Tu La Võ Thần

Chương 3155: Cải biến thái độ (12)

Chương 3155: Thay đổi thái độ (12)
"Vị huynh đệ này tuổi còn trẻ mà lợi hại như vậy, thật là giấu nghề a, bội phục, bội phục."
"Ngươi vừa nói ngươi tên là Sở Phong?"
"Nhưng vì sao trước đây, ta chưa từng nghe qua tên ngươi?" Tên nam tử thất phẩm Thiên Tiên kia hỏi.
Hắn cũng không vì ra tay với Sở Phong thất bại mà tức giận.
Ngược lại... Sau khi nghiệm chứng thực lực của Sở Phong, thái độ của hắn đối với Sở Phong còn khách khí hơn lúc trước mấy phần.
"Ta gần đây mới trở lại Sở thị Thiên tộc." Sở Phong nói.
"Gần đây mới trở lại trong tộc?" Nghe vậy, mọi người càng thêm khó hiểu.
"Ngươi lúc trước nói ngươi tên là Sở Phong?" Bỗng nhiên, một người trong đó như nhớ ra gì đó, lại lần nữa xác nhận hỏi Sở Phong.
"Đúng vậy." Sở Phong nói.
"Cái tên này ngược lại có chút quen tai." Lúc này, ngay cả nữ tử có thái độ ngang ngược kia giọng nói cũng trở nên khách khí hơn, sau đó nàng cười nói với Sở Phong: "Ngươi chẳng lẽ là con trai của tiền bối Sở Hiên Viên?"
"Tại hạ, quả thật là con của Sở Hiên Viên." Sở Phong nói.
"Cái gì? !!!"
Lời này của Sở Phong tựa như sấm sét giữa trời quang, quả thực còn khiến người ta chấn kinh hơn cả việc Sở Phong thể hiện thực lực lúc trước.
"Ngươi nói, ngươi là con trai của Sở Hiên Viên? Thật sao? Ngươi thật là con trai của Sở Hiên Viên?" Nữ tử kia liên tục truy hỏi.
"Phụ thân ta xác thực chính là Sở Hiên Viên." Sở Phong cười nói.
"Cái này..."
Giờ khắc này, rất nhiều người của Đông Quách Thiên tộc đều hai mặt nhìn nhau, trên mặt họ đầy vẻ kinh ngạc.
Là con của Sở Hiên Viên, điều này không thể coi thường.
Giờ phút này bọn họ dường như biết vì sao Sở Phong lại khác biệt so với những tộc nhân khác của Sở thị Thiên tộc.
"Sở Phong c·ô·ng t·ử, tại hạ Đông Quách Hàng Nghĩa, lúc trước có nhiều đắc tội, mong rằng bỏ qua cho." Tên nam tử thất phẩm Thiên Tiên kia nói.
"Ta tên Đông Quách Nguyệt, lúc trước chỉ nói đùa với ngươi thôi, ngươi đừng để bụng nha." Nữ tử kia cũng vừa cười vừa nói.
Ngay sau đó, năm người trước cửa thành đều nhao nhao giới thiệu mình với Sở Phong.
Thái độ kinh ngạc kia thật là khác biệt một trời một vực.
"Sở Phong, xem ra danh tiếng của phụ thân ngươi rất có tác dụng a."
"Nói không chừng sau này, sẽ trở thành bùa hộ mệnh của ngươi đấy."
Nữ Vương đại nhân không nhịn được trêu chọc.
"Họ đối đãi ta như vậy, chính tỏ rõ năm đó thực lực của phụ thân, hy vọng một ngày kia, ta cũng có thể đạt tới trình độ cao như phụ thân." Sở Phong cảm khái nói.
Ngay sau đó, Sở Phong được mời vào trong thành Đông Quách Thiên tộc.
Ở chỗ này, Sở Phong rốt cục gặp được thiên tài mạnh nhất tu hành của Đông Quách Thiên tộc trong Tổ Võ giới này.
Nhưng có điều khiến Sở Phong hơi bất ngờ là.
Trong giới tu võ, đa số thiên phú của nam nhân mạnh hơn nữ nhân.
Cho nên thường thường người mạnh nhất đều là nam tử.
Thế nhưng thiên tài mạnh nhất của Đông Quách Thiên tộc này lại là một nữ tử.
Nữ tử này tuổi cũng gần ba trăm, nhưng khuôn mặt lại như cô gái trẻ khoảng hai mươi.
Bất quá, dung mạo của nàng không xuất chúng, ngược lại rất bình thường, cho dù là Đông Quách Nguyệt lúc trước gây khó dễ cho Sở Phong ở ngoài cửa thành, theo Sở Phong thấy cũng chỉ hơi có chút nhan sắc thôi.
Nhưng nếu so với nữ tử này, Đông Quách Nguyệt tuyệt đối chỉ là một mỹ nữ.
Mặc dù nữ tử này tướng mạo bình thường, nhưng lại phi thường có khí chất.
Đồng thời tu vi của nàng Sở Phong nhìn không thấu, nhưng Sở Phong đoán chừng, nàng có thể thố·n·g lĩnh Đông Quách Thiên tộc, đồng thời có một chỗ đứng tại Đông Vực Tổ Võ tu hành giới.
Nữ tử này ít nhất cũng phải là Võ Tiên cảnh.
Mà nữ tử này tên là Đông Quách Băng Ngữ.
Dưới mắt, trong tòa cung điện này chỉ có Sở Phong và Đông Quách Băng Ngữ.
"Sở Phong c·ô·ng t·ử, xin cứ nói mục đích đến đây của ngươi đi."
Đông Quách Băng Ngữ là người biết chuyện, nàng dường như biết Sở Phong đến đây vì cái gì.
Đối phương đã như vậy, Sở Phong tự nhiên không khách khí nữa mà đi thẳng vào vấn đề, nói rõ mục đích đến đây.
Sau một hồi nói chuyện, Sở Phong rời khỏi tòa thành trì này, hướng Sở thị Thiên tộc trở về.
Mặc dù Đông Quách Băng Ngữ bày tỏ sẽ không so đo ân oán năm xưa với Sở thị Thiên tộc nữa, nhưng nàng cũng không nói rõ sẽ giúp đỡ Sở thị Thiên tộc.
Thật ra loại chuyện này Sở Phong cũng không tiện nói thêm gì.
Cho nên Sở Phong cũng không nói nhiều mà chỉ nói chuyện phiếm một chút rồi rời đi.
Chỉ là Sở Phong không biết, khi hắn vừa rời khỏi tòa cung điện kia, Đông Quách Băng Ngữ liền phất tay.
Sau lưng nàng, lập tức xuất hiện hai bóng người.
Đây là hai nam tử, một béo một gầy, đều là người của Đông Quách Thiên tộc.
Mà hai người họ có thể nói là một trong số những người mạnh nhất của Đông Quách Thiên tộc, ngoại trừ Đông Quách Băng Ngữ.
Mặc dù họ một béo một gầy, dáng vẻ không hề giống nhau, nhưng lại là huynh đệ ruột, người đời gọi là Đông Quách song hùng.
"Đi theo Sở Phong." Khi Đông Quách song hùng hiện thân, Đông Quách Băng Ngữ nói.
"Băng Ngữ tỷ, ngươi muốn chúng ta bảo vệ hắn?" Đông Quách song hùng mập mạp hỏi.
"Trước cứ đi theo, xem biểu hiện của hắn, nếu biểu hiện tốt thì bảo vệ, nếu không tốt thì mặc kệ."
"Đương nhiên, tiêu chuẩn tốt x·ấ·u, ta không định, do chính các ngươi quyết định." Đông Quách Băng Ngữ nói.
"Rõ." Hai người ôm quyền, rồi thân hình nhảy lên, hướng theo phương hướng của Sở Phong đuổi theo.
Sở Phong không biết Đông Quách Băng Ngữ phái hai viên đại tướng âm thầm bảo vệ hắn.
Cho nên trong nhận thức của Sở Phong, lần này đến Đông Quách Thiên tộc chỉ thành c·ô·ng hòa giải, nhưng không đạt được sự giúp đỡ của Đông Quách Thiên tộc.
Cái này cũng không thể trách Đông Quách Thiên tộc, bởi vì Sở Phong không hề nhắc đến một chữ nào liên quan tới việc mình đắc tội với Phần Dã Yêu tộc và Thanh Vũ Yêu tộc.
Sở Phong chính là như vậy, khi giúp người khác thì không giữ lại chút nào.
Thế nhưng hắn lại luôn không muốn xin người khác giúp đỡ.
Đồng thời, từ khi cùng nhau đi lên từ hạ giới, Sở Phong cũng hiểu rõ rằng hắn có được ngày hôm nay là nhờ những quý nhân đã giúp đỡ hắn.
Nếu không có những quý nhân kia ra tay tương trợ trong lúc nguy nan, có lẽ hắn căn bản không sống đến hôm nay.
Thế nhưng Sở Phong cũng hiểu rằng muốn trưởng thành thì tuyệt đối không thể mãi dựa vào người khác.
Hắn nhất định phải dựa vào chính mình.
Cho nên Sở Phong đã chuẩn bị sẵn sàng để đối mặt với sự t·r·ả t·h·ù của Phần Dã Yêu tộc và Thanh Vũ Yêu tộc.
Mặc dù đã chuẩn bị kỹ càng, nhưng Sở Phong lại không ngờ rằng sự t·r·ả t·h·ù của Phần Dã Yêu tộc lại đến nhanh như vậy.
(Xin hãy vote 9-10 điểm đ·á·n·h giá chất lượng cuối chương ủng hộ conver. Cảm ơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận