phong vừa nói, vừa ép Tam Long Bàn Hồn Tỏa vào tay Long Đạo Chi. Long Đạo Chi không biết làm sao, cũng đành phải nhận lấy. Mặc dù miệng nói không dám nhận, nhưng khi Tam Long Bàn Hồn Tỏa rơi vào tay, hắn vẫn kích động vô cùng. Đừng nói là hắn, mà ngay cả Long Ngưng, Long Hiên đại sư cũng hưng phấn nhìn chằm chằm vào Tam Long Bàn Hồn Tỏa, căn bản không thể rời mắt khỏi vật đó. Nhìn thấy vẻ hưng phấn của bọn họ, Sở Phong cũng thấy có chút vui mừng. Nhớ ngày xưa, lúc Long Đạo Chi ra tay giải cứu hắn và Sở thị thiên tộc, Sở Phong từng nói với Long Đạo Chi, rằng sau này nhất định sẽ báo đáp Long Đạo Chi tử tế. Mà bây giờ, lời hắn từng nói đã xem như được hoàn thành.
"Tiểu ân công."
Nhưng đột nhiên, một giọng nói quen thuộc từ phía xa vang lên. Mà âm thanh này, Sở Phong không thể nào quen thuộc hơn. Những ngày qua, Sở Phong gần như ngày nào cũng phải nghe đến âm thanh này, giọng nói này. Quả nhiên, nhìn theo hướng giọng nói, thì thấy Long Hiểu Hiểu, con bé đang chắp hai tay sau lưng, với ánh mắt cười tủm tỉm nhìn Sở Phong. Nếu như có ai đó đủ thích một người, thì khi nhìn thấy người đó, ánh mắt của người ấy sẽ sáng lên. Mà lúc này, ánh mắt của Long Hiểu Hiểu nhìn Sở Phong chính là cái loại tỏa sáng đó.
"Bái kiến công chúa điện hạ."
Long Đạo Chi bọn người thấy Long Hiểu Hiểu xuất hiện liền vội thi lễ.
“Long tiền bối, đừng khách khí với ta, ngươi là ân nhân của tiểu ân công nhà ta, vậy thì cũng là ân nhân của ta.”
“Ngươi hãy nhớ, về sau ở trong Long thị, nếu có ai dám k·h·i·n·h ·d·ễ các ngươi, ngươi liền nói cho ta biết, ta đảm bảo sẽ khiến bọn chúng sống không bằng c·h·ế·t.” Long Hiểu Hiểu vừa dứt lời liền một tay túm lấy cánh tay Sở Phong: “Tiểu ân công, ngươi mau lại đây, ta có chuyện muốn nói với ngươi.”
"Chuyện gì vậy, không nói ở đây được sao?"
Sở Phong hỏi.
“Ai da, không tiện đâu.”
Giọng Long Hiểu Hiểu và Sở Phong ngày càng xa dần, Sở Phong đã bị Long Hiểu Hiểu cưỡng ép kéo đi.
"Sở Phong tiểu tử này, quả nhiên không làm cho lão phu thất vọng, hắn hiện tại...đã trưởng thành thành một nhân vật lớn trong toàn bộ Thánh Quang Thiên Hà rồi.”
"Chỉ đáng tiếc là, ta không có cơ hội nhìn thấy Sở Phong, và tông chủ Phi Vũ thiên Tông giao đấu." Long Hiên đại sư đầy tiếc nuối cảm thán. Long Hiên đại sư trước đó có việc riêng nên không ở trong Tổ Võ Long Thành. Sau khi Long thị đến Tổ Võ Long Thành, ông mới trở lại Tổ Võ Long Thành. Vì thế chuyện ân oán của Sở Phong và Phi Vũ thiên Tông, ông chỉ nghe người khác kể lại chứ không hề tận mắt chứng kiến.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận