Tu La Võ Thần

Chương 4430: Thông qua khảo hạch

"Ngươi!!!” Nhìn thấy chiếc chìa khóa này, sắc mặt của Ân Đại Phấn biến đổi lớn. Sau đó nàng càng lộ vẻ giận dữ, nhìn chằm chằm về phía Sở Phong. “Đây là của ta, ngươi đã lấy đi chìa khóa thông qua khảo hạch của ta rồi.” Ân Đại Phấn tức giận nghiến răng nghiến lợi, gầm thét về phía Sở Phong. Nàng biết, chiếc chìa khóa lóe sáng này, chính là chứng minh đã thông qua khảo hạch. Nàng cảm thấy, chiếc chìa khóa này là thuộc về nàng, là Sở Phong đã đánh cắp nó. “Ân cô nương, ngươi nói lời này là có ý gì, ta sao lại nghe không hiểu?” “Không phải ngươi cũng không biết, địa điểm khảo hạch ở đâu, sao bây giờ ngươi, lại nói đã thông qua khảo hạch?” Sở Phong nheo mắt lại, cười hì hì hỏi. “Ngươi đừng có giả vờ hồ đồ, ngươi cố ý đấy, ngươi biết ta đang lừa ngươi, nên giả bộ rời đi, nhưng thật ra là lén lút theo dõi ta, thừa dịp lúc ta thông qua khảo hạch, liền lấy đi chìa khóa vốn thuộc về ta.” Ân Đại Phấn lớn tiếng nói. “Chìa khóa của ngươi ở đâu, ta sao biết, chiếc chìa khóa này là của ta mà.” Sở Phong nói. “Cái kia, đây không phải là chìa khóa của ta sao?” Ân Đại Phấn thần sắc ngưng lại, sau đó vội vàng lấy ra chìa khóa của mình. Lúc này mới phát hiện, chìa khóa của nàng vẫn còn, chỉ là khác biệt ở chỗ, chìa khóa của nàng vẫn như cũ là hình dạng ban đầu, cũng không có biến hóa như của Sở Phong. “Chẳng lẽ nói, ngươi... ngươi đã giành trước một bước, thông qua khảo hạch rồi sao?” Ân Đại Phấn nhìn về phía Sở Phong, đầy mắt kinh ngạc. Nàng cực kỳ thông minh, đã hiểu ra tất cả. “Ân Đại Phấn, giờ mới phản ứng lại sao?” “Ngươi tự cho là mình cực kỳ thông minh, kỳ thật quá ngu xuẩn rồi.” “Chút thủ đoạn vặt của ngươi, mà đòi lừa gạt ta, Sở Phong sao?” “Tấm bia đá này bên trên nội dung, ngươi đều có thể hiểu thấu đáo, ta là một Long Văn cấp Thánh bào Giới Linh sư đường đường, lại không thể lĩnh hội ra sao?” “Ta cho ngươi biết, ta không chỉ tham ngộ đầy đủ, những gì ta lĩnh hội được còn cao hơn ngươi gấp bội.” “Ta vừa cố ý hỏi ngươi, chính là muốn thử xem nhân phẩm của ngươi, nếu như ngươi nói thật, ta còn có thể giúp ngươi, thậm chí nhường ngươi, nhưng nếu ngươi lừa gạt ta, ta liền sẽ tương kế tựu kế.” “Không ngờ rằng, nhân phẩm của ngươi lại tệ đến mức này.” “Nếu như nói, trước đây ngươi không xác định, ta là bạn của tỷ tỷ ngươi, ngươi có ý định với ta, thì còn có thể chấp nhận được.” “Nhưng khi ngươi đã biết, ta và tỷ tỷ ngươi là bạn tốt, mà vẫn dùng loại thủ đoạn này để âm ta, thì nhân phẩm của ngươi, thật sự là kém cỏi đến từ sâu trong linh hồn.” Sở Phong nói với Ân Đại Phấn. Đúng vậy, Sở Phong có khả năng quan sát am hiểu mà nghe ngóng. Có thể sức quan sát của hắn, so ra không bằng thế hệ trước các đại nhân vật. Nhưng mà ở cùng thế hệ, ai có thể thắng qua hắn? Sở Phong đã sớm nhìn thấu nội dung trên tấm bia đá, mà còn nhìn thấu triệt để hơn nhiều so với Ân Đại Phấn này. Sở Phong làm tất cả đều là có mục đích. “Sở Phong công tử, thật xin lỗi, là ta sai rồi.” Đột nhiên, Ân Đại Phấn khóc lớn lên, hai hàng nước mắt nóng hổi càng như mưa, tuôn ra từ hốc mắt. Tiểu nha đầu này, kỹ năng diễn xuất cao siêu, nói khóc là khóc liền, hơn nữa khóc cực kỳ đáng thương. Không chỉ khóc lớn, nàng còn ngồi liệt giữa không trung, toàn thân run rẩy, tê tâm liệt phế, dáng vẻ đó, cứ như đang đau lòng muốn chết. “Sở Phong công tử, ta cũng có nỗi khổ tâm.” “Ta từ nhỏ đã đi theo sư tôn, lớn lên bên người, nhưng sư tôn ta, lại một lòng mong muốn tìm lại tỷ tỷ ta, cái người mà ta đã ở bên cạnh hắn nhiều năm, vậy mà hắn vẫn muốn tìm đến tỷ tỷ ta.” “Tìm tỷ tỷ của ta, vốn không có gì, ta cũng muốn tìm thấy tỷ tỷ của ta.” “Nhưng sư tôn hắn, vẫn luôn xem tỷ tỷ ta, như người thừa kế tương lai, cho dù ta ở bên cạnh hắn, tu luyện gian khổ nhiều năm như vậy, cũng vô ích.” “Ta rất muốn chứng minh mình, mà cái Nguyện Thần Cung này là cơ hội tốt nhất.” “Ta biết, thông qua cuộc khảo hạch này, chỉ là bước đầu tiên, chỉ có thông qua khảo hạch, mới có thể nhận được lịch luyện thực sự.” “Ta không thể thua, ta thật không thể thua, nếu không lại càng bị sư tôn xem thường.” “Ta cũng là không còn cách nào mới làm vậy, Sở Phong công tử, ta thật không cố ý.” Ân Đại Phấn khóc nước mắt như mưa, cộng thêm dung nhan tuyệt mỹ của nàng, cái bộ dáng đó, thật sự khiến người ta yêu thương. Nhìn thấy Ân Đại Phấn như vậy, Sở Phong cũng lộ vẻ cảm động. “Thôi được rồi, xem mặt tỷ tỷ của ngươi, cái này cho ngươi vậy.” Sở Phong cầm chìa khóa của mình, đưa cho Ân Đại Phấn. Nghe những lời này, Ân Đại Phấn thì sững sờ, nàng nhìn chìa khóa Sở Phong đưa cho, đơn giản không thể tin vào mắt mình. “Sao còn ngẩn người ra vậy, cầm lấy đi.” Sở Phong nói. “Sở Phong công tử, ngươi, ngươi là nghiêm túc sao?” “Ngươi thật sự, muốn nhường cơ hội này cho ta sao?” Ân Đại Phấn hỏi. “Chẳng lẽ còn là giả sao?” “Mau cầm lấy đi, không khéo chờ một lát, ta có thể sẽ đổi ý đấy.” Sở Phong hơi mất kiên nhẫn nói. “Đa tạ Sở Phong công tử.” Nghe những lời này, Ân Đại Phấn vốn đang quỳ giữa không trung, vội vàng đứng lên, một tay cướp lấy chiếc chìa khóa trong tay Sở Phong. “Sở Phong công tử, ngươi thật sự quá tốt, trách sao, trách sao tỷ tỷ ta lại muốn kết giao cùng ngươi.” Nói tới đây, Ân Đại Phấn càng xông tới trước người Sở Phong, trực tiếp nhào vào lòng Sở Phong. Không chỉ đôi tay nhỏ bé mềm mại, ôm chặt lấy Sở Phong, còn hôn lên má Sở Phong một cái. Nếu như là Sở Phong bình thường, hành động này của Ân Đại Phấn, ngược lại có thể hiểu được. Nhưng bây giờ Sở Phong, lại là một kẻ xấu xí vô cùng, đơn giản so với quái vật còn đáng sợ hơn. Đối mặt với Sở Phong như vậy, Ân Đại Phấn vẫn có thể làm ra hành động như vậy, thật đúng là người không tầm thường. “Ai ai ai, nam nữ thụ thụ bất thân, ngươi đừng như vậy.” “Ta đem chìa khóa này cho ngươi, cũng không phải muốn đổi lại hành động này của ngươi.” “Ta, Sở Phong, nếu là một kẻ háo sắc, có thể trực tiếp ở chỗ này, làm thịt ngươi rồi, cần gì dùng chìa khóa quý giá này, đổi lấy sự động lòng của ngươi đối với ta.” Sở Phong nói. “Ta biết, Sở Phong công tử tuyệt đối không phải một kẻ háo sắc.” “Sở Phong công tử, ngươi tuyệt đối là người thiện lương nhất mà ta từng gặp.” Ân Đại Phấn một mặt sùng bái nhìn Sở Phong. “Thôi thôi, loại lời dễ nghe đó đừng nói nữa, chỉ cần ngươi về sau có thể sống tốt, từ bỏ loại tật xấu này, vậy không uổng công ta khổ tâm.” Sở Phong vừa dứt lời, liền bước ra ngoài. Còn Ân Đại Phấn, nàng cất chìa khóa cẩn thận rồi cười ngọt ngào, cũng theo sát phía sau, đi theo Sở Phong rời khỏi nơi này. Sở Phong và Ân Đại Phấn, sau khi rời khỏi thế giới khảo hạch, phát hiện Long Hiểu Hiểu, Ngu Hồng Ngu Dẫn, Phó Phi Dược và những người khác, đều đã đi ra. Lúc này, có người trên mặt treo vẻ vui mừng, có người trên mặt lại toàn vẻ phiền muộn. Nhìn biểu hiện của họ, Sở Phong biết, họ cũng đã biết chân tướng của cuộc khảo hạch, đồng thời đã trải qua khảo hạch. Khảo hạch hai người một nhóm, nhưng chỉ có một người, có thể thông qua khảo hạch. Tám người, chia thành bốn nhóm, vậy nhất định có ít nhất bốn người, là thất bại. “Tiểu Ân, cô nương, cô thế nào, đã thông qua khảo hạch chưa?” Long Hiểu Hiểu thấy Sở Phong đi ra, liền vội vàng đến gần Sở Phong, dáng vẻ thân mật, khiến người khác ngưỡng mộ. “Đã thông qua rồi.” Sở Phong vừa nói, Long Hiểu Hiểu mặc dù cười rất ngọt ngào, nhưng cũng không quá bất ngờ. Bởi vì nàng sớm đã biết, với bản lĩnh của Sở Phong, chắc chắn có thể thắng được Ân Đại Phấn, giành lấy được suất thông qua khảo hạch này. Về phần những người khác, cũng không có phản ứng gì nhiều. Bọn họ đã thấy thủ đoạn của Sở Phong, đã sớm biết Sở Phong là một kẻ không đơn giản, dù thích hay không Sở Phong, họ đều phải thừa nhận, Sở Phong là một đối thủ mạnh. Lại nghĩ đến Ân Đại Phấn đang khóc lóc kia, làm sao có thể là đối thủ của Sở Phong được? Thế nhưng Phó Phi Dược thì khác, khi hắn biết được, Ân Đại Phấn lại thua cuộc, sắc mặt của hắn liền khó coi đi rất nhiều. “Sư muội, có phải hắn ức hiếp ngươi không?” Phó Phi Dược đi đến gần Ân Đại Phấn hỏi. “Không có.” Ân Đại Phấn lắc đầu. “Không có thì tốt rồi, không sao đâu sư muội, cuộc khảo hạch này cho dù không thông qua, tông chủ đại nhân cũng sẽ không phủ nhận nỗ lực của muội đâu.” “Huống chi, sư huynh ta đã thông qua khảo hạch rồi, sư huynh sẽ nhận lịch luyện thực sự, đồng thời ta sẽ đi đến cuối cùng, đạt được cơ hội cầu nguyện với bà Nguyện Thần.” “Nguyện vọng của ta chính là, để sư muội, cũng nhận được lịch luyện.” Phó Phi Dược nói với Ân Đại Phấn. “Sư huynh đối với muội thật tốt, nhưng không cần đâu, bởi vì…muội đã thông qua khảo hạch rồi.” Ân Đại Phấn có lẽ sợ Phó Phi Dược và người khác không tin, lúc nói chuyện còn đưa chiếc chìa khóa màu tím lóe ra ánh sáng thần thánh ra.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận