Tu La Võ Thần

Chương 2478: Máu nhuộm trời cao

"Trời ạ, sao lại có thể như vậy?" Lưu Tiểu Lỵ cũng chú ý tới cảnh này, lập tức mặt mày tái mét, không nhịn được dùng hai tay che miệng. Lưu Tiểu Lỵ thân là hội trưởng Hồng Điệp Hội, kiến thức cũng rộng, đã từng thấy cảnh chém giết người. Nhưng mà, khung cảnh hôm nay vẫn làm nàng kinh hãi. Bởi vì Tam Tinh Điện dưới mắt, thật sự quá thảm khốc.
"Anh thị thiên tộc, đúng là đủ hung ác." Sở Phong nghiến răng nghiến lợi nói, sau đó hít sâu một hơi, rồi nhắm mắt lại, rơi vào trầm mặc, không ai biết hắn đang suy nghĩ gì.
"Sở Phong, ngươi vậy mà vẫn còn sống, tốt, rất tốt, thật sự là trời giúp ta."
"Xem ra là trời cao có mắt, cố ý chừa cho ngươi một mạng chó, để ta tự tay giết ngươi, báo thù cho con ta."
"Sở Phong, hôm nay ta muốn ngươi nợ máu trả máu, ta muốn chém ngươi thành trăm mảnh." Tộc trưởng Anh thị thiên tộc mặt lộ vẻ dữ tợn, tổ binh trong tay liên tục vung vẩy, mấy đạo kiếm quang sắc bén như mưa sao băng, lao thẳng về phía Sở Phong.
"Sở Phong cẩn thận!" Thấy vậy, chưởng giáo Tam Tinh Điện vội vàng hét lớn. Đồng thời, mọi người ở Tam Tinh Điện đều nhíu mày, trong lòng thắt chặt. Dù sao, tộc trưởng Anh thị thiên tộc ra tay có thể nói là bất phàm, tất cả mọi người đều cảm nhận được kiếm quang đầy trời kia đáng sợ cỡ nào. Hắn không hề nói đùa, hắn thật sự muốn lấy mạng Sở Phong, đồng thời muốn chém Sở Phong thành trăm mảnh, dù Lưu Tiểu Lỵ bên cạnh Sở Phong, cũng đừng hòng may mắn thoát khỏi.
Ầm ầm!
Nhưng ngay khi mấy đạo kiếm quang sắp đến gần Sở Phong, trong cơ thể Sở Phong đột nhiên phóng ra mấy đạo lôi đình. Lôi đình đó vô cùng hung mãnh, không chỉ đánh tan hết kiếm quang, mà cùng lúc đó, khí tức của Sở Phong cũng tỏa ra. Và khi khí tức kia truyền đến thân thể mọi người, tất cả đều run lên, nội tâm chấn động. Lúc này, mọi người đều cảm nhận được khí tức của Sở Phong, cảm nhận được tu vi của Sở Phong.
"Thất phẩm Võ Tổ, tu vi của Sở Phong, lại là thất phẩm Võ Tổ!" Đám người Tam Tinh Điện tuy thân mang trọng thương, nhưng lúc này trên mặt họ đều lộ ra vẻ mừng rỡ.
"Tu vi của tiểu hữu Sở Phong, vậy mà tăng lên đến mức này?" Chưởng giáo Tam Tinh Điện càng cảm thấy khó tin, dù sao trước đó ông thấy Sở Phong vẫn chỉ là Bán Tổ. Trong thời gian ngắn như vậy, Sở Phong lại thành thất phẩm Võ Tổ, điều này thực sự vượt quá tưởng tượng.
"Thiên tài thế giới, quả nhiên không thể dùng con mắt người thường để suy đoán, xem ra hôm nay, Tam Tinh Điện ta được cứu rồi." Khóe miệng chưởng giáo Tam Tinh Điện nhếch lên. Sở Phong và tộc trưởng Anh thị thiên tộc đều có thiên cấp huyết mạch. Mà tộc trưởng Anh thị thiên tộc chỉ là ngũ phẩm Võ Tổ, đã có thể đánh bại ông. Vậy một người là thất phẩm Võ Tổ như Sở Phong, sẽ có thực lực thế nào, ông hoàn toàn có thể tưởng tượng ra. Nếu Sở Phong đến cứu họ, thì rõ ràng hôm nay họ đều sẽ được cứu.
"Không thể nào, tuyệt đối không thể nào, trong thời gian ngắn như vậy, ngươi... ngươi làm sao có thể có tu vi như vậy?" Trong khi mọi người Tam Tinh Điện vui sướng tột cùng, thì tộc trưởng Anh thị thiên tộc lại vẻ mặt khó tin.
Nhưng Sở Phong căn bản không thèm để ý đến tộc trưởng Anh thị thiên tộc, chỉ thấy trong mắt hắn tia lôi điện lóe lên, lôi đình áo giáp và lôi đình cánh chim, lần lượt hiện trên người và sau lưng hắn. Khi tu vi của hắn từ thất phẩm Võ Tổ tăng lên đến cửu phẩm Võ Tổ, trong mắt Sở Phong không chỉ có tia lôi điện, mà còn có sát ý lạnh lùng đến cực điểm. Đồng thời, sát ý này, cùng với uy áp của Sở Phong, bao phủ toàn bộ vùng trời này, rót vào trong thân thể mọi người.
Bá bá bá!
Vào lúc này, toàn bộ người Anh thị thiên tộc đều lơ lửng lên không, rải rác ở khắp bầu trời. Như một đám cừu non đợi làm thịt, bị treo giữa không trung.
"Tộc trưởng đại nhân, cứu chúng ta, cứu chúng ta!" Đám người Anh thị thiên tộc, bản năng nhận ra sự bất thường, nhưng họ không cách nào khống chế thân thể, chỉ có thể như con rối bị Sở Phong khống chế, bất lực, họ đành phải cầu cứu tộc trưởng của mình.
"Sở Phong, ngươi muốn làm gì?" Tộc trưởng Anh thị thiên tộc cũng hoảng loạn, không khỏi lên tiếng hỏi Sở Phong.
"Xem ra mất con thống khổ chưa đủ để dạy dỗ ngươi, vậy hôm nay, ta sẽ cho ngươi nếm thử thống khổ diệt tộc." Sở Phong nói.
"Sở Phong, ngươi đừng làm càn, nếu không Sở Lục Huyên đại nhân tuyệt đối sẽ không tha cho ngươi!" Tộc trưởng Anh thị thiên tộc lo lắng gào thét.
"A..." Nhưng đối với sự uy hiếp của tộc trưởng Anh thị thiên tộc, Sở Phong chỉ cười khinh miệt. Sau đó, trong mắt lôi đình đột nhiên rung chuyển. Một lát sau, tất cả tộc nhân Anh thị thiên tộc đang bị treo trên không, đều lộ vẻ dữ tợn. Ngay sau đó, chỉ nghe thấy những tiếng "phanh phanh phanh" trầm đục, vang vọng trên bầu trời. Máu tươi đầy trời, như mưa xiên đổ xuống, lan khắp hư không, rơi xuống mặt đất. Chỉ trong chốc lát, tộc nhân Anh thị thiên tộc đều nổ tung mà chết, thi cốt không còn. Và mưa máu đầy trời, chính là do nhục thân của bọn họ biến thành.
"Không!" Tộc trưởng Anh thị thiên tộc, phát ra tiếng gào thét cuồng loạn, hắn vốn định ra tay với Sở Phong, nhưng uy áp của Sở Phong đã bao phủ hắn, dưới uy áp của Sở Phong, hắn cũng giống như tộc nhân lúc trước, không có chút sức phản kháng nào.
"Sở Phong đại nhân, tha mạng, Sở Phong đại nhân tha mạng a."
"Chúng ta không liên quan đến Anh thị thiên tộc, chúng ta tới đây chỉ là phụng mệnh làm việc, cầu ngài tha cho chúng ta." Lúc này, đám trưởng lão khách khanh của Anh thị thiên tộc, nhao nhao bắt đầu hướng Sở Phong giải thích van xin tha thứ. Những người này tu vi đều ở Võ Tổ cảnh, đều là nhân vật thế hệ trước tu luyện nhiều năm. Nhưng giờ phút này, họ hoàn toàn không có phong thái của nhân vật tiền bối, ngược lại từng người đều sợ hãi run rẩy, lòng dạ đã rối bời.
"Nếu hôm nay ta không đến, các ngươi có tha cho người của Tam Tinh Điện?" Sở Phong lạnh lùng hỏi.
"Chúng ta..." Đám trưởng lão khách khanh sắc mặt ngưng trệ, không biết trả lời thế nào.
Phanh phanh phanh phanh!
Đúng lúc này, lại liên tiếp mấy tiếng trầm đục truyền đến. Đi cùng với tiếng trầm đục, là huyết hoa văng tung tóe. Lại có mấy người chết đi, lần này người chết không phải là người của Anh thị thiên tộc, mà là trưởng lão khách khanh của Anh thị thiên tộc.
"Sở Phong đại nhân, xin ngài tha cho ta, ta không dám đối địch với ngài nữa, ta cũng không dám nữa."
"Sở Phong đại nhân tha mạng, xin ngài tha cho ta, ta thật không biết ngài có quan hệ như thế với Tam Tinh Điện, nếu biết sớm, thì dù cho có cho ta mượn trăm cái lá gan, ta cũng không dám đến đối phó Tam Tinh Điện." Đám trưởng lão khách khanh còn sống, nội tâm phòng tuyến đã hoàn toàn sụp đổ, họ không màng đến thân phận và địa vị, nhao nhao quỳ xuống đất, hướng Sở Phong dập đầu cầu xin tha thứ, nhiều người đã bị dọa đến rơi nước mắt. Cũng không thể trách bọn họ, thủ đoạn của Sở Phong thật sự quá tàn nhẫn, bọn họ đã bị Sở Phong dọa đến kinh hồn bạt vía. Thực tế, không chỉ có bọn họ, ngay cả người Tam Tinh Điện cũng bị dọa sợ không ít. Dù thế nào, đó đều là những người sống sờ sờ, lại trong nháy mắt đều bị Sở Phong giết chết. Mà trên mặt Sở Phong không có một chút dao động nào, vẻ lạnh lùng như vậy, cho dù là bọn họ nhìn thấy, cũng đều sợ hãi. Lúc này, trong mắt bọn họ, Sở Phong không còn là người nữa, mà giống như một con quỷ giết người không ghê tay.
"Ta giết trước đó, đều là kẻ giơ dao đối đầu với Tam Tinh Điện."
"Còn về các ngươi, ta thấy các ngươi cũng không mang sát niệm, tạm tha cho các ngươi một lần, cút đi." Sở Phong khoát tay với đám trưởng lão khách khanh của Anh thị thiên tộc.
"Cảm ơn Sở Phong đại nhân, cảm ơn Sở Phong đại nhân." Đám trưởng lão khách khanh còn sống, từng người vừa cảm tạ ơn không giết của Sở Phong, vừa bỏ chạy, vì quá hoảng loạn, mà ngay cả đứng vững cũng khó, giữa không trung ngã nhào bỏ chạy, tư thái chật vật vô cùng.
"Tiếp theo, đến lượt ngươi." Sở Phong, hướng ánh mắt về phía tộc trưởng Anh thị thiên tộc.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận