Tu La Võ Thần

Chương 1694: Cấm kỵ chi cổ (11)

Chương 1694: c·ấ·m kỵ chi cổ (11)
"Nguyên lai ngươi cũng biết khẩn trương." Sở Phong nhìn về phía Độc Vạn Vật, hắn có thể nghe được tim Độc Vạn Vật đ·ậ·p nhanh hơn, tiếng hô hấp trở nên gấp gáp.
"Nói thật, thủ đoạn của tiên tổ, thật khiến ta hãi hùng." Độc Vạn Vật cười khổ một tiếng, sau đó nói: "Chế cổ có rất nhiều phương pháp, nơi này là hung hiểm nhất. Ta không muốn giấu diếm ngươi, nơi này rất nguy hiểm, thật ra ngươi có thể không cần bồi ta đi vào."
"Trước khi đến đây, ta đã biết nơi này nguy hiểm. Đã đáp ứng giúp ngươi, ta đã chuẩn bị sẵn sàng để mạo hiểm, đi thôi."
Sở Phong khẽ cười, liền dẫm trên núi thây biển m·á·u, tiếp tục tiến bước, so với Độc Vạn Vật, hắn ngược lại càng thêm thong dong bình tĩnh.
Bởi vì có bản đồ trong tay, phía trêи kỹ càng ghi chép phương pháp p·h·á giải, thêm vào đó sức cảm ứng của Sở Phong vốn n·hạy c·ảm, các loại cơ quan bẫy rập Độc Ma năm xưa bố trí, đều khó làm khó được hai người Sở Phong, bị bọn hắn tuỳ t·i·ệ·n p·h·á giải.
Một đường tiến lên, bọn hắn rốt cục đi tới nơi sâu nhất. Phù hiện trước mặt bọn hắn, chính là một cái bình cổ, cái bình kia có hình dáng, kích thước như một vò rượu.
Nhưng chỉ nhìn thoáng qua, Sở Phong liền biết, vật này rất hung hiểm, cỗ lực lượng tà ác kia, phát ra từ trong vò rượu này, điều này cho thấy, con cổ bọn hắn muốn bắt, ở ngay trong vò rượu kia.
Thế nhưng, xem xét tỉ mỉ xong, dù là Sở Phong cũng phải chau mày, trong ánh mắt dần hiện lên vẻ bất an.
"Độc Vạn Vật, ta muốn hỏi một câu, con cổ trước mắt, tổ tiên ngươi rốt cuộc dùng cái gì để chế thành?"
Sở Phong biết, cổ bình thường được chế từ đ·ộ·c trùng, cổ lợi h·ạ·i cũng có thể được chế từ ác linh. Tóm lại phương pháp chế cổ rất nhiều, tác dụng của cổ cũng rất nhiều, nhưng chế cổ lại rất khó.
Chế cổ, vốn là tà môn ma đạo, đồng thời phong hiểm càng lớn, thu hoạch càng lớn.
Từ xưa đến nay, số người chế cổ, bị cổ phản phệ mà c·hết không hề ít, chế cổ có thể nói là điều tối kỵ của giới Linh sư.
Mà con cổ trước mắt, phát tán khí tức hung hiểm, thực sự quá mạnh, đồng thời đã thành hình, chứng tỏ con cổ này tuyệt đối lợi h·ạ·i.
Dường như nó không phải cổ được chế từ đ·ộ·c trùng, cũng không phải cổ được chế từ ác linh, rất có thể nó được chế thành từ người s·ố·n·g.
Dùng người s·ố·n·g luyện cổ, đây là phương pháp c·ấ·m kỵ, khó kh·ố·n·g chế nhất, cũng hung hiểm nhất.
Độc Ma dùng thời gian 15000 năm để chế con cổ này, nếu thật sự dùng người s·ố·n·g để luyện chế, vậy tuyệt đối không phải người s·ố·n·g bình thường, nhất định là cao thủ đỉnh cao.
Sở Phong cũng biết, Độc Vạn Vật tới lấy con cổ này, thật ra là muốn dùng nó tăng cao tu vi, cho nên hắn thật sự rất hiếu kì, cuối cùng nó là một con cổ như thế nào.
"Ta cũng không rõ con cổ này dùng cái gì chế thành, nhưng ta biết, đây là một con truyền thừa cổ." Độc Vạn Vật nói.
"Truyền thừa cổ?" Nghe được lời này, mắt Sở Phong cũng ánh lên, rồi hỏi: "Ngươi muốn truyền n·hậ·n cái gì?"
"Nói thật, ta cũng không biết." Độc Vạn Vật cười cười, sau đó thân hình nhảy lên, đi tới gần con truyền thừa cổ kia, lấy ra một cái bao tải đặc thù, chuẩn bị thu lại cái bình chở truyền thừa cổ.
"Dừng tay." Thấy cảnh này, Sở Phong vội vàng mở miệng ngăn cản.
Thế nhưng, không ngờ Độc Vạn Vật thu lấy cổ quá nhanh, ngay lúc Sở Phong vừa lên tiếng, hắn đã cất cái bình cổ vào rồi.
"Nguy rồi." Nhìn thấy con cổ đã rời khỏi mặt đất, sắc mặt Sở Phong lập tức thay đổi, khẽ than một tiếng.
Oanh
Con cổ vừa được hắn thu hồi, một tiếng vang thật lớn đột ngột truyền đến, cùng lúc đó, đất đai xung quanh chớp mắt sụp đổ, bụi đất bay tung, loạn thạch vọt lên trời.
Sau một trận trời đất sụp đổ, tổng cộng tám mươi mốt con quái vật khổng lồ bay lượn từ lòng đất mà ra, vây Độc Vạn Vật ở giữa.
Không một con nào trong tám mươi mốt con quái vật khổng lồ này là hạng tầm thường, chúng đều là ác linh, tổng cộng tám mươi mốt con ác linh, mà không phải ác linh bình thường, đó là ác linh cấp Bán Đế đỉnh phong.
Tám mươi mốt con ác linh này đã sớm không còn linh trí, tựa như hung thú bình thường, sau khi từ lòng đất chui ra, liền vung móng nhọn, để lộ miệng đầy răng nanh, dùng phương thức c·ô·ng kích nguyên thủy nhất, tập kích Độc Vạn Vật.
Ngay khi tám mươi mốt con ác linh xuất hiện, Độc Vạn Vật đã trợn tròn mắt. Dù hắn là Thiên Tứ Thần Thể cao quý, truyền nhân Độc Ma, chiến lực ngập trời, nhưng hắn vẫn chỉ là Tứ phẩm Bán Đế, nghĩ thế nào cũng không phải đối thủ của tám mươi mốt con ác linh này.
Vút
Thế nhưng, ngay trong lúc ngàn cân treo sợi tóc này, Sở Phong hóa thành một đạo lưu quang, xuyên qua đám ác linh, đi tới bên cạnh Độc Vạn Vật.
"Hàng Ma Chú!!!"
Tới gần Độc Vạn Vật, Sở Phong đột nhiên giận quát một tiếng, sau đó vô số đạo phù chú kim sắc từ trong cơ thể Sở Phong n·ổ bắn ra, hóa thành một vòng phòng hộ, bao Sở Phong cùng Độc Vạn Vật vào trong đó.
Th·e·o s·á·t phía sau, Sở Phong lại thôi động, các phù chú màu vàng liền hóa thành từng đạo xiềng xích, bắn về phía tám mươi mốt con ác linh, quấn lấy tay chân chúng.
Ngao
Tiếp xúc với các phù chú màu vàng, đám ác linh lập tức kêu t·h·ả·m liên tục. Phàm là chỗ nào trên thân thể chúng bị phù chú màu vàng kia chạm vào, cũng bắt đầu tản mát ra khói đặc cuồn cuộn.
Đây chính là Hàng Ma Chú khắc chế ác linh.
Hàng Ma Chú, trời sinh khắc chế ác linh, thế nhưng đám ác linh trước mắt lại không phải ác linh tầm thường, Sở Phong chỉ có thể ch·ố·n·g lại chúng, chứ không có cách nào thu phục, thậm chí dù có ch·ố·n·g lại, cũng ở vào thế bất lợi.
"Đi." Sở Phong biết, nếu cứ dây dưa, bọn chúng nhất định phải gặp xui xẻo, nên không do dự, lấy ra một tấm bùa dán lên giày.
Tấm bùa kia tiếp xúc với giày, lập tức biến m·ấ·t không thấy, dung nhập vào trong đó, đôi giày thì tia sáng lấp lánh, cực kỳ loá mắt.
Sau đó thân hình Sở Phong khẽ động, liền m·ấ·t hút, tốc độ nhanh c·h·óng, đơn giản khiến người kinh ngạc, e là Bán Đế đỉnh phong cũng kém xa.
Đây chính là một trong mười đạo bùa mà Luyện Binh Tiên Nhân năm xưa đã cho Sở Phong, chỉ cần lá bùa và giày dung hợp, tốc độ sẽ tăng lên, Võ Đế phía dưới không ai đuổi kịp Sở Phong. Đây chính là lợi khí mà Luyện Binh Tiên Nhân tặng cho Sở Phong để chạy trốn.
Bất quá, dù cho tốc độ của Sở Phong giờ phút này có nhanh đến đâu, cũng không dễ dàng gì để chạy t·r·ố·n, bởi vì tám mươi mốt con ác linh kia đã sớm từ bốn phương tám hướng vây chặt Sở Phong bọn họ không một khe hở.
Sở Phong chỉ có thể tăng cường sức mạnh của Hàng Ma Chú, gây th·ố·n·g khổ cho đám ác linh kia, tìm k·i·ế·m sơ hở để đột p·h·á.
Xoát lạp lạp lạp
Thế nhưng đám ác linh kia không để ý đến th·ố·n·g khổ mà Hàng Ma Chú gây ra cho chúng, nhao nhao nhào về phía l·ồ·ng phòng ngự nơi Sở Phong và Độc Vạn Vật trú ẩn, sức mạnh cường đại trực tiếp khiến cái l·ồ·ng phòng ngự nơi Sở Phong cùng Độc Vạn Vật trú ẩn bị đoàn đoàn bao vây, ép xuống, ngay cả không gian để chạy trốn cũng không còn.
Đồng thời, từng đợt sức mạnh cường đại không ngừng tập kích cái l·ồ·ng phòng ngự kia. Tiếp tục như vậy, dù l·ồ·ng phòng ngự này là do Hàng Ma Chú tạo ra, cũng khó mà ch·ố·n·g đỡ nổi.
"Đáng c·hết, đám ác linh này bị ảnh hưởng bởi cổ, đã biến dị, không còn là ác linh bình thường, sự khắc chế của Hàng Ma Chú đối với chúng cũng nhỏ đi rất nhiều. Cứ tiếp tục như vậy, Hàng Ma Chú rất nhanh sẽ triệt để m·ấ·t đi tác dụng."
Sở Phong chau mày, hắn từ trước đến nay luôn xử sự không sợ hãi, giờ phút này trêи mặt cũng hiện lên vẻ bất an nồng đậm.
Hắn đã ý thức được, không phải lực lượng của Hàng Ma Chú đang yếu đi, mà là sức miễn dịch của đám ác linh kia đang tăng lên.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận