Tu La Võ Thần

Chương 2278: Âm trầm cười

Chương 2278: Cười nham hiểm
Gặp Sở Phong vậy mà đáp ứng, tất cả mọi người đều sững sờ. Bọn họ không cảm thấy Sở Phong nhất định sẽ thua. Nhất là cốc chủ Lạc Hà Cốc cùng những người khác, bọn họ hiểu rõ một chút về kết giới chi thuật của Sở Phong. Theo bọn họ nghĩ, kết giới chi thuật của Sở Phong rất mạnh. Dù Sở Phong vừa trở thành Tiên bào Giới Linh sư không lâu, nhưng cũng có thực lực đấu với Kim Tinh đạo nhân một trận.
Mà sở dĩ bọn họ cảm thấy khó hiểu là vì Kim Tinh đạo nhân đưa ra yêu cầu vô lý như vậy mà Sở Phong lại thỏa hiệp. Trong tình huống này, cốc chủ Lạc Hà Cốc cùng Tô Cảnh Thụy vô thức nhìn nhau. Sau một ánh mắt, hai người đạt được sự thống nhất, rồi lại lần nữa nhìn về phía Sở Phong, trong ánh mắt sự khó hiểu tiêu tan, thay vào đó lại là một vòng kính nể.
Bọn họ đều đã nghĩ đến một khả năng, đó là Sở Phong dám đáp ứng là vì hắn nắm chắc phần thắng, ít nhất, hắn rất có lòng tin vào bản thân mình. Chính là loại tự tin không ai sánh bằng này khiến cho hai vị nhân vật lớn này cũng không khỏi nể phục Sở Phong. Người trẻ tuổi, chính là cần có tinh thần như vậy.
"Thật đúng là nghé con mới đẻ không sợ hổ, đã ngươi đã quyết, vậy chúng ta bắt đầu thôi." Kim Tinh đạo nhân nói.
"Được, muốn so kiểu gì, ngươi nói." Sở Phong nói.
"So kiểu gì à? Dùng kết giới chi thuật giao đấu, đánh bại đối phương là được." Kim Tinh đạo nhân nói.
"Đánh bại là được? Cái đánh bại này, là chỉ cái gì?" Sở Phong hỏi.
"Chính là chỉ ta đánh ngươi đến mức không còn sức phản kháng." Kim Tinh đạo nhân nói.
"Ngươi muốn dùng kết giới chi thuật so đấu chiến lực với Sở Phong?" Cốc chủ Lạc Hà Cốc cùng những người vây xem đều lộ vẻ kinh ngạc.
"Chính là như vậy." Kim Tinh đạo nhân gật đầu.
"Như vậy có chút không công bằng?" Cốc chủ Lạc Hà Cốc nói.
"Sao lại có chút không công bằng?" Kim Tinh đạo nhân lạnh giọng hỏi.
"Dù sao tu vi của ngươi là Lục phẩm Võ Tổ, còn Sở Phong tiểu hữu chỉ là Tứ phẩm Bán Tổ, chênh lệch lớn như vậy, sao có thể so đấu chiến lực?" Cốc chủ Lạc Hà Cốc nói.
"Hừ." Kim Tinh đạo nhân cười nhạt nói: "Các ngươi như vậy là không hiểu rồi, ta chỉ dùng kết giới chi lực giao đấu với hắn, không dùng võ lực, thì liên quan gì đến tu vi của ta?"
"Mọi người đều biết, tu vi của giới linh sư sẽ gián tiếp quyết định thực lực mạnh yếu của giới linh sư, dù sao giới linh sư cũng cần thể phách cường kiện."
"Tuy rằng chúng ta không phải Tiên bào Giới Linh sư, nhưng dù sao cũng là Hoàng bào Giới Linh sư, chuyện này vẫn biết." Lúc này, Tô Cảnh Thụy nói.
"Thì sao, là hắn muốn khiêu chiến ta, lẽ nào ta có ưu thế, lại không cho ta dùng?"
"Vậy dứt khoát đừng so nữa, ta trực tiếp nhận thua có phải xong không? Dù sao ta thế nào các ngươi đều nói ta không đúng, đúng không?" Kim Tinh đạo nhân, nói xong lời này, vừa nhìn về phía chưởng giáo Tam Tinh Điện, nói: "Âu Dương chưởng giáo, hay là chúng ta đi luôn đi, dù sao hai vị bằng hữu này của ngươi, không chịu thua."
Giờ phút này, chưởng giáo Tam Tinh Điện đang cười gượng, thật ra đối với thái độ của Kim Tinh đạo nhân, hắn cũng cực kỳ không thích. Nhưng mà Kim Tinh đạo nhân, dù sao cũng là người do hắn mời đến, hơn nữa vì mời Kim Tinh đạo nhân tới đây, đã tốn không ít công sức, chỉ có hắn rõ ràng.
Lúc này, hắn thật sự có chút khó xử, bởi vì hắn không muốn đắc tội bên nào.
"Làm nửa ngày, chỉ có ta là người ngoài, ngươi cũng là phe bọn họ." Kim Tinh đạo nhân nhìn ra thái độ của chưởng giáo Tam Tinh Điện, lập tức tức giận tăng lên, vẻ mặt lộ rõ vẻ không vui.
"Kim Tinh huynh, ngươi nghĩ nhiều rồi, làm sao ngươi có thể là người ngoài, đây vốn chỉ là một cuộc luận bàn hữu nghị, không có nghiêm trọng như ngươi nghĩ đâu." Thấy vậy, chưởng giáo Tam Tinh Điện vội vàng giải thích.
Nhưng mà, lời hắn còn chưa nói hết, Kim Tinh đạo nhân đã cười lạnh một tiếng, nói: "Âu Dương Ngọc Thanh, tại sao ta đáp ứng ngươi tới đây, ngươi rõ ràng nhất."
"Ta không phải là vì chút thù lao ngươi cho, mà vì Kim Tinh ta cùng Tam Tinh Điện các ngươi đều có chữ Tinh, xem như có chút duyên phận."
"Ta xem vào phần duyên phận này, mới bằng lòng giúp ngươi việc này, nếu không, ngươi cảm thấy chút thù lao ngươi đưa ra, sẽ có Tiên bào Giới Linh sư vì ngươi làm việc sao?"
Nghe được lời này, chưởng giáo Tam Tinh Điện trên mặt cũng lộ ra vẻ không vui, nói: "Kim Tinh, lời này của ngươi có hơi quá đáng thì phải."
"Ngươi tới đây, cũng không phải miễn phí, thù lao bao nhiêu là do chính ngươi đưa ra, với lại ta đã đưa cho ngươi trước đó rồi."
"Bây giờ, ngươi nói với ta những lời này, ngươi cảm thấy hợp lý sao?"
"Nói dễ nghe, là ta mời ngươi đến."
"Nói khó nghe thì ngươi chỉ là người ta thuê đến mà thôi."
"Trên đời này có ai như ngươi, ăn nói với chủ nhân như thế không?"
Tức giận, trong lời nói của chưởng giáo Tam Tinh Điện, không chỉ có mang theo vẻ tức giận nồng đậm mà còn rất uy nghiêm. Hắn đem toàn bộ sự bất mãn đều bộc phát ra trong khoảnh khắc này.
"Ta nhổ vào, cho ngươi chút mặt, ngươi thật sự nghĩ mình là nhân vật ghê gớm."
"Đây là thù lao của ngươi, lão tử hôm nay trả lại cho ngươi, từ giờ trở đi, lão tử và ngươi không còn quan hệ gì."
Kim Tinh đạo nhân, quả nhiên cũng không phải là người dễ bắt nạt, lấy ra một cái túi càn khôn, ném về phía chưởng giáo Tam Tinh Điện.
Mà chưởng giáo Tam Tinh Điện cũng không khách khí, không chỉ nhận lấy túi càn khôn mà còn mở ra kiểm tra cẩn thận.
"Thiếu mất hai mươi kiện nửa thành tổ binh." Chưởng giáo Tam Tinh Điện nói.
"Ta từ xa cùng ngươi đến đây, mất nhiều thời gian như vậy, hai mươi kiện nửa thành tổ binh kia là tiền tổn thất của ta." Kim Tinh đạo nhân nói.
"Ngươi không phải vừa nói, không thèm để ý đến chút thù lao đó sao, đến đây là vì nể mặt duyên phận, sao bây giờ lại đòi tiền tổn thất?" Tô Cảnh Thụy mỉa mai nói.
Cùng lúc đó, cốc chủ Lạc Hà Cốc, cùng những người khác ở đây, ngay cả Sở Phong cùng đám tiểu bối cũng không khỏi cười nhạo.
Đừng thấy Kim Tinh đạo nhân vẻ ngoài bất phàm, nhưng hành sự thật là không phóng khoáng, đúng là làm người ta hổ thẹn.
"Tốt, rất tốt."
"Tam Tinh Điện, Lạc Hà Cốc, hôm nay Kim Tinh đạo nhân ta, xem như đã ghi nhớ các ngươi."
"Các ngươi sẽ biết, kết quả của việc không qua được với Kim Tinh đạo nhân ta, sẽ là thế nào."
Mặt Kim Tinh đạo nhân méo mó một hồi, nhưng cuối cùng vẫn lấy ra hai mươi kiện nửa thành tổ binh, ném về phía chưởng giáo Tam Tinh Điện.
Mà nhìn hai mươi kiện nửa thành tổ binh kia, Sở Phong trong lòng cũng khẽ động, bởi vì chất lượng của hai mươi kiện nửa thành tổ binh này quả nhiên không tầm thường.
Có thể nói là cực phẩm trong nửa thành tổ binh, thậm chí phẩm chất còn tốt hơn một chút so với Nham Tương Đế Quân kiếm của Sở Phong.
Khó trách, Kim Tinh đạo nhân những thứ khác không giữ lại, chỉ giữ hai mươi kiện nửa thành tổ binh.
"Vậy thì không tiễn." Chưởng giáo Tam Tinh Điện, sau khi cất kỹ hai mươi kiện nửa thành tổ binh nói.
"Không cần các ngươi tiễn." Kim Tinh đạo nhân hừ một tiếng, sau đó phẩy tay áo, chuẩn bị nghênh ngang rời đi.
"Đi đâu đấy? Không dám so nữa à?" Nhưng mà, ngay lúc này, Sở Phong lại lên tiếng.
"Sao, ngươi còn muốn so với ta?" Kim Tinh đạo nhân dừng bước, quay đầu lại hỏi.
"Ta chưa từng nói, ta không so với ngươi." Sở Phong nói.
"A..." Nhưng mà, nghe được lời này của Sở Phong, Kim Tinh đạo nhân lại cười, chỉ là nụ cười này rất nham hiểm, làm người ta sởn tóc gáy.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận