Tu La Võ Thần

Chương 3150: Mời Sở Phong hỗ trợ (7)

"Sở Bình đại ca, ngài tính là trở về rồi." Khi những người kia nhìn thấy Sở Bình, liền lập tức bay vọt lên.
"Sao vậy, có chuyện gì xảy ra sao?" Thấy mấy người mặt mày lo lắng, Sở Bình không khỏi lên tiếng hỏi.
Sau khi nghe mấy người kia kể lại, Sở Phong bọn người mới biết. Thì ra, sau khi tiên hà biến mất, Sở Hoành Dực bọn người phát hiện trên không Thanh Vũ yêu tộc xuất hiện cửu sắc thần lôi. Do đó, người của Sở thị thiên tộc sinh ra suy đoán, rất nhiều người cảm thấy, đó là dị tượng do người có huyết mạch thiên tộc đột phá gây nên. Nhưng Sở Hoành Dực lại kiên định cho rằng, đó là điềm báo hiệu tài nguyên tu luyện xuất thế, chứ không phải do người có huyết mạch thiên tộc đột phá gây nên. Và ngay khi Sở Hoành Dực đang phân tích, ở nơi cách đó không xa lại thực sự có hào quang phun trào, đúng là khí tức phát ra từ tài nguyên tu luyện.
Dù biết rõ, vị trí tài nguyên tu luyện xuất hiện đã không còn là lãnh địa của Sở thị thiên tộc mà là lãnh địa của Đốt Dã yêu tộc. Nhưng vì vị trí hào quang xuất hiện nằm ngay khu vực biên giới lãnh địa của Đốt Dã yêu tộc, bọn chúng lại ít khi lui tới những nơi như vậy nên chắc sẽ không chú ý đến hào quang kia. Vì vậy, Sở Hoành Dực quyết định liều lĩnh, dẫn theo mọi người vào lãnh địa Đốt Dã yêu tộc để tìm kiếm tài nguyên tu luyện mới xuất hiện. Ai ngờ, một nhóm tộc nhân vừa vượt qua ranh giới lãnh địa, liền bị người của Đốt Dã yêu tộc bắt giữ. Hiện giờ, người của Đốt Dã yêu tộc đang dùng những thủ đoạn tàn ác tra tấn các tộc nhân đó.
"Thật là ngu ngốc."
"Cái tên Sở Hoành Dực này, rốt cuộc đang làm cái gì vậy?"
Biết được ngọn ngành câu chuyện, Sở Phong tỏ vẻ bất đắc dĩ. Cửu sắc thần lôi xuất hiện trên Thanh Vũ yêu tộc rõ ràng là do mình đột phá gây nên, vậy mà Sở Hoành Dực lại khăng khăng cho rằng đó là điềm báo tài nguyên tu luyện xuất thế. Mà cũng thật trùng hợp, lại thực sự có tài nguyên tu luyện xuất thế, còn vừa vặn bị bọn họ phát hiện. Nhưng bọn họ cũng đủ xui xẻo, vừa vào lãnh địa của Đốt Dã yêu tộc liền bị bắt ngay tại trận.
"Thủ đoạn của bọn chúng quá tàn nhẫn, nếu cứ tiếp tục như vậy, mấy huynh đệ tỷ muội đó, e là sẽ bị tra tấn đến phát điên mất."
"Sở Bình đại ca, Sở Phong đệ đệ, các ngươi nói chúng ta phải làm gì đây?"
Mấy người kia mặt mày lo lắng, trong lúc bối rối càng nhìn về phía Sở Phong nhiều hơn. Có lẽ bọn họ cũng biết, nếu trong Sở thị thiên tộc còn có ai có thể cứu được bọn họ, vậy chỉ có Sở Phong.
"Đừng nói nhảm nữa, dẫn đường đi." Sở Phong nói.
"Tốt, Sở Phong đệ đệ, Sở Bình đại ca, hai người đi theo ta."
Nghe Sở Phong nói vậy, những người kia mặt lộ vẻ vui mừng, không nói hai lời liền bay vút về phía xa.
Ranh giới giữa lãnh địa của Sở thị thiên tộc và Đốt Dã yêu tộc được phân chia bằng hai dãy núi. Dãy núi phía Sở thị thiên tộc dù hiểm trở, nhưng lại rất hoang vu. Còn dãy núi của Đốt Dã yêu tộc không những tràn đầy kỳ hoa dị thảo mà năng lượng thiên địa cũng vô cùng sung túc. Nhìn lướt qua, sự khác biệt giữa hai dãy núi rất rõ ràng. Nếu dãy núi của Sở thị thiên tộc chỉ là sản phẩm của phàm gian, thì dãy núi của Đốt Dã yêu tộc lại như linh vật đến từ tiên giới. Chính vì sự khác biệt rõ rệt giữa hai dãy núi, mà ngay cả các loài chim bay thú quý hiếm đều tập trung sinh sống trong dãy núi của Đốt Dã yêu tộc, khiến dãy núi của Sở thị thiên tộc càng thêm hoang vu.
Lúc này, tại khu vực biên giới giữa hai dãy núi, đang tập trung hai đội nhân mã. Một đội nhân mã chính là Sở Hoành Dực và những tộc nhân khác của Sở thị thiên tộc, đang đứng ở một phía của ranh giới lãnh địa. Ở phía bên kia là mấy quái vật thân cao trên mười mét, da thịt tựa như đá tảng. Trên người bọn quái vật này đều mặc khôi giáp màu đỏ rực với kiểu dáng giống nhau, khiến chúng trông càng thêm hung hãn. Bọn chúng, chính là người của Đốt Dã yêu tộc. Nhưng ở phía lãnh địa của Đốt Dã yêu tộc, không chỉ có người của Đốt Dã yêu tộc, mà còn có người của Sở thị thiên tộc. Tổng cộng có tám mươi chín người của Sở thị thiên tộc, trong đó năm mươi tám người là nam tử, ba mươi mốt người là nữ tử. Nhưng những người này lúc này đều đang quỳ trên mặt đất. Trên người mỗi người bọn họ còn bị phủ một lồng giam, chiếc lồng đó dính sát vào thân thể họ, cố định họ ở đó, khiến họ phải luôn giữ tư thế quỳ trên mặt đất. Bị cưỡng ép quỳ trên mặt đất, còn phải chịu lồng giam trói buộc, thật là nhục nhã. Nhưng thủ đoạn mà Đốt Dã yêu tộc dùng đối với những tộc nhân của Sở thị thiên tộc tuyệt đối không chỉ có thế. Xung quanh bọn họ là vô số đoản kiếm được tạo thành từ vũ lực, chúng bay qua bay lại, không ngừng xuyên qua thân thể họ, máu tươi bắn tung tóe, tiếng rên rỉ vang lên không ngớt.
"Hoành Dực đại ca, cứu chúng ta, cứu chúng ta với."
Những tộc nhân Sở thị thiên tộc đang bị tra tấn thảm thương không ngừng cầu cứu Sở Hoành Dực.
"Hoành Dực đại ca, xin ngài nghĩ cách cứu họ đi, không thì bọn họ sẽ bị tra tấn sống đến điên mất."
Ngay cả những người đứng bên cạnh Sở Hoành Dực cũng đang thấp giọng khuyên nhủ. Về việc sống chết của Sở Phong, bọn họ có thể không quan tâm, nhưng những người này thì khác, đây là những huynh đệ tỷ muội đã sớm chiều chung sống nhiều năm, cùng nhau phấn chiến tại tổ võ tu hành giới. Người dù lạnh nhạt đến đâu cũng có tình cảm, ít nhất giữa bọn họ là có tình cảm.
(Xin hãy vote 9-10 điểm đánh giá chất lượng cuối chương ủng hộ convert. Cảm ơn.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận