Tu La Võ Thần

Chương 4343: Ở trong lòng bàn tay

"Hiểu Hiểu! ! !" Đột nhiên, một bóng người chắn trước mặt bọn họ. Là tộc trưởng Long thị, đồng thời tộc trưởng Long thị lại lần nữa quỳ xuống. Lần này, hắn lại quỳ gối trước mặt con gái mình. Cái quỳ này, khiến Long Hiểu Hiểu cũng ngây người ra. Trong phút chốc, cảm xúc phức tạp tràn vào đôi mắt Long Hiểu Hiểu. Đây là phụ thân cao cao tại thượng của nàng. Đây là phụ thân nắm giữ quyền sinh sát của Long thị. Chỉ cần ông ấy một câu, đừng nói những người khác trong Long thị, cho dù là vợ con của ông ấy, cũng phải chết. Trong mắt Sở Phong và Lỗ Mũi Trâu lão đạo, tộc trưởng Long thị cũng chỉ là tộc trưởng Long thị. Nhưng trong lòng Long Hiểu Hiểu, người phụ thân này có ý nghĩa hoàn toàn khác biệt. Trước đây Long Hiểu Hiểu chưa từng nghĩ tới, người phụ thân cao cao tại thượng của mình, lại có một ngày quỳ trước mặt nàng. Cảnh tượng này, đối với nàng mà nói, là một sự đả kích cực lớn. Đả kích đến nỗi nàng không biết phải làm sao.
"Hiểu Hiểu, vi phụ sai rồi, là phụ thân trách lầm con."
"Nhưng Long Mạch Chi Nguyên kia, trước đây trên người con chưa từng xuất hiện, không chỉ vi phụ không cảm ứng được, những người khác cũng vậy."
"Chuyện này không thể chỉ trách phụ thân, hoàn toàn là hiểu lầm thôi."
"Con đừng rời khỏi Long thị mà."
"Đừng giận phụ thân thật nhé." Tộc trưởng Long thị áy náy nói.
"Phụ thân, ngài là phụ thân của con, dù ngài có đánh mắng hay trách oan con, con cũng không trách ngài."
"Nhưng hai mẹ con kia, một lòng muốn đẩy con và mẫu thân vào chỗ chết."
"Chuyện này ngài rõ ràng, nếu không có Sở Phong hôm nay đến Long thị, mẫu thân con vẫn còn bị giam trong ngục, con thì bị giam cầm, sống chết ngày sau cũng không rõ."
"Long thị như vậy, làm sao con dám ở lại?" Long Hiểu Hiểu nói.
"Hiểu Hiểu, con đừng nói nữa, vi phụ biết phải làm gì rồi." Tộc trưởng Long thị đứng dậy, lại lùi về sau mấy bước. Nhưng ông ấy không nhìn mẹ con Long Mộc Mộc, mà cao giọng nói.
"Vừa rồi, là ai đánh nữ nhi Hiểu Hiểu của ta, tự mình quỳ xuống đất nhận lỗi." Câu nói kia không vang dội lắm, nhưng lọt vào tai, lại cực kỳ chói tai. Vừa nghe xong câu này, mẹ con Long Mộc Mộc vội vàng quỳ xuống đất, nói với Long Hiểu Hiểu lời cầu xin tha thứ. Đã nhìn rõ tình thế, hai mẹ con không còn dám càn rỡ, cũng không dám giãy dụa, chỉ có thể cúi đầu nhận sai, để tự bảo vệ mình.
"Quỳ xuống trước mặt con bé." Tộc trưởng Long thị hét lớn. Nghe vậy, hai mẹ con Long Mộc Mộc liền bò đến trước mặt Long Hiểu Hiểu. Lúc này hai mẹ con đã không còn vẻ mặt hung ác lúc trước, ngược lại mỗi người khóc như mưa. Nếu người ngoài không biết ngọn nguồn, thấy cảnh tượng này, còn cho rằng hai mẹ con chịu bao nhiêu oan ức. Mẹ con các nàng thật sự diễn trò "mèo khóc chuột", quá nhuần nhuyễn. Long Hiểu Hiểu nhìn mẹ con Long Mộc Mộc như vậy, không thèm nhìn lấy một cái, vì nàng không muốn nhìn vẻ mặt buồn nôn của hai mẹ con này.
Phốc
Phốc
Nhưng đột nhiên, hai dòng máu tươi bắn lên, ngay sau đó cả không gian này đều yên tĩnh lại. Mọi người cẩn thận quan sát, đều thấy rõ, đan điền của hai mẹ con Long Mộc Mộc bị người từ sau lưng đâm xuyên qua. Và người đâm xuyên đan điền của hai mẹ con, không ai khác, chính là tộc trưởng Long thị. Cảnh này vốn đã khiến người ngoài ý, ai ngờ một màn càng bất ngờ hơn, lại lần nữa phát sinh.
Vù vù
Chỉ thấy tộc trưởng Long thị đột nhiên vung tay, hai dòng máu tươi liền bắn tứ tung. Hai mẹ con Long Mộc Mộc, triệt để hóa thành hai vũng máu loãng, rơi trước mặt Long Hiểu Hiểu.
"Hiểu Hiểu, từ nay về sau, trong tộc Long thị này, sẽ không còn ai uy hiếp được con nữa." Tộc trưởng Long thị nói.
Lời của tộc trưởng Long thị, nghe có vẻ là lo lắng và bảo vệ cho Long Hiểu Hiểu. Nhưng trong mắt Sở Phong, lại không thấy chút gì, hắn chỉ thấy sự tàn nhẫn và nhẫn tâm của vị tộc trưởng đại nhân này. Rõ ràng mẹ con Long Mộc Mộc mới là vợ con mà ông ta yêu thương nhất hiện tại. Nhưng chỉ vì lợi ích, chỉ vì tương lai của Long thị, mà ông ta có thể ra tay sát hại. Vì vậy có thể thấy, tộc trưởng Long thị này, là một nhân vật tàn nhẫn đến mức nào. Nếu như hôm nay, Long Hiểu Hiểu không thực sự dung hợp Long Mạch Chi Nguyên. Như vậy, người chết sẽ là Long Hiểu Hiểu. Người phụ thân này, cũng tuyệt đối sẽ không hạ thủ lưu tình.
Có lẽ là cùng chung suy nghĩ với Sở Phong. Sau khi thấy được sự tàn nhẫn của cha mình, Long Hiểu Hiểu rõ ràng nhận lấy kinh hãi, liền nghiêng người, ngất đi.
"Đại sư, ngài mau xem Hiểu Hiểu thế nào rồi." Long Hiểu Hiểu hôn mê, tộc trưởng Long thị lo lắng tột độ.
Thấy vậy, Lỗ Mũi Trâu lão đạo liền lấy đan dược ra, cho Long Hiểu Hiểu uống. Thần kỳ thay, sau khi uống đan dược, không những khuôn mặt Long Hiểu Hiểu chớp mắt phục hồi, ngay cả khí tức cũng trở nên vững vàng hơn nhiều.
"Tộc trưởng đại nhân, ngài đừng lo, tâm hỏa của Hiểu Hiểu công chúa đã trừ, không còn gì đáng ngại."
"Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, Hiểu Hiểu công chúa nhất định có thể hoàn mỹ dung hợp sức mạnh của Long Mạch Chi Nguyên, hiện tại chỉ cần có thời gian mà thôi." Lỗ Mũi Trâu lão đạo nói.
"Đa tạ đại sư, cảm ơn đại sư." Tộc trưởng Long thị cảm kích không thôi, Sở Phong nhận thấy, sự cảm kích của tộc trưởng Long thị lúc này không hề giả tạo, mà xuất phát từ đáy lòng. Nhìn thấy tộc trưởng Long thị như vậy, Lỗ Mũi Trâu lão đạo cũng gật đầu cười. Chỉ là nhìn nụ cười của vị sư tôn này, rồi lại nhìn tộc trưởng Long thị và Thái thượng trưởng lão đang căng thẳng đổ mồ hôi. Sở Phong bỗng thấy có chút đồng tình với họ. Sở Phong đã phát hiện ra, thì ra từ đầu đến cuối, người bày mưu tính kế, cũng chỉ có một người. Người này chính là sư tôn của hắn. Dù ở trong tộc Long thị, nhưng những nhân vật lớn này của Long thị, vẫn bị sư tôn hắn đùa bỡn trong lòng bàn tay.
Chuyện đến nước này, Sở Phong biết, tất cả đều là do sư tôn hắn sắp đặt. Tình huống khúc chiết này đều là do sư tôn hắn cố tình tạo ra. Sức mạnh Long Mạch Chi Nguyên không hiện, Long Hiểu Hiểu thảm bị trách cứ. Sau đó, sức mạnh Long Mạch Chi Nguyên đại hiển, tộc trưởng và Thái thượng trưởng lão Long thị hối hận khôn nguôi. Thế là, hai mẹ con Long Mộc Mộc chết thảm. Tất cả đều quá hợp lý. Và tất cả điều này, đều do một tay sư tôn hắn sắp đặt. Quan trọng nhất là, trước đó, ngay cả Sở Phong cũng không nhìn ra chút sơ hở nào, ngược lại vì tình hình không ổn đó mà cảm thấy lo lắng, cảm xúc cũng theo đó thăng trầm. Ngay cả hắn cũng bị đùa giỡn trong lòng bàn tay.
"Sư tôn của ta, quả thật có chút đáng sợ."
"Bất quá, ta thích." Sở Phong nội tâm cảm thán, khóe miệng cũng nhếch lên một nụ cười.
Sở Phong một đường từ hạ giới đi lên, gặp không ít cao thủ võ thuật, đã từng bái không ít đại nhân vật làm thầy. Những nhân vật đó, đối với Sở Phong lúc trước mà nói, đều là cao cao tại thượng, uy phong lẫm liệt, khiến người khác xuất phát từ đáy lòng kính nể. Nhưng lại chưa từng có ai, giống Lỗ Mũi Trâu lão đạo, để Sở Phong có cảm giác vừa kính nể vừa bất định như thế. Nhưng hết lần này tới lần khác, Sở Phong lại thích cái cảm giác này. Một sư tôn như vậy, đối với hắn mà nói, có vẻ càng thú vị hơn.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận