Tu La Võ Thần

Chương 847: Đấu chiến lục lão (2 càng)

"Tên tiểu súc sinh nhà ngươi giỏi lắm, dám động tay động chân với đệ tử Thạch Kiếm Tông ta, xem hôm nay chúng ta không lột da ngươi ra." Trong nháy mắt, sáu vị thái thượng trưởng lão Thạch Kiếm Tông đã đến gần Sở Phong, đồng thời mỗi người rút ra một thanh kiếm đá phù quang lưu chuyển. Vừa nói, họ vừa dùng uy thế của Võ Quân lục phẩm áp thẳng về phía Sở Phong. "Hừ." Đối mặt với thế công của sáu vị thái thượng trưởng lão, Sở Phong không hề tỏ ra sợ hãi, chỉ lạnh lùng cười, lật tay một cái, cây ngân long thương vương binh đã xuất hiện trong tay. "Oanh" vương binh vừa ra, uy thế lập tức chấn động tứ phương, phong vân biến sắc, sấm sét nổi lên bốn phía, uy thế Sở Phong phát ra có thể sánh ngang với Thạch Kiếm Tông tông chủ và Cửu Chỉ lão nhân, hai vị Võ Quân thất phẩm. "Đây cũng là vương binh?" Thấy vương binh, hầu hết mọi người đều trợn tròn mắt, đặc biệt là Thạch Kiếm Tông tông chủ, ánh mắt lộ rõ vẻ tham lam. Vương binh, bảo là bảo vật trong truyền thuyết cũng không sai, người thực sự được thấy vương binh ở Đông Hải vực vô cùng ít, ít nhất ở đây chưa ai từng thấy. "Kẻ này vậy mà có loại binh khí này, không thể chủ quan, bày trận!!!" Cảm nhận được uy lực của vương binh, sáu vị thái thượng trưởng lão ban nãy còn không để Sở Phong vào mắt giờ cũng phải nhíu mày, không còn dám xem nhẹ. Kiếm đá trong tay họ biến đổi, từng tầng phù chú bao phủ lấy, hình thành một đại trận bao vây Sở Phong. Dưới lớp phù chú bao phủ, uy thế của Sở Phong lập tức bị kìm hãm không ít. "Sáu lão già này, tuy sắp chết tới nơi nhưng chiến lực lại không thể xem thường, nhất là trận pháp bọn chúng bố trí, vừa áp chế chiến lực của ta lại vừa khiến chiến lực của bọn chúng tăng gấp bội. Xem ra ta cũng không thể khinh địch." Lúc này ngay cả Sở Phong cũng phải nhíu mày, hắn không ngờ sáu lão già Thạch Kiếm Tông này lại cao minh như vậy. Phải biết rằng, Sở Phong tay cầm vương binh, Võ Quân lục phẩm bình thường chắc chắn không phải đối thủ, dù là Võ Quân thất phẩm Sở Phong cũng có thể chiến một trận. Nhưng lúc này, dưới trận pháp kiếm đá này, chiến lực của sáu lão già thực sự không hề đơn giản, dù Sở Phong tay cầm vương binh cũng không dám coi thường. "Tiểu tử nhận lấy cái chết." "Bá bá bá" Trận pháp vừa thành, sáu vị thái thượng trưởng lão tự tin tăng gấp bội, mỗi người tay cầm kiếm đá, mượn thế trận pháp, phối hợp hoàn mỹ, dùng kiếm pháp xảo quyệt tấn công Sở Phong vô cùng hung mãnh. "Muốn giết ta, cả đời này các ngươi e là không có cơ hội." Dù nhận thức được đối phương không hề đơn giản, Sở Phong vẫn không hề sợ hãi, bằng vào chiến lực của hắn, sáu lão già này nhiều nhất chỉ gây khó khăn, tuyệt đối không thể là đối thủ của Sở Phong, ít nhất chúng còn chưa đủ sức giết hắn. "Bá bá bá" "Phanh phanh phanh" Trong phút chốc, Sở Phong giao chiến với sáu vị thái thượng trưởng lão Thạch Kiếm Tông. Vương binh và sáu thanh kiếm đá không ngừng va chạm, mỗi lần giao phong đều tạo nên những tia lửa đầy trời cùng những gợn sóng cuồng bạo. Uy thế này khiến mọi người kinh hãi, thán phục không thôi, gương mặt căng cứng vì kinh ngạc. "Sở Phong này quả nhiên danh bất hư truyền, lợi hại thật, lại có thể bằng tu vi Võ Quân tam phẩm chiến với sáu Võ Quân lục phẩm. Nếu không tận mắt thấy thật khó mà tin nổi." "Ha ha, nghe nói Sở Phong này có chiến lực nghịch thiên, không chỉ nắm giữ bí kỹ trong truyền thuyết mà còn kết đế khế ước với giới linh Tu La Linh giới, nay lại có vương binh trong tay, sớm muộn cũng vô địch thiên hạ." "Nghe nói ngay cả Võ Quân thất phẩm cũng không phải là đối thủ của hắn, theo ta thấy sáu lão yêu quái Thạch Kiếm Tông này không phải là đối thủ của Sở Phong." "Ai, tuyệt đối không nên coi thường sáu vị thái thượng trưởng lão Thạch Kiếm Tông, trước khi bế quan bọn họ là những cao thủ hàng đầu băng tuyết bình nguyên này." "Bọn họ không chỉ có thực lực cá nhân xuất chúng mà kiếm đá trận pháp sáu người hợp lực còn đánh đâu thắng đó, truyền thuyết Võ Quân thất phẩm từng bị họ liên thủ đánh bại, cho nên hôm nay sáu người bọn họ giao chiến với Sở Phong, thắng bại thật khó nói." Nhìn Sở Phong và sáu trưởng lão Thạch Kiếm Tông kiếm quang thương ảnh không ngừng hiện lên, gợn sóng cuồng bạo tàn phá trời đất, người xem không ngớt lời kinh thán, bàn luận xôn xao, không thể phủ nhận là ai cũng phải kinh sợ thực lực của Sở Phong. "Thực lực kẻ này quả nhiên đáng gờm, xứng danh kỳ tài, nhưng theo ta thấy, hắn vẫn không địch lại Võ Quân thất phẩm." "Không được, ta nhất định phải nhanh chóng thắng tên Cửu Chỉ lão nhân này, chỉ cần đánh bại hắn ta có thể đi đối phó Sở Phong. Chỉ cần ta cùng sáu vị sư thúc liên thủ, hắn chắc chắn phải chết." "Nếu có thể chém giết Sở Phong, đoạt được vương binh, đây chắc chắn là một công lớn, là công thần không thể bỏ qua của Tru Tiên quần đảo." Lúc này, Thạch Kiếm Tông tông chủ đang quyết chiến kịch liệt với Cửu Chỉ lão nhân, nhưng vẫn không ngừng chú ý đến vòng chiến của Sở Phong. Nghĩ đến đây, khóe miệng hắn nhếch lên nụ cười nhạt, rồi lật tay, ba viên cấm dược xuất hiện, há miệng uống cạn một hơi rồi cười lớn: "Cửu Chỉ, ngươi chờ chết đi!" "Oanh" Cấm dược vừa vào, thực lực Thạch Kiếm Tông tông chủ tăng vọt trong chớp mắt, kiếm đá trong tay mỗi khi vung lên đều có uy lực chém trời diệt đất. "Chết tiệt, tiểu nhân đáng chết, vậy mà dùng cấm dược ta đã giúp hắn cướp được trước đây để đối phó ta." Thấy cảnh này, sắc mặt Cửu Chỉ lão nhân biến đổi lớn. Lúc đầu giao đấu với Thạch Kiếm Tông tông chủ, cả hai bất phân thắng bại, nhưng khi đối phương dùng ba viên cấm dược, cục diện cân bằng lập tức nghiêng ngả, chỉ trong chớp mắt, hắn đã rơi vào thế yếu. Quan trọng nhất là Thạch Kiếm Tông tông chủ đang dùng chính cấm dược hắn đã giúp cướp từ tay nhiều thế lực khác trước đó. Đồng thời, vì tình nghĩa huynh đệ, hắn không hề lấy một viên mà đều cho Thạch Kiếm Tông tông chủ. Nhưng bây giờ, Thạch Kiếm Tông tông chủ lại dùng chúng để đối phó hắn, sao hắn không tức giận cho được? "Ha ha, Cửu Chỉ, ngươi không cần quá coi trọng bản thân, ba viên cấm dược này không phải dành cho ngươi mà là cho Sở Phong, hôm nay các ngươi đều phải chết, ha ha ha..." Nghe thấy Cửu Chỉ lão nhân lẩm bẩm, Thạch Kiếm Tông tông chủ cười lớn một cách dữ tợn, giọng điệu vô cùng châm biếm. Nghe lời này, Cửu Chỉ lão nhân cũng hiểu rõ dụng ý của hắn, vội vàng quát lớn với Sở Phong: "Sở Phong tiểu hữu, mau trốn đi, đừng quan tâm chúng ta, ngươi là thiên tài khó có được, là hi vọng tương lai của Tàn Dạ Ma Tông ta, tuyệt đối không thể vì mấy cái mạng tàn này mà bỏ lỡ tiền đồ tốt đẹp. Không cần quản chúng ta, mau đi đi!!!!!" Nghe tiếng la của bọn họ, Sở Phong cũng chú ý thấy trong cơ thể Thạch Kiếm Tông tông chủ đang xuất hiện từng tầng sức mạnh quái dị, đó là tác dụng của việc nuốt cấm dược vô cùng mạnh mẽ. (Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận