Tu La Võ Thần

Chương 2074: Giấu diếm Sở Phong

Chương 2074: Giấu diếm Sở Phong
"Xuân Vũ, ngươi vừa mới nói cái gì? Ngươi nói Sở Phong trở về?" Nghe được lời này, Hoàng Phủ Hạo Nguyệt sắc mặt đại biến, kích động đến độ tóm lấy Xuân Vũ, làm nàng đau điếng.
"Hạo Nguyệt, suýt chút nữa quên nói cho ngươi, Sở Phong đích thực đã về, chính là hôm nay trở về." Thu Thủy Phất Yên vừa cười vừa nói.
"Quá tốt rồi, Sở Phong ở đâu? Ta muốn gặp hắn." Xác định Sở Phong đã về, Hoàng Phủ Hạo Nguyệt vui mừng khôn xiết, trông còn kích động hơn cả khi đột phá tu vi.
"Sở Phong tiểu hữu biết chuyện của Nhã Phi các nàng, giờ đã tiến vào đường thành tiên, đi tìm manh mối của Nhã Phi các nàng." Thu Thủy Phất Yên nói.
"Ra là vậy, cũng khó trách." Biết được chuyện này, nụ cười trên mặt Hoàng Phủ Hạo Nguyệt lập tức tắt ngấm, không những không cười, ngược lại còn thêm vẻ lo lắng, nói: "Nếu đã xác định Nhã Phi ba người không còn, Sở Phong tiểu hữu chắc sẽ đau lòng lắm."
Nghe được lời này, không ít người ở đó đều trầm mặc, bọn họ đều biết mối quan hệ đặc biệt giữa Sở Phong và ba nàng Nhã Phi, cũng cảm nhận được sự áy náy của Sở Phong dành cho ba người.
"Hạo Nguyệt, vừa hay, rượu yến bày sẵn từ trước để chào mừng Sở Phong trở về vẫn còn, chúng ta cùng nhau ăn mừng, tiện thể chúc mừng ngươi đột phá cảnh giới, trở thành Võ Đế." Khâu Tàn Phong nói, những người khác ở đó cũng nhao nhao hưởng ứng.
Đối với bọn họ, hôm nay thật sự là song hỷ lâm môn, nếu không uống thỏa thích, có hơi phí của.
"Các vị, Hạo Nguyệt vừa mới đột phá, tuy tu vi tăng tiến nhiều, nhưng nếu Huyết Tẩy Nguyệt nói đúng, tộc trưởng Huyết Kỳ Lân cũng đã đột phá Võ Đế, tính toán thời gian, bọn chúng có thể sẽ đến Phiêu Miếu Tiên Phong của ta bất cứ lúc nào." Phiêu Miểu tiên cô nói.
"Mẹ nói phải, hơn nữa Hạo Nguyệt vừa đột phá, cũng cần nghỉ ngơi thật tốt." Thu Thủy Phất Yên nói.
"Cũng đúng, chờ chúng ta giải quyết xong Huyết Kỳ Lân, chúc mừng sau cũng chưa muộn." Khâu Tàn Phong mấy người cũng gật đầu.
Thế là, mọi người giải tán, tuy là tản đi, nhưng Khâu Tàn Phong và nhiều người khác vẫn không thực sự rời đi, mà thủ hộ bên ngoài đường thành tiên.
Bọn họ có nhiều chuyện muốn nói với Sở Phong, vừa lo lắng an nguy của Sở Phong, lại lo cho cảm xúc của hắn.
Nhưng vì không muốn vào quấy rầy Sở Phong, nên đành phải đứng chờ bên ngoài, đợi Sở Phong đi ra.
Ban đầu, Hoàng Phủ Hạo Nguyệt cũng muốn đi gặp Sở Phong, nhưng thấy nhiều người như vậy đều đang chờ, hơn nữa Thu Thủy Phất Yên cũng khuyên hắn nghỉ ngơi.
Nên, hắn đành phải cùng Thu Thủy Phất Yên về chỗ ở của hai người.
"Hạo Nguyệt, tuy ngươi đã là Võ Đế, nhưng ta vẫn lo lắng khi ngươi giao chiến với tộc trưởng Huyết Kỳ Lân." Giờ phút này, Thu Thủy Phất Yên thay đổi hình tượng ngày xưa, dịu dàng nằm trong lồng ngực Hoàng Phủ Hạo Nguyệt.
Tuy rằng, nàng là chủ nhân Phiêu Miếu Tiên Phong hiện tại, hô mưa gọi gió.
Nhưng khi ở trước mặt Hoàng Phủ Hạo Nguyệt, nàng vẫn chỉ là một người vợ, chỉ lo lắng cho chồng.
"Thực ra, nếu tộc trưởng Huyết Kỳ Lân thật sự đã đột phá Võ Đế, ta giao chiến với hắn, e là khó phân thắng bại."
"Dù sao, trước kia ta từng giao đấu nhiều lần, đều không thể chiếm được chút lợi thế nào, nhưng sự tình đến nước này, chúng ta không còn cách nào khác, chỉ có thể chiến đấu đến cùng." Hoàng Phủ Hạo Nguyệt nói.
"Hay là, gọi Sở Phong ra đi, Sở Phong có thiên phú mạnh mẽ như vậy, bây giờ lại từ Võ Chi Thánh Thổ trở về, biết đâu hắn đã là một Võ Đế, như vậy, hai người liên thủ, dù tộc trưởng Huyết Kỳ Lân có mạnh thế nào, cũng không phải là đối thủ." Thu Thủy Phất Yên đề nghị.
"Phất Yên, ngươi nói cũng có lý, Sở Phong có khả năng trở thành Võ Đế, nhưng cũng có khả năng không phải Võ Đế."
"Nếu Sở Phong đã là Võ Đế thì không sao, nhưng nếu không, chẳng phải là chúng ta vô cớ kéo hắn vào trận tranh đấu này, vốn không liên quan gì đến hắn sao?" Hoàng Phủ Hạo Nguyệt nói.
"Nhưng mà, Sở Phong không phải người ngoài mà." Thu Thủy Phất Yên nói.
"Đúng vậy, Sở Phong đối đãi với chúng ta như người thân một nhà, nhưng chính vì vậy, chỉ cần Sở Phong biết chuyện của Huyết Kỳ Lân, chắc chắn sẽ không đứng ngoài cuộc, mà sẽ cùng chúng ta kề vai chiến đấu, đối phó với Huyết Kỳ Lân."
"Nhưng ngươi cũng biết, thân phận thật sự của Sở Phong là thế nào, nếu hắn xảy ra chuyện gì, để cha hắn biết được, chúng ta ai cũng không gánh nổi trách nhiệm này." Hoàng Phủ Hạo Nguyệt nói với vẻ nghiêm trọng.
"Nếu Sở Phong thật sự xảy ra chuyện, vậy chắc chắn là Huyết Kỳ Lân đã thắng, lúc đó chúng ta cũng khó mà sống, người không còn, còn sợ gì trách nhiệm chứ?"
"Thật ra, ngươi không muốn để Sở Phong tham gia vào, là lo lắng cho hắn, đúng không?" Thu Thủy Phất Yên hỏi.
Hoàng Phủ Hạo Nguyệt cũng không thể không gật đầu, sau đó lại nói thêm: "Sở Phong đã giúp chúng ta nhiều rồi, năm đó chúng ta thắng Tru Tiên quần đảo, giành được vị thế bá chủ Đông Hải, Sở Phong công lao không thể bỏ qua."
"Bây giờ, Sở Phong vừa về, nếu để hắn biết, địa vị bá chủ của chúng ta đã lâm nguy, hắn sẽ nghĩ thế nào? Chẳng phải là chúng ta quá vô dụng sao?"
"Hạo Nguyệt, ta hiểu rồi." Lúc này, Thu Thủy Phất Yên mới thật sự hiểu được ý của Hoàng Phủ Hạo Nguyệt, thì ra Hoàng Phủ Hạo Nguyệt lo cho Sở Phong là một mặt, một mặt khác là vì Sở Phong vừa về, mà đã phải nhờ Sở Phong giúp đỡ, mặt mũi của hắn có chút khó coi.
Dù sao, đây là Đông Hải, Hoàng Phủ Hạo Nguyệt vốn là người mạnh nhất Đông Hải, chuyện này, vốn dĩ nên do hắn tự mình giải quyết, không thể cái gì cũng ỷ vào Sở Phong, dù sao Sở Phong cũng là hậu bối.
"Đều tại lũ Huyết Kỳ Lân đáng chết, bọn chúng lấy được bảo bối từ đâu mà trong vòng mấy năm ngắn ngủi, đã trở nên mạnh như vậy, ngay cả Tru Tiên quần đảo và Tàn Dạ Ma Tông liên thủ, cũng không làm gì được bọn chúng." Thu Thủy Phất Yên nhíu mày nói.
"Bảo bối của chúng rất lợi hại, chính vì vậy, chúng ta không thể kéo dài thêm, nếu tiếp tục trì hoãn, thực lực của chúng sớm muộn cũng vượt qua chúng ta." Hoàng Phủ Hạo Nguyệt nói.
"Thế nhưng, tính theo thời gian, nếu Huyết Kỳ Lân thật sự muốn tấn công Phiêu Miếu Tiên Phong, chắc chắn sẽ sớm tới nơi, chúng ta muốn giấu diếm Sở Phong, cũng không giấu được đâu." Thu Thủy Phất Yên lo lắng nói.
"Đúng vậy, Phiêu Miếu Tiên Phong rất nhanh sẽ biến thành chiến trường, cho nên Phất Yên, ta có chuyện muốn nhờ nàng." Hoàng Phủ Hạo Nguyệt nắm lấy hai tay Thu Thủy Phất Yên, giọng điệu vô cùng nghiêm túc nói: "Sở Phong sau khi từ đường thành tiên ra, nàng bất luận bằng cách gì, đều phải đưa Sở Phong rời đi, chúng ta có thể chết, nhưng Sở Phong tuyệt đối không thể bị gì."
"Nhưng mà…" Nghe được lời này, hốc mắt Thu Thủy Phất Yên lập tức ướt át, đại chiến sắp đến, sao nàng nỡ để người yêu và người thân đi mạo hiểm, còn mình lại sống sót.
"Đại nhân, không xong rồi!!!""Bốn phương tám hướng của Phiêu Miếu Tiên Phong, đều xuất hiện bóng dáng Huyết Kỳ Lân, số lượng không thể xác định, nhưng rất đông.""E là… e là…""E là đại quân Huyết Kỳ Lân, đã công đến rồi!!!"
Đúng lúc này, bên ngoài bỗng nhiên truyền đến tiếng hô hoảng hốt của một trưởng lão Phiêu Miếu Tiên Phong.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận