Tu La Võ Thần

Chương 5381: Như xuất thủ, liền kinh người

Chương 5381: Ra tay là kinh người.
Lời này của Sở Phong vừa nói ra, Bạch Vân Khanh và Linh Sanh Nhi mấy người đều cười, bọn họ đều thấy rõ, đám người Giới Chu bị làm khó dễ. Lúc này, hoàn toàn là Sở Phong thể hiện bản lĩnh. Chỉ là đối với việc này, đám người Linh thị lại khịt mũi coi thường, mặc dù không dám trực tiếp biểu hiện ra ngoài, nhưng rất nhiều người trong bọn họ cũng như đám người Giới thị, căn bản không tin Sở Phong bản sự lớn như vậy. Bọn họ không biết, Sở Phong dùng tà môn yêu pháp gì mà mê hoặc hai vị tiểu thư của họ đến mức quay vòng vòng, chỉ một mực coi Sở Phong là nhất. Nhưng bọn họ mong đợi Sở Phong ra tay, dù sao phá trận cần chân tài thực học, nếu Sở Phong có thể thành công, chỉ có thể nói rõ bọn họ mắt chó coi thường người khác. Nếu Sở Phong không thành công, họ cũng có thể mở miệng khuyên nhủ hai vị tiểu thư, đừng nên bị người này lừa gạt nữa.
Lúc này, đám người Sở Phong đi đến gần Băng Sơn Trận pháp. Giới Chu đang ra sức phá trận, vẫn đang toàn lực phá trận. Nhưng Sở Phong không lập tức ra tay mà đứng tại chỗ nghiêm túc quan sát. Đồng thời, Bạch Vân Khanh, Linh Sanh Nhi, Linh Mặc Nhi cũng đang quan sát.
"Ta sát, trận này không dễ phá nha, Sở Phong đại ca, ngươi có manh mối gì không?" Sau khi quan sát một hồi, Bạch Vân Khanh nhìn về phía Sở Phong. Hắn không phải không nhìn thấu trận pháp này, chính vì xem thấu nên hắn mới biết trận này khó phá đến mức nào. Trận pháp này là liên hoàn trận, núi băng chỉ là lớp đầu tiên, đằng sau còn có trận pháp, đồng thời lực lượng trận pháp đằng sau tuyệt đối mạnh hơn. Nhưng lớp đầu tiên đã khó phá như vậy, có thể nghĩ lớp sau còn khó đến mức nào, đơn giản là làm người tuyệt vọng. Giới Chu là Tử Long thần bào, đối mặt trận này lại bất lực, không phải Giới Chu yếu, mà là trận pháp này quá khó. Chí ít sau khi nghiêm túc quan sát, Bạch Vân Khanh cảm thấy hắn không cách nào phá giải, đừng nói hiện tại, coi như hắn đột phá đến Tử Long thần bào, cũng không cách nào phá giải. Nhưng Sở Phong thủ đoạn thực sự quá mạnh, vì lẽ đó hắn vẫn ôm một phần mong đợi vào Sở Phong.
"Trận này kỳ thật rất đơn giản, nghịch hướng phá trận là được." Sở Phong nói.
"Nghịch hướng phá trận?"
"Sở Phong đại ca, ngươi nói thật sao?" Nghe vậy, khóe miệng Bạch Vân Khanh giật giật. Nghịch hướng phá trận đúng là có thể, đây cũng là một loại thủ đoạn phá trận, nhưng độ khó của nghịch hướng phá trận, gấp ba lần chính hướng phá trận. Mà chính hướng phá trận đã khó như vậy, nghịch hướng phá trận gần như là chuyện không thể nào. Vì lẽ đó, nghịch hướng phá trận chỉ ứng đối với trận pháp cực kỳ đơn giản, trận pháp quá khó thì không thực tế.
Sở Phong biết Bạch Vân Khanh lo lắng gì, vì vậy nói: "Trận pháp đằng sau xác thực khó, nhưng lớp ngoài cùng này không khó đâu."
"A..."
Lời này của Sở Phong vừa ra, một tiếng cười khinh miệt vang lên. Là Giới Chu, hắn đang toàn lực phá trận nhưng vẫn lặng lẽ chú ý đến đám người Sở Phong, nghe được những lời này hắn mới nhịn không được bật cười. Lúc này, hắn càng ngừng thúc đẩy kết giới trận pháp của mình, quay lại nhìn về phía đám người Sở Phong.
"Nghịch hướng phá trận?"
"Sở Phong huynh đệ, ngươi thật sự hiểu rõ trận này sao?"
"Nghịch hướng phá trận không chỉ là vấn đề độ khó, còn kích phát tính c·ô·ng kích của trận pháp, ngươi thân gặp nguy hiểm không quan trọng, nhưng liên lụy đến mọi người thì trách nhiệm này ngươi gánh nổi sao?"
Giới Chu hỏi Sở Phong.
"Gã này lại dám chỉ trỏ trước mặt Giới Chu t·hiếu gia, hắn cho mình là ai?"
"Ta thấy hắn chẳng hiểu gì cả, chỉ là một kẻ lừa đảo lẫn lộn thật giả."
Cùng lúc đó, đám người sau lưng Giới Chu cũng bắt đầu trách cứ Sở Phong, dù sao họ đã sớm không vừa mắt Sở Phong. Huống chi vào thời điểm này, Sở Phong còn đưa ra một đề nghị gần như hoang đường trong mắt họ.
"Nghịch hướng phá trận xác thực sẽ kích phát tính c·ô·ng kích của trận này, nhưng nếu xử lý thỏa đáng, vẫn có thể tránh hoàn toàn." Sở Phong nói.
"Xử lý thỏa đáng? Ngươi có biết phải có bao nhiêu khống chế lực mạnh mẽ mới có thể xử lý thỏa đáng khi nghịch hướng phá trận không?" Giới Chu hỏi.
"Ta hẳn là có thể." Sở Phong nói.
Nghe vậy, Giới Chu nhíu mày, hắn không ngờ Sở Phong dám nói ra lời này. Đây đơn giản là chuyện không thể nào, đừng nói hắn Giới Chu không được, bất kỳ giới linh sư nào đương thời cũng không được. Hắn thấy, đừng nói họ, cho dù Giới Nhiễm Thanh đại nhân xuất quan cũng không được.
"Ngươi tên Sở Phong đúng không, ngươi mau ngậm miệng lại đi, ngươi có tư cách gì mà ở đây nói bậy? Ai ở đây không mạnh hơn ngươi?"
"Ngươi có thể đến đây đều là công lao của Giới Chu t·hiếu gia, các ngươi bất quá chỉ ngồi mát ăn bát vàng thôi."
Có người Giới thị tức giận mắng Sở Phong. Lần này tức giận mắng được nhiều người Giới thị phụ họa, càng ngày càng nhiều người khịt mũi coi thường Sở Phong, thậm chí lộ vẻ đ·ị·ch ý. Nhưng đối mặt với tình huống này, sắc mặt Sở Phong không đổi.
"Lúc trước phá trận ra sao trình độ, các ngươi không rõ ràng sao?" Sở Phong hỏi lại.
"Ra sao trình độ? Dù trình độ nào cũng là ngươi phá không ra."
"Ngươi thật sự có bản lĩnh thì cứ thử đi, ta ngược lại muốn xem ngươi có thể phá vỡ trận này không." Tộc nhân Giới thị nhao nhao nói.
Họ không thực sự muốn xem Sở Phong bản sự mà chỉ muốn thấy Sở Phong x·ấ·u mặt.
"Giới Chu, ngươi cũng mệt mỏi hồi lâu, chi bằng nghỉ ngơi một lát, để ta thử xem?" Sở Phong hỏi Giới Chu.
"A..." Giới Chu cười khẩy rồi mới nói: "Đã Sở Phong huynh đệ muốn thử thì cứ thử một lần." Chỉ là nói xong, hắn nhìn về phía đám người sau lưng: "Theo ta lui lại."
Sau đó, hắn thật sự bay vút về phía sau, cùng lúc đó đám người Giới thị cũng bay vút về phía sau. Sở dĩ làm vậy tự nhiên là cảm thấy, nếu Sở Phong thật sự nghịch hướng phá trận, sẽ khiến Băng Sơn Trận pháp phóng thích tính c·ô·ng kích, họ không muốn bị liên lụy.
Nhưng khi đám người Giới thị lui lại, Linh Mặc Nhi, Linh Sanh Nhi và Bạch Vân Khanh vẫn đứng tại chỗ. Bọn họ không sợ, nhưng không có nghĩa là những người khác của Linh thị không sợ.
"Mặc Nhi tiểu thư, chúng ta cũng lui về phía sau đi, vạn nhất vị này Sở Phong c·ô·ng t·ử thật sự nghịch hướng phá trận thì..."
"Thì sao?" Không đợi Linh Mặc Nhi mở miệng, Linh Sanh Nhi đã hỏi.
"Sanh Nhi tiểu thư, chúng ta..." Thấy sắc mặt Linh Sanh Nhi không đúng, người hỏi dò lộ vẻ khó xử.
"Các vị không cần sợ, có ta ở đây sẽ bảo vệ mọi người, nhưng nếu các ngươi thật sự sợ hãi thì có thể lui đến nơi tự nhận là an toàn, không sao cả." Linh Mặc Nhi nói.
Mặc dù Linh Mặc Nhi cho phép đám người thối lui, nhưng Linh Mặc Nhi và Linh Sanh Nhi không thối lui, đám người Linh thị đã lui đi.
Lúc này, Sở Phong đã đến trước Băng Sơn Trận pháp. Hắn trực tiếp phóng thích kết giới chi lực.
"Lam Long thần bào?"
Thấy kết giới chi lực của Sở Phong, Bạch Vân Khanh lập tức mừng lớn, Linh Sanh Nhi, Linh Mặc Nhi và Diêu Lạc cũng mừng rỡ. Họ đều biết bản sự của Sở Phong, hiện tại Sở Phong đã là Lam Long thần bào, có lẽ trận này thật có thể phá được.
Nhìn Sở Phong bên cạnh không có vật chứa, họ dường như hiểu rõ vì sao Sở Phong lại bước vào Lam Long thần bào.
"Giới Vũ." Lúc này, Giới Chu nhìn về phía Giới Vũ, ánh mắt trở nên vô cùng lạnh lẽo. Trên đường đến đây, hắn đã hỏi Giới Vũ về chuyện của Sở Phong, mà theo Giới Vũ nói, Sở Phong vốn chỉ là Bạch Long thần bào. Tuy có chút bản sự, nhưng Bạch Long thần bào sao có thể vào mắt Giới Chu? Đây là vì sao hắn căn bản không để Sở Phong vào mắt.
Nhưng bây giờ, Sở Phong rõ ràng là Lam Long thần bào, điều này hoàn toàn không khớp với những gì Giới Vũ nói.
"Trước đây hắn thật sự là Bạch Long thần bào, hôm đó các huynh đệ đều có thể làm chứng, ta cũng không biết hắn bước vào Lam Long thần bào khi nào."
"Chẳng lẽ nói, hắn đột phá trong cổ điện?"
"Ngươi xem, vật chứa của Linh Mặc Nhi và Linh Sanh Nhi đều chứa tài nguyên tu luyện cực kỳ mạnh mẽ, còn Sở Phong lại rỗng tuếch."
"Hắn nhất định dùng tài nguyên tu luyện trong cổ điện để đột phá." Giới Vũ giải thích.
"Ngươi đánh rắm." Giới Chu giận mắng bằng bí mật truyền âm, nhưng cũng cho thấy rõ sự phẫn nộ của hắn.
Bọn họ đã đến cổ điện không biết bao nhiêu lần, tài nguyên tu luyện mặc dù không tệ nhưng một lần chứa tài nguyên tu luyện đủ để đột phá hai cảnh giới là không thể nào. Coi như thật chứa nhiều tài nguyên tu luyện như vậy, chuyện đột phá không phải muốn là được. Con đường tu luyện không chỉ cần tài nguyên tu luyện mà còn cần ngộ tính, ngộ tính, ngộ tính!
Ngộ tính mới là mấu chốt, không lĩnh ngộ được thời cơ đột phá thì có nhiều tài nguyên tu luyện cũng vô dụng. Vì vậy hắn thấy, Sở Phong không thể đột phá ở đây mà trước kia vốn là Lam Long thần bào, chỉ là Giới Vũ và những người khác bị Sở Phong lừa mà thôi.
Ngao...
Lúc này, Sở Phong bố trí trận pháp hoàn thành, ngay sau đó thúc đẩy trận pháp đánh về phía Băng Sơn Trận pháp.
Sở Phong vừa ra tay, sắc mặt Giới Chu càng khó coi.
"Hắn... Trận pháp này!!!"
"Chuyện gì xảy ra, gã này làm cái gì?" Những người khác của Giới thị cũng biến sắc.
Họ đều cảm thấy uy lực trận pháp của Sở Phong không phải Lam Long thần bào mà còn mạnh hơn trận pháp của Giới Chu. Điều này dường như Tử Long thần bào trở lên.
Nhưng Tử Long thần bào trở lên chẳng phải Kim Long thần bào sao? Nhưng kết giới chi lực Sở Phong phát ra vẫn chỉ là Lam Long thần bào, làm sao có thể bố trí ra trận pháp có thể so sánh với Tử Long thần bào?
Long long long...
Băng Sơn Trận Pháp rung động, kết giới chi lực tràn trề muốn phá đất mà lên.
"Các vị cẩn thận." Gặp tình hình này, Giới Chu vội vàng tăng cường phòng ngự trận pháp của mình để bảo vệ đám người Giới thị. Sở Phong nghịch hướng phá trận khiến Băng Sơn Trận pháp sắp phóng thích tính c·ô·ng kích.
Nhưng rất nhanh, Băng Sơn Trận pháp bắt đầu ổn định, lực lượng kinh khủng bên trong trận pháp không giải thích chính xác chân thật được phóng ra. Mà những người ở đây đều là giới linh sư, họ đều nhìn ra nguyên nhân.
"Sở Phong không chỉ nghịch hướng phá trận mà còn tránh được lực lượng bên trong trận pháp tiết ra ngoài, gã này... Là quái vật sao?"
Lúc này, ngay cả đám người Giới thị cũng trợn mắt há hốc mồm, nhất là nữ t·ử, ánh mắt họ nhìn Sở Phong cũng thay đổi. Cho đến lúc này, họ đều ý thức được Sở Phong không phải kẻ lừa gạt mà có thực lực đáng sợ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận