Tu La Võ Thần

Chương 5680: Thất tinh trọng lực tháp

"Giới Phong, ngươi nói tinh thần trọng lực tháp, là tòa nào?" Linh Tích Niên hỏi.
"Còn có thể là tòa nào, đương nhiên là thất tinh trọng lực tháp." Giới Phong nói.
Bất quá đối với câu trả lời này, đám người Linh Tích Niên cũng không bất ngờ, bởi vì bọn họ đã sớm đoán được Giới Phong nói chính là thất tinh trọng lực tháp.
Thế là lúc này, Linh Tích Niên, Linh Vân Hạo và những người khác bí mật truyền âm vào tai Sở Phong: "Sở Phong, đừng đi."
"Bọn họ có phải đang khuyên ngươi đừng đi với ta không?" Giới Phong nhắm mắt lại, nhìn Sở Phong.
Nghe thấy vậy, Linh Tích Niên còn đỡ, mặt Linh Vân Hạo và những người khác cứng đờ, ngay cả bí mật truyền âm cũng không dám.
"Ngươi nói tinh thần trọng lực tháp, vậy nói chung, nó để rèn luyện tinh thần lực phải không?" Sở Phong hỏi.
"Đúng." Giới Phong gật đầu.
"Dù sao ta cũng là người ngoài, không quen thuộc nơi này, nếu có người dẫn đường, ta ngược lại muốn thử một lần."
"Ngươi...Nguyện ý dẫn đường sao?" Sở Phong hỏi Giới Phong.
"À..." Nghe vậy, Giới Phong cười.
"Đương nhiên rồi, ta sẽ cùng ngươi vào trong đó."
"Đi thôi." Giới Phong vừa nói xong, liền bay lên không trung.
Thấy thế, Sở Phong cũng bay theo, đi cùng Giới Phong.
Linh Vân Hạo và những người khác đều nhìn về phía Linh Tích Niên.
Mà Linh Tích Niên do dự một chút, cũng nhảy lên theo, dẫn Linh Vân Hạo và những người khác đuổi theo Sở Phong.
"Sở Phong, sao ngươi lại đồng ý?"
"Tại Thất Giới Thánh Phủ của ta, có nhiều tòa tinh thần trọng lực tháp, dùng để rèn luyện tinh thần lực."
"Nhưng duy chỉ có thất tinh trọng lực tháp là không thể vào." Linh Tích Niên bí mật khuyên nhủ.
"Vì sao?" Sở Phong hỏi.
"Bởi vì đó là tòa trọng lực tháp mới được chế tạo xong cách đây mười năm."
"Thật ra thất tinh trọng lực tháp có tất cả bảy tòa, nhưng mỗi một tòa có tinh thần lực rất mạnh, mạnh đến mức bất thường, thực tế thì nó vẫn chưa được điều chỉnh thử tốt."
"Trước mắt căn bản không phù hợp để người trẻ tuổi bước vào."
"Rất nhiều người trẻ tuổi vào trong liền ngất xỉu ngay, thậm chí có người nghiêm trọng nhất, đến nay vẫn chưa tỉnh lại." Linh Tích Niên nói.
"Cho nên, nơi đó không phải chỗ để tiểu bối tu luyện?" Sở Phong hỏi.
"Đúng vậy, hoàn toàn không phù hợp."
"Dù là Linh Tiêu, cũng chỉ từng leo đến đỉnh của năm tòa trong đó, nhưng lần đó đã là cực hạn của hắn rồi."
"Từ tòa tháp thứ năm bước ra thì hắn đã ngất xỉu ngay, mất tận mười ngày mới tỉnh lại, sau đó còn phải điều dưỡng một thời gian dài mới hoàn toàn khôi phục."
"Còn những người trẻ tuổi khác, đến nay chỉ có em gái ta Sanh Nhi từng leo đến đỉnh của bốn tòa."
"Mặc dù nàng không có ngất đi như Linh Tiêu, nhưng sắc mặt cũng tái nhợt, nên không tiếp tục thử thách ở tòa thứ năm nữa." Linh Tích Niên nói.
"Em gái Sanh Nhi? Ngươi đang nói Linh Sanh Nhi sao?" Sở Phong hỏi.
"Hả?" Nghe vậy, Linh Tích Niên ngớ ra, rồi hỏi: "Ngươi biết Linh Sanh Nhi?"
"Nghe nói đến thôi, ngươi quen nàng sao?" Sở Phong hỏi.
"Quen chứ, đương nhiên quen, ta còn xem nàng lớn lên mà."
"Chỉ là nàng không ở Thất Giới Thánh Phủ, đi ra ngoài tu luyện rồi, đã lâu rồi không về."
"Nói ra thì nàng đáng lẽ đã sớm quay về, không biết vì sao lần này vẫn chưa về."
"Hay là để ta giới thiệu các ngươi làm quen nha." Linh Tích Niên nói.
"Vậy nàng đi đâu tu luyện?" Sở Phong hỏi.
"Cái này...Ta không rõ." Linh Tích Niên nói.
Nhưng nàng nói thì lại hơi dừng lại, có vẻ đang suy nghĩ.
Mặc dù rất kín đáo, nhưng Sở Phong cảm thấy, Linh Tích Niên biết Linh Sanh Nhi đi tu luyện ở đâu, chỉ là không muốn nói cho hắn biết.
Đương nhiên, Linh Tích Niên chỉ muốn kết giao với Sở Phong.
Dù sao hai người cũng chỉ mới quen, còn chưa có giao tình, một vài việc không muốn nói với Sở Phong cũng là bình thường.
"Sở Phong em trai, sao tâm ngươi lớn vậy?"
"Ta đã cho ngươi biết thất tinh trọng lực tháp nguy hiểm thế nào rồi, sao ngươi lại tò mò về em gái ta Sanh Nhi vậy, ngươi háo sắc vậy à?" Linh Tích Niên bỗng nhiên nói.
"Hả...Ta đâu có háo sắc." Sở Phong hơi oan uổng, thật ra hắn quen biết Linh Sanh Nhi mà, chỉ là hiếu kỳ tình hình hiện giờ của Linh Sanh Nhi thôi.
"Ta đang muốn nói với ngươi về tình hình thất tinh trọng lực tháp, sao ngươi không có chút gì sợ hãi vậy?" Linh Tích Niên lại nói.
"Có gì mà sợ, người trẻ tuổi như Linh Tiêu và Linh Sanh Nhi, chẳng phải cũng đã leo lên đỉnh rồi sao?"
"Huống hồ, ta không phải để Giới Phong kia dẫn đường rồi sao?"
"Hắn vào được thì ta đương nhiên cũng vào được." Sở Phong cười nói.
"Sở Phong em trai, đừng có xem thường Giới Phong đó, hắn đã sớm đạt đến Tiên Long Thần Bào từ mười năm trước rồi."
"Đồng thời kể từ khi Linh Tiêu leo đến đỉnh, Giới Phong đã nhiều lần tiến vào tinh thần trọng lực tháp này."
"Mặc dù đến giờ vẫn chưa thành công leo đến đỉnh, nhưng những người khác chỉ cần thử một lần thôi là đã không muốn vào lần thứ hai."
"Hắn đã vào nhiều lần như vậy, chắc chắn là có kinh nghiệm rồi."
"Ta biết ngươi để hắn dẫn đường là vì nghĩ có hắn đi cùng, ngươi cũng không sợ gì."
"Nhưng thật ra, ngươi đã trúng bẫy của hắn rồi."
"Hắn cố tình chọn nơi hắn quen thuộc để so tài với ngươi."
"Ngươi bảo hắn dẫn đường, lại càng hợp ý hắn." Linh Tích Niên nói.
"Yên tâm đi, ta không sao đâu." Sở Phong cười trả lời.
Trải qua một hồi đi đường, Sở Phong rốt cuộc cũng nhìn thấy thất tinh trọng lực tháp.
Đó là bảy tòa tháp cao, mỗi tòa cao chừng ba mươi mét.
Ngoại trừ bảy tòa tháp cao, đỉnh tháp đều có một bức tượng hình ngôi sao ra, thì chẳng còn gì đặc biệt.
Thậm chí nhìn từ bên ngoài, nó còn không lợi hại bằng Tinh Thần Đoán Tạo Thạch trong rừng đá vừa nãy.
"Đây là chỗ đó sao?" Sở Phong hỏi.
"Đây là chỗ đó? Giọng điệu không nhỏ nhỉ."
"Chẳng lẽ lúc đi trên đường, không ai cẩn thận giảng giải cho ngươi về sự lợi hại của tinh thần trọng lực tháp này sao?"
Giới Phong nói đến đây, liền mỉa mai nhìn Linh Tích Niên và những người khác.
"Mấy người các ngươi cũng thật lạ, không khuyên bạn mới của các ngươi một tiếng? Chẳng lẽ mấy người cũng muốn xem hắn làm trò cười?"
"Giới Phong, muốn xem Sở Phong làm trò cười là ngươi mới đúng?"
"Ta biết ngươi từng nhiều lần bước vào thất tinh trọng lực tháp này."
"Mặc dù ngươi không thể lên đến đỉnh, nhưng ngươi đã sớm thích ứng, có kinh nghiệm rồi."
"Ngươi để Sở Phong tới đây, chẳng phải là để thể hiện bản lĩnh của mình sao?"
"Nhưng làm vậy có công bằng không?" Linh Tích Niên chất vấn.
"Linh Tích Niên, ngươi đúng là không biết lớn nhỏ gì cả, ngươi chỉ là phó đội trưởng Linh thị, sao lại nói chuyện với đội trưởng Giới thị ta thế hả?"
"Hơn nữa, ngươi toàn nói cái quái gì vậy, đúng là lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử."
"Ta không có xấu xa như ngươi nghĩ đâu."
"Ta chỉ là thấy Sở Phong này quả thật có chút bản lĩnh, nên muốn xem hắn giới hạn ở đâu trong việc rèn luyện ở Nhập Thi Phủ."
"Mà tinh thần trọng lực tháp này vừa hay lại có thể kiểm tra điều đó, ta dẫn hắn tới đây là để tốt cho hắn."
Nói đến đây, Giới Phong nhìn Sở Phong: "Sở Phong, nếu ngươi không dám vào thì không vào cũng được, ta cũng không ép ngươi."
"Nếu ngươi muốn đi, ta có thể đi cùng, nếu ngươi thật sự chịu không nổi thì ta ngược lại có thể đỡ ngươi đi ra, sẽ không để ngươi chết ở bên trong."
Giới Phong khiêu khích nhìn Sở Phong.
"Chắc chắn là ở đây, ta có thể đi vào mà không phạm quy tắc chứ?" Sở Phong hỏi.
"Đương nhiên." Giới Phong nói.
"Dẫn đường đi." Sở Phong nói.
"Cũng có chút can đảm đấy." Thấy Sở Phong đồng ý, trên mặt Giới Phong lộ ra một nụ cười đắc ý vì đã đạt được âm mưu.
Sau đó, Giới Phong bước vào tòa tinh thần trọng lực tháp thứ nhất.
Vì tháp này không có cửa, mà kết giới cửa vào cũng không hề cản trở gì cả, nên Sở Phong cũng trực tiếp bước vào.
Vừa bước vào tinh thần trọng lực tháp, Sở Phong liền cảm thấy một luồng áp lực, áp lực này không yếu, nhưng cũng chưa đủ để làm khó được Sở Phong.
Thật ra thì nơi tương tự như này, Sở Phong đã từng đặt chân đến rất nhiều lần, nhưng nơi này có một điểm khác biệt.
Nên Sở Phong đứng ở cửa ra vào bất động, mà là nhắm mắt lại.
Cách hắn chọn là thích ứng, không phải thích ứng với áp lực của tầng thứ nhất, mà là muốn thích ứng toàn bộ áp lực của tháp.
Thấy Sở Phong đứng ở cửa vào bất động, Giới Phong đã đi lên cầu thang không khỏi đắc ý cười: "Sở Phong, ta lên trước nhé, nếu không chịu được thì nhớ kêu cứu mạng, ta có thể nghe thấy đấy, rồi sẽ đến cứu ngươi."
Nói xong, Giới Phong liền leo lên phía trước, nhưng trong miệng cũng lẩm bẩm: "Nhập Thi Phủ đệ nhất? Cũng chỉ đến thế này mà thôi."
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận