Tu La Võ Thần

Chương 5955: Giới Thiên còn tại?

Chương 5955: Giới Thiên còn ở? Di tích, hoặc là ẩn sâu dưới lòng đất. Hoặc là ở trong núi lớn những nơi thần bí khác. Nhưng di tích Tổ Võ Giới Tông này, rõ ràng là một tòa thành trì rộng lớn. Cứ như vậy tọa lạc trên bình nguyên, vừa nhìn là thấy ngay. Trong thành lớn nhỏ các cung điện tổng cộng có một triệu tòa, nhưng cơ bản đều là nơi ở của người bình thường, lớn nhỏ khác nhau. Chỉ có khu trung tâm thành trì, tòa cung điện kia là đặc biệt nhất. Diện tích của nó lớn gấp trăm lần so với những cung điện bình thường, mang dáng vẻ của vương giả, tọa lạc trong thành trì, khiến người ta phải chú mục. Những cung điện ở đây đều có thể tự do ra vào, vì vậy bên trong lẫn bên ngoài tòa thành trì này đều là bóng người. Thậm chí có rất nhiều người còn bày sạp hàng, ở chỗ này buôn bán. Đừng nói, người mua cũng không ít. "Có chút thú vị." Sở Phong tùy tiện ngụy trang thành một thân phận khác, liền tiến vào thành trì di tích. Trước kia Sở Phong không dám ngụy trang, là vì chuyện của Triệu Hồng. Một người thần bí, dùng Triệu Hồng uy hiếp Sở Phong, không cho phép Sở Phong ngụy trang khuôn mặt. Nhưng Sở Phong vốn đã nghi ngờ, người kia rốt cuộc là địch hay bạn, dù sao nếu thực sự muốn đối phó Sở Phong, đâu cần phải phí công sức lớn như vậy. Thế là sau khi gặp tình huống đặc biệt, Sở Phong không thể không ngụy trang, liền dứt khoát ngụy trang luôn. Cũng là muốn dùng điều này thăm dò, người kia có hay không vì chính mình ngụy trang mà gây bất lợi cho Triệu Hồng hoặc bản thân, hay chỉ là dọa nạt Sở Phong. Về phần kết quả, thì vẫn bình an vô sự. Nhưng cũng không loại trừ khả năng, đối phương không có thần thông quảng đại như vậy, nên căn bản không biết Sở Phong đã ngụy trang, tự nhiên cũng sẽ không tìm Sở Phong gây phiền phức. Nhưng Sở Phong càng muốn tin vào suy đoán của mình, đối phương có lẽ chỉ là một vị tiền bối muốn thúc ép mình trưởng thành, Triệu Hồng hẳn cũng sẽ không sao. Nhưng dù sao đi nữa, ít nhất Sở Phong đã có thể ngụy trang. Dù sao hiện giờ đối mặt với tình huống bị Thất Giới Thánh Phủ truy nã, Sở Phong vẫn muốn tiếp tục tu luyện, nếu không thể ngụy trang mà chỉ ẩn nấp, độ khó không thể nghi ngờ sẽ quá lớn. Cũng chính vì có thể ngụy trang dung mạo vào đây, mà Sở Phong thu thập thông tin dễ dàng hơn nhiều. Rất nhanh Sở Phong liền biết tình hình cụ thể ở đây. Tòa thành trì này, tất cả đều là di tích, cơ hồ trong mỗi cung điện, bất kể lớn nhỏ, đều có bảo vật. Chỉ là theo thời gian trôi đi, những trận pháp cung điện này đều đã bị phá hủy, bảo vật bên trong sớm đã biến mất, trận pháp cũng tiêu tan. Cho nên mọi người mới dám tự do ra vào, thậm chí có người còn sống luôn ở bên trong. Hiện tại, chỉ còn lại một cung điện là chưa bị phá hủy. Đó chính là tòa cung điện nằm ở trung tâm di tích. Vượt qua cánh cổng kết giới khổng lồ của cung điện, Sở Phong phát hiện bên trong lại là một không gian khác. Bản thân cung điện này đã đủ lớn, nhưng bên trong còn lớn hơn bên ngoài nhiều. Ví như lúc này, nơi Sở Phong bước vào là một đại điện mênh mông. Vậy thì đại điện mênh mông này lớn đến mức nào? Còn lớn hơn cả tòa thành trì này nhiều. Bất quá, với thủ đoạn của giới linh sư cường đại thì điều này cũng bình thường. Đại điện tuy lớn, nhưng lại vô cùng trống trải. Chỉ có nơi sâu nhất của đại điện là thứ có thể hấp dẫn ánh mắt của Sở Phong. Ở chính giữa có một cánh cửa kết giới lớn. Cánh cửa kết giới này rất thú vị, lại còn có mang theo một bộ câu đối lớn. Vế trên: người đều có giới hạn, giới hạn mỗi người khác nhau. Vế dưới: có thể lấy được vật ở đây, chỉ có người là rồng trong loài người. Hoành phi: cẩn thận khi bước vào, cẩn thận khi bước vào!!! Câu đối đơn giản dễ hiểu này, đang cảnh cáo mọi người sự hung hiểm ở nơi đây. Và đáng nhắc đến, hai đầu cánh cửa kết giới dựng đứng hai tấm chắn lớn màu bạc. Tấm chắn màu bạc này, lại có kích thước không sai biệt lắm so với cánh cửa kết giới. Nhưng nếu nhìn kỹ, nói đây là tấm chắn, không bằng nói là lệnh bài phóng lớn. Đồng thời, trên hai tấm chắn lớn này, lần lượt viết hai cái tên người. Một cái là Giới Thiên Nhiễm. Cái còn lại là Giới Thiên. "Đó là cái gì?" Trong đại điện tụ tập không ít người, Sở Phong tùy tiện tìm đến một nam tử có khuôn mặt rỗ, liền hỏi han. "Ngươi đến đây mà cũng không biết sao?" Nam tử mặt rỗ kia, đầu tiên là kinh ngạc, sau đó thao thao bất tuyệt bắt đầu kể lại cho Sở Phong. Nguyên lai hai tấm chắn kia, bên trong mỗi cái đều chứa một thế giới trận pháp, chỉ cần tạo nghệ kết giới thuật đủ cao, thông qua quan sát, là có thể tiến vào bên trong, tiến hành khiêu chiến. Về phần vì sao lại có hai cái, là vì hai trận pháp này chia làm bậc tiểu bối và bậc tiền bối. Đương nhiên, chỉ có những người mạnh nhất của mỗi thời đại, mới có thể phá vỡ trận pháp trong tấm chắn. Chỉ cần phá giải trận pháp trong tấm chắn, thì sẽ tương đương với đạt được miễn tử kim bài, có thể tự do ra vào di tích này. Chỉ có điều, hai tấm miễn tử kim bài này, trước giờ đều bị người của Thất Giới Thánh Phủ chiếm giữ. Tấm dành cho bậc tiền bối, một thời gian rất dài, đều do phủ chủ hiện tại của Thất Giới Thánh Phủ là Giới Thiên Nhiễm nắm giữ. Còn tấm của bậc tiểu bối, thì do tiểu bối Thất Giới Thánh Phủ thay phiên chiếm giữ. Dù sao tiểu bối chỉ giới hạn dưới trăm tuổi, quá trăm tuổi không còn là tiểu bối, cho dù từng nắm giữ miễn tử lệnh bài này, nhưng khi quá tuổi, sẽ tự động bị xóa tên, nhường cho thiên tài tiểu bối mới đến chiếm giữ. "Nhưng mà nói mới nhớ, theo ghi chép, phần lớn những người có thể chiếm giữ trong thời gian dài đều là người kích hoạt lệnh bài màu bạc." "Chỉ có một người, từng làm cho miễn tử lệnh bài biến thành màu vàng." "Theo suy đoán, miễn tử lệnh bài màu vàng có hiệu quả càng tốt, nhưng cũng chỉ là suy đoán, không ai biết nguyên nhân cụ thể." Nam tử mặt rỗ nói. "Nếu ta không đoán sai, thì cái miễn tử lệnh bài màu vàng đó là của Giới Nhiễm Thanh chứ?" Sở Phong hỏi. "Ai da, ngươi thông minh thật, cho nên từ màu sắc của lệnh bài, cũng có thể thấy, Giới Nhiễm Thanh tiền bối, không chỉ thời đại của ông ấy không ai sánh bằng." "Dù đặt ở thời đại ngày nay, cái danh hiệu tu võ giới truyền thừa đến nay, tiểu bối thiên tài xuất sắc nhất, cũng không ai có thể so được." Nam tử mặt rỗ nói. "Linh Tiêu thì sao, không từng khiêu chiến sao?" Sở Phong hỏi. "Thời đại hiện tại, miễn tử kim bài của bậc tiểu bối, ban đầu vẫn luôn do Linh Tiêu chiếm giữ." "Nhưng ngay mấy ngày trước, Giới Thiên kia tới, trực tiếp đánh vỡ ghi chép của Linh Tiêu trước đó, lưu lại tên của hắn." Nam tử mặt rỗ sợ Sở Phong không rõ tình hình, còn cố ý hỏi "Giới Thiên, ngươi hẳn đã nghe qua rồi chứ?" "Giới Thiên Niệm đại nhân, cùng con trai của Giới Mộ Bạch đại nhân, cũng là người sở hữu vương huyết mạch." Nói đến đây, nam tử mặt rỗ cố ý chuyển thành bí mật truyền âm "Nhưng mà, thời gian trước Cửu Thiên Chi Đỉnh, Giới Thiên này lại là người đầu tiên bị đào thải, mọi người đều thấy Giới Thiên này chỉ có danh tiếng chứ thực lực không ra gì." "Nhưng bây giờ xem xét, Giới Thiên có thể phá vỡ ghi chép của Linh Tiêu, đạt được miễn tử lệnh bài bậc tiểu bối đương đại, có lẽ vẫn có thực lực đấy." "Chỉ là không biết, hắn cùng với con trai của Giới Nhiễm Thanh là Sở Phong, đến tột cùng ai kết giới thuật lợi hại hơn." "Dù sao cá nhân ta, càng coi trọng Sở Phong hơn, hắc hắc." Nghe hắn nói như vậy, Sở Phong không khỏi hỏi "Vì sao coi trọng Sở Phong?" Nghe Sở Phong hỏi như vậy, nam tử mặt rỗ lập tức phấn chấn, mặc dù vẫn là bí mật truyền âm, nhưng lại bắt đầu nháy mắt ra hiệu, biểu lộ khoa trương. "Sở Phong dù sao cũng là người đứng đầu Cửu Thiên Chi Đỉnh, đồng thời cũng là người sở hữu vương huyết mạch." "Ta nghe nói, mấy người tham dự Cửu Thiên Chi Đỉnh, mặc dù trở ngại uy thế Thất Giới Thánh Phủ, trước mặt mọi người không dám nói gì, nhưng trong bóng tối đều không ngớt lời khen Sở Phong." "Hôm đó đám tiểu bối viễn cổ gia tộc tại Cửu Thiên Chi Đỉnh ngông cuồng cực kỳ, một đám tiểu bối đều bị trấn áp, ngay cả Tiên Hải Thiếu Vũ cũng bị trấn áp." "Nhưng Sở Phong đứng dậy, đánh bại tiểu bối viễn cổ gia tộc, bảo vệ mặt mũi cho võ giả đương đại." "Đây chính là người vì võ giả đương đại chúng ta làm rạng danh." "Sở Phong này, danh tiếng tốt vậy sao?" Sở Phong cười hỏi. "Đương nhiên, nhất là trong tiểu bối hiện nay, chỉ cần không phải người của thế lực đỉnh cao, có mấy ai không thưởng thức Sở Phong chứ?" "Tộc Đồ Đằng Long ngươi biết chứ, xảy ra phản loạn, Long Thừa Vũ bọn họ làm sao có thể bình an đi Cửu Thiên Chi Đỉnh? Chính là Sở Phong đã cứu bọn họ." "Vừa có năng lực, lại coi trọng tình nghĩa, đúng là của hiếm thời nay." "Chỉ là đáng tiếc..." Nói đến đây, nam tử mặt rỗ lộ vẻ tiếc nuối. "Đáng tiếc gì?" Sở Phong hỏi. "Đáng tiếc Sở Phong, chắc là sẽ không tới đây đâu." "Hắn dường như không có hứng thú với di tích Tổ Võ Giới Tông, chưa từng nghe nghe liên quan tới hắn từng xuất hiện ở di tích Tổ Võ Giới Tông." "Nếu như hắn đến đây, tự nhiên sẽ biết, giữa hắn và Giới Thiên, rốt cuộc ai mạnh ai yếu." Người nọ nói.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận