Tu La Võ Thần

Chương 4566: Cuồng vọng thanh niên mặc áo đen

Chương 4566: Thanh niên mặc áo đen cuồng vọng.
Tôn cấm Phong Long Ngâm, lục đoạn tôn cấm. Chính là chiêu thức do tiên tổ bản tộc, Gió Bão Chiến Thiên, khi giao chiến với Phong Long mà lĩnh ngộ được. Nó là võ kỹ mạnh nhất trong lục đoạn tôn cấm của tộc ta. Đây là giới thiệu liên quan đến võ kỹ này. Tuy chỉ có hai dòng tin ngắn ngủi, nhưng cũng đủ để thấy võ kỹ này không hề đơn giản. "Giao chiến với Phong Long mà lĩnh ngộ được võ kỹ." "Tiên tổ Phong Bạo Cuồng Tộc, quả nhiên không tầm thường."
Võ kỹ này đã bị Sở Phong nắm giữ. Hắn có thể cảm nhận được sự lợi hại của võ kỹ này. Mặc dù đạt được võ kỹ lợi hại như vậy, nhưng Sở Phong vẫn không dám khinh thường, mà vội vàng đi đến một nơi khác trong không gian này. Chẳng qua là khi Sở Phong đứng trước cánh cổng kết giới, hắn lại dừng chân. Quay đầu nhìn về phía sau, cái không gian trống rỗng kia, hắn bắt đầu suy tư. "Thật sự đã kết thúc sao?" "Cái thanh âm kia khi ta vừa bước vào đây, có ý nghĩa gì?" Sở Phong hơi xúc động, lúc trước không gian còn đáng sợ như vậy, lúc này lại trở nên yên tĩnh như thế. Mọi chuyện dường như đã kết thúc, nhưng trong lòng Sở Phong vẫn còn một vài bí ẩn chưa giải đáp. Cũng tỷ như, thanh âm xuất hiện đầu tiên khi hắn bước vào nơi đây. Còn nữa, vì sao nơi đây lại xuất hiện võ kỹ lục đoạn tôn cấm? Chuyện này rất giống như là được thiết kế riêng cho Sở Phong vậy.
"Ta hiểu rồi." Đột nhiên, Sở Phong bừng tỉnh ngộ ra, hắn đã thông suốt mọi chuyện. "Thảo nào lúc mới vào nơi này, sẽ có một luồng sức mạnh tràn vào cơ thể ta, sau đó lại xuất hiện cái thanh âm kia, nói chính xác tu vi của ta." "Thì ra nơi này, là dựa vào tu vi của võ giả, mà cung cấp võ kỹ." "Đẳng cấp võ kỹ khác nhau, độ khó ở nơi này cũng khác nhau." "Bất quá tu vi của ta là lục phẩm Chí Tôn, độ khó phá trận của ta, hẳn là ở ngũ đoạn tôn cấm mới đúng." "Nhưng hết lần này tới lần khác, độ khó phá trận của ta, lại là lục đoạn tôn cấm." "Xem ra Phong Bạo Cuồng Tộc cố ý thiết kế như vậy, độ khó ở đây, có lẽ cao hơn thực lực bản thân của võ giả. Có như vậy, mới tạo thêm áp lực cho võ giả." Nghĩ đến đây, Sở Phong lại có chút tiếc nuối. Nếu như quy tắc nơi này, đúng như mình suy đoán, vậy có nghĩa nơi này ẩn giấu võ kỹ, tuyệt đối không chỉ một bản. Nếu như khi mình đến chỗ này, không phải cảnh giới Chí Tôn, mà là Võ Tôn cảnh giới, chẳng phải là có thể đạt được võ kỹ lợi hại hơn sao? "Thôi, biết đủ thì mới thấy hạnh phúc, con người đôi khi cần phải biết đủ."
Sở Phong biết, tiếc nuối cũng vô ích, thay vì xoắn xuýt ở đây, chi bằng tìm kiếm cơ hội, khi tu vi mạnh mẽ hơn rồi sẽ quay lại nơi này. Thế là Sở Phong bước vào cánh cổng kết giới kia, chuẩn bị rời khỏi nơi đây. Nhưng khi Sở Phong xuyên qua cổng kết giới, hắn phát hiện mình đã tính sai. Muốn rời khỏi nơi đây, cũng không dễ dàng như vậy...
Trong lúc Sở Phong liều mạng vì rời khỏi không gian trong miệng băng long. Bên ngoài trận tỷ thí vẫn tiếp tục... Lúc này, trong thế giới Phong Bạo Đấu Long Đài, tầng mây mù đã tiêu tan, toàn bộ thế giới lại hiện ra trước mắt mọi người. Tại khu vực dưới chân Thông Thiên Sơn, rất nhiều tiểu bối đang tụ tập tại đó, phần lớn bọn họ đều đã bị thương, thậm chí có người trọng thương đã chết, cứ như vừa trải qua một trận ác chiến vậy. Mà trên đỉnh Thông Thiên Sơn, có ba bóng dáng. Thứ tự là Ngu Liệt, Long Hiểu Hiểu, người cuối cùng, chính là thanh niên mặc áo đen trước kia đã khiêu khích Sở Phong. Từ sau khi Sở Phong bước vào cửa hang băng long, Hỏa Long và Băng Long rời khỏi nơi đó, những tiểu bối ở đây không gặp thêm tai ương nào. Tất cả các tiểu bối đều thuận lợi đến được đỉnh Thông Thiên Sơn. Sau khi leo lên đỉnh Thông Thiên Sơn, các tiểu bối bắt đầu luận bàn, ai thất bại đều bị pháp trận cưỡng ép đưa từ đỉnh núi xuống dưới chân núi. Mà ngay lúc nãy, Ngu Liệt và Long Hiểu Hiểu cũng đã giao đấu một trận. "Long cô nương, ta tài nghệ không bằng người." Ngu Liệt cười chấp tay với Long Hiểu Hiểu. Ngay sau đó, xung quanh hắn lại xuất hiện một lớp kết giới, sau khi lớp kết giới bao trùm, hắn được truyền tống từ đỉnh Thông Thiên Sơn xuống dưới, tập hợp cùng các tiểu bối khác.
Cùng với việc Ngu Liệt rời khỏi đỉnh núi, thiên địa vang lên những tiếng kinh ngạc. Mọi người sớm đã biết, Long Hiểu Hiểu không đơn giản, nhưng vẫn không ngờ rằng, một thiên tài cấp bậc như Ngu Liệt lại thua trong tay Long Hiểu Hiểu. Nếu Long Hiểu Hiểu có thể thuận lợi đánh bại thanh niên áo đen kia, nàng sẽ là người mạnh nhất trong cuộc tranh bá hậu bối lần này. Chỉ là mọi người lại cảm thấy, chuyện không đơn giản như vậy. Bởi vì thanh niên áo đen kia là người đầu tiên leo lên đỉnh Thông Thiên Sơn này. Đồng thời mọi người đã biết, thanh niên mặc áo đen kia, chính là cái tên kỳ quái Vụ Phí Sĩ Giai Đẳng Nhĩ. Mới đầu mọi người còn suy đoán, có phải là có thiên tài nào mà bọn họ chưa biết đến. Nhưng khi nhìn thấy diện mạo của thanh niên áo đen kia, mọi người lại xác định rằng, họ thật sự không biết người này. Một hai người không biết thì còn có thể, ở đây nhiều người như vậy, không ai nhận ra thì có chút kỳ lạ. Hiện tại, mọi người chỉ có thể tạm thời suy đoán, người này là đệ tử của một ẩn thế cao nhân nào đó. Trước đó hắn bế quan tu luyện, không xuất thế, cho nên mọi người mới không nhận ra. Nhưng bất kể hắn là đệ tử của ai, hôm nay, hắn cũng sẽ giống Long Hiểu Hiểu, danh chấn thiên hạ. Dù là hắn bại, tên của hắn cũng sẽ vang danh khắp nơi. Dù sao, hắn là người đầu tiên leo lên đỉnh Thông Thiên Sơn này. Nhưng mọi người lại hy vọng Long Hiểu Hiểu có thể đánh bại thanh niên áo đen này. Không vì lý do nào khác, chỉ vì thanh niên mặc áo đen này quá tự phụ. Hắn là người đầu tiên leo lên Thông Thiên Sơn, cho nên trừ khi những người phía sau, hoàn thành quyết đấu xong, nếu không sẽ không ai được khiêu chiến hắn. Nhưng dù là vậy, một người bình thường hơn chút, cũng sẽ quan sát những người khác quyết đấu. Nhưng thanh niên áo đen này thì không, hắn leo lên đỉnh Thông Thiên Sơn, sau khi biết rõ luật lệ, liền nằm lơ lửng giữa không trung, ngủ say. Thái độ này, có thể nói là hoàn toàn không coi các tiểu bối vào mắt. Đồng thời, có người tiến hành giải nghĩa, phát hiện ra cái tên của thanh niên mặc áo đen này, dường như có một hàm nghĩa khác. Vụ Phí Sĩ Giai Đẳng Nhĩ. Cái tên này lộn xộn, có thể nói là vô cùng kỳ quái. Nhưng nếu đọc ngược lại, mọi chuyện lại trở nên rõ ràng. Nhĩ Đẳng Giai Sĩ Phí Vụ. Đây rõ ràng chính là, "Đồ Phế Vật" theo cách đọc lái. Nếu đây là vô tình, thì còn có thể chấp nhận, nếu đây là hành động cố ý, đây chính là sỉ nhục các tiểu bối ở đây. Nhưng nhìn kiểu gì đi nữa, mọi người đều cảm thấy, người này cố tình hành động như vậy. Thân phận không rõ, cuồng vọng đến cực điểm, những thứ này gộp lại, khiến cho ai cũng đều không hài lòng. Với tính cách như vậy của hắn, cho dù thiên phú dị bẩm, nếu thật sự trưởng thành, thì cũng chưa chắc là một chuyện tốt. Cho nên mọi người đều hy vọng, Long Hiểu Hiểu có thể đánh bại người này.
"Tiếp theo, đến lượt ngươi." Sau khi Ngu Liệt rời khỏi đỉnh núi, Long Hiểu Hiểu cũng chuyển ánh mắt sang thanh niên mặc áo đen. "Ồ à ~" Thanh niên mặc áo đen kia, đầu tiên là ngáp, vươn vai mệt mỏi, sau đó mới nhìn Long Hiểu Hiểu. "Nha, nha đầu cũng có chút bản lĩnh a." "Không ngờ, người cuối cùng lại là ngươi." Nhìn Long Hiểu Hiểu, thanh niên mặc áo đen dường như cũng có chút bất ngờ. "Ngươi nếu sợ, có thể nhận thua ngay bây giờ." Trong mắt Long Hiểu Hiểu toàn là vẻ không thiện. Dù sao, từ khi vừa mới nhìn thấy thanh niên mặc áo đen này, Long Hiểu Hiểu đã xếp hắn vào danh sách địch nhân. "Nhận thua?" "Ha ha ha..." Nghe được lời của Long Hiểu Hiểu, thanh niên mặc áo đen lại phá lên cười lớn. Sau một hồi cuồng cười, hắn mới lại nhìn Long Hiểu Hiểu. "Nha đầu, ngươi chỉ là thất phẩm Chí Tôn, cho dù có dùng huyết mạch chi lực, cưỡng ép tăng cao tu vi cũng chỉ là bát phẩm Chí Tôn, ngươi căn bản không phải đối thủ của ta." "Đồng thời ta nhắc nhở ngươi một câu, ta cũng không phải người biết thương hoa tiếc ngọc, không phải vì ngươi là nữ nhân, hoặc là vì dung mạo ngươi đẹp mà hạ thủ lưu tình đâu." "Ta không ra tay thì thôi, nếu ta đã ra tay, nhất định sẽ phải đổ máu." "Cho nên ta khuyên ngươi một câu, thay vì không sợ mà khiêu chiến, để mình bị thương, chi bằng sớm bỏ cuộc, tránh chịu khổ da thịt." Thanh niên áo đen vừa nói xong, liền đứng dậy. Oanh. Ngay sau đó, một luồng sức mạnh mãnh liệt, bùng nổ từ trong cơ thể hắn. Ngay cả không gian xung quanh hắn, cũng bị chấn nát ra. Đó là uy áp của hắn!!! Uy áp lan ra, chớp mắt bao trùm cả thiên địa. Đừng nói ở trên núi, ngay cả dưới chân núi, cũng có thể cảm nhận được tu vi của hắn. Hắn, chính là một vị bát phẩm Chí Tôn!!!
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận