Tu La Võ Thần

Chương 4138: Tiên cấm đối tôn cấm

"Ngươi!!!” Tả Khâu Đạo Nhất ngẩng đầu nhìn Sở Phong, vẻ mặt kinh ngạc tột độ. Dù lúc ở bên ngoài, hắn đã thấy được chiến lực của Sở Phong, nhưng khi tự mình lĩnh hội, hắn vẫn cảm thấy khó tin.
"Ngươi đang làm gì vậy, tự mình hại mình sao?" Sở Phong cười tủm tỉm hỏi.
"Ngươi đúng là cuồng vọng."
"Ngươi cho rằng ta thật chỉ là tam phẩm Chí Tôn sao?"
Trong lúc nói, trên trán Tả Khâu Đạo Nhất xuất hiện lôi văn. Tuy là thiên cấp lôi văn nhưng cũng giúp tu vi hắn tăng lên. Khi tu vi hắn tăng lên đến tứ phẩm Chí Tôn, cánh tay hắn đột nhiên vung lên, nhắm thẳng cổ Sở Phong mà đánh tới. Hắn muốn dùng cánh tay mình mạnh mẽ chặt đầu Sở Phong.
Keng
Thế nhưng, khi cánh tay hắn vung trúng, lại vang lên tiếng kim loại va chạm. Mọi người lại lần nữa quan sát, ai nấy đều biến sắc mặt.
"Gã này..." Ngay cả vị Long thị thiếu nữ ngồi trên mây cũng đột nhiên đứng dậy. Trong mắt nàng tràn đầy vẻ không thể tin nổi. Vị lão giả Long thị sau lưng thiếu nữ cũng kinh ngạc tương tự, thậm chí há cả miệng.
"Ngươi, ngươi, ngươi rốt cuộc là quái vật gì?" Tả Khâu Đạo Nhất liên tục lùi lại, hắn không tin vào cảnh tượng trước mắt. Cánh tay vừa rồi của hắn rõ ràng đánh trúng cổ Sở Phong, cứ như bàn tay hắn đấm trúng đan điền Sở Phong vậy, nhưng bây giờ cổ Sở Phong lại hoàn hảo không chút tổn hại, ngược lại tay của Tả Khâu Đạo Nhất đã gãy.
Nguyên nhân là tu vi Sở Phong lại tăng lên. Lúc này tu vi của Sở Phong đã từ tam phẩm Chí Tôn tăng lên thành tứ phẩm Chí Tôn. Lúc này trên người Sở Phong có bốn luồng khí diễm phun trào. Chính bốn luồng khí diễm đó giúp tu vi Sở Phong tăng lên. Nhưng tất cả mọi người đều cảm nhận được khí diễm kia không phải là thiên cấp huyết mạch.
Đó là Thiên Tứ Thần Lực! ! !
"Cái tên Sở Phong này, rốt cuộc là chuyện gì?"
"Hắn không phải là người có thiên cấp huyết mạch sao, sao lại có Thiên Tứ Thần Lực?"
Lúc này, không ít người Tả Khâu Thiên Tộc đã bị dọa sợ hãi. Ngay cả Tả Khâu Thiên Thịnh đang bị Sở Phong tra tấn đến khó đứng dậy cũng kinh ngạc. Mọi người đều biết người có thiên cấp huyết mạch và Thiên Tứ Thần Lực là hai loại lực lượng hoàn toàn khác nhau. Người có thiên cấp huyết mạch không thể có Thiên Tứ Thần Lực. Mà người có Thiên Tứ Thần Lực cũng không thể có thiên cấp huyết mạch.
Nhưng bây giờ, cái tên tu luyện Thần Phạt Huyền Công lại phóng thích ra Thiên Tứ Thần Lực. Không chỉ trên người hắn có bốn luồng khí diễm phun trào, mà trên hư không, mây vàng che kín bầu trời, trong đám mây mơ hồ có tiếng gầm thét của bốn mãnh thú. Dị tượng, đây là Thiên Tứ Thần Lực chỉ cần phóng thích có thể gây ra dị tượng.
"Bây giờ ngươi biết vì sao ta cuồng vọng không?" Sở Phong nói với Tả Khâu Đạo Nhất, trong lời nói đều mang vẻ trào phúng.
"Ngươi..." Tả Khâu Đạo Nhất nghiến răng nghiến lợi, không thể phản bác lại được. Hắn bại, xác thực là bại. Với tu vi ngang nhau, chiến lực của hắn và Sở Phong chênh lệch quá lớn. Nếu chỉ dựa vào thực lực bản thân, hắn căn bản không phải đối thủ của Sở Phong.
Nhưng Tả Khâu Đạo Nhất không nhận thua, dù sao hắn còn át chủ bài. Dù không muốn dùng át chủ bài này, nhưng nó là cơ hội duy nhất để hắn lật bàn.
"Trò hay, mới vừa bắt đầu." Thế là, Tả Khâu Đạo Nhất đưa tay vào túi Càn Khôn lấy ra một hòn đá, hòn đá này có khí tức gần giống hòn đá trên Thiên Lôi Cổ Trận, nhưng cũng có chỗ khác biệt. Hòn đá trên trận pháp tỏa ánh sáng nhạt, tản ra mùi thuốc. Còn Tả Khâu Đạo Nhất nhanh chóng nhét hòn đá kia vào trong miệng.
Ông
Khi hòn đá vào cơ thể, trên người Tả Khâu Đạo Nhất phát ra một luồng ánh sáng. Khí tức của luồng ánh sáng đó giống khí tức của Thiên Lôi Cổ Trận. Sau đó, Tả Khâu Đạo Nhất xuất thủ, tung một đấm thẳng mặt Sở Phong. Chiêu này không hề chứa bất kỳ kỹ pháp nào. Không phải võ kỹ, cũng không phải tiên pháp, mà chỉ là một thế công đơn giản nhất. Nhưng lúc này, quyền của hắn, bất kể là tốc độ hay lực lượng đều tăng lên rất lớn.
Sở Phong ý thức được sự thay đổi của Tả Khâu Đạo Nhất nên không dám khinh thường. Nhưng Sở Phong cũng không e ngại, cũng tung ra một quyền. Quyền của Sở Phong không nhắm vào mặt hay đan điền hắn, mà là nhắm vào nắm đấm của Tả Khâu Đạo Nhất.
"Cứng đối cứng?"
"Toại nguyện ngươi." Thấy rõ ý đồ của Sở Phong, Tả Khâu Đạo Nhất ngược lại hưng phấn lên.
Bành
Cuối cùng hai nắm đấm đụng vào nhau. Hai quyền đối bính tạo ra một lực xung kích cường đại. Tả Khâu Đạo Nhất không chịu được, liên tục lùi lại mấy bước, mới miễn cưỡng ổn định thân hình.
Sau khi ổn định, Tả Khâu Đạo Nhất lại lộ vẻ vui mừng. Không chỉ hắn bị hai quyền xung kích lùi lại, mà cả Sở Phong cũng thế.
Thấy vậy, người Tả Khâu Thiên Tộc cũng hưng phấn. Điều này chứng tỏ, chiến lực Tả Khâu Đạo Nhất đã không thua kém Sở Phong là bao. Trận chiến này vẫn có khả năng chiến thắng, thắng bại vẫn khó đoán.
Bang
Đột nhiên một đạo hàn quang lóe lên, Tả Khâu Đạo Nhất đã xuất hiện một thanh trường kiếm. Đó là bán thành tôn binh.
Thấy vậy, Sở Phong cũng xoay cổ tay, lộ ra một thanh bán thành tôn binh tương tự.
"Lại định so kiếm?"
"Cái tên Sở Phong này tuy có chiến lực kinh thiên, nhưng muốn so kiếm với Đạo Nhất thiếu gia, thì thật là không biết tự lượng sức." Thấy Sở Phong lộ ra bán thành tôn binh, mà cũng là một thanh kiếm, người Tả Khâu Thiên Tộc có chút hả hê. Như thể Sở Phong đang tự chui đầu vào rọ. Vì bọn hắn biết Tả Khâu Đạo Nhất rất yêu kiếm. Từ nhỏ đến lớn, bất kể binh khí gì, hắn chỉ dùng kiếm. Những binh khí khác, dù phẩm chất tốt hơn, hắn cũng không dùng. Chính vì yêu thích kiếm mà hắn thích nghiên cứu kiếm đạo. Nên kiếm pháp của Tả Khâu Đạo Nhất rất cao siêu. Dù không dùng võ kỹ hay tiên pháp, chỉ bằng kiếm pháp thuần túy, hắn cũng đạt tới cảnh giới xuất thần nhập hóa. Sở Phong nếu so đấu quyền cước, có thể cùng Tả Khâu Đạo Nhất ngang tài ngang sức. Còn nếu so kiếm pháp, thì Sở Phong chẳng khác gì tự rước nhục vào mình.
Bá bá bá
Lúc này Sở Phong và Tả Khâu Đạo Nhất đã cùng xuất thủ, giao chiến. Tuy đang giao chiến, người tu vi thấp đã khó mà theo kịp bóng dáng hai người. Xung quanh hai người lúc này bị vô số kiếm ảnh bao phủ.
Nhưng không lâu sau, một bóng người từ trong vô số kiếm ảnh bay ra. Đó chính là Tả Khâu Đạo Nhất.
Nhìn kỹ, người Tả Khâu Thiên Tộc không thể tin vào mắt mình. Lúc này trên người Tả Khâu Đạo Nhất đầy vết thương, thậm chí cánh tay trái bị chém đứt một đoạn. Mà Sở Phong, lại hoàn toàn không hề hấn gì.
"So kiếm pháp, Đạo Nhất thiếu gia lại bại?" Trong lòng người Tả Khâu Thiên Tộc vô cùng khó chịu. Dù sao, kiếm pháp chính là thứ Tả Khâu Đạo Nhất giỏi nhất. Nếu không giỏi, thì thua cũng không sao, nhưng giỏi nhất mà còn thua, thì khiến người ta tuyệt vọng.
"Cũng nên kết thúc rồi." Bất ngờ, Tả Khâu Đạo Nhất lại lên tiếng. Ngay sau đó, trên người hắn phát ra lôi đình màu đen. Lôi đình màu đen phát ra từ trong cơ thể hắn, sau đó tràn vào thanh bán thành tôn binh trong tay hắn. Khi thanh bán thành tôn binh bị bao phủ bởi lôi đình đen, nó trở nên vô cùng nguy hiểm.
Thấy lôi đình đen đó, trong mắt Sở Phong cũng hiện lên vẻ ngưng trọng. Nếu Sở Phong đoán không sai, lôi đình đen kia là tôn cấm võ kỹ. Thế là, Sở Phong cũng không ngồi chờ chết. Hắn cũng thi triển thủ đoạn của mình.
Ầm ầm
Sấm nổ vang, trên đỉnh đầu Sở Phong đã xuất hiện một đám mây đen lớn. Trong mây đen bắt đầu có lôi đình màu đỏ máu cuồn cuộn. Cảnh tượng đó còn đáng sợ hơn lôi đình đen trên binh khí của Tả Khâu Đạo Nhất.
"Tên Sở Phong này, hắn điên rồi sao?" Nhưng khi nhìn thấy Sở Phong thi triển thủ đoạn. Người Tả Khâu Thiên Tộc lại trợn tròn mắt, có chút mơ hồ. Bọn hắn rất rõ ràng, lôi đình đen mà Tả Khâu Đạo Nhất thi triển là một loại thủ đoạn như thế nào. Đó thực sự là tôn cấm võ kỹ, dù chỉ là một đoạn tôn cấm, nhưng uy lực rất mạnh. Thế nhưng thủ đoạn mà Sở Phong đang thi triển dù thanh thế đáng sợ hơn, nhưng uy thế lại kém xa. Bọn hắn có thể cảm nhận được, Sở Phong đang thi triển tiên cấm võ kỹ.
Dùng tiên cấm đối kháng tôn cấm, cũng như võ tiên đối đầu cường giả Chí Tôn. Hoàn toàn không cùng cấp bậc, sao có thể chống lại được?
Đây không phải là điên thì là cái gì?
"Sở Phong, ngươi có ý gì?"
"Rốt cuộc ngươi muốn tìm cái chết hay là coi thường ta?" So với người khác, sắc mặt của Tả Khâu Đạo Nhất càng thêm khó coi. Hắn cảm thấy hành động của Sở Phong là sỉ nhục hắn.
"Ngươi đừng hiểu lầm, ta không có ý coi thường ngươi."
"Ta chỉ là cảm thấy, đối phó tôn cấm võ kỹ của ngươi, tiên cấm của ta là đủ rồi." Sở Phong nói.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận