Tu La Võ Thần

Chương 5874: Trở về mắt

Chương 5874: Trở về Ý thức rõ ràng mơ hồ, nghe không được âm thanh, không nhớ nổi sự việc, tựa hồ quên đi hết thảy. Nhưng lại chỉ có một thứ không thể quên được, ngược lại cảm thụ càng thêm rõ ràng, đó chính là đau đớn.
Đây là sự trừng phạt do tiêu hao thân thể. Không có Ôn Tuyết trị liệu, những phương pháp thông thường hiệu quả cực kỳ bé nhỏ. Đồng thời, lần trừng phạt này kéo dài không ngắn, giống như đang nhắc nhở Sở Phong, hắn đã phạm phải tội lỗi rất nặng. Lần sau nếu muốn tái phạm, nên cân nhắc kỹ một chút.
Khi Sở Phong cuối cùng có thể mở mắt ra, những khuôn mặt quen thuộc cùng những giọng nói đồng loạt hiện ra.
"Sở Phong ca ca, ngươi cảm thấy thế nào?" Tử Linh với vẻ mặt tuyệt mỹ không chỉ có lo lắng, mà còn có cả sự tiều tụy. Nhưng khi nàng xác định Sở Phong đã tỉnh, khóe miệng không khỏi hơi nhếch lên, nụ cười ngọt ngào đó ngay lập tức làm cho khuôn mặt tiều tụy trở nên rạng rỡ, cũng trở nên xinh đẹp hơn.
Tình cảm chính là như vậy, nó vô cùng thần kỳ. Lo lắng có thể khiến người ta tiều tụy, vui sướng cũng có thể khiến người ta trở nên xinh đẹp. Nhưng Sở Phong biết, người khiến Tử Linh vui vẻ là mình, người khiến Tử Linh tiều tụy cũng là mình. Trong lòng không khỏi có chút áy náy.
"Ta không sao, hại ngươi lo lắng." Sở Phong lập tức cố gắng gượng dậy, dù vẫn còn rất yếu ớt. Nhưng hắn muốn hết sức để bản thân trông không có vẻ gì, hắn muốn cho Tử Linh bớt lo lắng một chút.
"Không lo lắng mới là lạ, nhưng không trách ngươi."
"Ngươi làm gì, ta đều sẽ ủng hộ ngươi vô điều kiện." Tử Linh ngọt ngào nói.
"Ta biết." Sở Phong khẽ vuốt gương mặt Tử Linh, Tử Linh đã là như vậy, hắn lại càng đau lòng.
"Chỉ là, thu hoạch như thế nào?" Tử Linh hỏi.
Các nàng chỉ biết Sở Phong đã khiêu chiến tông chủ Tổ Võ Giới thành, nhưng kết quả thế nào thì không biết.
Sau đó, Sở Phong đem tình hình của mình kể hết cho Tử Linh nghe. Đồng thời từ Tử Linh, hắn biết được tình hình của Ngọa Long tông chủ và Ôn Tuyết.
Ôn Tuyết vì chữa thương cho Sở Phong, đã trả giá không nhỏ, phải mất một khoảng thời gian mới có thể khôi phục. Ngọa Long tông chủ tình hình hơi tốt hơn một chút, nhưng cũng không tốt hơn bao nhiêu.
Để giúp Sở Phong đối kháng Giới Thiên Nhiễm, phe của Sở Phong cũng đã bỏ ra cái giá không nhỏ. Đương nhiên, cũng biết được tình hình của Giới Thiên Nhiễm. Dù Giới Thiên Nhiễm đã bố trí nhiều tầng đại trận, nhưng bất cứ động thái nào của hắn đều nằm trong tầm quan sát của đại trận do Ngọa Long Võ Tông đặt ra.
Từ khi Sở Phong hôn mê, Giới Thiên Nhiễm liền không còn xuất hiện nữa. Các trưởng lão của Thất Giới Thánh Phủ, mặc dù nhìn chằm chằm vào tông chủ thành của Tổ Võ Giới, nhưng không có sự trợ giúp của các thủ đoạn khác, họ cũng đều cau mày, căn bản không nhìn ra đầu đuôi sự việc.
"Xem ra, thủ đoạn trị liệu của Giới Thiên Nhiễm không phải là có thể sử dụng vô hạn."
"Bất quá như vậy mới bình thường." Sở Phong trong lòng thầm thở phào nhẹ nhõm.
Lần tranh đoạt thứ hai đã là giới hạn của Sở Phong. Nếu Giới Thiên Nhiễm tiếp tục có thể hồi phục, một lần nữa tiến vào thế giới pháp trận của Tổ Võ Giới Tông thì Sở Phong cũng không còn cách nào khác.
"Tử Linh, vậy ta lần này hôn mê bao lâu?" Sở Phong hỏi.
"Một tháng." Tử Linh nói.
"Vậy cũng tốt." Một tháng so với dự đoán của Sở Phong còn ngắn hơn.
"Tông chủ đại nhân ở đâu, có tiện gặp ta không?" Sở Phong hỏi.
"Sư tôn đã nói, chờ ngươi không sao, liền để ta dẫn ngươi đi gặp nàng, chỉ là Sở Phong ca ca, ngươi thực sự không sao chứ?"
"Nếu không thì nghỉ ngơi thêm một chút?" Tử Linh vẫn không yên lòng.
"Ta không sao, đã tỉnh rồi, liền không có gì đáng ngại."
"Ngược lại là ngươi." Trong lúc Sở Phong nói, hắn bắt lấy cổ tay Tử Linh, chẩn bệnh cho nàng. Dù sao trước đó Tử Linh cưỡng ép xuất quan, vết thương cũng chưa hẳn đã lành.
"Ngươi đừng lo lắng cho ta, ta cũng như ngươi, đều cần thời gian." Tử Linh vừa cười vừa nói.
Nhưng lông mày Sở Phong lại hơi nhíu lại, Tử Linh đừng nhìn trạng thái hiện giờ của nàng có vẻ tốt hơn hắn nhiều. Nhưng Sở Phong chỉ cần tỉnh lại, thân thể sẽ nhanh chóng hồi phục. Tử Linh thì ngược lại, căn cơ đang bị hư hao. Hơn nữa tổn thương này còn rất nghiêm trọng.
Không bàn đến những thủ đoạn khác, hiện tại Sở Phong có rất nhiều bảo vật trên người có thể chữa trị căn cơ cùng tu vi. Nhưng căn cơ càng mạnh mẽ thì càng khó chữa trị, Tử Linh lại càng đặc biệt. Thương thế của Tử Linh, Sở Phong trước mắt cũng không có biện pháp gì.
"Không có việc gì là tốt rồi."
Sở Phong không trách Tử Linh cưỡng ép xuất quan, dẫn đến căn cơ bị hao tổn. Sự tình đã xảy ra, trách cứ không có ý nghĩa gì. Tử Linh đối với Sở Phong là ủng hộ vô điều kiện... Sở Phong đối với Tử Linh, cũng giống như thế.
Về phần căn cơ này, có thể tổn thương thì có thể trị liệu. Chỉ là phương pháp chữa trị so sánh khó, nhưng Sở Phong cảm thấy, có lẽ Ôn Tuyết có biện pháp. Bởi vì thủ đoạn của Ôn Tuyết rất đặc biệt, nàng dùng sinh mệnh chữa trị sinh mệnh. Theo lý thuyết mà nói, thủ đoạn của Ôn Tuyết có thể chữa trị các loại chứng nan y. Khác nhau là phải trả cái giá đắt bao nhiêu.
"Dẫn ta đi gặp tông chủ đại nhân đi." Sở Phong đứng dậy.
Sau đó, Sở Phong liền gặp được Ngọa Long tông chủ. Dù sớm đã chuẩn bị tâm lý, nhưng khi nhìn thấy Ngọa Long Võ Tông lúc này, Sở Phong vẫn tràn đầy hổ thẹn.
"Tông chủ đại nhân, ta..."
Nhưng Sở Phong vừa mở miệng, Ngọa Long Võ Tông tông chủ liền nói: "Sở Phong, nếu là lời thừa, thì đừng nói."
"Nếu là liên quan tới tình huống ở Tổ Võ Giới Tông, có thể nói cho ta nghe."
Dù Ngọa Long tông chủ đã tiều tụy khô héo, nhưng nụ cười hiền hòa trên mặt nàng vẫn rất rõ.
Thấy vậy, Sở Phong cũng nhàn nhạt cười. Chợt kể lại tình hình mà hắn đã gặp ở Tổ Võ Giới Tông. Đương nhiên, cũng không chỉ kể về chuyện đó. Vừa vặn Tử Linh cũng ở đó. Chuyện liên quan tới việc hắn rời khỏi Tổ Võ thiên hà, những chuyện trải qua sau đó, ví dụ như kết bạn với Long Thừa Vũ và những người khác, bước vào Thái Cổ Tinh Hải, chuyện về Thất Giới Thánh Phủ, cùng Cửu Thiên Chi Đỉnh, đều được kể lại cho Ngọa Long tông chủ và Tử Linh nghe một lượt.
Khi nghe Sở Phong kể những kinh nghiệm này, Ngọa Long tông chủ liên tiếp gật đầu, theo nàng thấy, những việc mà Sở Phong làm được, thật sự quá là rạng danh cho Ngọa Long Võ Tông của nàng.
"À đúng rồi Sở Phong, đây là vị đại nhân ở Ẩn Nguyên Cô Sơn mà ta Ngọa Long Võ Tông đã nhờ giao lại cho ngươi."
"Lần này vị đại nhân kia đã tổn thất để bảo vệ Tổ Võ Thiên Hà mà quay về."
"Ngươi hẳn vẫn còn nhớ nàng chứ?"
Trong lúc nói chuyện, Ngọa Long tông chủ đưa chiếc túi càn khôn cho Sở Phong.
"Đương nhiên nhớ rõ."
Sở Phong cười nhận lấy, nhưng túi càn khôn vừa tới tay thì một đạo pháp trận mở ra, đó là pháp trận chỉ có Sở Phong mới có thể kích hoạt. Sở Phong thuận thế giải trừ pháp trận... Chợt một tin tức tiến vào trong óc Sở Phong.
Tin tức này cho Sở Phong biết, vị đại nhân ở Chân Nguyên Cô Sơn kia, lại chính là hội trưởng của Thương hội Võ Giả. Sở Phong cuối cùng cũng biết, vì sao chưa từng quen biết hội trưởng Thương hội Võ Giả lại giúp mình. Hóa ra, là người một nhà. Đương nhiên, vị đại nhân này muốn Sở Phong giữ bí mật chuyện này. Nàng cũng không muốn cho Ngọa Long tông chủ cùng những người khác biết thân phận thật của mình.
Đồng thời, nàng đưa cho Sở Phong một địa chỉ. Đó là nơi nàng sẽ bế quan trong thời gian ngắn tới, nếu Sở Phong có chuyện cần giúp đỡ, có thể tới đó tìm nàng.
"Thế gian đều cho rằng Tổ Võ thiên hà của chúng ta không có ai."
"Thực tế, Tổ Võ thiên hà của chúng ta cũng là tàng long ngọa hổ." Sở Phong không khỏi cảm thán nói.
"Đương nhiên." Ngọa Long tông chủ cũng gật đầu phụ họa.
Nàng tuy không biết vị đại nhân kia chính là hội trưởng Thương hội Võ Giả. Nhưng nàng cũng biết, người mà Sở Phong đang nói đến, chính là vị đại nhân đó.
"Sở Phong, nếu tiếp theo ngươi không có chuyện gì, thì tạm thời không nên rời khỏi Ngọa Long Võ Tông." Tông chủ đại nhân nói.
Bây giờ người của Thất Giới Thánh Phủ, đã bắt đầu xâm nhập Tổ Võ thiên hà. Bên ngoài là bày bố trận pháp, thủ hộ Tổ Võ thiên hà, nhưng thực chất là có mưu đồ khác. Sở Phong lại là người mà Thất Giới Thánh Phủ muốn bắt nhất, tự nhiên trốn trong Ngọa Long Võ Tông là an toàn nhất.
Nhưng Sở Phong lại lắc đầu. Bởi vì, coi như không biết chuyện viễn cổ gia tộc, tiến đánh Ngọa Long Võ Tông, Sở Phong cũng vẫn muốn trở về.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận