Tu La Võ Thần

Chương 4457: Ngươi mắng ta không xứng?

Huyết hồng sắc kết giới môn, tựa như Cổng Địa Ngục, đứng sừng sững giữa tiên cảnh, uy phong lẫm liệt, kinh khủng tột độ, uy hiếp thiên hạ. Sở Phong từ trong kết giới môn bay ra, tựa như vương giả giáng lâm, quân lâm thiên hạ. Chỉ là, nếu quan sát kỹ, cảm giác kia liền hoàn toàn khác biệt. Hiện tại trên người Sở Phong, chẳng những không có bá khí ‘ngoài ta còn ai’, mà còn máu me khắp người, sắc mặt tái nhợt, tựa như vừa trải qua cực hình vậy. Sau khi lướt ra khỏi kết giới môn, hắn thậm chí mất luôn cả ngự không chi lực. Trực tiếp từ giữa không trung rơi xuống phía dưới, cuối cùng hung hăng quăng mình xuống đất. Sau khi rơi trên mặt đất, hắn càng nằm rạp bất động. Nếu không phải còn chút hơi tàn, người ngoài chắc chắn sẽ cho rằng hắn đã chết.
Ầm.
Ngay lúc Sở Phong ngã xuống đất, trên người hắn liền phát ra ánh sáng đỏ như máu. Quang hoa kia cùng kết giới môn huyết hồng sắc có khí tức tương đồng, nhưng lại vô cùng thần kỳ, như một bàn tay vô hình, vuốt ve cơ thể Sở Phong, vết thương của hắn bắt đầu khép lại, khí tức cũng dần hồi phục. Rất nhanh, Sở Phong liền bò dậy. Tinh thần sung mãn, thần thái rạng rỡ, so với trước đó khác hẳn như hai người. Hoàn toàn không giống dáng vẻ vừa bị thương.
"Tiền bối, ngài cũng ở đây?"
Sở Phong đứng dậy, thấy đệ tử của Nguyện Thần bà bà, cũng có chút kinh ngạc.
"Ồ, đây không phải là tên nhóc thích ra vẻ anh hùng sao?"
"Ngươi đúng là mạng lớn, vậy mà còn sống được."
Ngữ khí của đệ tử Nguyện Thần bà bà tràn ngập châm biếm. Nàng không hề tán thưởng hành động cứu người của Sở Phong, ngược lại còn rất phản cảm. Theo quan điểm của nàng, tu võ giả phải lấy bản thân làm gốc, nếu có thể thì giúp đỡ người thân cận. Về phần chuyện sống chết của người ngoài, liên quan gì đến nàng? Chính bởi vì theo đuổi loại quan niệm này, nàng cảm thấy việc xem cứu độ chúng sinh làm mục đích của bản thân, thật là buồn nôn.
"Vãn bối mạng lớn." Sở Phong vừa cười vừa nói. Dù ngữ khí của đệ tử Nguyện Thần bà bà đều là châm biếm, nhưng Sở Phong vẫn tươi cười đón nhận. Đối với nàng, Sở Phong vẫn dành sự tôn trọng nhất định.
"Hừ..."
Chỉ là đệ tử của Nguyện Thần bà bà lại lạnh lùng hừ một tiếng, với sự tôn trọng mà Sở Phong dành cho, dường như nàng cũng chẳng đoái hoài.
"Sao ngươi lại chạy đến đây, lẽ nào ngươi cũng chọn Anh Hùng kiếm?"
"Còn nữa, cái kết giới môn kia là chuyện gì xảy ra?"
Lời nói của Nguyện Thần bà bà có chút châm biếm. Nhưng đồng thời cũng tò mò, vì kết giới môn đó, khác hẳn kết giới môn khi nàng tiến vào. Rõ ràng đó là kết giới môn mà Sở Phong bước vào khi tiếp nhận thử thách. Kết giới môn đó sao lại xuất hiện ở đây?
"Hắc hắc, vì cái gọi là anh hùng sở kiến lược đồng."
"Ta cùng tiền bối cũng có cùng sở thích, đều nhắm trúng thanh Thái Cổ Anh Hùng kiếm này, cho nên muốn đến thử thách." Sở Phong nói.
"Nói như vậy, ngươi muốn cùng ta tranh giành?" Đệ tử Nguyện Thần bà bà hỏi.
"Nếu vãn bối biết tiền bối đã chọn thanh kiếm này, vãn bối tất nhiên sẽ không cùng tiền bối tranh giành."
"Chỉ là, cơ hội lựa chọn chỉ có một lần, vãn bối đã vào đây, liền không thể khác được."
"Vãn bối thực sự không cố ý, mong tiền bối thứ lỗi."
Sở Phong nói những lời này, còn chắp tay thi lễ, có thể nói là vô cùng khách khí.
"Ha ha ha..."
Chỉ là đệ tử Nguyện Thần bà bà lại cười phá lên, tiếng cười chói tai, toàn là trào phúng, sau đó chỉ tay về phía những bức tranh.
"Ngươi nhìn kia, hai mươi ba bức tranh kia, mỗi bức có một con bướm trong tranh."
"Tiến vào trong tranh, có thể tiến hành thử thách, nếu thử thách thành công, liền có thể tìm được lực lượng trong đó."
"Đạt được càng nhiều sức mạnh, càng có cơ hội nhận được sự tán thành của Anh Hùng kiếm."
"Đừng nói ngươi không có thực lực khiêu chiến tranh, coi như ngươi có, thì ngươi cũng đã bỏ lỡ cơ hội rồi."
"Hiện tại, ta đã có mười con bướm trên người, chính là có được mười trọng lực lượng."
"Coi như bây giờ ngươi cùng ta thử thách, cho dù ngươi có đủ thực lực khiêu chiến thành công, ngươi cũng sẽ thua ta về vạch xuất phát."
Đệ tử Nguyện Thần bà bà nói những lời này, không chỉ tràn đầy ý trào phúng, đồng thời còn rất đắc ý.
Ầm.
Nhưng ngay lúc này, mười ba bức tranh còn lại đồng thời lóe lên quang mang. Ngay sau đó, mười ba con bướm từ mười ba bức tranh đồng thời bay ra, bay về phía Sở Phong, tựa như nhận chủ vậy, bắt đầu vây quanh Sở Phong bay múa.
"Cái này..."
Thấy cảnh này, đệ tử Nguyện Thần bà bà lập tức ngây người ra, lúc trước còn đắc ý dương dương, lúc này đã không nói nên lời. Về phần Sở Phong, với cảnh tượng này, ngược lại không hề bất ngờ.
"Hỗn trướng tiểu tử, ngươi làm cái gì vậy?"
Đột nhiên, đệ tử Nguyện Thần bà bà quay sang nhìn Sở Phong, ánh mắt tràn đầy tức giận.
"Tiền bối, lúc nãy chẳng phải ngài nói vãn bối thích ra vẻ anh hùng sao?"
"Hiện tại, ngài hẳn đã biết, vì sao vãn bối thích ra vẻ anh hùng rồi chứ?"
Sở Phong cười tủm tỉm hỏi.
"Ý ngươi là sao?"
"Chẳng lẽ nói, ngươi cố ý?"
"Việc ngươi cứu bọn họ, có liên quan đến binh khí ở đây?"
"Ngươi cứu họ không phải là vì lòng tốt, mà là ngươi biết, nếu cứu được bọn họ, sẽ có được chỗ tốt tại Viễn Cổ Táng Binh Mộ?"
Nguyện Thần bà bà nhíu mày, nàng mơ hồ cảm thấy không ổn.
"Tiền bối nói rất đúng."
"Kỳ thật vừa rồi có cứu những người đó hay không, cũng là một lựa chọn."
"Cũng giống như việc chúng ta lựa chọn trong ảo cảnh vậy."
"Chỉ là ở vòng chọn lựa thứ nhất trong ảo cảnh, tiền bối đã chọn đúng."
"Mà ở vòng lựa chọn thứ hai này, tiền bối lại chọn sai."
"Kỳ thực, vãn bối còn có chút không hiểu, đã ở vòng chọn lựa thứ nhất, tiền bối có thể chọn đúng."
"Vì sao đến vòng thứ hai, tiền bối lại chọn sai được nhỉ?"
"Điều này không nên xảy ra chứ?"
Sở Phong vẻ rất không hiểu mà hỏi.
"Ngươi ! ! !"
Đệ tử Nguyện Thần bà bà, lửa giận trong lòng bùng lên, đồng thời cũng có chút xấu hổ. Theo tính cách của nàng, bình thường mà nói, trong ảo cảnh nhất định sẽ đại khai sát giới. Việc nàng chọn không gây hại cho những người đó, là bởi vì sư phụ nàng, có chút hiểu biết về Viễn Cổ Táng Binh Mộ này. Từng nhắc nhở nàng, khi tiến vào Viễn Cổ Táng Binh Mộ, có thể sẽ phát sinh tình huống. Những điều trước đó, đều giống với những gì sư phụ nàng từng nhắc nhở, nên nàng liền dựa theo nhắc nhở của sư phụ để làm. Chỉ là về sau, khi nữ tử quỷ dị kia hỏi các nàng có bằng lòng cứu những người kia không, thì sư phụ nàng lại không có nhắc nhở gì. Nên nàng liền dựa theo bản tính của mình để chọn lựa. Không ngờ, bước đi này, lại chọn sai. Chỉ là, khi biết lựa chọn của Sở Phong, lại là sự thật này. Nàng lại không ghét Sở Phong nữa mà bắt đầu nhìn Sở Phong bằng con mắt khác.
"Tiểu quỷ nhà ngươi, thật đủ tâm cơ."
"Vậy ngươi làm thế nào mà nhìn ra được, nội tình ẩn sau chuyện này?" Đệ tử Nguyện Thần bà bà hỏi.
"Giống với trong ảo cảnh." Sở Phong nói.
"Ta hỏi ngươi làm sao mà nhìn ra được, ngươi đang nói vòng vo gì đấy?" Đệ tử Nguyện Thần bà bà mất kiên nhẫn hỏi.
"Tiền bối, ngài chẳng lẽ không biết, đã làm sao nhìn ra được sơ hở trong ảo cảnh sao?" Sở Phong híp hai mắt, cười hì hì hỏi.
Chỉ là câu nói này vừa thốt ra, đệ tử Nguyện Thần bà bà lại càng khó chịu hơn. Nàng thực sự không nhìn ra sơ hở, nàng có thể chọn đúng, hoàn toàn là do sư phụ nhắc nhở.
"Ta hỏi ngươi cái gì thì ngươi trả lời cái đó, lảm nhảm nhiều như vậy làm gì?" Lời nói của đệ tử Nguyện Thần bà bà lại lần nữa lộ ra tức giận.
"Thật được được được, vãn bối nói, vãn bối nói."
"Là từ ánh mắt của vị tiền bối kia, ánh mắt của nàng, có sơ hở."
"Chỉ cần quan sát đủ kỹ, là có thể từ trong ánh mắt của nàng, nhận ra được ý đồ thực sự."
"Đừng thấy nàng, miệng thì một mực nhắc nhở chúng ta, đâu là lựa chọn chính xác."
"Thực tế, những gì nàng nhắc nhở, hoàn toàn là đang mê hoặc chúng ta, ý đồ thực sự, nằm trong ánh mắt của nàng."
"Cũng tỷ như Anh Hùng kiếm nơi đây, vốn chỉ có anh hùng mới xứng sử dụng."
"Nếu như việc cứu mạng người khác cũng không làm, vậy thì sao xứng là anh hùng được?"
Sở Phong nói.
"Thì ra là vậy?"
Đệ tử Nguyện Thần bà bà bán tín bán nghi, nàng không tin tưởng Sở Phong lắm, nên vẫn còn nghi ngờ, không biết Sở Phong nói có phải thật không. Nhưng bỗng nhiên, nàng nghĩ ra điều gì, nhìn về phía Sở Phong, giận mắng.
"Nói bậy, ngươi đang mắng ta, không xứng sử dụng Anh Hùng kiếm sao?"
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận