Tu La Võ Thần

Chương 848: Liều mạng một lần (3 càng)

Chương 848: Liều m·ạ·n·g một lần (3 chương) Sở Phong không những nhìn ra Thạch Kiếm Tông tông chủ đã nuốt cấm dược, hắn còn nhìn ra, sau khi Thạch Kiếm Tông tông chủ dùng cấm dược, thì lão nhân chín ngón rõ ràng không phải là đối thủ. Cứ tiếp tục như vậy, lão nhân chín ngón sớm muộn gì cũng bị Thạch Kiếm Tông tông chủ chém g·i·ế·t, nhưng hắn đã ra tay thì tuyệt đối sẽ không khoanh tay đứng nhìn, mà cao giọng đáp lời: “Tiền bối yên tâm, chỉ cần ta Sở Phong còn sống, thì nhất định sẽ không để các người sinh tử không đoái hoài, hiện tại ta Sở Phong cũng là người Tàn Dạ Ma Tông, thân là đồng môn, chúng ta chính là người một nhà, có phúc cùng hưởng, có họa cùng chia.” “Cái Thạch Kiếm Tông này gan to bằng trời, lại dám đối địch với Tàn Dạ Ma Tông ta, chi bằng để cho huynh đệ Tàn Dạ Ma Tông khác đến đồ diệt bọn chúng, còn không bằng chúng ta trực tiếp động thủ.” “Không cần sợ, cùng lắm thì là c·h·ế·t, hôm nay chúng ta muốn một trận chiến đến cùng.” Sở Phong hét to, gây nên tiếng tán thưởng của toàn trường, đừng nói là lão nhân chín ngón lần đầu gặp mặt Sở Phong, ngay cả người vây xem không hề liên quan đến Sở Phong, cũng không nhịn được từ sâu trong nội tâm mà giơ ngón tay cái với Sở Phong.
Bởi vì lời nói này của Sở Phong, hiển thị rõ một chữ, đó chính là chữ "Nghĩa".
Ở thế đạo này, thế nhân đều coi lợi ích làm đầu, người giảng nghĩa khí như Sở Phong có thể nói là quá hiếm hoi, huống chi Sở Phong còn trẻ như vậy, đã có tâm cảnh như thế, quả thực là khó gặp.
Hôm nay người ở đây, tuy đã sớm ngưỡng mộ đại danh Sở Phong đã lâu, nhưng hôm nay gặp mặt, bọn họ lại lau mắt mà nhìn Sở Phong.
Phát hiện kẻ này không chỉ có t·h·i·ê·n phú trác tuyệt, có thể xưng vô tiền khoáng hậu, ngay cả phẩm đức cũng hơn hẳn người cùng thế hệ, mặc kệ đối đãi kẻ địch hắn có bao nhiêu tâm ngoan thủ lạt, không từ thủ đoạn, nhưng ít nhất đối đãi đồng môn, hắn là một người đáng tin cậy.
Mặc dù nhờ câu nói vừa rồi mà Sở Phong tạo thêm được một chút lòng tin cho lão nhân chín ngón, nhưng Sở Phong cũng biết, lòng tin không thể để lão nhân chín ngón chống cự thêm, mà cũng không thể để hắn tăng cường chiến lực, cứ như vậy, sớm muộn gì lão cũng bị Thạch Kiếm Tông tông chủ đánh g·i·ế·t.
Cho nên, nhận thức tình thế không ổn, Sở Phong không còn giữ lại, dùng hết toàn lực, múa ngân long thương trong tay, bắt đầu phát động thế công dị thường hung mãnh, muốn phải nhanh chóng đánh bại sáu lão đầu trước mắt, xong đến trợ giúp lão nhân chín ngón một tay.
“Oanh ~~~~” Nhưng Sở Phong đã đánh giá thấp trình độ khó chơi của sáu lão đầu này, dù có vương binh trong tay, Sở Phong sớm muộn gì cũng thắng, nhưng muốn trong thời gian ngắn đánh bại đối phương là chuyện không dễ.
“Nể tình các ngươi tu luyện nhiều năm, vốn định cho các ngươi chết toàn thây, nhưng các ngươi lại cứ ép người như vậy, đừng trách ta không nể mặt mũi.” Đột nhiên, trong mắt Sở Phong hiện lên vẻ tàn nhẫn, mặt mày dữ tợn nói ra câu này.
“Ha ha, tiểu súc sinh, khẩu khí của ngươi thật đúng là lớn.” “Chúng ta thừa nhận, chiến lực của ngươi tiểu tử đúng là rất mạnh, có thể nói là chưa từng thấy chưa từng nghe, là kỳ tài, nhưng muốn thắng được sư huynh đệ sáu người bọn ta chỉ là hy vọng hão huyền, hôm nay ngươi đã chắc chắn phải c·h·ế·t.” Sáu vị thái thượng trưởng lão này bế quan đã lâu, hiển nhiên chưa từng nghe danh Sở Phong, cho nên căn bản không biết sự lợi hại của Sở Phong, vậy mà nói khoác không biết ngượng, muốn lấy tính m·ạ·n·g của Sở Phong.
"Ông"
Mà thôi, quyết định mau chóng chấm dứt chiến sự, Sở Phong đương nhiên sẽ không cho bọn chúng bất cứ cơ hội nào nữa, chỉ thấy ý niệm vừa chuyển, một cánh cổng kết giới chớp mắt đã xuất hiện.
"Ô ngao ~~~~~~~"
Cùng lúc cổng kết giới xuất hiện, một tiếng gào thét q·u·ái dị từ trong môn truyền ra, cùng lúc đó, một luồng khí diễm màu đen sẫm q·u·ái dị cũng ập tới mãnh liệt, trong nháy mắt đã bao bọc lấy sáu lão đầu kia.
“A ~~~~~~~” “Đáng c·h·ế·t, đây là thứ quỷ gì? ! ! !” Mà lúc này, sáu lão đầu còn dương dương đắc ý lập tức biến sắc mặt, kinh hoảng không thôi.
Bởi vì khi khí diễm màu đen bao bọc bọn chúng trong nháy mắt, bọn chúng đã cảm nhận được sự sợ hãi chưa từng có, kiếm trận được bố trí tỉ mỉ, chớp mắt liền tan rã.
“Nhớ kỹ, cỗ lực lượng này, gọi là Tu La.” Mà vào lúc này, Sở Phong thì lạnh lùng cười, sau đó ngân long thương trong tay cũng lại lần nữa đong đưa, lục đạo thương mang bắn ra, chỉ nghe thấy "Phanh phanh phanh..." Sáu tiếng trầm đục vang lên, sáu vị thái thượng trưởng lão Thạch Kiếm Tông đã tắt thở hoàn toàn, bị Sở Phong đánh g·i·ế·t sạch sẽ, ngay cả cặn bã cũng không còn, trước khi c·h·ế·t còn bị thôn phệ bản nguyên.
“Ấy nha nha nha, cuối cùng cũng chịu thả bản nữ vương ra rồi sao.” Sau khi chém g·i·ế·t sáu lão đầu kia, một bóng dáng xinh đẹp cũng từ từ bước ra khỏi cửa giới linh, người này chính là nữ Vương Đại Nhân, Đản Đản.
“Oa, mỹ nữ quá vậy, trên đời này lại có người phụ nữ xinh đẹp như vậy, rốt cuộc là ai?” “Đồ ngốc, đó là cửa giới linh, người này đi ra từ đó, chắc chắn là giới linh hung tàn trong truyền thuyết, Nữ Vương Đại Nhân đến từ Tu La Linh giới.” “Thật lợi hại, rốt cuộc thì sáu vị thái thượng trưởng lão đã tu luyện nhiều năm như vậy vẫn c·h·ế·t dưới tay Sở Phong, kẻ này chiến lực quả thật nghịch thiên, tuyệt thế kỳ tài, quả danh bất hư truyền.” Sau khi chứng kiến Đản Đản xuất hiện, người vây xem đều trợn mắt há mồm, bị thực lực của Đản Đản trấn nh·i·ế·p, nhưng mặc dù Đản Đản thay đổi chiến cuộc, thì bọn họ vẫn khâm phục Sở Phong.
Dù sao, giới linh mạnh hơn thì cũng chỉ là một phần của giới linh sư, có thể khiến giới linh siêu cường này vì mình hiệu lực, đây không phải chuyện mà giới linh sư nào cũng làm được, nói cho cùng đây là bản lĩnh của Sở Phong.
“Đáng c·h·ế·t, tên này lại k·h·ủ·n·g· ·b·ố như vậy, ngay cả sáu vị sư thúc cũng không phải đối thủ.” Mà thấy sáu sư thúc mình đã m·ấ·t m·ạ·ng, sắc mặt Thạch Kiếm Tông tông chủ cũng đại biến, nhận thấy tình thế không ổn, sự ngoan độc trong mắt hắn lại càng tăng thêm, sau đó lật tay, trọn vẹn mười viên cấm dược mạnh mẽ liền xuất hiện trong tay, không kịp nghĩ ngợi đã nuốt chửng.
"Ngao ~~~~~~~~~~~~~"
Sau khi nuốt thuốc, khí thế của toàn bộ người Thạch Kiếm Tông tông chủ đều thay đổi hoàn toàn, chẳng những hai mắt biến thành màu đỏ máu, mà còn há miệng phát ra một tiếng gầm lớn q·u·ái dị, còn kinh khủng hơn dã thú.
Lúc này hắn, đâu còn giống một người, đơn giản tựa như một quái vật hình người, không chỉ bề ngoài thay đổi, thực lực cũng thay đổi rõ rệt.
"Trời ạ, Thạch Kiếm Tông tông chủ lại nuốt nhiều cấm dược như vậy, hắn không muốn s·ố·n·g nữa sao?"
Mắt thấy Thạch Kiếm Tông tông chủ nuốt nhiều cấm dược lợi hại như vậy, người vây xem đều giật mình, bởi vì mỗi viên cấm dược hắn uống vào đều có giá trị không nhỏ, tuy nói sức mạnh tăng lên rất mạnh, nhưng phản phệ mang lại cũng rất hung mãnh.
Nhiều phản phệ cấm dược cộng dồn lại, thì rất k·h·ủ·n·g· ·b·ố, hành động của hắn chẳng khác nào đang tìm c·h·ế·t.
"Không, hắn đây là đang chuẩn bị liều m·ạ·n·g một phen, Sở Phong quá lợi hại, Thạch Kiếm Tông tông chủ đã không có đường lui, lúc này nếu không làm vậy thì chắc chắn sẽ c·h·ế·t, đổi lại là ta thì ta cũng sẽ làm như vậy."
Nhưng cũng có người sáng mắt, nhìn ra được ý đồ của Thạch Kiếm Tông tông chủ.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận