Tu La Võ Thần

Chương 835: Lại xông quỷ tháp (3 càng)

"Các vị tiền bối, chúng ta nói ngắn gọn, vì một vài lý do, hiện tại có một thế lực ở phương Đông hải vực muốn tiêu diệt đại lục Cửu Châu của chúng ta, và thế lực đó, hiện tại ta không thể chống lại."
"Cho nên hiện tại, Cửu Châu đại lục không thể chờ đợi thêm được nữa, bởi vì ta không thể đảm bảo, sau Cao thị hoàng tộc này, có còn thế lực nào khác sẽ đến Cửu Châu đại lục hay không. Vì an toàn, mọi người cần tạm thời chuyển đến nơi khác, mai danh ẩn tích."
"Sau khi di chuyển, ta hy vọng tất cả mọi người ở Cửu Châu đại lục chúng ta đừng có bất kỳ sự khác biệt nào, mà hãy một lòng đoàn kết, bởi vì hiện tại chúng ta là người một nhà."
"Tổ sư đại nhân, những vật tư này xin giao cho ngài quản lý, tuy không nhiều, nhưng nhờ vào số này, sẽ giúp thực lực tổng thể của mọi người tăng lên." Vừa nói, Sở Phong vừa chuyển giao số vật tư đoạt được từ Cao thị hoàng tộc cho Thanh Long đạo nhân.
Sau khi xem qua số vật tư đó, dù là Thanh Long đạo nhân cũng phải biến sắc, kinh ngạc trước sự phong phú của nó, rồi không kìm được thở dài một tiếng, cười với Sở Phong: "Sở Phong à, đừng gọi ta là tổ sư nữa, bây giờ ta đã kém xa ngươi rồi. Nếu để người ngoài nghe thấy một cao thủ như ngươi lại gọi ta là tổ sư, chỉ sợ sẽ bị chê cười." Khi nói, trên mặt Thanh Long đạo nhân lộ rõ vẻ hổ thẹn.
Không chỉ Thanh Long đạo nhân, mà Gia Cát Lưu Vân, Lý Trường Thanh, và rất nhiều người khác ở đó đều cảm thấy hổ thẹn, vì xét về vai vế, họ cao hơn Sở Phong rất nhiều, nhưng về thực lực, thì bây giờ họ và Sở Phong đã khác nhau một trời một vực.
"Tổ sư đại nhân, sao ngài lại nói thế? Người xưa có câu 'một ngày là thầy, cả đời là cha', huống chi ngài là tổ sư của ta?"
"Ta, Sở Phong, bất cứ lúc nào cũng không quên ta là đệ tử của Thanh Long Tông, bất cứ lúc nào cũng không quên, tại Thanh Long Tông ta có một sư tôn tên Gia Cát Lưu Vân, có một vị tổ sư tên Thanh Long đạo nhân."
Sở Phong nói rất chân thành, đó là những lời trong lòng hắn, hắn sẽ không bao giờ quên, Gia Cát Lưu Vân là sư tôn, Thanh Long đạo nhân là tổ sư của hắn.
Không chỉ có hai người họ, mà tất cả các vị tiền bối ở đó, Sở Phong đều sẽ cả đời tôn trọng, kính nể. Cho dù mình mạnh đến mức nào đi nữa, thái độ này cũng không thay đổi.
Vì, người không thể quên nguồn cội, không thể quên những người đã giúp đỡ mình, lúc mình không có gì cả, thậm chí yếu ớt không chịu nổi một đòn.
Nghe được lời Sở Phong nói, Thanh Long đạo nhân không nói thêm gì nữa, nhưng nụ cười vui vẻ trên mặt đã thể hiện rõ tâm tình của ông lúc này.
Sau đó, Sở Phong tìm lý do khác, để các cường giả từ những đại lục khác lần lượt rời đi. Còn những hoàng tộc suýt mất mạng ở đây cũng biết Cửu Châu đại lục hung hiểm, không cần ai thúc giục, tự mình vội vã rời đi.
Tuy vậy, cho dù bọn họ bình an rời đi, họ cũng sẽ không quên người trẻ tuổi tên Sở Phong, người đã cứu họ.
Sau khi thuyết phục những người ngoài này rời đi, Sở Phong liền chỉ huy vạn tên cao thủ Tà Dạ Ma Tông, lợi dụng tốc độ cực nhanh của mười chiến hạm, chia ra hành động, đưa tất cả những người có quan hệ mật thiết với mình đi, về phần nơi di chuyển, Sở Phong đã sớm chọn kỹ, nơi đó cũng ở lục địa phương Đông, nhưng tuyệt đối an toàn.
Cuộc di chuyển lần này là một đại công trình, tuy nhiên mười chiếc chiến hạm kia có tốc độ cực nhanh, dù cần di chuyển một số lượng người lớn, chỉ trong vòng hơn một tháng ngắn ngủi đã di chuyển xong xuôi.
Giờ đây, tất cả những người và thế lực có quan hệ mật thiết với Sở Phong ở Cửu Châu đại lục đã rời khỏi mảnh đất cố hương này.
Trong khi di chuyển những người này, Khương thị hoàng triều cũng theo chỉ thị của Sở Phong, ra thông báo khắp thiên hạ, rằng Cửu Châu đại lục có tài nguyên khiến cường giả từ bên ngoài chú ý, không lâu nữa có thể sẽ dẫn đại quân đến xâm lược, khuyên mọi người nhanh chóng rời đi để tránh bị liên lụy vô tội.
Đồng thời, trong khi truyền tin tức, Khương thị hoàng triều cũng cấp cho mọi thế lực, thậm chí là bá tánh thiên hạ những khoản trợ cấp kinh tế khác nhau, không những đủ để bù đắp những thiệt hại do di chuyển gây ra mà còn tặng cho họ không ít thu nhập.
Còn những thế lực nào nguyện ý trợ giúp dân thường nhanh chóng rời khỏi Cửu Châu đại lục thì lại càng nhận được thù lao phong phú hơn.
Đương nhiên, một số tiền lớn như vậy, tự nhiên không phải Khương thị hoàng triều bỏ ra, mà là do Sở Phong cung cấp, dù sao bây giờ số tài sản mà Sở Phong nắm giữ lớn hơn rất nhiều so với Khương thị hoàng triều.
Trong tình hình này, từ các thế lực đỉnh cấp đến dân thường bắt đầu di chuyển, trừ một bộ phận nhỏ người không muốn rời đi ra, phần lớn mọi người đều chọn cách ra đi.
Tin rằng trong tương lai không xa, Cửu Châu đại lục sẽ trở thành một nơi hoang vu hiếm dấu chân.
Sau khi cơ bản hoàn thành việc di chuyển, Sở Phong lại đến lãnh địa của giới linh công hội, vì ở đó có một nơi, mà trước khi đi Sở Phong còn muốn khiêu chiến một lần, đó chính là Tu La Quỷ Tháp thần bí khó lường.
Giờ đây, thành viên giới linh công hội hầu như đã rời đi, chỉ còn một số ít người chọn ở lại, trông coi lãnh địa này, chưa kể đến thực lực của Sở Phong bây giờ, không ai có thể ngăn cản Sở Phong, cho nên dựa vào quan hệ của Sở Phong với giới linh công hội, đương nhiên không ai cản Sở Phong.
Vì vậy, Sở Phong rất thuận lợi tiến vào Tu La Quỷ Tháp, và đến tầng thứ bảy, nơi đã từng giam giữ Yêu Hầu Vương.
"Kết giới ở đây thật xảo diệu, khó trách Hầu ca của ta bị vây ở đây lâu như vậy."
Giờ phút này, Sở Phong tỏa tinh thần lực ra, dùng thiên nhãn quan sát bốn phương tám hướng, với thuật kết giới hiện giờ, hắn dễ dàng phá vỡ trận pháp kết giới đã từng giam cầm Yêu Hầu Vương, rồi đi sâu vào trong.
Nhưng càng đi sâu vào trong, cơ quan kết giới lại càng phức tạp. Nếu không có thiên nhãn, Sở Phong căn bản không thể dựa vào tinh thần lực để tìm ra phương pháp giải quyết, thậm chí căn bản không thể phát hiện những cơ quan này.
Tình hình này khiến áp lực của Sở Phong càng lúc càng lớn, không dám chút chủ quan nào, không thể không thừa nhận, chủ nhân Tu La Quỷ Tháp quả thật không hề đơn giản.
Những cơ quan kết giới tinh xảo này lại càng làm Sở Phong ý thức được, thứ chí bảo phong ấn ở đây tuyệt đối là một thứ không hề tầm thường.
"Đản Đản, cái Tu La Quỷ Tháp này rốt cuộc là sao vậy? Bên ngoài nhìn rõ ràng chỉ là một cái tháp, sao khi đi vào, nó lại rộng lớn đến vậy?"
Trong lúc cẩn thận từng chút một tiến lên, Sở Phong không kìm được sự tò mò, vì hắn phát hiện tầng thứ bảy của Tu La Quỷ Tháp quá lớn, thực sự lớn hơn gấp mấy chục lần sáu tầng phía dưới cộng lại.
"Ha ha, cái Tu La Quỷ Tháp này, bản thân nó là một đại trận, khi ngươi tiến vào tầng thứ bảy, tức là đã tiến vào đại trận thật sự."
"Nơi này rốt cuộc lớn bao nhiêu, thật sự là một ẩn số, nếu do một vị giới linh sư không tầm thường sáng tạo, thì việc mở ra một thế giới độc lập bên trong trận pháp này cũng không phải là không thể." Đản Đản giải thích.
"Vậy lợi hại vậy, khi nào thì ngươi dạy ta cách bố trí Tu La Quỷ Tháp?" Sở Phong, người cũng đã ký kết khế ước với Tu La Linh Giới, càng thêm cảm thấy hứng thú với Tu La Quỷ Tháp.
"Ngươi còn kém xa lắm." Đản Đản nhếch mép, ý bảo Tu La Quỷ Tháp này không đơn giản có thể bố trí, dù sao để mở một không gian mới, lại duy trì nó bền bỉ cả vạn năm, thì phải có đại thuật kết giới vô cùng mạnh mẽ mới làm được, mà Sở Phong hiện tại còn chưa có năng lực đó.
"Hắc..." Nghe Đản Đản nói vậy, Sở Phong cũng không giận, mà cười hắc hắc, nhìn về phía trước nói: "Vậy ngươi nói xem, phía sau cánh cửa kết giới này, là một thế giới hay là một cái bẫy?"
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận